- Đồ nhi, không gian vô danh là tồn tại như thế nào? Ở đó đã xảy ra chuyện gì?
Tiên Vân đạo thánh sau giây lát nghi hoặc liền hỏi.
Hai mắt Lôi Ma nhìn lên khuôn mặt của Tiên Vân đạo thánh, thần sắc vẫn điềm nhiên, thậm chí có thể nói là lãnh mạc, hai con ngươi đen ngòm như mãnh thú thời viễn cổ đang ngủ yên, rất lâu sau đó, Lôi Ma mới từ từ nói:
- Nơi đó giam cầm vô số hung thú thời viễn cổ, nhiều không đếm xuể........
Lôi Ma chậm rãi nói, hai mắt từ từ chìm vào hồi ức....
Lúc đầu, Lôi Ma và Kim Cuồng Chiến giao đấu trong Kim hành không gian, trậ chiến kịch liệt đã phá nát kết giới của Kim hành không gian, dẫn đến việc chí bảo đóng lại trước thời hạn, còn Lôi Ma và Kim Cuồng Chiến thì bị hút đến một không gian ngụy dị tĩnh lặng đến đáng sợ, nơi đó giam cầm vô số hung thú viễn cổ, điều mà Lôi Ma không nói với đám người Tiên Vân đạo thánh đó là ở không gian đó không chỉ giam cầm hung thú viễn cổ mà còn có cả những người rất kì dị, có một cự nhân (người khổng lồ) cao đến hơn hai mươi trượng, có một nam tử vạm vỡ cơ bắp toàn thân tựa như sắt thép, còn có cả một lão giả tiên phong đạo cốt, bao quanh hắn đều là băng lạnh, nhưng tiên khí lại phát ra khí tức khủng bố, thậm chí còn cao cấp hơn nữa. Đám người và hung thú trong không gian đó không có một kẻ nào không khiến cho hai người bọn Lôi Ma và Kim Cuồng Chiến phải cảm thấy hô hấp khó khăn.
Tuy nhiên không gian đó lại là một vùng đất chết chóc, đám cường giả đó dường như ai nấy đều đang ngủ say hoặc có thể nói là đã trở thành một cỗ thi thể, ở nơi đó đều là một cỗ thi thể.
Ngoài ra linh khí ở nơi đó vô cùng nồng đậm, đến mức Lôi Ma không thể dùng ngôn ngữ để mà miêu tả nổi.
Điều quan trọng nhất là ở đó Lôi Ma lấy được một hạt trân châu, một hạt trân châu đen nhánh không gì đen bằng, hạt trân châu đó chỉ to bằng ngón tay cái, toàn thân ngoài đen ra thì chẳng thấy được thứ gì khác nữa cả, đen nhánh nhưng lại không hề rực rỡ, tuy nhiên viên trân châu này khiến Lôi Ma có một cảm giác vô cùng kì dị, một thứ cảm giác không thể nắm bắt được chứ đừng nói gì đến việc miêu tả.
Lôi Ma không biết hắn làm thế nào mà quay lại được nhưng viên trân châu đen nhánh mà hắn lấy được cũng bị truyền ra theo. Khi truyền xuất Lôi Ma ẩn ước nhìn thấy Kim Cuồng Chiến lấy được một thanh kiếm cùn đen thui. Lôi Ma không nói chuyện này với mấy người Tiên Vân đạo thánh mà nói là hắn cùng với Kim Cuồng Chiến hai người liên thủ mà ra được. Lôi Ma đoán Kim Cuồng Chiến theo lí thì cũng ra khỏi không gian đó rồi, cuối cùng hắn cũng lấy được một thanh độn kiếm màu đen.
Lôi Ma và Kim Cuồng Chiến không biết là đã ở đó bao nhiêu năm nhưng tu vi của Lôi Ma đã từ cương quân thiên giai đạt đến đạo tiên thiên giai, còn Kim Cuồng Chiến cũng đã đạt đến cương tiên địa giai, tu vi có thể nói là tăng như vũ bão.
Tiên Vân đạo thánh mặc dù cảm nhận được sự thay đổi của Lôi Ma nhưng vẫn tột cùng vui mừng, đạo tiên thiên giai, đây đã là nhất lưu cao thủ rồi. Hơn nữa với tư chất của Lôi Ma thì e rằng không bao lâu nữa Tiên Đạo tông sẽ lại có thêm một cường giả Đạo Thánh nữa, Tiên Vân đạo thánh ôn hòa nhìn Lôi Ma, nói:
- Đồ nhi, hãy chăm chỉ tu luyện, đợi ngươi đạt đến cấp bậc đạo thánh rồi vi sư sẽ dẫn ngươi đến một nơi, nơi đó đối với tam hành chi thể của ngươi lại càng có chỗ để phát huy.
Lôi Ma điềm nhiên lắc đầu, nói:
- Sư tôn, bây giờ đồ nhi muốn đi tìm một người.
Tông chủ Vân Phong của Tiên Đạo tông điềm nhiên cười nói:
- Tìm ai? Để bản tông phái tinh anh đệ tử trong tông đi ngũ hành thế giới tìm giúp con.
Lôi Ma cảm kích lắc đầu nói:
- Tông chủ, Lôi Ma muốn tự mình đi tìm, con chỉ muốn được gặp hắn một lần thôi, không có ý gì khác cả.
Ánh mắt Tiên Vân đạo thánh có chút nghiêm lại, nói:
- Là đệ đệ Lôi Cương của con phải không? Chuyện chi bảo lúc ban đầu lão phu cũng có nghe qua, nếu con không yên tâm về hắn thì để ta phái tinh anh đệ tử trong tông đi tìm hắn đưa về Tiên Đạo tông.
Nếu là trước đây Lôi Ma nhất định sẽ đồng ý nhưng bây giờ Lôi Ma chỉ cười cười, lắc đầu nói:
- Sư tôn, Tiểu Cương đã không còn là Tiểu Cương lúc đầu nữa, với tu vi của hắn, con cũng không lo lắng lắm, có lẽ du lịch bên ngoài mới có thể khiến hắn trưởng thành, nếu để hắn tiến nhập Tiên Đạo tông thì chỉ có thể trưởng thành dưới đôi cánh che chở của Tiên Đạo tông mà thôi, đến lúc đó cho dù là tu vi cường đại thì tâm cảnh cũng không đủ.
Tiên Vân đạo thánh tán thưởng gật đầu, Lôi Ma bây giờ có thể nghĩ được như thế khiến cho Tiên Vân đạo thánh vô cùng hài lòng. Lôi Ma bây giờ thực sự đã trở nên trưởng thành trầm ổn, hơn nữa dường như trong lòng đã không còn bao nhiêu vướng bận nữa rồi, điều này đối với chuyện tu luyện mà nói thì là một việc tốt vô cùng, thế nên Tiên Vân đạo thánh nói:
- Đồ nhi, nếu ngươi muốn ra ngoài du lịch thì cứ nói với vi sư một tiếng rồi đi thôi.
Lôi Ma nhàn nhạt gật đầu, mắt nhìn phía trước, nhất thời chìm vào mơ màng, hai con ngươi vô hồn dần dần bừng lên sinh cơ. Đọc Truyện Kiếm Hiệp Hay Nhất: http://Trà Truyện
Mấy người Tiên Vân đạo thánh nhìn nhau rồi đồng thời rời đi, chỉ để lại một mình Lôi Ma ở đó.
Nửa khắc sau, Lôi Ma từ trong suy tư tỉnh lại, miệng lẩm bẩm:
- Tiểu Cương, không biết tại sao ca có một cảm giác nguy cơ vô cùng bức bách, chỉ muốn được gặp ngươi một lần, có lẽ đây là lần cuối cùng ca ca gặp ngươi rồi.
Một cỗ tình cảm bi thương từ trong nội thể Lôi Ma từ từ dâng lên.
Từ sau khi lấy được viên trân châu màu đen, tính tình của Lôi Ma đại biến, điều duy nhất khiến Lôi Ma còn vướng bận đó chính là Lôi Cương, lại thêm cảm giác nguy cơ không rõ ràng cứ vây lấy Lôi Ma, khiến Lôi Ma trong lòng vô cùng kinh ngạc, cuối cùng sau khi đã loại trừ từng việc một thì Lôi Ma đoán, căn nguyên của mọi việc chính là viên trân châu màu đen.
Hầu lộ của Lôi Cương cuộn động, ánh mắt quét qua hắc mang, miệng mở lớn, một viên trân châu màu đen từ trong miệng Lôi Ma bay ra xuất hiện trước mặt Lôi Ma.
Xem xét tỉ mỉ viên trân châu màu đen, một cảm giác kì dị đột nhiên dâng lên từ trong nội thể Lôi Ma, Lôi Ma không phải là không muốn vứt viên trân châu màu đen này đi, chỉ là mấy lần rồi đều không thành công, bất kể hắn ném viên trân châu đi bao xa, hay là chôn xâu xuống dưới lòng đất đi chăng nữa, chỉ đến ngày thứ hai là viên trân châu lại ngụy dị xuất hiện trong đan điền Lôi Ma.
Miệng Lôi Ma nhếch lên thành một nụ cười khổ, hắn từ trong không gian đó rốt cục là đã lấy được một viên trân châu như thế nào chứ? Bỗng đồng tử trong hai mắt Lôi Ma đột nhiên hiện lên quang mang ba màu: kim, đỏ, vàng đất; hắn hét nhẹ một tiếng, quang mang ba màu trong hai tay đại thịnh, song thủ cùng lúc kích thẳng về phía viên trân châu màu đen.
- Bình!
Một tiếng chấn động vang lên, hai tầng lầu các cũng chấn động kịch liệt, hai mắt Lôi Ma nghi trọng nhìn chằm chằm vào song thủ của bản thân, nghi hoặc hồi lâu rồi nhẹ nhàng mở hai tay ra thì thấy viên trân châu màu đen vẫn y như cũ hiển hiện trước mắt hắn, công kích của hắn dường như không hề chạm đến viên trân châu vậy. Không đúng, nếu đánh không trúng thì tại sao hai tay hắn lại hợp lại với nhau được chứ? Một cảm giác không rõ ràng dâng lên trong lòng Lôi Ma, viên trân châu này lẽ nào vào thời điểm hai tay hắn vỗ vào nhau đã biến mất hay sao? Rồi đến lúc mở ra thì lại xuất hiện? Da đầu Lôi Ma phát run, viên trân châu màu đen này rốt cục là vật gì chứ?
Chính vào lúc Lôi Ma muốn hiểu rõ hơn về viên trân châu màu đen này thì cái cảm giác nguy cơ không rõ ràng đó lại càng trở nên nồng đậm hơn, Lôi Ma hít vào một hơi lạnh, ánh mắt nhìn về phía trước, trong lòng thầm nói:
- Tiểu Cương, bây giờ ngươi đang ở giới nào chứ? Ca ca sợ rằng thời gian không còn nhiều nữa rồi.
Tiếp đó thân hình Lôi Ma liền biến mất khỏi chỗ đang đứng.