- Đi!!
Tiếng nói của Lôi Cương mãnh nhiên vang vọng trong đầu của Hỏa Trập đang ngây người đứng nhìn từ xa, Hỏa Trập toàn thân đại chấn, sắc mặt thảm hại, hai mắt run rẩy kịch liệt, thậm chí còn thấp thoáng lệ quang, nhìn Lôi Cương ở phía trước bị hồi ảnh nok kích trúng, Hỏa Trập kêu thảm một tiếng rồi lập tức quay đầu chạy.
Hỏa Trập hiểu rõ, hắn lưu lại đây chỉ làm vướng bận Lôi Cương mà thôi, ngay từ đầu Hỏa Trập đã nhìn ra được Lôi Cương ở thế hạ phong rồi, nghe thấy tiếng thét của Lôi Cương, trong lòng Hỏa Trập đau đớn tột cùng, Hỏa Trập trước đây chỉ là một người bình thường, nhưng sau khi quen được với Lôi Cương thì đã trở nên bất phàm, mặc dù Lôi Cương chỉ là một thời cơ, một bước ngoặt chuyển tiếp giúp Hỏa Trập đẩy nhanh tốc độc khởi quật hỏa anh trong nội thể mà thôi, nhưng Hỏa Trập đã toàn bộ đều xem như công ơn của Lôi Cương, sự cảm kích cùng với cảm giác tôn sùng Lôi Cương trong lòng Hỏa Trập đã đến mức khó có thể dùng lời nói để biểu đạt. Lúc này đây trong đầu Hỏa Trập chỉ còn một ý nghĩ, đó là toàn lực chạy thoát khỏi đây, rồi nâng cao tu vi báo thù cho tiền bối!!
- Hỏa Huyền tông!!
Hỏa Trập xong mục đỏ như máu nghiến giọng, trong biển nham thạch này, tốc độ của Hỏa Trập nhanh đến cùng cực, đến cuối cùng thân hình như dung nhập luôn vào trong dòng nham thạch..................
Đại trưởng lão cảm nhận được Hỏa Trập đã bỏ đi, trong lòng đại nộ, trầm giọng quát một tiếng, một đạo hoan ảnh nữa lại rời ra từ nội thể đại trưởng lão, sau khi hoan ảnh này rời đi, sắc mặt đại trưởng lão có phần nhợt nhạt, nhìn thân hình be bét máu tươi của Lôi Cương rồi sau đó thân hình liền bay đi theo hướng Hỏa Trập vừa bỏ chạy.
Hai hoan ảnh cùng lúc đánh về phía Lôi Cương, tấm lưng Lôi Cương máu chảy ròng ròng, lúc trước thiết sơn quét ngang hoan ảnh nhưng không hề tạo thành bất kì thương tích nào cho hoan ảnh, khiến Lôi Cương nhất thời thất thần khiến cho hoan ảnh nọ nhân cơ hội đó mà đánh Lôi Cương trọng thương, nhìn thấy một hoan ảnh khác đang bức đến, còn đại trưởng lão thì vội vàng bỏ đi, trong lòng Lôi Cương liền cuống lên, cốt lân giáp một lần nữa được triệu ra, song quyền của Lôi Cương cùng lúc đấm thẳng về phía hai đạo hoan ảnh, sau đó thân hình bắn theo hướng đại trưởng lão.
Tốc độ của đại trưởng lão không hề nhanh, thần thức tản ra, đang tìm kiếm hạ lạc của Hỏa Trập, chính lúc đó, sắc mặt đại trưởng lão hơi biên, nhìn thấy hai quyền bốn màu cực đại đang trùm đến, hung quang liền đại phát trong ánh mắt đại trưởng lão, hai hoan ảnh đang truy đuổi phía sau Lôi Cương liền gia tăng tốc độ lên thêm mấy phần, nhanh như điện xẹt trùm lên Lôi Cương. Tốc độ của Lôi Cương cực nhanh, có vẻ như còn nhanh hơn hai đạo hoang ảnh mấy phần, chớp mắt đã đến phía trước mặt đại trưởng lão.
- Hừ!
Đại trưởng lão hừ lạnh một tiếng, tay phải chuyển một cái quang mang màu làm liền rực rỡ, rồi nhanh chóng hoan hóa thành một trường kiếm màu làm, thân hình lùi lại phía sau hai bước, một đạo quang mang hình kiếm màu lam xạ ra từ tay phải của đại trưởng lão, hoan hóa thành một lợi kiếm màu lam hình con rồng đón đỡ song quyền của Lôi Cương đang kích tới.
Kiếm quang màu lam xuất ra từ trong tay trưởng lão phát ra tiếng ngâm dài như rồng ngâm. Một kích này hàm chứa sự lĩnh ngộ của đại trưởng lão đối vơi thủy hành, cũng có thể gọi là thủy long chi lực.
Sau hai quyền cực đại, sắc mặt Lôi Cương bên trong cốt lân giáp kịch biến, cam nhận được nguy cơ đến từ phía sau và công kích đến từ lão giả phía trước, Lôi Cương cấp tốc suy nghĩ, bắn sang bên trái tránh đòn. Thế nhưng thân hình Lôi Cương vừa động thì hai đạo hoanh ảnh cũng động theo.
Còn đạo lợi kiếm hình rồng thì như có linh tính liền bám theo Lôi Cương, chớp mắt đã đâm lên cốt lân giáp của Lôi Cương, Lôi Cương kêu thảm một tiếng, phun ra một búng máu tươi, một lần nữa buộc phải triệu ra cốt lân giáp rồi tiếp tục điên cuồng bỏ chạy.
Đại trưởng lão sắc mặt xanh mét nhìn theo Lôi Cương rồi thần thức lại một lần nữa tản ra, lát sau đại trưởng lão đã cảm nhận được một tia khí tức của Hỏa Trập, trong lòng vốn đã đại nộ, nộ hỏa ngập lòng lúc này như tìm được chỗ phát tiết, tức giận quát:
- Tiểu bối, ngươi đã cố chấp muốn chết thì lão phu cũng thành toàn cho ngươi!!
Lão tế ra một tiên khí màu lam, tiên khí này dài khoảng ba tấc, tổng thể một màu làm tinh khiết, thân kiếm có ba quang du động như có dòng nước chảy bên trong, tiên khí màu lam phát ra quang mang tươi đẹp rực rỡ, khiến cho dòng nham thạch xung quang lại lần nữa bị bức lui vài phần.
Mặc dù đại trưởng lão rất tán thưởng Lôi Cương bất phàm nhưng trong lòng lão thì Lôi Cương vẫn chưa thể quan trọng bằng hỏa anh được, lúc này hỏa anh không thấy tung tích đâu nữa, nộ hỏa của đại trưởng lão toàn bộ bạo phát, một chút nuối tiếc còn lại trong lòng cũng đã bị nộ hỏa đốt thành tro bụi, địa trưởng lão tay cầm tiên kiếm màu lam điên cuồng truy sát Lôi Cương. Bạn đang đọc truyện tại Trà Truyện - www.Trà Truyện
- Bình bình ........
Bên tai Lôi Cương không ngừng truyền đến âm thanh không gian bị rạch nát đến chói tai, trong lòng trầm trọng không thôi, chỉ dựa vào sức mạch căn bản không đủ để đối phó với cao thủ cương thánh địa giai. Cảm nhận được thân hình của lão giả ngày càng gần, trong lòng Lôi Cương nóng như lửa đốt, cấp tốc suy nghĩ làm cách nào để có thể trốn thoát, hơn nữa công kích của hai đạo hoan ảnh phân hóa ra từ nội thể lão giả không hề kém bản thân lão chút nào. Điều này khiến cho Lôi Cương kinh kì không thôi, như thế này thì có khác nào hắn đang phải đối diện với ba cường giả cương thánh cơ chứ? Tay phải cầm chặt thiết sơn đột nhiện quét ngang lão giả đang đuổi cách phía sau hắn cỡ trăm mét.
Đại trưởng lão nhìn thấy thiết sơn cực đại quét đến thì trên mặt thoáng hiện nét cười lạnh, tiên kiếm màu lam trong tay tỏa ra quang mang rực rỡ, cực nhanh hoan hóa thành đại kiếm trăm trượng nghênh đón thiết sơn đen thui.
- Uỳnh!!
Một âm thanh cực đại vang ra từ trong dòng nham thạch còn vòng xoáy trên bề mặt biển nham thạch thì càng lúc càng to, trên không trung đã xuất hiện không ít người đứng xem, nhìn vòng xoáy nham thạch cực đại cùng với chấn âm truyền ra từ bên trong, người nào người nấy sắc mặt kinh kì vô bỉ, nhưng lại không dám mạo hiểm tiến nhập vào biển nham thạch, chỉ có thể đứng trên không trung quan sát, chờ đợi.
Lão giả thân là đại trưởng lão Hảo Huyền tông, địa vị vô cùng tôn quý, tiên kiếm màu lam trong tay lại chính là tiên khí bát giai thượng phẩm, cường đại vô bỉ, nhìn thiết sơn cực đại đang nghênh đến, đại trưởng lão hoàn toàn tự tin có thể một kích kích vỡ thiết sơn, tiên khí to như thế chỉ hào nhoáng chứ không chắc chắn, đánh giá dành cho Lôi Cương cũng giảm đi vài phần. Nhưng sau một kích hung mãnh, đại trưởng lão kinh sợ phát hiện, tiên khí bát giai thượng phẩm của lão không những không kích cho thiết sơn vỡ thành trăm nghìn mảnh vụn được mà thậm chí từ trong thiết sơn còn có một cỗ sức mạnh cực đại bạo phát ra, dũng động thông qua tiên khí màu lam xông thẳng vào tay phải của lão.
- Bình!!
Một âm thanh trầm hùng vang lên, song mục đại trưởng lão chấn kinh nhìn tay phải rách toạc, một cơn đau khắc cốt ghi tâm truyền đến từng sợi thân kinh trên toàn thân đại trưởng lão.
Tay phải của lão ....... mất rồi? Đại trưởng lão trong lòng kinh sợ cô cùng, hai mắt hỗn loạn, không tin được nhìn vai phải trống không đang đổ huyết ròng ròng. Đại trưởng lão không tin được là lão lại bị một tiểu bối cương tiên huyền giai đánh bị thương? Nếu chuyện này bị truyền ra ngoài thì lão còn mặt mũi nào mà nhìn ai nữa? Còn gì là tôn nghiêm của lão nữa? Lửa giận ngùn ngụt bốc lên.
- Cương Ma, lão phu không chém ngươi thành vạn mảnh, thề không làm người!!
Song mục đại trưởng lão vằn máu, mái tóc bạc tung bay, diện mục nhìn hiểm ác đến tận cùng.
Khi Lôi Cương đang cầm thiết sơn quét ngang đại trưởng lão thì hai đạo hoan ảnh kia cũng cấp kíp kích tới, Lôi Cương không kịp chống đỡ, đành ngạnh tiếp hai đạo công kích cường đại. Lôi Cương chỉ cảm thấy trước ngực truyền đến cơn đau xé gan nát ruột, cốt lân giáp lại lần nữa vỡ nát, hai cỗ sức mạnh cực đại phủ lên toàn thân, trực tiếp bị đánh bay đi. Vào cái lúc ngã bay, Lôi Cương vội vàn thu thiết sơn vào lại nọi thể, chịu đựng khí huyết đang chạy loạn trong nội thể, Lôi Cương cố gắng đứng vững trong không trung, liếc mắt nhìn phía trước, đồng tử co lại, một đạo quang mang màu xanh đậm hiện ra trong mắt Lôi Cương, còn hai đạo hoan ảnh thì không đuổi theo Lôi Cương nữa mà xạ về hướng quang mang màu xanh đậm nọ.
Dần dần, bên trong dòng nham thạch bị quang mang màu lam chiếu rõ như ban ngày xuất hiện một nhân ảnh, Lôi Cương nhận ra người này chính là cao thủ của Hỏa Huyền tông thì vô cùng chấn kinh, Lôi Cương phát hiện bên trong quang mang màu lam chói mắt mà đại trưởng lão bạo phát ra uốn lượn một con thần long màu lam.
Thủy long chi lực!! Một từ xuất hiện trong đầu Lôi Cương. Cao thủ Hỏa Huyền tông này đối với lĩnh ngộ về hỏa hành đã đạt đến trình độ hỏa hành chi lực, hắn đấu với lão chỉ có một con đường chết mà thôi. Sau khi nuôt vào hỗn mộc kim phù, Lôi Cương vội vã bay sâu xuống phía dưới biển nham thạch, Lôi Cương hiểu rõ, nếu hắn rời khỏi biể nham thạch, thì chắc chắn là sẽ càng thảm, trước tiên chưa nói đến việc rời khỏi biển nham thạch sẽ không còn ước thúc của hỏa hành nữa thì thực lực của lão giả nhất định là sẽ càng thêm khủng bố, hơn nữa hắn đã cảm nhận được khí tức của không ít tu luyện giả ở phía trên, bọn họ chắc là cũng đến để truy sát hắn; thế nên chỉ cần rời khỏi biển nham thạch thì nhất định sẽ gặp phải cảnh vây sát. Cho nên, Lôi Cương chọn trầm xuống đáy biển nham thạch.
Lôi Cương lấ hết dức điên cuồng trầm xuống đáy biển nham thạch, cương khí và nội kình trong nội thể tập trung hết vào đôi chân, tốc độ nhanh như thiểm điện, nhưng tốc độ của đại trưởng lão cũng không hề chậm chút nào, theo sát phía sau, thủy long màu lam trên đỉnh đầu lão dường như cũng cảm nhận được sự phẫn nộ của lão vậy liên tiếp phát ra tiếng nộ ngâm, một đạo quang mang màu lam từ miệng thủy long màu lam phun về phía Lôi Cương.
Lôi Cuơng đang điên cuồn bỏ trốn thấy nghi trọng vạn phần, cảm nhận được uy hiếp từ phía sau, Lôi Cương vội vã triệu ra lồng bàn thạch, chống cự lại công kích phía sau.
Đại trưởng lão bạo nộ nhìn Lôi Cương đang điên cuồng bỏ chạy, trong lòng vừa kinh ngạc vừa phẫn nộ, lão thân là đại trưởng lão Hỏa Huyền tông, tu vi đã khiến cho đám đệ tử kính ngưỡng, thế mà hôm nay lại chịu thiệt thòi trong tay tên tiểu tử cương tiên huyền giai, hơn nữa, tốc độ của hắn lúc này lại còn nhanh hơn lão đến mấy lần, nếu thật sự khiến hắn chạy thoát thì lão còn mặt mũi gì nữa?
Lúc đó, trong mắt đại trưởng lão hiện lên nét độc ác, một hình người nhỏ màu lam bay ra từ trong nộ thể đại trưởng lão, nhập vào trán của thần long màu lam trên đỉnh đầu. Hình người nhỏ màu lam chính là thần hồn của đại trưởng lão, đợi sau khi triệt để dung nhập vào thần long rồi thì song mục của thần long xạ ra tinh quang màu lam, long đầu ngẩng lên, phát ra tiếng ngâm cuồng ngạo.
- Gràooooooooooo!!
Thân hình thần long màu lam chớp động còn thân hình đại trưởng lão thì đứng lại tại chỗ, thần long màu lam nhanh như điện xẹt truy theo Lôi Cương, thần long màu lam đã dài đến trăm trượng, còn phát ra linh khí thuộc tính thủy nồng đậm cùng cực, đối mặt với linh khí thuộc tính hỏa nồng đậm bên trong biển nham thạch mà không hề bị khắc chế chút nào.
Lôi Cương phát run, sau khi nghe thấy tiếng long ngâm nọ, một cảm giác nguy cơ khủng bố bao trùm toàn thân, Lôi Cương quét mắt về phía sau, nhìn thấy một long đầu cực đại đã ở cách phía sau hắn trăm mét, trong lòng Lôi Cương chấn động, tốc đô đã đạt đên cực điểm, tốc độ của lam long này nhanh gần như gấp đôi của hắn. Trước tình hình đó, Lôi Cương tế ra Hư kiếm, trong đầu lúc này hiện ra Khai Thiên thức thứ ba mươi lăm, thân hình đột nhiên chuyển động, một kiếm đâm thẳng lên vai lam long phía sau.
- Khai Thiên thức thứ ba mươi lăm!!
Lôi Cương trong lòng thầm hét, nội kình và cương khí trong kinh mạch dũng động tiết ra bên ngoài, Hư kiếm quang mang đại thịnh, một đạo quang mang bốn màu cương mãnh bạo phát ra ngoài, nghênh đón cự long đã gần ngay bên cạnh.