Thể Tôn

Chương 612: Cắn nuốt

- Graooooo ...............

Từng tiếng rồng ngâm không ngừng truyền ra từ sâu bên trong Hỏa Phần Chi Địa, âm thanh vang dội phảng phất có thể xuyên thấu linh hồn, xuyên thấu Khí Tháp, xuyên thấu các giới, kinh động tới cường giả các giới.

Một cự long vạn trượng lơ lửng trên không trung, Lôi Cương mắt nhìn bầu trời, ánh mắt ngưng trọng. Khí tức cường đại làm Lôi Cương không cách nào nhúc nhích.

- Không cần ngăn cản, đây cũng là cơ hội khảo nghiệm cường độ cỗ hài cốt của Thổ Hành Phân Thân, Lôi Cương ngươi cũng hiểu được, Hỗn Độn Hỏa Long Lực này mà đánh tới thì thân thể do Huyền Hỏa ngưng tụ mà thành tất nhiên sẽ biến mất, chỉ có dựa vào phòng ngự của Thổ Hoàng cùng với cường độ của cốt hài mới có thể ngăn cản được, lúc này, chỉ có thể đánh cuộc một lần mà thôi, nếu như thành công, ngươi, ta sẽ cùng phát sinh biến hóa ưu việt.

Thanh âm của Hỏa Hoàng vang lên.

Điều này làm Lôi Cương khẩn trương lên, Lôi Cương hiểu ý tứ của Hỏa Hoàng, cũng đoán được Hỏa Hoàng sắp làm gì, Hỏa Hoàng muốn cắn nuốt Hỗn Độn Hỏa Long Lực này, giúp hắn tăng lên thực lực, mà như thế đối với Hỏa Hành Phân Thân của hắn cũng sẽ có chỗ tốt cực lớn. Chỉ một nửa Hỗn Độn Hỏa Long Lực này thôi cũng đủ khiến cho hỏa Long Lực của hắn tiến hóa.

Nhìn Hỗn Độn Hỏa long đang gầm thét trong không trung, Cự Viên cũng gầm thét liên tục, dị thường sùng bái nhìn Hỗn Độn Hỏa long, nó kích động rồi, những năm gần đây, đây là lần đầu tiên nó kích động, cũng là vô số năm qua, lần đầu tiên nó buông thả con vật khổng lồ này, ban đầu khi nó còn là một Tiên Thú cấp tám, tu luyện trong rừng rậm, Hỏa Phần Chi Địa vốn là rừng rậm vô tận, bỗng một ngày, rừng rậm đột nhiên nổi lên đại hỏa hoạn, đem cây cối toàn bộ đốt trụi, mà cả vùng đất nứt toác, toát ra cuồn cuộn Huyền Hỏa, với tu vi Tiên Thú của nó thì không cách nào ngăn cản, vào thời điểm nó bắt đầu tuyệt vọng thì một long hồn màu trắng dài cỡ một trượng phiêu hốt bay ra, thứ này không thể nghi ngờ chính là lối thoát duy nhất của Cự Viên, nó cắn nuốt long hồn màu trắng đó, từ đó về sau, nó không còn phải sợ hãi Huyền Hỏa trên mặt đất nữa, sau khi hấp thu lực lượng ẩn chứa trong long hồn màu trắng, thực lực của nó lần đầu biến đổi về chất, nó một đường tiến vào thâm khu trong Hỏa Phần Chi Địa, không có bất kỳ Tiên Thú nào có thể ngăn cản, kể cả những thần thú hóa thần trước nó cũng không dám, nó tựa như vương giả đi đến thâm khu của Hỏa Phần Chi Địa, nơi mà Huyền Hỏa nồng đậm nhất, từ đó về sau nó liền định cư ở đây tiếp tục tu luyện, không ngừng hấp thu lực lượng của long hồn màu trắng.

Dần dần, thân thể của nó trưởng thành, vô số năm qua, phải phát triển thêm có chừng mấy ngàn trượng, nó biết, đây đều là Long Hồn màu trắng ban cho nó, Long Hồn màu trắng này phảng phất bị thương nặng, vẫn trầm trong hôn mê, cho nên, nó mới dấu mình trong thú đan, mục đích của nó chính là có thể đem lực lượng của Long Hồn màu trắng này hấp thu sạch sẻ, những năm gần đây nó chỉ tỉnh lại ba lần, lần đầu tiên tỉnh lại, nó cảm nhận được lực lượng cường đại tự thân, mà Long Hồn màu trắng thì đã nhỏ đi một phần ba, lần thứ hai tỉnh lại, nó mừng rỡ như điên, lúc đó Long Hồn màu trắng chỉ còn một nửa, điều này thôi thúc nó lần nữa tu luyện, thế tất yếu đem Long Hồn màu trắng hấp thu toàn bộ mới tỉnh lại, nhưng có một cỗ khí tức bàng bạc đã thức tỉnh nó, nó giận giữ tuôn ra lực lượng cường đại mà những năm gần đây tụ tập được, người nọ màu trắng, nhưng nó cũng bị thương không nhẹ, sau đó, nó lại bắt đầu bế quan, tất yếu là muốn sau khi cắn nuốt một phần ba còn lại của Long Hồn màu trắng thì sẽ đi báo thù tuyết hận, nhưng còn chưa chờ nó hấp thu được bao nhiêu Long Hồn màu trắng, nó đột nhiên cảm nhận được uy hiếp, là uy hiếp mạnh nhất trong vô số năm gần đây, nó mở bừng hai mắt, khi thấy một cường giả cường đại công kích nó, nó tuôn ra lửa giận của nó, nhưng cuối cùng, nó phát hiện người này rất cường đại, cường đại đến mức ngay cả truyền thừa Chiến Kỹ của nó cũng đều không thể chiến thắng, hơn nữa lại có thêm một người nữa gia nhập chiến đấu, hấp thu hỏa hành lực trong cơ thể nó, nó nổi giận, nó biết, nếu như tiếp tục như vậy, tất nhiên nó sẽ bị người nọ hấp thu sạch sẽ, toàn bộ lực lượng của long hồn màu trắng mà nó hấp thu được trong bao nhiêu năm qua đều sẽ thuộc về người này hết thảy.

Nó nổi giận, vì vậy nó không chút lựa chọn thả ra long hồn màu trắng mà nó dấu trong Thú Đan, không ngừng chùy kích Thú Đan của chính nó, đem long hồn màu trắng đã ngủ say không biết bao nhiêu năm đánh thức, lúc này nó nhìn bạch long vạn trượng trên không trung, ánh mắt đầy vẻ sùng bái, nó tin tưởng, chỉ cần sau khi chuyện này kết thúc, đem long hồn màu trắng hấp thu sạch sẽ thì nhất định nó cũng có thể đạt tới trình độ như vậy.

Cự long đang gầm thép trong không trung mở bừng đôi mắt đã nhắm chặt vô số năm, hắn bị Cự Viên cắn nuốt nhiều lắm, đến nỗi hắn không còn nhớ rõ được chuyện trước kia nữa, cũng không biết mình là ai, lúc này hắn chỉ muốn hủy diệt vật ở trước mắt, hủy diệt kẻ đã đánh thức hắn, con mắt rồng khổng lồ nhìn chằm chằm cự viên trên không trung, gầm thét một tiếng, đầu rồng của cự long khổng lồ phóng xuống, cái miệng khổng lồ trực tiếp cắn nuốt cự viên vẫn còn đắm chìm trong ảo tưởng, cự viên tu luyện vô số năm trực tiếp hóa thành lực lượng tinh thuần trong miêng cự long, khiến cự long khổng lồ thêm mấy phần, long nhãn khổng lồ nhìn chằm chằm những người phía dưới, mặc dù cảm nhận được khí tức mà người này phát tán ra có phần quen thuộc, nhưng hắn đã không thể nhớ ra nổi nữa rồi, nổi giận gầm lên một tiếng, cắn xuống người có khí tức khiến hắn cảm thấy quen thuộc ở phía dưới.

- Oanh ..............

Mặt đất nổ vang, cự long nuốt sống Lôi Cương, Lôi Cương chỉ cảm thấy trong nháy mắt hắn bỗng biến mất, một cảm giác đau nhói dâng lên, Lôi Cương cắn chặt răng bảo vệ cho thần hồn, mặc dù kết giới của Thổ Hoàng đã ngăn cản được phần lớn, nhưng bị Hỗn Độn Hỏa Long Lực đánh thẳng vào không lâu thì liền bể tan tành, Thổ Hoàng thì bị thương nặng dung nhập vào trong cơ thể, Hỗn Độn Hỏa Long Lực nghiêng trời lệch đất xuay chuyển quanh toàn thân Lôi Cương.

- Chịu đựng, Lôi Cương!

Âm thanh của Hỏa Hoàng vang lên, trong thanh âm để lộ ra sự vui mừng cùng kích động.

Lôi Cương cắn chặt răng thúc giục cốt hài, Hỗn Độn Hỏa Long Lực lan tràn toàn thân đem thần hồn, tỳ tạng, trái tim của Lôi Cương luyện hóa, cũng may Hỏa Hoàng đã phân ra một phần bao gồm thần hồn, tỳ tạng, trái tim của Lôi Cương, nếu không thì đã sớm hôi phi yên diệt rồi.

Cự long vạn trượng cự long chúc đầu xuống nhưng không cách nào tránh thoát, thân thể khổng lồ điên cuồng vùng vẫy, chỉ thấy cự long khổng lồ này không ngừng nhỏ lại, cự long giãy giụa ngày càng kịch liệt hơn, không tới mười tức thời gian, cự long vạn trượng đã thu nhỏ lại còn cỡ gần ngàn trượng.

Lúc này, thống khổ nhất lại chính là Lôi cương, thần hồn của hắn cơ hồ cũng đã biến thành Huyền Hỏa, cảm giác nóng rực này mang đến sự đau đớn không thể diễn tả, tựa như một cỗ hồng thủy đánh thẳng vào thần hồn, tỳ tạng, trái tim của Lôi Cương vậy. Lôi Cương cắn răng kiên trì, hắn biết, một khi hắn thả lỏng, sợ rằng gặp phải chính là tai ương bị hủy diệt. Ý chí mà Lôi Cương trui luyện được những năm qua liền có cơ hội được thực nghiệm.

Sau khi cự long bé lại còn ngàn trượng rồi hoàn toàn biến mất, thân hình của Lôi Cương cũng lộ ra, cốt hài khổng lồ vẫn đứng im không nhúc nhích, nhìn kỹ, có thể phát giác cốt hài này cũng đã phát sinh dị biến, vốn là cốt hài màu trắng đục thì lúc này đã trở nên trắng hơn, trắng đến mức cơ hồ trong suốt, toàn bộ cỗ cốt hài tỏa ra cảm giác nóng rực, phảng phất như là cốt hài do đằng đằng hỏa diễm thiêu đốt mà thành vậy.

Thần hồn của Lôi Cương thở phào nhẹ nhỏm, một cảm giác buồn ngủ mê man bao trùm toàn thân.

- Lôi Cương, kiên trì! ! Lấy Hỗn Độn Hỏa Long Lực ngưng tụ thành Hỏa Hành Phân Thân, mặc dù Hỗn Độn Hỏa Long Lực này cũng không tinh thuần, nhưng đối với hoàn cảnh lúc này mà nói, thì chính là sự lựa chọn tuyệt giai nhất.

Thanh âm của Hỏa Hoàng lần nữa vang lên, khiến Lôi Cương cơ hồ muốn ngất đi bừng thức tỉnh, vội vàng ngồi xuống, bắt đầu ngưng tụ thân thể mới.

Sau trận đại chiến, Hỏa Phần Chi Địa thê thảm đến mức không thể thảm hơn được nữa, cả vùng đất cứ như mới trải qua nạn núi lở vậy, phương viên vạn dặm trực tiếp tụt sâu xuống lòng đất cả trăm thước, cả vùng đất Huyền Hỏa cuồn cuộn tuôn trào. Trong lòng đất cách thâm khu không xa về phía trước, đám người Sư Đề, Khí Long Chiến dần dần thức tỉnh, vội vàng bay ra, quan sát tình hình xung quanh, nội tâm bọn họ hoảng hốt, đây rốt cuộc là trận chiến cấp bậc nào mà khiến nơi đây trở thành hình thù như thế này chứ? T.r.u.y.ệ.n.Y.Y.c.o.m

Mấy người bọn họ nhìn về một nhân ảnh to lớn cao ngất ở phía trước, nhân ảnh đó toàn thân một màu trắng, cơ hồ trong suốt, hắn đứng ở nơi đó, tựa như một bức tượng đá.

- Lôi Cương.

Sư Đề kêu khẽ một tiếng, thân thể bay về phía trước, vận khí của mấy người bọn họ cũng coi là tốt, nếu không, thiếu chút nữa, sợ rằng đã sớm không tồn tại được nữa rồi.

- Đời trước!

Đám người Khí Long Chiến kích động kêu lên, bọn họ đã không cảm giác được khí tức khổng lồ kia nữa rồi, bọn họ biết, Lôi Cương thắng, tổ tiên của bọn họ đã thắng.

Sư Đề đi tới trước mặt Lôi Cương, hiện Lôi Cương hai mắt nhắm nghiền, nhưng cũng không dám quấy rầy, mấy người vây ở bên cạnh Lôi Cương, chờ đợi Lôi Cương thức tỉnh, cự chùy bên trên Khí Tháp dần dần tán ra quang huy, khôi phục bình tĩnh.

Chỉ San ở trong Vạn Tượng Các nhìn bầu trời mà thở phào nhẹ nhỏm, đệ tử trong Khí Tháp đều thở phào nhẹ nhỏm, cỗ khí tức kinh khủng kia đã biến mất, điều này làm bọn họ rối rít suy đoán, rốt cuộc là đã xảy ra chuyện gì, Khí Tháp thậm chí lại có tồn tại kinh khủng như thế.

Lúc này, Lôi Cương chậm rãi ngưng tụ Hỏa Hành Phân Thân, Thổ Hoàng nhập vào tỳ tạng, lâm vào hôn mê, Hỏa Hoàng ngồi xếp bằng ở trong trái tim cũng chìm vào trong tu luyện, sau khi cắn nuốt Hỗn Độn Hỏa Long Lực, Hỏa Hoàng phảng phất cực kì vui sướng, sau khi chỉ cho Lôi Cương biết làm thế nào để ngưng tụ thân thể thì liền chìm vào giấc ngủ say. Lôi Cương lại không biết rằng chất lỏng đen nhánh bên trong thần hồn kia cũng đang không ngừng hấp thu Hỗn Độn Hỏa Long Lực.