Thể Tôn

Chương 398: Tỉnh lại

Hoả Chập ngơ ngác nhìn bóng người to lớn. Vào lúc này, trong lòng hắn tràn ngập cảm giác tôn thờ, gần như muốn quỳ xuống bái lạy, run rẩy nhìn chăm chú vào bóng lưng to lớn đó. Hoả Chập không nói được lời nào. Hắn ngơ ngác nhìn gió lửa nhanh chóng lui đi, thầm thở phào nhẹ nhõm, sùng kính nhìn nam tử trọc đầu cao lớn.

Người trọc đầu chậm rãi quay đầu lại, nghi hoặc nhìn ngọn gió lửa đang lùi xa, cuối cùng thu tầm mắt nhìn chăm chú vào Hoả Chập.

Hoả Chập chấn động, khoảnh khắc người trọc đầu nhìn về phía hắn dường như có một trận cuồng phong nổi lên trong hắn, khiến hắn hít thở gấp gáp. Hoả Chập kìm lại nỗi sợ hãi, nhìn người trọc đầu, kinh ngạc phát hiện, sắc mặt người trọc đầu tái nhợt, hơn nữa ánh mắt có chút kinh ngạc cùng hối hận.

"Nơi này là đâu?" Hai mắt người trọc đầu sắc bén nhìn chằm chằm Hoả Chập, thanh âm mạnh mẽ nói.

Vẻ mặt Hoả Chập cứng ngắc, hít một hơi thật sâu nói: "Đây là đảo Khiên Di."

"Đảo Khiên Di? Vậy đây là giới nào?" Người trọc đầu có chút nghi ngờ nhìn Hoả Chập hỏi.

"Dung Luyện giới a." Hoả Chập không giải thích được nhìn người trọc đầu, lẽ nào hắn mất trí nhớ? Hay là hắn từ thế giới khác tới? Nghĩ đến đó, Hoả Chập càng sinh lòng kính nể với người nọ. Nếu như người trọc đầu này quả thật từ giới khác tới, như vậy tu vi dĩ nhiên rất đáng sợ.

Người trọc đầu chấn động, thầm nghĩ, hắn đã tới Dung Luyện giới? Là Hoả hành giới trong thế giới ngũ hành? Tức thì, người trọc đầu cười khổ, sờ sờ cái đầu trụi lủi, phức tạp thở dài, hai mắt hắn khép hờ, thần thức đi vào trong cơ thể, vẻ mặt vô cùng đau khổ.

Người trọc đầu này chính là Lôi Cương, đã bị trận chiến kịch liệt của Minh Đế cùng Thiết Kiếm Vương đẩy đến đây.

Lôi Cương lúc này vừa hối hận vừa không biết làm sao, thần hồn bị tổn thương nặng, kinh mạch đứt gãy, cả ba hạt châu màu nâu, tím và vàng đất trong đan điền suy yếu chỉ còn bằng ngón út. Điều khiến Lôi Cương đau khổ chính là Tiểu Giác lưu lạc nơi nào không rõ. Lúc Lôi Cương tiến vào kẽ nứt của không gian, hắn mơ hồ nghe được tiếng của Tiểu Giác.

Tiểu Giác vì cứu hắn mà bị thương nặng, phải đi vào trong Hỗn thổ châu khôi phục lại, mà Hỗn thổ châu không biết đã bay đi đâu.

Một năm này, Lôi Cương nhờ vào cây sinh mệnh trong đan điền toả ra linh khí thuộc tính mộc nồng nặc mà chữa trị kinh mạch. Thế nhưng luồng nội kình cùng cương khí dồi dào trong kinh mạch trước đây đã bị tổn thương không ít, thần hồn cũng bị thương nặng, đều phải dựa vào bốn con rồng tự khôi phục. Hắn bị thương nặng đến nỗi cốt lân giáp cũng không thể gọi ra.

Tất cả những thương tổn này đều phải mất thời gian dài mới chữa khỏi. Lôi Cương vốn không ngờ vào lúc nguy hiểm hắn lại không thể mở ra Hạo huyền Lôi phủ. Chẳng lẽ là kiếp nạn của hắn sao? Hơn nữa lúc tỉnh lại, Lôi Cương cũng thử mở Hạo huyền Lôi phủ, phát hiện hắn không thể mở ra. Điều này khiến hắn vô cùng lo lắng.

Tu vi của Lôi Cương tuy rằng không bị thụt lùi, vẫn là cương tiên hoàng giai, thế nhưng lúc này e rằng chỉ có thể phát huy sức mạnh của cương thánh. Không có cương khí cùng nội kình, Lôi Cương vốn không thể phát huy khai thiên, mà thần hồn bị thương nặng, hắn cũng không thể có sức mạnh đáng sợ nữa. Có điều, điều khiến Lôi Cương vô cùng kinh ngạc đó là, làn da hắn dĩ nhiên ẩn chứa ánh sáng màu đỏ, ánh sáng này xuyên qua cơ thể, vô cùng quái dị.

Thở dài một lúc, Lôi Cương buộc phải chấp nhận tình trạng hiện tại. Nhìn vẻ mặt kính nể của Hoả Chập đang nhìn hắn, Lôi Cương thở dài, nói: "Ngươi tên là gì?"

"Tiền bối, tại hạ tên là Hoả Chập, là đệ tử của Di Hoả tông." Hoả Chập chấn động, vội vã cung kính nói.

Lôi Cương gật đầu, nói: "Nói rõ tất cả tình hình hiện tại của Dung Luyện giới cùng thực lực của Di Hoả tông cho ta nghe." Nếu đã đến Dung Luyện giới, như vậy hắn chỉ có thể sống sót tại đây, mà muốn sống, trước tiên phải khôi phục tu vi, giải thích tình hình hiện tại của Dung Luyện giới. Hơn nữa, Tiểu Giác không phải muốn có Hỗn hoả châu sao? Thứ này vốn ở Dung Luyện giới a.

Hoả Chập chần chờ chốc lát rồi gật đầu. Tuy rằng Hoả Chập chuyên tâm bế quan trong tông, thế nhưng đối Dung Luyện giới vẫn có hiểu biết nhất định. Tức thì, Hoả Chập nói: "Dung Luyện giới chủ yếu chia làm hai đại lục chính, phân biệt là Long Luyện cùng Hoả Vực…"

Qua những gì Hoả Chập nói, Lôi Cương đã có sự lý giải sơ lược về Dung Luyện giới. Chần chừ một lát, Lôi Cương hỏi: "Ngươi tu luyện ở đây mười năm là có thể trở lại Di Hoả tông?"

"Đúng vậy, một năm đã trôi qua. Chín năm nữa, kết giới trong tông mới có thể mở ra, ta mới có thể đi vào trong đó." Hoả Chập gật đầu, vẻ lo lắng trong mắt đã biến mất. Nếu như vị tiền bối này ở đây, như vậy hắn vẫn có thể sống tiếp chín năm, cho đến lúc vào trong Di Hoả tông.

"Được, chúng ta hãy tu luyện ở chỗ này chín năm đi." Lôi Cương nói. Lôi Cương dự định khôi phục tu vi ngay tại đảo Khiên và Di Hoả tông. Từ đây rồi hắn sẽ đến đại lục Hoả Vực, Long Luyện một phen, nhân tiện hỏi thăm tin tức của Hỗn Hoả châu.

Đột nhiên, trong đầu Lôi Cương vang lên một câu nói: "Hoả trận tông, được truyền từ lâu rồi, nghe đồn là một nhánh của Trận tông cổ xưa." Lúc mở ra trận pháp đại địa chi nguyên, Minh Đế đã nói thế, mà theo lời Minh Đế thì Hoả trận tông là ở Dung Luyện giới a. Lôi Cương động tâm, nếu quả thật là như vậy, nếu như hắn muốn đi xem Hoả Trận tông, chỉ có cách này, mới có thể lý giải Trận uy cổ quân rốt cuộc ở đâu theo lời hai truyền thừa còn lại.

Khẽ liếc mắt nhìn Hoả Chập, Lôi Cương nói: "Hoả Chập, ngươi có nghe nói đến Hoả Trận tông?"

Hoả Chập hiện tại vô cùng vui mừng, Lôi Cương đồng ý tu luyện với hắn ở đây chín năm, như vậy có nghĩa là hắn không phải lo đến chuyện chết trong gió lửa ở đây nữa. Thấy Lôi Cương hỏi, Hoả Chập kìm nén sự vui mừng, suy nghĩ một lúc rồi nói: "Ta chỉ nghe qua Trận tông, chưa nghe nói đến Hoả Trận tông."

"A? Trận tông? Ngươi mau đem những gì ngươi biết về Trận tông nói cho ta nghe." Lôi Cương thản nhiên nói, vui mừng.

Hoả Chập không khỏi xấu hổ, gãi gãi cái ót nói: "Tiền bối, Trận tông này cực kỳ thần bí. Tại hạ cũng chỉ là nghe danh chứ không biết được chuyện gì cả. Trận tông ở Dung Luyện giới lại càng thần bí, đại đa số mọi người chỉ nghe qua hai chữ "Trận tông" chứ không nghe được tin đồn gì liên quan đến nó." Một lúc lâu, Hoả Chập dường như nghĩ ra điều gì, lại nói: "Được rồi, Trận tông này hình như là một nhánh của Trận tông cổ. Tại hạ cũng chỉ biết những chuyện này thôi." Bạn đang đọc truyện tại Trà Truyện - www.Trà Truyện

Lôi Cương gật đầu, những gì Hoả Chập nói cũng đủ để Lôi Cương xác định được rằng, nếu như hắn suy đoán không sai, Hoả Trận tông chính là Trận tông. Trận tông là một nhánh của Trận tông cổ, xem ra, hắn muốn tìm Hỗn Hoả châu còn phải tìm Trận tông!

Hoả Chập như bỏ được tảng đá lớn trong lòng, thoải mái ngồi xếp bằng trước mặt Lôi Cương, đi vào trong tu luyện.

Mà Lôi Cương cũng không tiến tới khôi phục, đánh giá xung quanh, thần thức lan ra, sau đó bố trí một trận pháp, rồi mới ngồi xuống. Hắn chìm vào trong suy nghĩ.

Hạo huyền Lôi phủ gọi không ra, hắn không thể mượn tiên khí màu vàng. Thần hồn bị thương nặng, ngoại trừ cách mất thời gian dài để khôi phục ra, thì chỉ còn cách sử dụng Đoạt hồn đạo pháp để nuốt thần hồn người khác. Việc cấp bách chính là phải khôi phục nội kình cùng cương khí cho tốt, nếu thế khi đối mặt cương tiên, đạo tiên hắn mới có thể chiến đấu được.

Nghĩ đến đó, Lôi Cương lấy ba viên đại hoàn đan từ trong giới chỉ ra nuốt vào, rồi vận hành "Ngũ hành thể tu" đi vào trong tu luyện.

Thời gian qua rất nhanh, chín năm đã hết. Trong khoảng thời gian này Hoả Chập có tỉnh lại một lần, thấy Lôi Cương đã ở trong tu luyện, hắn liền an tâm tu luyện tiếp. Chín năm sau, Hoả Chập mở mắt, trong ánh mắt hắn đầy vẻ chết lặng cùng bất lực, tu vi như trước không hề thăng tiến, cương anh lại lớn thêm một phân. Điều này khiến Hoả Chập vô cùng đau khổ, vì sao tu vi của hắn lại chậm đột phá như vậy.

Lúc này, Hoả Chập đợi Lôi Cương tỉnh lại. Mười năm đã hết, hắn vẫn còn sống. Kết giới của Di Hoả tông sẽ mở ra, hắn có thể quay lại Di Hoả tông tu luyện.

Không biết một nghìn đệ tử còn có bao nhiêu người sống sót? Hoả Chập không khỏi nhớ nhung, muốn trở lại Di Hoả tông, thế nhưng thấy Lôi Cương còn đang tu luyện, hắn cũng không dám quấy rối, chỉ lặng lặng chờ đợi.

Một tháng sau, Hoả Chập hơi lo lắng, nếu như bỏ lỡ thời gian, hắn còn có thể trở lại Di Hoả tông hay không? Thế nhưng Hoả Chập cũng không nhẫn tâm bỏ lại Lôi Cương, chỉ cầu khấn Lôi Cương có thể sớm tỉnh lại.

Lúc này, Lôi Cương vốn không nhúc nhích, yên lặng như một tảng đá, đột nhiên mở mắt, nhìn Hoả Chập đang lo lắng, chần chừ chốc lát rồi nói: "Thời hạn chín năm đã tới rồi sao?"

Hoả Chập gật đầu, nói: "Đúng, đã tới rồi."

Lôi Cương đứng lên, hơi vui mừng, chín năm này, hắn vận hành "Ngũ hành thể tu" đã khôi phục gần như ban đầu. Hơn nữa, đối với "Ngũ hành thể tu" hắn cũng có thêm một bước lý giải, tức thì Lôi Cương nói: "Chúng ta cùng đi Di Hoả tông đi."

Hoả Chập ra sức gật đầu, tức thì sửng sốt, nhìn Lôi Cương nói: "Tiền bối, người không phải đệ tử của Di Hoả tông, có thể vào hay không?"

"Không có việc gì, ngươi không phải nói là có đến một nghìn đệ tử sao? Bọn họ không có khả năng phát hiện ra ta!" Lôi Cương thản nhiên cười nói.

Tức thì, hai người bay về Di Hoả tông.

Dọc đường đi, Lôi Cương cảm nhận được nhiệt độ cao đáng sợ ở đây, thầm cảm thấy Dung Luyện giới kỳ lạ, một giới như này cũng có người sinh sống a. Thần thức Lôi Cương đã đủ để bao trùm toàn bộ đảo Khiên Di, có thể cảm nhận được nhiệt độ cao đáng sợ trong dòng nham thạch. Điều khiến Lôi Cương càng hiếu kỳ nữa là Hoả Chập.

Lôi Cương liếc mắt nhìn đã nhận ra tu vi của Hoả Chập là kiếp cương thiên giai, thế nhưng trong đan điền Hoả Chập có cương anh rất lớn. Lôi Cương thầm kinh ngạc, kiếp cương thiên giai vốn là không thể có cương anh lớn như vậy. Hơn nữa thực lực của Hoả Chập cũng không thể là kiếp cương thiên giai, dường như có cấm chế áp chế tu vi của Hoả Chập.

Người thanh niên này có chút cổ quái. Lôi Cương thầm nghĩ.

Nửa khắc sau, Lôi Cương cùng Hoả Chập đi tới Di Hoả tông. Chấp sự trưởng lão Di Bình hai tay bắt sau lưng, như một tảng đá đứng ở cửa, hờ hững nhìn phía trước.

Cảm nhận được Lôi Cương cùng Hoả Chập đến, Di Bình biến sắc, quay đầu nhìn hai người. Vừa nhìn Hoả Chập, Di Bình vô cùng kinh ngạc, đến lúc nhìn đến Lôi Cương, Di Bình liền biến sắc.