Thể Tôn

Chương 587: Ba luồng trọng lực

Cách phía đông Mộc Thần giới khoảng một trăm dặm, một nam tử trung niên áo đen chắp tay sau lưng, chậm rãi bước đi, thần của của y bao phủ bốn phía. Người này tên là Thiên Phong, là một trong những kẻ đi truy sát Lôi Cương. Từ khi Lôi Cương biến mất ở Tiên Đạo giới một trăm năm trước, mười chín vị cao thủ đã mất năm mươi năm ở Tiên Đạo giới, gần như quật lên từng tấc đất mà vẫn khômg tìm được hắn. Cuối cùng bọn họ đành phải một lần nữa chia nhau tìm kiếm khắp trong Ngũ hành giới.

Người nam tử nhíu mày, cứ mãi tìm kiếm không mục đích cụ thể như vậy khiến y rất chán nản. Trong lòng bọn y cũng không để tâm đến dư nghiệt của thể tu là bao. Bọn y là đệ tử xuất sắc của Thiên gia, tu vi càng cường đại thì càng cao ngạo hơn. Nhiệm vụ của bọn y lần này là đi khắp Ngũ hành giới, vốn tưởng chưa đến một năm sẽ hoàn thành sứ mệnh, vậy mà giờ đã qua một trăm năm vẫn không đi đến kết quả, khiến bọn y ngày càng lo lắng.

-Nếu như không phải tên tiểu tử đó chạy nhanh, hắn đã sớm chết ở Tiên Đạo giới rồi. Sao ta còn phải lãng phí thời gian ở đây cơ chứ?!

Người nam tử này mắng thầm. Bọn y từ lâu đã khắc ghi dáng dấp và khí tức của Lôi Cương trong lòng. Chỉ cần Lôi Cương để lộ khí tức, nhất định bọn y sẽ nhận ra. Bọn y chỉ muốn làm sao sớm kết thúc nhiệm vụ, quay lại Vô Thượng giới luôn tràn đầy linh khí để tu luyện, đột phá cảnh giới hiện tại, đạt đến đạo thần, cảnh giới cương thần, trở thành chấp pháp Trưởng lão của Thiên giới.

Người nam tử này còn đang suy nghĩ, thần thức của y chợt run lên dữ dội. Ánh mắt ngời sáng, y vui mừng nhìn phía trước, toàn thân phát ra sát khí cực mạnh. Y bước lên trước một bước, dưới chân hiện lên một gợn sóng. Y biến mất.

Cùng lúc đó, các cao thủ ở ba hướng khác ở Mộc Thần giới đều cảm nhận được một luồng khí tức. Cả bọn đều đổ về phía đông Mộc Thần giới.

Phân thân của Lôi Cương lơ lửng trên không trung, khí tức toàn thân phát ra. Hắn phải thu hút hết toàn bộ bốn gã cảnh giới giả thần ở Mộc Thần giới.

Lôi Cương vươn tay phải thành quyền, bàn tay hắn có màu vàng tựa như màu của bùn đất phát ra linh khí thuộc tính thổ nồng nặc. Trên da hắn có một kết giới màu vàng đất nhàn nhạt, tạo thành một lồng phòng ngự thự nhiên bao phủ lấy toàn thân mình. Đôi mắt Lôi Cương dường như có thể nhìn thấu được lớp xương cốt bao bọc lấy thân thể. Điều khiến hắn khiếp sợ chính là lớp xương cốt này ẩn chứa một sức mạnh vô cùng đáng sợ. Lôi Cương vô cùng chờ mong đến khoảnh khắc việc dung hợp được hoàn tất. Đột nhiên, hắn ngẩng đầu, chậm rãi nhìn mấy bóng người đang dần hiện lên phía trước, miệng lẩm bẩm:

-Cuối cùng cũng tới rồi sao?

-Dư nghiệt thể tu, mau chịu chết đi!

Thiên Phong nhìn thấy lôi Cương, bao nhiêu oán niệm tích tụ mấy năm gần đây nháy mắt bộc lộ ra. Y giơ lên thanh đao trong tay phải, bổ xuống người Lôi Cương. Một luồng cương khí từ trong thanh đao toả ra, bắn về phía Lôi Cương.

Lôi Cương không hề cản đòn, đôi mắt hắn chậm rãi nhìn về luồng cương khí mạnh mẽ đang ập đến. Hắn không thèm nhúc nhích chút nào, để mặc luồng cương khí tấn công.

-Ầm!

Một âm thanh trầm thấp vang lên mạnh mẽ. Luồng cương khí ẩn chứa sức mạnh khổng lồ tấn công vào người Lôi Cương liền bị kết giới màu vàng trên người hắn đẩy ngược lại.

-Đây là…

Đôi mắt Thiên Phong nhíu lại. Y không nhìn thấy được lớp kết giới bao phủ bên ngoài da thịt Lôi Cương, mà chỉ biết được đòn tấn công của y đã bị phản ngược lại, khiến y vô cùng khiếp sợ. Dĩ nhiên y biết được uy lực của đòn tấn công này, giờ nó lại bị dội ngược lại làm sao y không khiếp sợ cho được.

-Dư nghiệt thể tu, tu vi của ngươi đã đạt đến mức này rồi sao?

Thiên Phong thoáng trầm ngâm, nhất thời không tấn công nữa mà chỉ đứng trên không, chăm chú nhìn chằm chằm vào Lôi Cương. Y muốn đợi ba vị đệ tử khác đến.

Lôi Cương lạnh lùng nhìn Thiên Phong chằm chằm. Hắn khẽ nhếch miệng, cười nhạt, lẩm bẩm nói:

-Đến đây đi, để ta xem phân thân hành thổ hiện chém hết sức sẽ như thế nào.

Đầu khớp xương của Lôi Cương bắt đầu khởi động. Tiếng cọ xát giữa các đầu khớp xương vang lên lách cách, mơ hồ ẩn chứa tiếng gầm rống của rồng, khí thế toàn thân hắn phát ra đến Thiên Phong cũng cảm nhận được rõ ràng. Nguồn: http://Trà Truyện

Thiên Phong nhìn chằm chằm Lôi Cương. Thấy hắn cười lạnh, y đột nhiên giật mình, thoáng trầm ngâm, lo lắng, thầm nghĩ:

-Lẽ nào tên dư nghiệt thể tu nào tự tin đến thế? Không thể nào, ở Ngũ hành giới này làm gì có ai có thể đấu lại được bốn cường giả giả thần? Nhưng khí tức của hắn vì sao lại khiến ta cảm thấy bị uy hiếp như thế?

-Vù vù…

Trong hư không đột nhiên vang lên những âm thanh chói tai. Ba đạo cầu vồng từ phía chân trời nhanh chóng bay đến, tốc độ cực nhanh, tựa như xé rách không gian. Ba đạo cầu vồng này vừa đến bên cạnh Thiên Phong, bọn họ đã nhìn chằm chằm Lôi Cương, trong mắt đều ẩn chứa sát khí và oán hận. Một trăm năm qua, có thể nói hắn đã làm bọn họ cực kỳ vất vả, lúc nào cũng miệt mài tìm kiếm, khiến bọn họ uất ức, không thể chịu nổi. Giờ nhìn thấy Lôi Cương, thấy được mục tiêu trước mắt, sát khí của bọn họ đều bộc phát hết cả. Một người trong nhóm thấp giọng quát:

-Bao vây, tiêu diệt hắn!!

Bọn họ đã không thể kìm nén được nữa. Chỉ cần có thể tiêu diệt được người đang đứng trước mắt này, bọn họ có thể quay trở về Vô Thượng giới. Bất kể thế nào, bọn họ chỉ mong có thể sớm được rời khỏi nơi đây mà thôi.

-Tới đúng lúc lắm!

Lôi Cương gầm nhẹ một tiếng. Tiếng gầm của hắn tựa như tiếng long ngâm vang vọng khắp trời đất. Đòn tấn công của bốn người kia như cơn cuồng phong ào ào ập tới người Lôi Cương. Hắn bước lên trước, tay phải vươn ra đỡ đòn, tay mấy người kia loáng cái đã có vết nứt ra. Lôi Cương nhếch miệng cười nhạt, lẩm bẩm nói:

-Quả nhiên vẫn chưa đủ mạnh!

Bốn người Thiên Phong đều chấn động, nhìn bốn vết thương xuất hiện trên cánh tay, nhíu mày. Bọn họ đến giờ mới nhận ra, tên thể tu này hoàn toàn khác với khi xưa. Lúc này, Thiên Phong khẽ quát:

-Không được khinh địch, người này có điểm kỳ lạ.

Thiên Phong lấy ra một thanh kiếm màu đỏ rực lửa cầm trong tay. Y nhẹ nhàng bước lên trước, từ thanh kiếm phát ra từng đợt lưỡi lửa hồng mạnh mẽ tấn công Lôi Cương. Ba gã cường giả còn lại cũng rút ra thanh tiên khí chiến đấu. Lôi Cương nhanh nhẹn đỡ đòn tấn công của cả bốn người, khiến cả bốn tên cường giả vốn đang khinh khi hắn đều trở nên khiếp sợ.

Lôi Cương khinh thường không thèm để ý đến đòn tấn công đang ào ào ập tới. Đột nhiên, hắn phác ra một động tác khiến cả bốn người này đều thất kinh. Hai tay hắn chậm rãi chắp lại sau lưng, khẽ ngước mặt, hiển nhiên tỏ ý không thèm chống lại đòn công kích của cả bốn người. Lôi Cương làm vậy khiến cả bốn người đều phẫn nộ. Hắn tỏ ý khinh miệt như vậy, sao bọn họ có thể chịu được? Bọn họ là đệ tử xuất sắc của Thiên gia, bản tính vốn cao ngạo, giờ chỉ hận không thể giết chết Lôi Cương mà thôi.

-Bang bang!

Từng đợt tấn công ập đến Lôi Cương, loại bỏ lớp kết giới bên ngoài da thịt hắn, rồi tấn công vào trong da thịt. Một lát sau, trên người Lôi Cương gần như không còn nơi nào là toàn vẹn nữa, nơi nào cũng xuất hiện những vết thương lớn nhỏ. Chỉ có điều, Lôi Cương thầm nghĩ, mặc dù khả năng phòng ngự của phân thân hành thổ vẫn chưa đủ sức mạnh, nhưng những đòn tấn công mạnh mẽ này vẫn chỉ cắt được lớp da thịt bên ngoài, không cách nào xâm phạm bên trong xương cốt của hắn. Xem ra hắn muốn mạnh lên, nhất định phải càng lĩnh ngộ sâu sắc hành thổ hơn nữa, lúc đó, hắn mới có thể hiểu hết được sức mạnh của bộ xương cốt này a.

Lúc này, Lôi Cương chậm rãi ngẩng đầu lên, nhìn về đòn tấn công đang ào ào ập đến. Hắn bước lên trước, tay phải kéo ra sau, chậm rãi ngưng lại thành quyền, tấn công thanh kiếm đang chém xuống đầu hắn.

Tên cường giả này thầm thở phào nhẹ nhõm, nhìn một kiếm ẩn chứa kim long lực sắp bổ đến đỉnh đầu dư nghiệt thể tu. Y biết, chỉ cần trúng một kiếm này, người này nhất định sẽ hồn phi phách tán. Một kiếm này của y gần như có thể làm một cường giả cương thần hồn phi phách tán, có thể nói vô cùng mạnh.

-Ầm!

Tên cường giả này nhìn một kiếm ẩn chứa kim long lực bổ xuống đỉnh đầu Lôi Cương, không cảm nhận được chút phản lực nào. Y mừng thầm, liền dồn cương khí trong cơ thể vào trong thanh kiếm, định bổ Lôi Cương làm đôi. Nhưng đột nhiên, y phát hiện thanh kiếm của y không thể ấn xuống nữa, cho dù y có dùng bao nhiêu khí lực đi nữa cũng đều không thể làm được, dường như y đang bổ xuống một khối huyền thạch không thể công phá vậy. Đột nhiên, y phát hiện xương sọ của Lôi Cương không có bất kỳ một dấu vết nào, khiến hắn sững người, không kịp phản ứng gì.

-A?!

Tên cường giả này đột nhiên kêu lên một tiếng đau đớn, chỉ cảm thấy nơi bụng y mát lạnh. Y chẫm rãi cúi đầu, chợt phát hiện nơi da thịt mình xuất hiện dấu vân nứt nẻ. Chuyện này là sao? Y vô cùng ngạc nhiên? Dần dần, y chợt nhận ra trong không trung có một luồng gió mát đang khẽ thổi tới, còn thân thể y đang dần hoá thành bột phấn màu đỏ bay theo gió.

-A!!

Tên cường giả này bất chợt kêu la thảm thiết. Nhưng tiếng kêu vừa vang lên đã im bặt, thân thể y đã hoàn toàn hoá thành bột phấn bay trong không trung.

-Đây là…

Lôi Cương nghiêm nghị nhìn tên cường giả vừa biến mất. Hắn chợt cảm nhận một đòn hắn vừa đánh ra quả thực có ẩn chứa sức lạnh đáng kinh ngạc, dường như có trọng lực vậy. Lôi Cương rõ ràng đã cảm nhận được trọng lực đầu tiên đã phá nát máu thịt trong cơ thể người kia, trọng lực thứ hai phá nứt da thịt y, trọng lực thứ ba khiến y hoàn toàn bị đánh nát thân.

Nhìn nắm tay của mình, Lôi Cương chợt hiểu ra phần nào, có điều, lúc này hắn vẫn vô cùng ngạc nhiên với bộ xương cốt này. Chỉ mới dung hợp được một chút thôi mà đã có thể phát ra ba trọng lực, nếu như có thể hoàn toàn dung hợp, thì một quyền sẽ còn ẩn chứa trọng lực lớn đến mức nào nữa? Bọn Thiên Phong vừa nhìn thấy đã vô cùng khiếp sợ. Bọn họ càng điên cuồng tấn công Lôi Cương, từng chiêu từng chiêu đều muốn dồn hắn vào chỗ chết, nhưng đòn tấn công của bọn họ chỉ có thể làm hắn bị thương, chứ không cách nào nghiền nát được lớp vỏ xương cốt này.

Lôi Cương chậm rãi ngẩng đầu lên, lẩm bẩm nói:

-Ba luồng trọng lực đã đạt đến mức tối đa rồi sao?

Nói xong, thân thể hắn khẽ động. Ba người Thiên Phong đều dừng tấn công. Lần thứ hai Lôi Cương hiện ra, chỉ có một cơn gió nhẹ thổi qua, thân thể ba người kia đã cùng chung số phận với tên đệ tử kia. Đầu tiên trên da bọn họ xuất hiện đường vân nứt nẻ, rồi sau đó biến thành bột phấn, trong không gian tràn ngập mùi máu tanh. Lôi Cương ngây người nhìn nắm tay của hắn.

Ba luồng trọng lực có uy lực như vậy, vậy còn bốn luồng? Năm luồng trọng lực thì sao? Lôi Cương khẽ run lên, hít sâu một hơi. Nếu quả thật như vậy, một quyền đầy đủ sức mạnh của cốt hài này đủ để khiến một giới bị tiêu diệt!!