Thể Tôn

Chương 480: Khí tông

Minh Đức là đệ tử của Luyện Khí tông. y gia nhập Khí Tông đã được ngàn năm. Một ngàn năm qua đối với Minh Đức mà nói là một ngàn năm quan trọng nhất, thay đổi toàn bộ con người y.

Trong trí nhớ của Minh Đức thì bản thân chỉ là một đứa ăn mày bị người ta khinh thường. Một ngàn năm trước, Minh Đức đang chìm trong giấc mộng bỗng đột nhiên nghe thấy tiếng mọi người xôn xao. Khi y mở mắt ra thì thấy những người lúc trước làm nhuc y, trêu chọc y đều đang kinh ngạc, nhìn y một cách ghen tị. Trong lúc Minh Đức đang ngơ ngác thì thấy một lão nhân mặc áo dài đỏ như lửa, sắc mặt hiền hòa đang tươi cười nhìn mình. Hơn nữa lão nhân còn nói một câu khiến cho Minh Đức suốt đời khó quên.

- Hai tử! Con có muốn đi theo lão phu không? - Câu nói ôn hòa của lão nhân khiến cho Minh Đức mỗi lần nhớ lại, trong lòng lại lo lắng. Cũng vì những lời nói đó mà Minh Đức bước lên con đường tu luyện. Cũng bởi vì nói, mà Minh Đức trở thành một ngời được vô số tán tu ở Dung Luyện giới kính sợ.

Chỉ một ngàn năm ngắn ngủi, mặc dù đối với người tu luyện mà nói cũng không phải là dài nhưng đối với Minh Đức đã có một sự thay đổi nghiêng trời lệch đất. Với tư chất xuất chúng khiến cho y ở Khí tông được gọi với đủ loại thiên tài, kỳ tài... Tất cả những ánh hào quang đều tập trung trên người hắn. Nhưng Minh Đức vẫn không có sự kiêu ngạo, tự mãn đối với sư tôn của y vẫn vô cùng kính yêu và ngưỡng mộ. Bởi vì Minh Đức hiểu rằng nếu không có sư tôn thì không có mình.

Chì trong vòng một ngàn năm ngắn ngủi, Minh Đức từ một đưa ăn mày trở thành chấp sự của Khí Tông, tu vi đạt tới Đạo Tiên hoàng giải. Luyện Khí đạt tới sáu sao. Có thể nói trong vạn năm nay của Khí tông là người tu luyện nhanh nhất.

Nhớ lại những chuyện cũ, Minh Đức thầm cảm thán. Nhìn lão nhân mặc áo đỏ như lửa trước mặt, trong mắt Minh Đức có một sự cảm kích và kính sợ. Lão nhân đó chính là sư tôn của Minh Đức, Cửu trưởng lão của Khí tông - Khí Hạo Thiên. Do lần trước, trong số một trăm ngời được tuyển có mười người bị trục xuất khỏi Khí tông nên mới chỉ có vài chục năm sau, Khí tông lại tuyển thêm mười đệ tử để thay thế mười tên đệ tử bị trục xuất.

Khí Hạo thiên nhìn đám đông phía dưới với nét mặt thản nhiên. Lão nhìn xuống những người tu luyện rồi cao giọng nói:

- Lần này, Khí tông tuyển mười đệ tử nhưng cũng không phải là cực hạn. Người có thể vượt qua cho dù bao nhiêu cũng là đệ tử của Khí tông.

Sau đó, Khí Hạo Thiên bắt quyết, một vầng lửa đỏ từ trong hai tay của lão tản ra. Khí Hạo Thiên quát khẽ một tiếng, vầng sáng nhanh chóng rơi xuống, bao phủ một khoảng đất trống trước mặt mọi người. Sau đó, Khí Hạo Thiên lại bắt một đạo pháp quyết, liền có một vầng lửa đỏ nữa xuất hiện. Sắc mặt của Khí Hạo Thiên hết sức thản nhiên, tay phải khẽ động, hai vầng sáng liền vọt xuống vầng sáng đỏ như lửa bên dưới. Sau khi Khí Hạo Thiên tạo một thủ quyết thứ tư, mặt đất đã được bao phủ bởi bốn quầng sáng. Một cái màu hồng, một cái màu đỏ, một cái màu đỏ thẫm và một cái màu đỏ kim. Bốn vầng ánh sáng theo thứ tự giảm dần bao phủ phạm vi một cây số.

Lúc này, Khí Hạo Thiên cao giọng nói:

- Người có thể tiến vào ba vầng sáng đầu thì trở thành đệ tử của Khí Tông. Còn người có thể vào được vầng sáng thứ tư sẽ trở thành đệ tử thân truyền của tông chủ.

Âm thanh uy nghiêm của lão vang vọng trong không trung khiến cho đám tán tu kích động.

- Bây giờ bắt đầu tuyển chọn. - Khí Hạo Thiên quát khẽ một tiếng, âm thanh vẫn còn quanh quẩn trong không trung, đám người đông như kiến ở bên dưới như một cơn lũ lao đến. Trong khoảng thời gian ngắn, những tiếng kêu thảm thiết liên tục vang lên. Nhưng nét mặt của Khí Hạo Thiên vẫn thản nhiên, ánh mắt liên tục liếc nhìn xuống dưới. Cuối cùng, ánh mắt lão nhìn về phía vầng sáng cuối cùng với một sự mong đợi. Bốn vầng sao này là phương pháp độc đáo tuyển chọn đệ tử bao năm qua của Khí tông do tổ tiên sáng tạo. Người có thể vào được vầng sáng không liên quan tới tu vi. Sự kiểm tra ở đây chỉ có tính chất quyết định tới thể chất hệ Hỏa của người đó có thích hợp với việc luyện khí hay không.

Đám đông điên cuồng lao vào vầng sáng. Nhưng có rất nhiều người xuyên qua. Cho dù là tu vi đạt tới Cương Tiên Đạo tiên cũng sững sờ. Bọn họ vừa tiếp xúc với quầng sáng lập tức bị đẩy ngược ra ngoài mấy trăm mét mà không thể đi tới.

Lôi Cương cũng không theo đám người lao vào. Hắn kinh ngạc nhìn bốn vầng sáng. Ngay tầng thứ nhất mà đã cản trở hai phần ba Tán Tu. Nhiều người tu luyện không cam lòng mà gầm lên. Lôi Cương cũng từ từ đi về phía luồng sáng, trong không trung những người bị đẩy ngược lại càng lúc càng nhiều. Khi Lôi Cương sắp tới quầng sáng màu đỏ nhạt thì đã có rất nhiều người tu luyện không cam lòng công kích đối phương. Càng lúc càng có nhiều tán tu gia nhập vào chuyện đó. Trong khoảng thời gian ngắn không ngờ xảy ra loạn chiến. Có điều, ánh mắt của Khí Hạo Thiên đứng trong không trung vẫn không dời khỏi quầng sáng, không thèm để ý tới loạn chiến bên dưới. Mục đích của lão lần này là từ trong đám người kia chọn được một thiên tài luyện khí.

Bỗng nhiên, ánh mắt của Khí Hạo Thiên sáng ngời khi thấy có người đầu tiên đi vào trong quầng sáng thứ ba. Trong mắt lão có một chút gì đó vui vẻ. Người thanh niên đi vào quầng sáng thư sba, ngẩn người nhìn phía sau lưng đang đầy các vị tiền bôi bị đẩy lùi. Người thanh niên cảm thấy ngơ ngác. Hiện tại, y không hiểu tại sao mình tiến tới như thế nào. Y theo đám người lao vào luồng sáng nhưng không hiểu vì sao lại bị mọi người đẩy tới quầng sáng thứ ba. Suy nghĩ một chút, người thanh niên rốt cuộc cũng bừng tỉnh rằng mình đã vượt qua tuyển chọn. Y ngạc nhiên vui mừng, nhìn vào quầng sáng cuối cùng rồi đi tới nhưng cuối cùng thì bị cản lại. Mặc dù có chút mất mát nhưng người thanh niên cũng cảm thấy thỏa mãn nhưng những người đang do dự trong quầng sáng thứ hai.

Lôi Cương liếc mắt nhìn trận loạn chiến, sắc mặt thản nhiên đi vào trong vầng sáng thứ nhất. Hắn không hề bị cản trở cứ vậy mà đi qua. Lúc này, ở trong vầng sáng thứ nhất có gần ngàn người, đang do dự nhìn vầng sáng thứ hai. Nếu xuyên qua vầng sau thì tiếp tục xuyên vào vầng sáng thứ ba là có thể trở thành đệ tử của Khí Tông. Nếu như không thể thì coi như cuộc đời này không có duyên.

Lôi Cương cũng không hề do dự. Đối với phân thân của mình, hắn hoàn toàn tự tin. Đây là thân thể của tiên thú Hỏa Giao vương cấp chín đỉnh, đó là thân thể hệ hỏa tinh khiết, đủ để đi qua vầng sáng đó. Quả nhiên, Lôi Cương thoải mái đi qua vầng sáng thứ hai. Sau khi bước vào vầng sáng thứ hai, Lôi Cương phát hiện những vầng sáng này hết sức kỳ lạ. Khi xuyên qua nó, Lôi Cương cảm thấy thân thể hơi dao động. Hắn thầm đoán có thể đó là do quầng sáng đối với thân thể hệ Hỏa của mỗi một người phát sinh một sự cộng hưởng. Trong vầng sáng thứ hai có khoảng mười người. Mười người này ai nấy đều toát mồ hôi, có người còn phát run. Bọn họ đang sợ bản thân một khi không thể đi qua được vầng sáng thư ba thì vô duyên với Khí tông. Trong lúc Lôi Cương đang định đi vào vầng sáng thứ ba thì phát hiện từ bên trong có một ánh mắt âm độc đang nhìn mình. Lôi Cương khẽ liếc thì thấy ánh mắt đó chính là của thiếu niên Luyện Hỏa tông ở trong khách sạn kia. Lôi Cương thầm cười lạnh. Nếu thiếu niên này không biết thân phận thì cũng đừng có trách hắn. Hiện này, Lôi Cương đã đoạt tới cả mười vạn mạng người. Mặc dù nhiều cũng không nhiều nhưng thêm một cái cũng chẳng thừa. Cho dù lúc này, với thân thể của hắn chiến thắng là điều không thể. Nhưng chỉ cần thả mười vạn con kiến lử kia ra cho dù là cường giả Cương Thánh, Đạo Thánh cũng không chịu nổi chứ đừng nói là một tên tiểu tử Cương Quân.

Lôi Cương liếc mắt nhìn những người tu luyện trong vầng sáng thứ ba thì thấy có tám người. Tám người đó ai nấy cũng đều có nét mặt sợ hãi lẫn vui mừng. Lôi Cương đột nhiên cảm nhận thấy một ánh mắt nóng bỏng đang nhìn mình liền ngẩng đầu lên thì phát hiện lão nhân mặc áo đài đỏ đang nhìn mình chằm chằm. Lôi Cương thầm đoán thân phận của lão nhân. Trầm ngâm một chút, hắn liền bước vào trong vầng sáng thứ ba.

Tới lúc này, nhìn vầng sánh sáng màu hồng kim, Lôi Cương suy nghĩ xem có nên thử đi vào đó hay không. Nhưng một khi hắn đi vào chắc chắn sẽ trở thành đối tượng cho mọi người để ý, đây là điều Lôi Cương không cảm thấy thích thú. Cảm nhận được ánh mắt trên đầu, Lôi Cương liếc mắt nhìn vầng ánh sáng màu hồng kim rồi từ bỏ ý định, cứ đứng nguyên ở đó, quan sát tám người trong vầng sáng thứ ba. Ngoại trừ tên thiếu niên kia, Lôi Cương phát hiện trong bảy người còn lại chỉ có một tiểu tử Cương Sư còn lại cũng có cao thủ đạt tới Địa Tiên địa giai. Trong số đó có một người thanh niên khiến cho Lôi Cương phải để ý. Mặc dù đó là người có tu vi thấp nhất nhưng Lôi Cương chỉ cần liếc mắt cũng nhận ra tư chất của người đó phải nói là thượng đẳng, thậm chí so với Ma Vân lúc trước còn cao hơn mấy lần.

Cảm nhận được ánh mắt của Lôi Cương, người thanh niên đó liền nhìn về phía hắn. Khi thấy Lôi Cương chỉ là một người bình thường, người thanh niên hơi sững sờ rồi nở nụ cười chân thành mà gật đầu với Lôi Cương.

Lôi Cương hơi gật đầu rồi quan sát những người khác. Sau khi quan sát xong, Lôi Cương phát hiện tám người này không người nào không phải là người có thể chất hệ Hỏa tuyệt hảo. Mặc dù kéo với thân thể Nguyên Hỏa của tiểu Phần nhưng cũng là thiên tài hệ Hỏa hiếm có. Điều khiến cho Lôi Cương kinh ngạc đó là lão nhân có tu vi Đạo tiên địa giai. Với tu vi như thế này ở Dung Luyện giới chắc chắn sẽ được sự mời chào của các thế lực nhỏ, tại sao lại muốn gia nhập Khí tông để trở thành đệ tử cấp thấp nhất?

Trong lúc Lôi Cương đang suy nghĩ thì lại có hai người tu luyện đi vào trong vầng sáng thứ ba. Trong hai người đó không ngờ lại có một cô bé chừng sáu, bảy tuổi. Cô bé đó vừa ngạc nhiên, vừa vui mừng, khuôn mặt nhỏ bé có một chút sợ hãi. Có điều hai má phúng phính nhìn cô bé càng thêm đáng yếu. Mười người còn lại, bao gồm cả Lôi Cương đều nhìn về phía cô bé. Nếu như không có gì đáng ngờ thì mười một người đứng trong vầng sáng thứ ba sẽ trở thành đệ tử của Khí tông. Cho dù Lôi Cương có thân thể của người bình thường hay lão nhân có tu vi Đạo Tiên địa giai cũng đều đứng ngang hàng với nhau. Đọc Truyện Online Tại Trà Truyện

Trong Khí tông, quyết định địa vị không phải là tu vi mà là luyện khí đạt tới mấy sao.

Bên ngoài mấy vầng sáng cũng chỉ còn một số người do dự. Còn loạn chiến vẫn tiếp tục diễn ra. Khí Hạo Thiên đứng bên Long xa nhìn chằm chằm vào trong quầng sáng mà vui mừng. Lần tuyển đệ tử này đã vượt qua sự suy nghĩ của lão. Đặc biệt là một nam một nữ có thể nói là thiên tài tuyệt hảo trong hệ Hỏa. Ánh mắt của Khí Hạo Thiên chính là nhìn về phía Lôi Cương và cô bé kia.

Sau khi cô bé đi vào, chỉ liếc mắt nhìn mọi người một cái. Không biết có phải do Lôi Cương có thân thể của người bình thường hay không mà cô bé liếc mắt nhìn hắn rồi nở cười. Sau đó, cô bé lại nhìn về phía vầng sáng thư tư, sắc mặt có chút hy vọng rồi nhắm mắt đi vào đó.

Chỉ thấy vầng sáng thứ tư hơi dao động, cô bé đi thẳng vào trong.

Một cử động đó khiến cho sắc mặt mười người trong vầng sáng thứ ba khiếp sợ, cùng với một chút ghen tị. Người có thể đi vào trong vầng sáng thứ tư có thể trở thành đệ tử của tông chủ Khí tông. Điều đó cũng đồng nghĩa cao hơn họ một cấp.

Những người tu luyện đang loạn chiến ở bên ngoài thấy có người đi vào trong vầng sáng thứ tư liền ngừng lại. Nhất thời, cô bé trở thành tiêu điểm của tất cả mọi người.

Cảm nhận được vô số ánh mắt đang nhìn mình, gương mặt cô bé đỏ ửng. Đôi mắt to trong veo không giấu được sự ngạc nhiên và vui mừng,

- Lần tuyển chọn đệ tử của Khí Tông đến đây chấm dứt. - Sắc mặt của Khí Hạo Thiên thay đổi, cao giọng quát. Hai tay lão khẽ động, ba vầng sáng bên ngoài nhanh chóng co lại. Những người tu luyện còn do dự đã mất đi cơ hội. Khi bốn vầng sáng dung hợp làm một liền biến thành một màu hồng kim rực rỡ, từ từ bay lên. Mười một người đứng trong đó cũng theo vầng sáng bay lên long xa.

Sau một lát, vầng sáng dừng lại trên long xa, Khí Hạo Thiên quát khẽ một tiếng, rồi trong nháy mắt Long xa biến mất khỏi tầm mắt của mọi người.

Đám tán tu còn do dự, sắc mặt tái nhợt không cam lòng nhìn Long xa biến mất. Chỉ vì bọn họ do dự nên bỏ mất cơ hội lần này, cũng vì sự do dự mà họ đã học được một bài học. Cơ hội chỉ có dựa vào bản thân dốc sức mà làm. Tất cả phải tranh thủ, không được tránh né