Thể Tôn

Chương 616: Áo nghĩa của thủy

Lời nói đầy vẻ bức người của Lôi Cương làm lão nương khẽ nhíu mày, tu vi cuar nàng bất phàm, nhưng cũng không phải là hạng người lỗ mãng, nàng tuy nhìn không ra tu vi của Lôi Cương sâu cạn ra sao, nhưng nội tâm lại có chút nghi hoặc, mơ hồ cảm giác được dụng ý của Lôi Cương, nhưng thân phận của nàng cực kỳ bất phàm, có rất ít người dám ở trước mặt nàng cưỡng từ đoạt lý như thế, tu luyện trong biển rộng ở Thủy Linh Giới có quy củ bất thành văn, không thể kinh nhiễu người khác tu luyện, mà Lôi Cương như thế đã khiến nàng đã bế quan nhiều năm phải giựt mình tỉnh lại.

- Đạo hữu, xem ngươi tu vi tinh thâm, có thể tu luyện đến trình độ như vậy cũng không phải là hạng người cuồng ngạo, ngươi rốt cuộc có dụng ý gì.

Thanh âm của lão nương vang lên, trong ánh mắt lóe lên tinh quang, nhìn chằm chằm Lôi Cương.

Lôi Cương trong lòng thoáng lặng, tu vi của lão nương này là đạo thánh Thiên cấp, hẳn là trưởng lão của một tông trong Thủy Linh Giới, thậm chí là Tông Chủ, hắn cố ý bức người mà vẫn có thể nén giận được, nàng có thể có được tu vi này, xem ra cũng không phải là cơ duyên xảo hợp. Nhưng Lôi Cương có chút nóng lòng, chỉ cần lĩnh ngộ Thủy Hành, liền có thể đi Vô Thượng Giới, cũng không nghĩ nhiều, trầm giọng nói:

- Đạo hữu, công kích ta, nếu không, hôm nay, tại hạ sẽ không để cho ngươi rời khỏi đây.

- Ngươi .............

Ánh mắt của lão nương chợt lóe, khuôn mặt hiện lên uất sắc, bỗng nhiên, lão nương nghĩ tới điều gì, khàn khàn nói:

- Nếu như, lão nương suy đoán không sai thì đạo hữu chính là đang lĩnh ngộ Thủy Hành, cũng là đang mượn sức của lão nương mà đột phá lĩnh ngộ đối với thủy hành!

Lão nương một châm thấy máu, làm Lôi Cương hơi kinh ngạc, cũng không có phủ nhận, khuôn mặt treo nụ cười nhạt chăm chú nhìn lão nương, Lôi Cương có phần nắm chắc, lão nương này coi như biết được hắn như thế, nếu như không công kích, như vậy Lôi Cương tất nhiên sẽ không để cho nàng rời đi.

- Lão nương là Nguyên Thủy Tông Đại trưởng lão, Uẩn Thủy Linh, nếu đạo hữu muốn mượn Thủy Long Lực của lão nương, như vậy lão liền bêu xấu rồi.

Lão nương khuôn mặt không có chút ba động nào, chỉ thấy nàng vung tay hữu lên, nước biển cuồn cuộn trong biển rộng bắt đầu khởi động, hội tụ thành một con rồng nước màu lam bắn nhanh về hướng Lôi Cương.

Ánh mắt Lôi Cương nhìn chằm chằm con rồng nước được ngưng tụ mà thành này, cũng không tránh né mặc dù thủy long kia đánh thẳng vào hắn, cứ để cho thủy long nọ há miệng nuốt tới, Lôi Cương nhắm hai mắt lại.

- Uỳnh, uỳnh ................

Lôi Cương chỉ cảm thấy một luồng sức mạnh đánh thẳng vào toàn thân, mà trong một đòn này ẩn chứa công kích vô cùng bén nhọn, , tựa như hồng thủy cuồng bạo kích tới vậy. Mặc dù Lôi Cương có thể dễ dàng ngăn cản, có điều, nội tâm cũng là khiếp sợ lực công kích của Thủy Hành, chỉ một con thủy long này mà thôi, cho dù là cao thủ như Hỏa Huyền cũng phải toàn lực ngăn cản. Công kích này ẩn chứa sức mạnh bén nhọn như muốn xé rách Lôi Cương ra vậy, nhưng phòng ngự của Lôi Cương cũng quá là mạnh mẽ!

Ánh mắt của lão nương kia lộ ra vẻ kinh dị, sắc mặt thoáng ngưng, mắt nhìn phía trước, sau khi khiến Thủy Long Lực tiêu tán, song nhãn của lão nương bỗng co quắp lại, ánh mắt nhìn về phía Lôi Cương cũng trở nên quái dị, nàng đột nhiên phát hiện Lôi Cương đứng ngây người ở trong nước, phảng phất như đa chìm vào trong lĩnh ngộ.

- Người này thật là mạnh!

Lão nương kinh hãi thầm nói. Một kích kia nàng đã vận dụng lĩnh ngộ của nàng đối với thủy hành, lực công kích ra sao nàng hiểu cực rõ, chỉ là một kích kia cũng là muốn dò xét thực lực của Lôi Cương nông sâu thế nào, lúc này, sau khi biết được sự cường đại của Lôi Cương thì lão nương cứ trôi lơ lửng ở nơi đó, không dám rời đi.

- Quả nhiên đúng như ta suy đoán, Thủy Hành là một nhóm trung tính, bạo lực kia so với những hành khác cũng không kém hơn là bao, nếu như Thủy Hành đạt đến mức tận cùng của hủy diệt lực thì cũng không kém hơn so với những hành khác.

Hít một hơi thật sâu, Lôi Cương mở hai mắt ra, mắt nhìn lão nương, nói:

- Nếu như tại hạ suy đoán không sai thì Thủy Hành ngoại trừ có thể công kích, còn phải có gì đó khác nữa, hi vọng đạo hữu không keo kiệt. Nguồn truyện: Trà Truyện

Ánh mắt Uẩn Thủy Linh lóe lên, nàng đã xác định được dụng ý của Lôi Cương, Lôi Cương cường đại như thế, giết nàng dễ dàng, nàng cũng hiểu, nội tâm có chút hối hận, bất quá, nàng cũng không phải là người câu chấp, nàng đã nhìn ra được, Lôi Cương đối với lĩnh ngộ Thủy Hành đã đạt đến bình cảnh, đột phá chẳng qua là vấn đề thời gian, chi bằng nàng bán cho hắn một cái ân tình, thành toàn hắn, lúc này, Uẩn Thủy Linh hai tay vừa động, ở trong nước hóa xuất, một con thủy long màu lam lần nữa hiện lên, vọt về phía Lôi Cương.

Lôi Cương hai mắt nhắm lại, cảm thụ sức mạnh ẩn chứa trong thủy long lần này, một cảm giác mát mẻ quán nhập vào đỉnh đầu Lôi Cương, khiến cho số nội tạng ít ỏi còn lại của Lôi Cương cực kỳ thoải mái, cảm giác mát mẻ đó lan tràn ra, Lôi Cương không nhịn được ra rên lên một tiếng cực kỳ hưởng thụ, Lôi Cương đã hiểu, Thủy Hành cũng có tác dụng giống với Mộc Hành, khôi phục.

Hai tay Uẩn Thủy Linh lần nữa hóa xuất, chân khí tràn vào trong cơ thể, hai tay tạo thành chữ thập, vừa chậm rãi tách ra, theo động tác của Uẩn Thủy Linh, đại hải phía trước chậm rãi tách ra, phảng phất có một cố lực lượng cường hành dòng nước tách ra vậy, Lôi Cương mở hai mắt ra, thấy xung quanh hắn trống rỗng, xung quanh là bức tường nước do nước biển ngưng tụ thành, Uẩn Thủy Linh khẽ quát một tiếng, tường nước hai bên đột nhiên tăng vọt, tạo thành một nửa vòng tròn hình bán nguyệt, cuốn về phía Lôi Cương, tựa như hai cái miệng khổng lồ nuốt lấy Lôi Cương.

- Đây là Thủy Hành bao la vạn trượng, cắn nuốt vạn vật.

Thanh âm của Uẩn Thủy Linh vang lên, Lôi Cương chỉ cảm thấy hai cỗ đả kích không nhỏ tịch quyển toàn thân, cảm giác mát mẻ kèm theo bén nhọn kia một lần nữa xuất hiện, trong đầu Lôi Cương đột nhiên đại chấn, vội ngồi xuống, tiến vào trong lĩnh ngộ.

Thấy Lôi Cương ngồi xếp bằng xuống, Uẩn Thủy Linh thở phào nhẹ nhỏm, cũng không có rời đi, nàng cũng muốn xem thử Lôi Cương cần mất bao lâu mới có thể đột phá bình cảnh này, nhưng làm nàng khiếp sợ chính là, không tới nửa canh giờ, chung quanh Lôi Cương đột nhiên tịch quyển thành một dòng nước xoáy nhàn nhạt, dòng nước xoáy này cấp tốc trở nên hung mãnh, phạm vi ảnh hưởng cũng mở rộng dần ra, cuối cùng theo tiếng rồng ngâm vang rền là một con thủy long được ngưng tụ ra, một cỗ khí thế bàng bạc từ trong con thủy long tản ra, Uẩn Thủy Linh quay ngược lại mấy bước, trên mặt lộ ra vẻ khiếp sợ.

- Ngộ tính thật là cao, không tới nửa canh giờ ngắn ngủn liền có thể đột phá bình cảnh, ngộ tính nà cũng thật là kinh người!

Uẩn Thủy Linh mắt nhìn phía trước, sắc mặt phần nhợt nhạt, lẩm bẩm nói.

Cự long này từ từ nhỏ đi, cuối cùng khi nhỏ lại còn một trượng, quanh quẩn ở quanh thân Lôi Cương thì Lôi Cương mở hai mắt ra, khóe miệng nhấc lên sẽ tâm cười, nhìn về phía Uẩn Thủy Linh phía trước nói:

- Đa tạ đạo hữu thành toàn, ân tình hôm nay, Lôi Cương sẽ không quên. Tại hạ còn có chuyện bên mình, xin được đi trước.

Lôi Cương ôm quyền nói rồi cấp tốc bay khỏi mặt nước đi về hướng Đế Vương Đại Lục.

Uẩn Thủy Linh sắc mặt cứng ngắc, Lôi Cương? Lục tổ Cương Ma? ?

Khi Lôi Cương đến thành Khánh Đế ở Dung Luyện Giới, Mộc Hành Phân Thân cũng nhanh chóng bay ra khỏi kết giới, rời khỏi không gian Mộc Chi Nguyên, đi tới Mộc Thần Giới Đan Tông.

Vấn Luyện Tử sau khi rời khỏi không gian Mộc Chi Nguyên thì toàn lực luyện chế Sinh Thủy Đan, Kim Uẩn Đan. Dưới sự tìm kiếm của các trưởng lão Đan Tông thì cũng mau chóng tìm được dẫn dược, Vấn Luyện Tử tu luyện trong không gian Mộc Chi Nguyên hơn trăm năm, thành tựu đối với luyện đan đã đạt tới đỉnh, tốc độ luyện chế cũng tăng nhanh, khi Mộc Hành Phân Thân của Lôi Cương tới Đan Tông thì Vấn Luyện Tử đang ngồi xếp bằng trên đỉnh núi tu luyện, Lôi Cương trầm ngâm chốc lát, đi tới chỗ Đan Thần tu luyện, thấy Đan Thần đang tu luyện, Lôi Cương cũng không có quấy rầy, vung tay hữu lên, một cỗ lực lượng ẩn chứa linh khí thuộc tính mộc dày đặc tràn vào trong phòng Đan Thần, điều này sẽ giúp con đường tu luyện của Đan Thần giảm được rất nhiều khó khăn.

Khi Lôi Cương hiện lên ở bên cạnh Vấn Luyện Tử, Vấn Luyện Tử chỉ cảm giác tốc độ tu luyện của lão đột nhiên tăng lên gần mười lần, lão ngạc nhiên mở hai mắt ra, thấy Lôi Cương, Vấn Luyện Tử vội vàng đứng dậy, nói:

- Lưu trưởng lão, lão phu không thẹn với ủy thác, Kim Uẩn Đan, Sinh Thủy Đan đã luyện chế xong.

Lúc này, Vấn Luyện Tử lấy ra hai bình ngọc từ trong giới chỉ trữ vật, đưa cho Lôi Cương, Lôi Cương nhận lấy, bỏ vào trữ vật, Giới Chỉ, mắt nhìn Vấn Luyện Tử, Lôi Cương nói:

- Trưởng lão, tại hạ không lâu sau sẽ đi Vô Thượng Giới, phần nhân tình này, tại hạ sẽ không quên.

- Lưu trưởng lão muốn đi Vô Thượng Giới?

Vấn Luyện Tử sắc mặt cự nhiên biến đổi, hai mắt nhìn chằm chằm Lôi Cương hỏi.

Lôi Cương gật đầu một cái.

- Lưu trưởng lão, lão phu có một lời thỉnh cầu không hợp tình xin người đáp ứng.

Vấn Luyện Tử vẻ mặt có chút kích động nói.

Lôi Cương liếc nhìn Vấn Luyện Tử, nói:

- Tại hạ có thể làm được, nhất định toàn lực ứng phó.

Vấn Luyện Tử giúp hắn luyện chế bốn viên đan khiên Lôi Cương rất là cảm kích.

- Nếu như, Lưu trưởng lão ở Vô Thượng Giới nghe nói đến một tu luyện giả tên là Chân Hỏa Tử, xin giao cái này cho hắn.

Vấn Luyện Tử từ trong tay lại lấy ra liễu một hắc đỉnh cổ xưa to bằng nắm tay, trên hắc đỉnh này điêu khắc chi chít những kí tự cổ, cả thân đỉnh hiện lên quang mang nhàn nhạt, vừa nhìn liền biết là vật phi phàm.

Lôi Cương nhận lấy, thu vào trong giới chỉ trữ vật, sau đó liền ngồi lên Truyện Tống Trận đi Dung Luyện Giới.