So với Lôi Cương, Đồng Sư còn khiếp sợ hơn. Lão đã theo Thiên Uy mấy nghìn năm rồi, mà không phát hiện ra thân phận huyền bí của y. Ngày xưa, Đồng Sư bị truy sát được người của Thiên Uy cứu nên liền quên mình phục vụ cho y. Những năm gần đây, Đồng Sư một mực suy đoán thân phận của Thiên Uy, cuối cùng cùng chỉ có thể dùng bốn chữ "cực kỳ thần bí" để miêu ta về y. Điều đó cũng là nguyên nhân cho sự trung thành trước sau như một của Đồng Sư với Thiên Uy. Nhưng lúc này, Thiên Uy rời đi lại chỉ mang theo Kỳ Minh, khiến cho trong lòng Đồng Sư vừa khiếp sợ lại vừa thấy như đùa cợt. Những năm gần đây, lão chỉ là một quân cờ với Thiên Uy mà thôi.
Cùng có những tâm tình như vậy với Đồng Sư là Băng Vân Long, Băng Vân Long đoán thân phân của Thiên Uy cực kỳ phi phàm, mà Thiên Linh, Sinh Vân và Thiên Uy có quan hệ trực tiếp, còn Kỳ Minh cũng được Thiên Uy khen ngợi, nên mới được mang đi. Trong lòng Băng Vân Long cực kỳ không cam lòng, y tự cho rằng bản thân mình không hề kém Kỳ Minh, vậy mà lúc này Thiên Uy lại chỉ mang Kỳ Minh theo khiến cho trong lòng hắn đầy oán hận. Nhìn lên trời, Băng Vân Long oán hận nói:
- Một ngày nào đó, ta sẽ cho ngươi biết, lựa chọn lúc này của ngươi là sai lâm. Băng Vân Long không hề kém so với Kỳ Minh.
Sau khi hít một hơi thật sâu, kiềm nén sự khiếp sợ trong lòng, Lôi Cương đưa mắt nhìn đám người Đồng Sư, sát khí trong lòng hắn đã tiêu tan. Muốn tiêu diệt người của phái Ma Cương là Thiên Uy, còn bọn chúng chỉ là quân cờ mà thôi. Hơn nữa, lúc trước với bọn họ cũng có ân tình, Lôi Cương cũng không phải là người vô tình. Hắn lạnh lùng nhìn Đồng Sư, nói:
- Kể từ hôm nay, ta không muốn nghe đến hai chữ Phụng Thiên ở Cửu U giới nữa. Về phần các ngươi, nếu có tâm, thì có thể gia nhập vào phái Ma Cương.
Sau khi nói xong, Lôi Cương liền biến mất.
Những gì Lôi Cương nói chính là coi trọng thực lực của thành Phụng Thiên. Những năm gần đây, Thiên Uy chắc chắn đã tự mình bồi dưỡng được thế lực cho mình, mà những đệ tử , Lôi Cương không thấy bọn chúng đến thành Phụng Thiên. Hẳn là, Thiên Uy đã điều bọn họ đi rồi, biết chỗ bọn chúng có lẽ chỉ có Đồng Sư. Thực lực của phái Ma Cương quá yếu, mà chỉ chỉ có mấy nghìn đệ tử thật sự. Nếu mà không tăng thêm thực lực, thì một ngày nào đó chắc chắn sẽ bị U Phủ, Địa Linh tông chiếm đoạt. U Phủ và Địa Linh tông sẽ không ngồi nhìn phái Ma Cương mạnh lên, nên nếu có đám người Đồng Sư tham gia thì lại là chuyện khác.
Lôi Cương không muốn tham gia vào chuyện của phái Ma Cương ở Cửu U giới. Phái Ma Cương là do Quân Thắng và Khoát Dục xây dựng, thì để cho hai người họ để ý, lúc này, Lôi Cương thầm nghĩ, dành thời gian cho việc tu luyện hệ Thổ nhanh hơn một chút. Câu nói của chủ nhân bàn tay khổng lồ vô hình kia "thể tu dư nghiệt" khiến cho hắn có cảm giác không lành.
Sau khi trở lại phái Ma Cương, Lôi Cương xây dựng một tòa bảo tháp lớn phía sau cửa thành Ma Cương để tu luyện. Hắn xây dựng trong bảo tháp ba tụ linh trận là mộc, hỏa, thổ. Điều này đối với các đệ tử tu luyện ba thuộc tính mộc, hỏa thổ này có thể nói là có một lợi thế cực lớn. Còn hai hệ khác, Lôi Cương tin rằng linh khí nồng nặc cũng sẽ khiến cho tốc độ tu luyện sẽ nâng cao.
Đúng như Lôi Cương dự liệu, sau khi Lôi Cương vừa mới xây dựng bảo tháp tu luyện, thì Đồng Sư dẫn năm vị thống lĩnh và mấy vạn tên đệ tử Phụng Thiên gia nhập phái Ma Cương, hình như chỉ có một vị là thống lĩnh Băng Vân Long không gia nhập. Sau khi Phụng Thiên đánh một trận, thì y liền rời đi, người này không khiến cho Lôi Cương chú ý, hắn cũng không gặp đám người Đồng Sư, mà sau khi xây dựng bảo tháp tu luyện cho tốt, hắn mới kêu Quân Thắng và Khoát Dục lên để dặn dò. Sau khi Lôi Cương lấy thiên tài địa bảo và hai phần ba đan dược trong giới chỉ ra đưa cho hai người, rồi rời đi.
Lúc này, Lôi Cương giống như một người bình thường đi tới Cửu U giới, hắn cũng không có mục đích cụ thể, tu luyện Ngũ Hành thể tu cùng với luyện chế phân thân thứ hai cần phải luyện thiên tài địa bảo làm đan dược để phụ trợ. Để nâng cao xác suất thành công, luyện chế phân thân hệ Thổ cần phải uống một loại tiên đan là thổ linh đan cửu giai, luyện chế phân thân hệ mộc cần mộc nguyên đan là cửu giai. Chỉ riêng thấy đẳng cấp của hai loại đan dược này, da đầu Lôi Cương đã tê dại. Tiên đan cửu giai có thể so với tiên khí cửu giai, thậm chí còn khó hơn. Người có thể luyện chế được đan dược cửu giai, có lẽ cả Ngũ Hành giới cũng không quá ba người.
Luyện chế thổ linh đan yêu cầu năm loại vật liệu chính là: thổ nguyên thủy vạn năm, uẩn hồn thảo, âm dương hoa, Đại địa thổ linh, kim nhũ hỗn mộc. Còn luyện chế mộc nguyên đan lại đòi hỏi sáu loại, trong đó tất nhiên là có kim nhũ hỗn mộc. Điều này khiến cho Lôi Cương vô cùng kinh ngạc, nhưng hắn cũng không suy nghĩ nhiều, hắn dự định dò la thiên tài địa bảo ở Cửu U giới để luyện chế thổ linh đan. Mặc dù có đại địa chi nguyên, nhưng Lôi Cương cũng không dám thử nghiệm luyện chế phân thân giống như hệ Hỏa. Căn cứ theo miêu tả của Thái Huyền sư tôn, phân thân thành người thứ hai để luyện chế sẽ càng khó khăn hơn. Một chuyện không tốt sẽ mãi mãi không có cách nào gặp được hệ Thổ, nếu như không có tiên đan thì xác suất sẽ lại giảm đi vài phần. Điều này khiến Lôi Cương không dám hành sự thô lỗ, mà đành căn cứ theo lời của Thái Huyền sư tôn để làm từng bước một.
Lôi Cương hít một hơi thật sâu, ánh mắt sáng như đuốc nhìn về phía trước, lẩm bẩm nói:
- Mấy ngày nay, có lẽ chỉ có ở thương hội lớn Vạn Tượng các mới có thể có thiên tài địa bảo.
Thần thức của Lôi Cương tản ra, nhanh chóng tìm vị trí của một thành phố lớn trong phạm vi gần đó.
Lôi Cương không hề biết, lúc này ở Cửu U giới đã dấy lên sóng to gió lớn, Phụng Thiên trở thành lịch sử của Cửu U giới, không thấy tung tích của vực chủ của Phụng Thiên đâu, đại thống lĩnh Đồng Sư tuyên bố Phụng Thiên giải tán. Điều này khiến cho những người tu luyện ở Cửu U giới đều dấy lên những phỏng đoán. Mấy trăm năm nay ở Cửu U giới, có thể nói Phụng Thiên gần như đi sâu vào trong lòng mỗi người tu luyện, tiếng tăm của nó càng ngày càng lớn. Địa vị của Phụng Thiên, U Phủ và Địa Linh tông đều ngang nhau, vậy mà lúc này lại tuyên bố giải tán, làm sao không khiến người tu luyện kinh ngạc chứ? Sau đó, đại thống lĩnh Đồng Sư mang theo mấy vạn đệ tử của Phụng Thiên gia nhập vào phái Ma Cương.
Điều này khiến cho hết thảy những người tu luyện nghe thấy đều rối như như gà mắc tóc. Nghĩ đến việc lúc trước Cương Ma quay lại, đã khiến cho tất cả những người tu luyện đều thở dài, chẳng lẽ tất cả việc này lại đều là do Cương Ma sao? Đủ loại tin đồn liên tục được truyền ra, mặc dù rất nhiều lời đồn đại, nhưng có một chuyện thực không thể không thừa nhận đó là, Cương Ma quay lại khiến cho Phụng Thiên giải tán. Rốt cuộc chuyện gì đã xảy ra, cũng chỉ có mấy người là biết rõ.
Sóng to gió lớn ở Cửu U giới như thể không có liên hệ gì đến Lôi Cương. Sau khi dung mạo bên ngoài của hắn đã thay đối, thì hắn liền đi vào trong tòa thành Thanh Minh ở trung bộ Cửu U giới. Thành Thanh Minh là chỗ giao giới trung bộ ở Cửu U giới, mức độ phồn hoa của nó không hề thua kém so với thành Phụng Thiên. Lúc này, người tu luyện tập trung ở thành Thanh Minh, tiếng thét to, tiếng rao hàng không ngừng vang lên. Chỉ có điều, đa số người tu luyện đều đang thảo luận về chuyện xảy ra ở Cửu U giới hai ngày nay, về Cương Ma lại càng có nhiều chuyện hơn để mà thảo luận.
Lúc này, Lôi Cương biến thành một người đàn ông khôi ngô vạm vỡ, hắn bình thản đi vào các cửa hàng ở thành Thanh Minh, đến mỗi một cửa hàng hắn đều thăm dò thiên tài địa bảo để luyện chế thổ linh đan. Còn về các ý kiến bàn luận xung quanh, Lôi Cương để ngoài tai. Sau khi dò la một hồi, Lôi Cương chẳng những thất vọng, mà những cửa hàng này tuy lớn, nhưng mấy tài liệu luyện chế thổ linh đan thì lại căn bản chưa nghe thấy bao giờ.
Sau khi đi ra một cửa hàng lớn, Lôi Cương thở mạnh ra, hắn nhìn bản hiệu Vạn Tượng Các dựng cao cao bên phải, xem ra chỉ có đi tới Vạn Tượng các mới có được thông tin. Ngay lập tức, hắn rời đi, lách qua đám người, hắn chợt dừng lại trước một cửa hàng bình thường. Lôi Cương cảm thụ được từ trong cửa hàng này tản ra linh khí dày đặc, linh khí này đúng là không có ở những cửa hàng khác. Hắn quay đầu nhìn, tên của cửa hàng này là "Diệu đan", hai mắt hắn lóe lên, phát hiện ra cửa hàng này không những nhỏ, mà người mua bên trong cũng chỉ có mấy người. Lôi Cương trầm ngâm trong chốc lát rồi đi vào trong. Tu luyện đến giờ, hắn hiểu rõ, mọi cường giả lánh đời đều thích ẩn nấp phố xá náo nhiệt như vậy. Như Ngu Đao và Lưu lão khi xưa, đều ẩn nấp trong phố xá náo nhiệt.
Bước vào trong "Diệu đan", hương dược nồng đậm tỏa ra, Lôi Cương cảm thấy toàn thân thoải mái, tất cả lỗ chân lông gần như nở ra, trong lòng hắn vô cùng kinh ngạc, cửa hàng "Diệu đan" này thật là quái dị. Hắn đảo qua cửa hàng này, nhưng lại phát hiện ra toàn bộ cửa hàng lại chỉ có một quầy hàng. Trên quầy hàng không có thứ gì cả. Một lão giả đang cùng hai gã tu luyện đang thảo luận chuyện gì đó.
- Đan lão, chỉ cần mỗi năm ta cung cấp cho Thổ Minh tông mười viên Phá Đế đan, thì hàng năm từ Thổ Minh tông ta có…
Gã đàn ông trung niên mặc áo đen đang bàn bạc thì chợt quay đầu lại, ánh mắt gã sắc bén đảo qua chỗ Lôi Cương, lộ ra vẻ cảnh giác. Còn lão Đan lại lạnh lùng nhìn Lôi Cương, trầm tư, rồi đứng dậy.
- Vị đạo hữu này, một lát nữa hãy đến đây.
Gã trung niên mặc áo đen hồn hậu ẩn chứa một chút oai phong, nói. Trong lòng gã cực kỳ nghi ngờ, mình rõ ràng đã bố trí một đạo kết giới ngoài cổng, người này không những đi qua, mà lại còn để cho mình phát hiện, nếu bản năng mình mà không cảm thụ được có người phía sau, thì mình nhất định không thể phát hiện ra sự có mặt của hắn. Chẳng nhẽ hắn là cao thủ?
Lôi Cương đưa mắt nhìn gã trung niên, rồi nhìn về phía lão giả tóc trắng, sau đó sắc mặt của lão giả này khẽ biến. Sau khi lão kinh ngạc quan sát Lôi Cương một hồi, thì đưa mắt nhĩn gã trung niên áo đen, trầm giọng nói:
- Ngươi đi trước đi, cứ theo những giao hẹn trước đây.
- Lão Đan …
Gã trung niên như thể chưa từ bỏ ý định.
- Thổ Bạch, lão phu không muốn nói lần thứ hai!!
Lão Đan trầm thấp nói. Bạn đang đọc truyện được lấy tại T.r.u.y.e.n.y.y chấm cơm.
Sắc mặt gã trung niên cau lại, sau khi quyết định, thì hung hăng trừng mắt nhìn Lôi Cương, rồi cùng một gã đàn ông khác đi ra ngoài.
Thấy hai người rời đi, lão Đan vung tay phải lên, một đạo kết giới che lão bên trong. Lão lại quan sát Lôi Cương, sau đó nói:
- Ngươi nói xem, ngươi muốn cái gì?
- Không biết, tiền bối có từng nghe nói tới thổ nguyên thủy vạn năm, uẩn hồn thảo, âm dương hoa, đại địa thổ linh chưa?
Lôi Cương chậm rãi nói, nhìn lão Đan chằm chằm. Trong lòng hắn vui vẻ thấy dáng điệu bề ngoài của lão Đan, thì chắc lão đã từng nghe qua thiên tài địa bảo, nếu không thì lão đã không biểu hiện như vậy.