Thể Tôn

Chương 699: Lôi Long

Sau tiếng gầm giận dữ chữ "Lôi" trên trán Lôi Cương nở rộ hào quang màu tím sẫm, giữa đất trời sấm sét xuất hiện giống như có người chuẩn bị độ kiếp. Thiên lôi nhanh chóng tập trung lại thành một bóng người màu trắng, nhưng không thể nhìn rõ khuôn mặt. Tuy nhiên hơi thở của người đó vô cùng khủng bố. Người này chính là Minh Lôi.

- Là ngươi? Kẻ này có thể kết bạn với ngươi và lão quái vật Hạo Huyền kia? - Âm thanh bóng xám vang lên, hóa thành một vầng màu xám dừng ngay trước mặt Lôi Cương, không nhìn thấy rõ hình dạng, chỉ thấy hai mắt là đang nhìn người ở trên đỉnh đầu Lôi Cương.

Lôi Cương vô cùng khiếp sợ nhìn lão già trên đầu, mặc dù không nhìn thấy rõ mặt nhưng hắn cũng nhận ra lão già đó là Minh Lôi. Điều khiến cho Lôi Cương không dám tim đó là Minh Lôi lại là cao thủ cùng đẳng cấp với Đại Tôn? Nhưng vì sao trong bảng Hồng Hoang lại không có tên Minh Lôi? Hay cơ bản y không phải tên Minh Lôi?

- Ta không biết hắn và Hạo Huyền có quan hệ thế nào. Có điều nếu ngươi dám động tới hắn thì cho dù Phá Thiên không thể hủy diệt được ngươi hoàn toàn nhưng ta sẽ cho ngươi hồn bay phách lạc. - Lời nói của Minh Lôi không hề có chút kiêng nể. Đối mặt với Đại Tôn mà Minh Lôi dám cuồng ngôn như vậy có thể thấy được thân phận không tầm thường.

- Hừ! Bằng vào một chút tàn hồn trong cơ thể của kẻ khác? Nếu bản thân ngươi tới bản tôn còn e ngại bảy phần nhưng bây giờ còn chưa đủ sức. Một khi bản tôn đoạt được cái thân thể này, đến lúc đó cho dù muốn luyện hóa bản tôn ngươi cũng bị thương nặng. Chẳng hạn như Phá Thiên. Bản tôn muốn nhìn xem ngươi sẽ vì một tên tiểu bối mà rơi vào kết cục bị thương nặng hay không? - Chiến Long cười lạnh.

- Chiến Long! Thân thể mạnh trong thánh giới Hồng Hoang có rất nhiều, ta khuyên ngươi không nên để ý tới tên tiểu tử này. Nếu không cho dù bị thương nặng, ta cũng phải loại bỏ ngươi. - Âm thanh của Minh Lôi tràn ngập sát khí khiến cho thiên lôi trong trời đất lại nổ ầm ầm.

- Cần gì phải kéo dài thời gian? Nếu ta đoán không nhầm thì ngươi đang nhanh chóng chạy tới đây đúng không? Bản tôn muốn xem kẻ này là gì mà ngươi lại coi trọng như vậy. - Bóng xám cười lạnh, tay phải của y vung lên giữa đất trời đột nhiên yên lặng, linh khí biến mất. Năm bóng thần long thoáng hiện, trong nháy mắt đạt tới gần hai vạn trượng.

- Graooo... - Năm con thần long gầm lên khiến cho trời long đất lở rồi đồng thời mở miệng cắn Minh Lôi.

Minh Lôi đang ngồi xếp bằng trên đỉnh đầu Lôi Cương đột nhiên phát ra một tiếng gầm rồi một cái đầu rồng gần vạn trượng xuất hiện hóa thành năm đạo thiên lôi giáng thẳng xuống năm con thần long.

- Một đạo thần niệm thì có thể làm gì được ta? - Chiến Long bật cười rồi năm con thần long đột nhiên ngưng tụ thành tia sáng lao thẳng vào Minh Lôi. Trong nháy mắt Minh Lôi nổ tung, tan thành mây khói. Chăng qua Minh Lôi chỉ lưu trong chữ Lôi trên trán Lôi Cương một chút tàn niệm làm sao có thể là đối thủ của Chiến Long?

Chiến Long thoát khỏi năm đạo thiên lôi giáng xuống liền chộp lấy Lôi Cương rồi biến mất.

Trong tinh không, một cái bóng trắng giống như một tia chớp nhanh chóng lao về phía Đại La tinh. Toàn thân bóng tráng kéo theo một ngọn lửa dài tới nghìn trượng. Đúng là do tốc độ quá nhanh khiến cho không khí sinh ra ma sát mà bốc cháy. Người này chính là Minh Lôi đang lao tới từ Thiên Lộc tinh. Minh Lôi tạm dừng trên không trung, mặc dù không thể nhìn rõ khuôn mặt nhưng trong mắt có thể nhìn thấy rõ cơn giận. Nhìn tinh cầu bên dưới, một đạo thiên lôi khủng bố từ trên trời giáng xuống đánh lên trên tinh cầu. Tinh cầu khổng lồ bị đạo Thiên lôi làm cho tan nát.

- Chiến Long! Nếu hắn có chuyện gì thì ta không giết ngươi thề không làm tôn. - Minh Lôi hừ lạnh một tiếng rồi biến mất.

Cùng lúc đó ở một tinh cầu khác trong thánh giới Hồng Hoang, một lão già khác mở mắt ra. Lão già đó có một mái tóc tím, khuôn mặt già nua ẩn chứa một sự uy nghiêm. Ở ba tinh cầu khác của thánh giới Hồng Hoang có ba lão già cũng mở mắt ra. Tại Thái Cổ giới, một người mặc áo đen đầy ma khí cũng ngẩng mặt nhìn lên trời, lộ ra dầy đặc sát khí.

Vì đề phòng ngừa Minh Lôi tới, Chiến Long mang theo Lôi Cương nhanh chóng di chuyển. Lôi Cương không thể giẫy dụa, để mặc cho Chiến Long túm. Tuy rằng y chỉ ở trạng thái thần hồn nhưng hơi thở vô cùng khủng bố khiến cho Lôi Cương hoảng sợ. Không biết Chiến long đi được bao lâu cuối cùng dừng lại trên một tinh cầu nhỏ trong không trung rồi tiến vào bên trong.

Ở cái tinh cầu vô danh này, Chiến Long ném Lôi Cương xuống đất, y xếp bằng ngồi trước mặt Lôi Cương rồi nhìn hắn mà cất giọng có chút kinh ngạc:

- Tiểu tử! Bản tôn không biết ngươi có bản lĩnh gì mà được hai vị Đại tôn coi trọng. Có điều, để cho bản tôn để ý chính là thân thể của ngươi. Trong những năm qua, bản tôn ở đó chờ đợi mãi mới thấy được. Mặc dù thân thể của ngươi miễn cưỡng nhưng bộ hài cốt trong đó cũng đủ khiến cho bản tôn thán phục.

Chiến Long chăng thèm để ý tới việc đắc tội với Minh Lôi và Hạo Huyền. Đối với bộ hài cốt trong cơ thể Lôi Cương, Chiến Long không thể nhận ra được sự kỳ lạ của nó.

Trong lòng Lôi Cương vô cùng kinh hãi. Đối mặt với một nhân vật trong truyền thuyết, cho dù hắn có muốn cũng không có sức phản kháng, ngay cả hơi thở cũng phải hổn hển. Cảm thụ ánh mắt nóng bỏng của Chiến Long, trán Lôi Cương nổi đầy gân xanh, nói:

- Tiền bối! Tại hạ chưa bao giờ đắc tội với người tại sao lại khăng khăng muốn chiếm thân thể của tại hạ?

- Tiểu bối! Nói xem quan hệ của ngươi với hai vị đại tôn thế nào?- Chiến Long vẫn không trả lời mà lên tiếng hỏi. Tên tiểu tử này có quan hệ không tầm thường với hai vị đại tôn khiến cho Chiến Long phải để ý. Cho dù chiếm được thân thể của Lôi Cương thì chỉ sợ cũng rơi vào cảnh bị hai vị Đại tôn đuổi giết. Vì vậy mà lão muốn biết rõ.

- Hạo Huyền là sư tôn của tại hạ. Còn về phần Minh Lôi tiền bối... - Lôi Cương nói tới đây thì dừng lại không biết phải nói thế nào. Còn tại sao Minh Lôi lại làm như vậy thì Lôi Cương vẫn cảm thấy khó hiểu.

- Ngươi là đệ tử Hạo Huyền? Sao có thể như vậy? Bản tôn chưa nghe nói ai có thể khiến cho Hạo Huyền để ý. - Ánh mắt của Chiến Long chợt tắt, nghi hoặc nói. Có điều, nhớ tới Lôi Cương mang theo Lôi phủ Hạo Huyền, Chiến Long cũng phải trầm tư.

Lôi Cương nhìn Chiến Long vẫn im lặng. Lúc này, hắn cũng không còn sự lựa chọn nào khác, chỉ có thể thuyết phục Chiến Long mới có thể sống sót.

- Vậy lão gia hỏa Lôi Long kia đâu? - Chiến Long hỏi lại.

Lôi Cương nghe vậy liền ngây người, nghi ngờ hỏi:

- Lôi Long? Người nói tới tiền bối Minh Lôi? - Lôi Cương nhìn Chiến Long chằm chằm mà nói. Tại sao tiền bối Minh Lôi lại có thể là Lôi Long? Lôi Long đại tôn, người chưởng quản một trong bốn đại tinh vực của thánh giới Hồng Hoang?

- Minh Lôi? Ha ha! Chỉ sợ đó là một cái phân thân của Lôi Long. Có điều, bản tôn của tiểu tử ngươi giống như phân thần của Lôi Long. Chẳng nhẽ ngươi lại là hậu đại của y nên y mới để ý tới ngươi như vậy? - Chiến Long nhíu mày nhìn Lôi Cương rồi nói.

Lôi Cương ngây người, trong lòng như có hàng vạn cơn sóng. Đại tôn Lôi Long giống với mình? Sao có thể như vậy? Nhưng nếu như không phải thì tại sao đại tôn Lôi Long lại đối xử với mình tốt như vậy? Lôi Cương cảm thấy khó hiểu. Nhìn Chiến Long, Lôi Cương nuốt nước bọt rồi nói:

- Tiền bối...tại hạ từ Thất giới tới đây làm sao có thể có quan hệ với đại tôn Lôi Long?

- Hừ! Bản tôn không cần biết người từ đâu tới. Bản tôn đã quyết định cái thân thể của ngươi. Có điều, bản tôn không tiêu diệt thần hồn của ngươi. Ngươi tự mình đi ra hay để cho bản tôn lôi thần hồn của ngươi ra? - Đại tôn Chiến Long lên tiếng.

Nếu chỉ cần bản tôn thì Lôi Cương cũng không để ý. Nhưng bên trong bản tôn còn có phân thân hệ Hỏa và hệ Thổ. Quan trong hơn là phân thân hệ Thổ còn có hài cốt ẩn chứa lực lượng khủng bố khiến cho Lôi Cương vẫn muốn dung hợp. Nhưng bây giờ, hắn lại rơi vào cảnh tiến thoái lưỡng nan. Bạn đang đọc truyện được copy tại Trà Truyện

- Xem ra ngươi muốn bản tôn dùng sức mạnh. - Chiến Long cười lạnh, vươn tay phải hướng về phía Lôi Cương. Cơ bản Lôi Cương không thể nhúc nhích chỉ mở to mắt nhìn bàn tay của Chiến Long thò vào Đan điền của mình.

- A?- Chiến Long đại tôn chợt phát ra một tiếng kinh ngạc. Tay y thò vào trong cơ thể của Lôi Cương bị một làn ánh sáng ngăn lại khiến cho y không thể túm được thần hồn của hắn.

Đại tôn Chiến Long làm sao có thể cam lòng, tay phải tăng thêm lực lượng tiếp tục tìm tòi, công kích vầng ánh sáng ngăn cản y.

"Vù..." Một tiếng động vù vù vang lên, Chiến Long ngừng lại, nhìn không gian chấn động với một sự kinh ngạc. Đột nhiên, y nhanh chóng bay về phía sau, đồng thời nhìn vào đôi mắt gần như mất hồn của Lôi Cương.

- Hơi thở thật khủng khiếp. Tại sao trên thân của tiểu tử này lại nhiều bí mật như thế?