Thể Tôn

Chương 622: Tứ long phá thiên

-Là y sao? Lôi Cương, sao ngươi lại trêu chọc y vậy?

Giọng nói của Hoả Hoàng vang lên trong đầu Lôi Cương.

-Người này rất mạnh. Lúc này, ta không thể hạ y được. Y đã dung hợp được tứ hạnh lôi, kim, thuỷ, thổ, khá giống với tứ trọng lực nhưng còn mạnh hơn tứ trọng lực nhiều.

Giọng Thổ Hoàng cũng vang lên.

Lôi Cương hít một hơi thật sâu. Sắc mặt phân thân hành mộc cũng hết sức nhợt nhạt. Thân thể của hắn là do cây sinh mệnh vẫn chưa hoàn toàn lớn hình thành, dĩ nhiên hết sức cường đại. Lôi Cương lo lắng, ngay đến phân thân hành hoả kết hợp với phân thân hành thổ còn không thể chống đỡ nổi. Chẳng lẽ hôm nay hắn đã thực sự rơi vào bước đường cùng rồi sao?

-Tiền bối, đừng đánh nữa. Ta…Ta bằng lòng gả cho Quân Lâm. Người buông tha hắn được không? Bạn đang đọc truyện tại Truyện YY - http://Trà Truyện

Trận U Tuyết nhìn phân thân hành hoả chỉ còn lại xương cốt trắng hếu, lại nhìn sắc mặt bản thể của Lôi Cương cực kỳ nhợt nhạt, liền bước lên, cầu khẩn.

Quân Uy lạnh lùng liếc mắt nhìn Trận U Tuyết, nói:

-Chuyện đó giờ không còn quan trọng nữa rồi. Giờ còn hai chiêu nữa. Tiểu tử, lão phu cho ngươi thời gian chuẩn bị.

Quân Lâm nhìn Trận U Tuyết đang khẩn cầu rồi lại liếc mắt nhìn Lôi Cương hưng phấn. Gã nhe răng cười, ánh mắt lộ vẻ phức tạp. Gã hiểu rõ, lần này chắc chắn Lôi Cương phải chết không sai.

Lôi Cương kéo Trận U Tuyết lại, thấp giọng nói:

-Cứ tin ta, muội vào trong đó chờ đi!

-Nhưng…

Trận U Tuyết nhìn Quân Uy, khiếp sợ nói.

-Đi!

Lôi Cương gầm nhẹ.

Gương mặt Trận U Tuyết tái nhợt nhìn Lôi Cương, lòng đau như cắt. Nàng do dự chốc lát, rồi bay về phía sau, đứng cạnh các cường giả, lo lắng nhìn Lôi Cương.

-Dung hợp!

Bản thể của Lôi Cương nhìn phân thân hành hoả, phân thân hành mộc, chậm rãi nói.

-Không được. Lôi Cương, còn hai chiêu nữa. Nếu như dung hợp, chắc chắn ngươi sẽ phải chết. Hiện tại chỉ có thể trông chờ vào khả năng phòng ngự của bộ cốt hài của phân thân hành thổ thôi. Ôi chao, vẫn còn sớm quá, nếu có thể chờ đến khi ta dung hợp được với thần hồn của Viêm Long, thì tình hình đã không như vậy rồi.

Giọng nói của Hoả Hoàng vang lên. Thổ Hoàng cũng nói:

-Đúng vậy. Tuy ta cũng không nắm chắc phần thắng, nhưng với khả năng phòng ngự của bộ cốt hài này, một khi phải đối mặt với sự uy hiếp mạnh mẽ, ắt nó có thể tự động phòng ngự được. Đến lúc đó, ta sẽ nhờ sức mạnh này lần nữa thử dung hợp với cốt hài.

Lôi Cương gật đầu. Lúc này, bản thể của hắn và phân thân hành mộc cùng thối lui vài bước. Phân thân hành hoả lần nữa đi ra, thân thể hắn vẫn chỉ còn nguyên bộ cốt hài, nói:

-Đến đây đi.

Quân Uy khẽ cười, chậm rãi bước về phía phân thân hành hoả. Y bước từng bước, mây đen trên trời cũng dày đặc theo. Trong đám mây cuồn cuộn xen lẫn sấm chớp ấy, có bốn con rồng uốn lượn thân mình. Đến khi Quân Uy đi đến trước mặt phân thân hành hoả, bốn con rồng từ trên trời giáng xuống, nhập vào cơ thể Quân Uy. Cùng lúc đó, tay phải của y xuất ra một quyền, chậm rãi đánh tới bộ cốt hài của phân thân hành hoả. Tốc độ tuy chậm rãi nhưng lại ẩn chứa tiếng rít gào của cả bốn con rồng. Mây gió trong trời nổi lên cuồn cuộn, đất đai rung lắc dữ dội. Một đòn này ẩn chứa uy lực cường đại đến nỗi các vị cường giả đều thất kinh hồn vía.

-Ầm!

Một tiếng chấn động vang lên. Nắm tay Quân Uy nhẹ nhàng chạm đến kết giới màu vàng và kết giới màu trắng của phân thân hành hoả. Y vừa thu quyền lại, phân thân hành hoả dường như bị một luồng trọng lực nghìn vạn cân ập đến. Thân thể hắn bắn ngược ra như khẩu đại pháo bắn đi, đập thẳng vào kết giới rồi rơi trên mặt đất. Một đòn này còn chưa đánh xong, phân thân hành hoả ngã xuống mặt đất đã hét lên một tiếng đau đớn.

-Đinh…

Một tiếng thanh vỡ vụn vang lên. Bản thể Lôi Cương và phân thân hành mộc cùng biến sắc. Kết giới màu vàng và kết giới màu trắng do cốt hài trắng hếu phát ra nháy mắt bị nghiền nát. Một quyền của Quân Uy so với tứ trọng lực còn đáng sợ hơn, xá rách hàng phòng ngự của phân thân hành hoả. Một luồng ánh sáng màu trắng từ trong cốt hài thoát ra, chính là phân thân hành hoả. Một quyền này của Quân Uy đã tách lìa phân thân hành thổ và phân thân hành hoả.

Phân thân hành thổ ngồi xếp bằng trên mặt đất. Phân thân hành hoả cũng ngồi xếp bằng.

-Thổ Hoàng đã bị thương nặng. Ta vì bảo vệ nội tạng, thần hồn mà phải chịu chấn dư của đòn công phá kia, tạm thời đã mất đi sức phản kháng. Lôi Cương, chúng ta không thể chịu nổi chiêu thứ ba đâu.

Giọng nói hết sức yếu ớt của Hoả Hoàng vang lên trong đầu Lôi Cương. Lôi Cương lo lắng nhìn phân thân hành hoả và phân thân hành thổ đang ngồi xếp bằng. Thổ Hoàng và Hoả Hoàng đã bị thương nặng. Sức mạnh của Quân Uy rốt cuộc đã đạt đến mức độ nào rồi? Lôi Cương biết được Mộc Hoàng hiện tại không thể phát huy sức mạnh cường đại của hắn, trừ khi cây sinh mệnh có thể lớn lên trong nháy mắt. Bằng không, phân thân Mộc Hoàng vẫn chưa mạnh lên được.

-Tiểu tử, còn một chiêu nữa. Nếu ngươi tiếp được, lão phu sẽ bỏ qua chuyện cũ. Lão phu cho ngươi ba mươi giây để chuẩn bị. Nếu như không chắc chắn, ngươi có thể quỳ xuống đất xin lỗi.

Quân Uy lạnh lùng nhìn chằm chằm vào Lôi Cương, chẳng khác nào đang nhìn người chết. Chỉ có điều, y cũng hết sức ngạc nhiên với phân thân hành hoả và phân thân hành thổ, đặc biệt là bộ cốt hài của phân thân hành thổ. Y phát hiện đòn tấn công của y không thể nghiền nát nổi bộ cốt hài này. Nói cách khác, khả năng phòng ngự của bộ cốt hài này có thể chịu được đòn tấn công mạnh mẽ của y. Cho dù Quân Uy kiến thức rộng rãi cũng không thể nhìn ra lai lịch của bộ cốt hài này, chẳng qua, y có thể khẳng định, bộ cốt hài này vốn không phải là của Lôi Cương, mà là của một cường giả có tu vi thông thiên để lại mà thôi.

Sắc mặt Lôi Cương âm trầm, khó đoán. Ngay đến phân thân hành hoả và phân thân hành thổ đều không thể chống đỡ lại đòn tấn công của Quân Uy, thì bản thể của hắn làm sao có thể đây? Lôi Cương hít một hơi thật sâu, bắt hắn quỳ xuống đất, chẳng thà giết hắn còn hơn. Hắn âm trầm nhìn Quân Uy chăm chú, sát khí bốc lên đến tận trời.

-Hai mươi giây.

Giọng nói của Quân Uy lại vang lên.

Các thế lực lớn ở Vô Thượng giới cùng nhìn Lôi Cương chằm chằm. Hôm nay, cho dù sống hay chết, hắn đều đã để lại ấn tượng sâu sắc trong lòng bọn họ. Phân thân tam hành, có thể chịu được hai chiêu của lão tổ Quân gia, chỉ dựa vào những điều này thôi đã đủ để liệt hắn vào hàng cường giả ở Vô Thượng giới rồi. Không ít cường giả nhận ra thân phận dư nghiệt Thể tu của Lôi Cương nhưng lúc này, bọn họ đến ho còn chẳng dám ho nữa là. Bọn họ cũng biết, chuyện đã đến nước này, lão tổ Quân gia sẽ không để Lôi Cương sống sót, nên bọn họ chỉ cần lẳng lặng ngồi đợi mà thôi.

-Ôi chao, không ngờ Lưu đạo hữu lại là…

Một lão giả trong đoàn người lẩm bẩm nói. Người thiếu niên trẻ tuổi bên cạnh lão nhìn Lôi Cương hết sức sùng bái. Hai người này chính là Thanh Nguy, Huyền Dạ. Gương mặt Trận U Tuyết thấm đẫm nước mắt, nàng đang tự trách bản thân. Nàng bất lực nhìn Quân Lâm, chợt phát hiện gã đang cười lạnh, chăm chú nhìn Lôi Cương.

Lôi Cương hít một hơi thật sâu, gọi ra cái lồng đá. Cốt lân giáp lan ra, bao phủ toàn thân hắn. Từ trong cơ thể hắn một luồng khí lớn phát ra mạnh mẽ, Lôi Cương đứng đó sừng sững chẳng khác nào một ngọn núi lớn, không thể lay chuyển nổi.

-Tiểu tử, ngươi khá lắm. Nếu như không phải ngươi làm mất mặt Quân gia ta, lão phu sẽ không giết ngươi. Những năm gần đây, ngươi là một trong số ít những người có ngộ tính cao, đáng được lão phu để mắt tới.

Quân Uy nhìn cốt lân giáp bao phủ toàn thân Lôi Cương, ánh mắt sáng rực. Cốt lân giáp này phát ra ánh sáng sáu màu, làm sao Quân Uy có thể không hiểu rõ ý nghĩa của nó? Lúc này, y chợt kinh hãi, sáu hành, quả là thiên tài tuyệt thế mới có thể lĩnh ngộ được sáu hành! Nhưng giờ Lôi Cương đã gây thù chuốc oán với Quân gia, Quân Uy không thể bỏ qua cho hắn. Nếu lúc này thả hổ về rừng, ngày sau sẽ là ngày diệt vong của Quân gia.

Nguồn nội kình và cương khí ào ào đổ vào trong cốt lân giáp. Lôi Cương gầm nhẹ một tiếng, đôi mắt qua lớp cốt lân giáp nhìn chằm chằm Quân Uy.

-Chiêu này có tên là tứ long phá thiên! Ngươi được chết dưới chiêu này cũng đừng nên hối tiếc.

Quân Uy thấp giọng nói. Y gạt chân phải ra sau, mây đen trên trời ào ào kéo đến. Một tiếng rồng gầm vang vọng phía chân trời.

Quân Uy bước nhanh tới, tấn công Lôi Cương, toàn thân y phát ra ánh sáng bốn màu chói mắt, chẳng khác nào bốn con thần long tuyệt thế. Chỉ riêng khí thế của y đã đủ để nghiền nát cái lồng đá bảo vệ Lôi Cương rồi. Cốt lân giáp rung lên, dường như cảm nhận được mối nguy hiểm lớn lao, cơ hồ như muốn vỡ vụn theo. Thần hồn của Lôi Cương rung lên mãnh liệt, dịch thể đen sì trong thần hồn như cũng cảm nhận được nguy hiểm run lên, nhanh chóng lan ra, nuốt lấy thần hồn sáu màu. Dịch thể này vừa bao phủ được gần một nửa thần hồn thì một quyền của Quân Uy đã xuất hiện gần ngay gang tấc.

Ánh sáng sáu màu của cốt lân giáp đang bị ánh sáng màu đen bao phủ chợt loé sáng rực rỡ, một luồng sát khí cực kỳ nồng nặc phát ra, mùi máu tanh ngập tràn khắp nơi. Quân Uy biến sắc, nhưng y không kịp nghĩ nhiều nữa, một quyền đã đánh đến cốt lân giáp của Lôi Cương.

-Ầm!

-Cút!!

Một tiếng rống giận dường như đến từ viễn cổ nương theo tiếng va chạm vang lên.