Thể Tôn

Chương 380: Trận pháp mở ra

Trung bộ Cửu U giới, nơi này là trung tâm của Cửu U giới, có vô số rừng rậm cổ xưa. Nhưng đây cũng là cấm địa đứng đầu trong ba cấm địa lớn nhất ở Cửu U giới, gọi là khu vực tiên thú. Nghe là biết, nơi này là thế giới của tiên thú, cứ cho là đệ tử U Phủ, Địa Linh tông cũng không dám đi lại một cách tự do. Trong rừng rậm cổ xưa rậm rập nơi đây, có vô số tiên thú, trong đó, bát giai tiên thú rất nhiều, thậm chí đến cửu giai tiên thú cũng thường lui tới. Cửu giai tiên thú cũng tương đương với cường giả đạo thánh, cương thánh.

Ngày hôm đó, từ tây bộ Cửu U giới, bốn thân ảnh như sao chổi bay về nơi sâu nhất trong khu vực tiên thú, cũng gần với trung tâm của Cửu U giới.

Cảm nhận được khí tức phía trên, các tiên thú phía dưới cũng không có lảng vảng cùng gầm gừ, mà chỉ run tại chỗ, dường như bốn thân ảnh toả ra khí tức vụt qua trên không khiến bọn hắn sợ hãi. Đến nơi sâu nhất, bốn thân ảnh cùng dừng lại, một gã thanh niên ngây thơ không rời người thanh niên cao cao điềm tĩnh, hai gã kia là hai lão giả già nua. Bốn người này chính là Lôi Cương, Tiểu Giác, Cửu Xá cùng một cường giả đạo thánh thiên giai khác, tên là Cửu Thắng.

"Rống…" Một tiếng thú rống từ phía dưới vang lên đến tận mây xanh. Tức thì hơn mười tiếng gầm gừ không ngừng vang lên.

Bốn người khẽ động. Cửu Xá lạnh lùng nhìn chăm chú vào phía dưới, nói: "Hai mươi ba tiên thú bát giai, không hổ là lãnh địa của tiên thú." Phải biết rằng, hai mươi ba tiên thú bát giai tương đương với hai mươi ba cường giả cương tiên, đạo tiên thiên giai a.

Tiểu Giác nhìn phía dưới, khuôn mặt kích động, ngửa mặt lên trời huýt sáo dài.

"Ngao…" Âm thanh the thé hàm chứa tiếng rít gào của mãnh thú, khiến mấy người Cửu Xá, Cửu Thắng biến sắc, cùng nhìn Tiểu Giác. Điều khiến bọn họ kinh ngạc là, Tiểu Giác vừa huýt sáo, phía dưới bỗng trở lên yên lặng, các tiên thú vừa rít gào cũng dừng lại. ánh mắt Cửu Xá cùng Cửu Thắng phức tạp, nhìn Tiểu Giác, trong mắt hiện lên vẻ kiêng kỵ. Lúc trước Tiểu Giác gọi ra thần long màu vàng, cũng khiến bọn hắn cực kỳ sợ hãi a.

"Bọn họ sao còn chưa đến?" Lôi Cương nhìn quanh bốn phía, thản nhiên nói.

"Minh Đế, bọn U Hoàn hẳn là tới rồi, lão phu đã cho đệ tử đi báo rồi." Cửu Xá cung kính nói.

"Minh Đế quả nhiên là người giữ chữ tín." Lúc này, trong hư không vang đến một tiếng cười già nua, trong giọng nói ẩn chứa sự kích động khó có thể kìm nén. Ba thân ảnh từ bắc bộ phóng tới, mấy người loáng cái đã đến bên cạnh Lôi Cương đẳng nhân, ba người này chính là U Hoàn, U Minh cùng một lão giả tóc đen của U phủ. Lão giả mặc áo dài màu đen phất phơ theo gió, dáng người cực kỳ nhỏ gầy. Người này vừa xuất hiện, khiến Lôi Cương không rõ tại sao lại có cảm giác bị nhìn trộm. Người này tên là U Linh, hành tung quỷ dị, quanh năm ở trong U phủ, nghe đồn là sư đệ của U Hoàn.

"Ha hả, xem ra lão phu đã tới chậm." Từ không trung truyền đến tiếng cười to. Ba thân ảnh từ phía chân trời hiện ra, mấy người loáng cái đã đến bên cạnh Lôi Cương. Ba người này chính là Địa Viêm, Địa Chước cùng một lão giả tóc bạc nhưng da mặt vẫn hồng hào. Lão giả này vừa xuất hiện, nhiệt độ xung quanh liền tăng lên, Lôi Cương khẽ động tâm, nhất định đây là tu luyện giả tính hoả. Người này tên là Địa Hoả, là đại trưởng lão của Địa Linh tông. Vì lí do Minh Đế, Lôi Cương liền liếc mắt nhìn thấu lão giả tóc đen của U phủ, cùng lão giả da dẻ hồng hào kia, tu vi của hai lão là cương thánh địa giai cùng đạo thánh địa giai.

Mấy người cùng xuất hiện hướng phía Lôi Cương kính cẩn, nói: "Bái kiến Minh Đế."

Lôi Cương thản nhiên gật đầu, lạnh lùng nhìn phía dưới. Sau đó, đám người U Hoàn, Địa Viêm cùng nhìn về Cửu Thắng, con ngươi co rụt lại, mặt không đổi sắc, cuối cùng, ánh mắt bọn họ dừng trên người Tiểu Giác, nghi hoặc. Địa Viêm mở miệng nói: "Minh Đế, đây là…"

"Chẳng bao lâu nữa, các ngươi sẽ tự nhiên hiểu rõ." Cửu Xá ở một bên, nhíu mày, lạnh lùng nói.

"Được rồi, nếu đều đã tới, như vậy chúng ta đi xuống thôi." Lôi Cương thản nhiên nói, rồi thân thể chậm rãi rơi xuống. Lúc này, trong đầu hắn vang lên giọng nói của Minh Đế.

"Tiểu tử, ở đây là trung tâm của Cửu U giới, phía dưới có một trận pháp cổ xưa, lấy năm loại đồ vật kia đặt ở mặt trên, trận pháp sẽ mở ra, đưa các ngươi đi vào lòng đất. Mà Cửu U huyết thú cũng có chỗ trọng dụng." Giọng nói Minh Đế đầy kích động, lần này có tiên thú nở ra từ trứng Cửu U huyết thú, tỷ lệ có được đại địa chi nguyên cũng tăng cao.

Lôi Cương ngầm gật đầu, thân thể càng đi xuống càng cảm nhận được linh khí mộc cùng linh khí thổ nồng nặc đến cực điểm. Đáp xuống đất, một trận pháp khổng lồ hiện ra trong tầm nhìn của Lôi Cương. Trận pháp này do các tia sáng phức tạp tiếp nối với nhau mà thành, cuối cùng tụ tập thành một hình tứ giác. Tại mỗi một góc đều có một hố nhỏ, mà ở trung tâm có một cái động to bằng đầu người. Lôi Cương vừa rớt xuống, đã phát hiện tu vi của hắn dường như bị một lực lượng kỳ bí ước thúc, mà cương khí cùng nội kình trong cơ thể di chuyển cũng chậm dần, Lôi Cương thầm than trận pháp quả quỷ dị.

U Hoàn, Địa Viêm đẳng nhân nhìn trận pháp, khuôn mặt kích động ửng hồng, ánh mắt cuồng nhiệt.

"Trận pháp này có từ thượng cổ, cũng cực kỳ quỷ dị. Lão phu lúc trước cũng định nghiên cứu một phen, nhưng vô ích, căn bản là không thể nhìn ra bất cứ đầu mối nào, cho dù mời tới cao thủ trận pháp ở Dong Luyện giới cũng không thể nghiên cứu cho thông suốt." Giọng nói của Minh Đế vang lên trong đầu Lôi Cương, khiến Lôi Cương chấn động, nói: "Trận pháp của cao thủ Dong Luyện giới? Lẽ nào Dong Luyện giới có trận tông?"

"Ân, Hoả trận tông, truyền thừa từ lâu đời. Nghe đồn là chi nhanh của trận tông thời xưa, có điều, đối với người nghiên cứu sâu về trận pháp, nhìn thấy trận pháp này cũng chỉ nghe nói qua, có thể nói là trận pháp kỳ lạ." Minh Đế kinh ngạc nói, không nghe được ý của Lôi Cương.

Lôi Cương thầm lẩm nhẩm "Hoả trận tông", xem ra bản thân muốn có được trận pháp viễn cổ còn phải đến Dong Luyện giới một chuyến. Lúc này, Lôi Cương nhìn về trận pháp kỳ lạ phía trước, phát hiện ánh mắt bọn U Hoàn kích động nhìn hắn liền lấy từ trong giới chỉ, đại địa chi thạch, vĩnh hằng chi sa, nguyên sinh chi thổ, cửu giai hành thổ tiên thú hạch. Dựa theo lời nói của Minh Đế trong đầu, Lôi Cương đem các món đồ để vào trong tứ giác.

Lôi Cương còn đang mang bốn món đồ để vào các lỗ nhỏ thì toàn bộ trận pháp đột nhiên tản mát ra một luồng chấn động, hoá thành từng luồng sáng màu vàng đất lan ra khắp nơi.

"Ngao…" Các tiên thú rít gào lần nữa, dường như những luồng sáng màu vàng đất này làm bọn chúng cực kỳ kích động.

"Tiểu tử, gọi bọn họ tiến vào trung tâm trận pháp ở động khẩu bên cạnh."

Lúc này, Lôi Cương nhìn U Hoàn đẳng nhân nói: "Các ngươi đi vào trung tâm." Lôi Cương còn chưa nói dứt, Cửu Xá, Cửu Thắng, U Hoàn cùng những người khác tiến vào trung tâm trận pháp. Mà Tiểu Giác vẫn đứng bên cạnh Lôi Cương như trước, nghi hoặc nhìn Lôi Cương. Lôi Cương liền truyền âm nói: "Tiểu Giác, ngươi cũng đi vào trước đi."

Tiểu Giác ngoan ngoãn đi vào. Sau đó, Lôi Cương bước chân phải vào trong trận pháp. Chân vừa chấm đất, u giới trên tay phải hắn đã phát ra ánh sáng mạnh mẽ, tản mát ra vô số ánh sáng màu vàng đất chói mắt, như ánh sáng ban ngày. Mấy người U Hoàn chấn động, nhìn chằm chằm Lôi Cương, đợi Lôi Cương đi đến trung tâm, toàn bộ trận pháp bắt đầu biến đổi, mặt đất cũng rung động.

"Ngao…" Tiếng tiên thú trong lãnh địa rít gào vang lên tận mây xanh, mà lúc này, tiếng rít gào có chút phẫn nộ. Chỉ chốc lát sau, xung quanh trận pháp đã xuất hiện hơn mười tiên thú, ánh mắt phẫn nộ nhìn chằm chằm trận pháp, rít gào liên tục.

Đám người U Hoàn thấy tiên thú đến, hừ lạnh một tiếng, cùng phát ra đòn tấn công cường đại công kích các tiên thú. Đòn đánh trực tiếp đánh bay các tiên thú, mà sắc mặt Lôi Cương khẽ động, lúc biến lúc không. Lôi Cương vừa đến trung tâm trận pháp đã cảm thấy một nguồn lực to lớn lan đến, khiến hắn phải nhắm hai mắt, lần thứ hai hắn mở mắt ra đã là một cảnh tượng khác.

Đây là một không gian màu vàng đất, nồng nặc linh khí màu vàng đất ngưng tụ trôi giạt trong không gian. Điều khiến Lôi Cương vô cùng kinh hãi chính là, trong không gian này ẩn chứa linh khí tính thổ nồng nặc đến đáng sợ, thậm chí so với đại điện Cửu Minh còn gấp trăm lần. Bạn đang đọc truyện tại Trà Truyện - www.Trà Truyện

"Không hổ là tâm trái đất, lại có thể tự thành một giới như vậy. Linh khí nồng nặc cỡ này, nếu như ở đây tu luyện tốc độ cao hơn so với trên Cửu U giới hơn cả trăm lần." U Hoàn nhìn ánh sáng màu vàng đất xung quanh, lẩm bẩm nói.

"Tiểu tử, cẩn thận những linh khí thuộc tính mộc đã ngưng tụ thành tuyến này." Giọng nói của Minh Đế vang lên.

Lôi Cương sửng sốt, không hiểu rõ nguyên do. Minh Đế lại tiếp tục nói: "Những tuyến này đã có linh tính, hơn nữa, ta đã bị tấn công không ít, nếu như bị chúng tiếp xúc, sẽ có vô số tuyến khác cùng cuộn trào mãnh liệt tới, nuốt gọn tất cả cương anh."

Lôi Cương chấn động, hoảng sợ nhìn những dòng khí phiêu đãng trong không gian, thấp giọng nói: "Đừng cho chúng tiếp xúc, nếu không thì chỉ có đường chết."

Ngoại trừ Minh Đế ra, còn lại mọi người đều là lần đầu đi vào, nghe được Lôi Cương nói, tất cả đều chấn động, ánh mắt nghiêm trọng.

"Tiểu tử, ở đây còn chưa tới sát biên giới của đại địa chi nguyên. Đi tới phía trước đi, lúc nào có thể thấy sương mù dày đặc màu vàng, thì chính là sát biên giới của đại địa chi nguyên." Minh Đế tiếp tục nói, Lôi Cương quát khẽ nói: "Trốn khỏi những thứ này, đi tới phía trước."

Bỗng nhiên, con ngươi Lôi Cương co rụt lại, Tiểu Giác ở bên cạnh chẳng biết đã xuất hiện ở phía trước tự bao giờ. Lúc này Tiểu Giác đang vươn tay phải chộp tới tuyến trạng màu vàng đất phía trước, Lôi Cương chấn động, cao giọng quát: "Tiểu Giác nguy hiểm!!" Tiểu Giác quay đầu, nghi hoặc nhìn Lôi Cương mà tay phải đã bắt lấy tuyến trạng màu vàng đất. Lôi Cương kinh hãi, vọt tới phía trước, chuẩn bị cứu Tiểu Giác.

"Chờ một chút" Tiếng Minh Đế vang lên, Lôi Cương kìm lại, kinh ngạc, nhìn Tiểu Giác ở phía trước lẳng lặng cầm lấy tuyến trạng màu vàng đất.

"Ha ha, không hổ là tiên thú nở ra từ trứng Cửu U huyết thú, không hề sợ những thứ quỷ dị này." Minh Đế kích động nói.