Thế Giới Phép Thuật

Chương 40: bắt đầu chuyến hành trình

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Vào buổi sáng sớm , thời gian chính xác là 6h3p . Lúc này đây , Mosui đang nhét quần áo , cùng các vật kì lạ hình hộp vào trong chiếc cặp màu đen của mình . Yutto thì đã ở sẵn bên ngoài , bên hông cậu là thanh katana màu đen và sau lưng là khẩu súng trường màu bạc và đen . Thanh kiếm mà Mio làm cho cậu thì cậu đã gửi về nhà vào 5 rưỡi sáng , đó là vì cậu không muốn thanh kiếm bị làm sao và thanh katana có thể giúp cậu phát huy được tốt tốc độ chém .

_"tiểu thư nhà này làm gì mà lâu thế ?"-Cậu lấy ra chiếc điện thoại trong túi , nhăn mặt

Vài giây sau , Mosui bắt đầu bình thản bước ra . Nhìn thấy vẻ mặt của cậu , cô khẽ nói

_"việc gì mà phải vội vàng ? Còn hơn 40 phút nữa tàu mới chạy kia mà ?"-Mosui

_"Cô chạy được ra ga tàu trong 40 phút luôn à ?"-Yutto

Mosui khẽ đưa tay lên trán , lắc đầu

_"Ngu ngốc ! Người hầu của tôi sẽ đưa chúng ta đi"-Mosui

_"nhưng bọn người hầu đi hết rồi còn đâu ?"-Yutto

_"Khô ... Không sao ! Chúng ta sẽ gọi xe"-Mosui chảy mồ hôi hột , cố mỉm cười thật lớn

_"Sáng sớm thế này thằng nào chạy xe ?"-Yutto (ở thành phố này , mọi người sẽ dừng hết mọi công việc lúc 12h đêm và bắt đầu làm việc giúp 7h sáng , không có luật lệ cho điều này nhưng mọi người đều tự đặt tiêu chuẩn làm việc như vậy)

_"là ... làm sao giờ !"-Mosui

_"bình tĩnh đi ! Không giống cô chút nào ..."-Yutto nghé vào trong dinh thự

Cậu để mắt đến chiếc siêu xe Lamborghini-Aventador được bao bọc bởi màu đen tuyền cùng với những đường nét màu xanh biển ở phần cánh cửa và bánh xe . Chiếc xe ấy được đặt ở trong hầm xe , nằm giữa những chiếc siêu xe khác .

Không kìm nổi sự hưng phấn , cậu liền quay sang hỏi cô

_"mấy chiếc xe kia ... được dùng không ?"-Yutto nói rồi chỉ tay vào dàn xe kia

Mosui liền ngó vào trong , sau đó cô quay lên nhìn cậu và gật đầu

_"được chứ ! Chiếc xe này là dành cho bố mẹ tôi sử dụng những lúc đi chơi mà . Do bố mẹ tôi không cẩn thận nên cũng đã có một vài lần bị để bị mất ... mà cũng chả sao ! Họ sẽ liền mua chiếc xe khác thay thế chiếc bị lấy cắp hoặc bị mất ... bởi vì chiếc xe chả là gì so với tài sản nhà tôi cả !"-Mosui

_"cô đủ tiền không ?"-Yutto

_"gì chứ , tiền tiêu vặt 1 tháng của tôi có thể mua được 2 cái như vậy"-Mosui

_"tiểu thư nhà đại quý tộc có khác"-Yutto nói rồi lại gần chiếc xe màu đen mà cậu đã để mắt đến

_"này ! Cậu...cậu định lái nó sao ... nhưng chúng ta mới có 16 tuổi ..."-Mosui thấy cậu như vậy , liền hốt hoảng và chạy tới cậu

Cậu lấy chiếc chìa khoá xe được treo cạnh đấy , mở cửa xe ra và ngồi vào ghế lái

_"đi xe này chắc phải nhanh gấp nhiều lần tàu điện ... thế cô có định lên không ?"-Yutto

Mosui đứng đơ như trời trồng , nhưng khi Yutto hỏi vậy liền ngồi vào chiếc ghế bên cạnh .

_"có ổn không vậy ..."-Mosui lấy lại được bình tĩnh , quay sang hỏi cậu

_"ai biết được ? Phải thử cái đã"-Yutto nói rồi bắt đầu khởi động xe và phóng ra khỏi gara

_"UWA ! Chạy từ từ thôi ! Đang ở trong sân nhà tôi mà !"-Mosui

_"sân nhà cô to thế này cơ mà ... lo cái gì"-Yutto

Nói rồi cậu phóng thẳng ra khỏi dinh thự của gia tộc Motsuki , trước khi đi Mosui có quay lại và bấm chiếc remote , khiến chiếc cửa to khồng bố kia đóng lại và các bước tường xung quanh mọc lên những chiếc đinh nhọn hoắc . Chiếc xe Lamborghini màu đen chạy vun vút trên con đường vắng vẻ , vượt đèn đỏ như không có gì xảy ra , mà vì còn sớm nên cả công an còn không có ở ngoài đường .

Cậu dùng điện thoại đặt ở bên cạnh vô lăng để nhìn bản đồ , màn hình xe thì truy cập vào youtebu (youtube ở thế giới song song :))) , không quên quay sang hỏi

_"cô có muốn nghe nhạc gì không ?"-Yutto

_"tập trung vào lái xe đi ! Tôi không muốn chết vì bị tai nạn giao thông đâu !"-Mosui

_"rồi , rồi"-Yutto

Chiếc xe Lamborghini màu đen cứ thế mà lao vun vút trên mặt đường , mặc kệ đèn xanh hay là đèn đỏ , nó cứ thế mà đi qua . Chả mấy chốc cả hai đã đến được cổng thành phố .

Một người đàn ông đứng trước đường đi của cậu như bảo cậu dừng lại , thấy thế cậu liền đạp phanh và quay ra để hỏi

_"tôi có thể giúp gì ?"-Yutto

_"hả ? À ... có vẻ như đây là lần đầu cậu ra ngoài thành phố nhỉ ?"-Người bảo vệ thấy vậy khẽ mỉm cười

_"hể ? À , ừ ... đại loại là vậy đấy ..."-Yutto

_"đừng lo lắng , chỉ là muốn ra ngoài là phải nộp tiền , đấy là quy định để có thể ra khỏi thành phố"-Người bảo vệ

_[nộp tiền để ra khỏi thành phố sao ?]-Yutto cau mày

_"cô nộp đi , Mosui"-Yutto quay về phía bên cạnh , nói với Mosui

_"rồi , rồi"-Mosui

Cô lấy ra một chiếc ví nhỏ từ chiếc túi mà cô mang theo , lôi ra một vài tờ tiền rồi đưa cho người bảo vệ đang đứng chờ ở bên ngoài .

_"Không cần trả lại"-Mosui

_"bọn nhà giàu luôn như thế này à ?"-Yutto

Bảo vệ nhét tiền vào túi , ra hiệu rằng cậu có thể đi . Ngay tức khắc , cậu phóng nhanh hết cỡ ra khỏi thành phố , mang theo tiếng động cơ rất lớn và tiếng hét của Mosui . Hai người bảo vệ chỉ biết đứng nhìn

—30 phút sau—

Trong lúc đang phóng đi với tốc độ vừa phải do có vài người đã thức dậy đi làm , Yutto vô tình nhìn thấy một cảnh tượng quen thuộc . Đứa bé gái có mái tóc màu vàng , cùng bộ váy trắng xanh đang bị bắt nạt bởi những tên khác , nhưng lần này là những tên to con . Cậu nhìn thấy vậy , dừng xe lại , miệng khẽ lẩm bẩm

_"Lili ?"-Yutto

_"hể ?"-Mosui hướng ánh mắt về phía mà cậu đang nhìn

Cô nhìn thấy bé gái đang bị bọn to lớn ức hiếp , không khỏi tức giận , liền mở mạnh cửa xe và chạy ra chỗ con bé . Cô chạy ra trước con bé , che chắn cho nó rồi quát to

_"mấy người làm gì vậy hả ! To đầu mà đi ức hiếp một đứa nhỏ tuổi sao ! Không thấy xấu hổ à !"-Mosui

Bọn chúng nhìn thấy vậy , đứng đơ ra một lúc vì bất ngờ , nhưng rồi nụ cười gian xảo lài được vẽ trên môi của chúng

_"cô em từ đâu chui ra vậy ? Không thấy bọn anh đang bận việc sao ?"-Một tên nào đó cười lớn , hắn nói rồi tiến lại gần cô

_"mà cô em này cũng ngon đấy ! Hay ở lại mua vui cho bọn anh một chút đi !"-Một tên khác đứng cạnh tên còn lại cũng bước lên trên và mỉm cười

Tay của hắn chạm vào mái tóc của cô rồi vuốt từ trên xuống , thấy vậy , cô liền dùng tay và tát vào giữa mặt của hắn , nhưng hắn liền cầm lấy tay của cô

_"không thể nào ! Sức mạnh của mình ..."-Mosui

Hắn ta mỉm cười lớn hơn , lần này hắn lấy tay còn lại để nhấc cằm của cô lên

_"trông cô em cũng xinh xắn ra phết , hiếm khi bắt được những con như vậy lắm"-Hắn ta nghiêng đầu xung quanh , ngắm nghía cô

Bỗng từ đâu , cánh tay đang nhấc cằm của cô bị một cánh tay khác cầm chặt lấy và kéo ra

_"hả ?"-Tên đó trừng mắt , quay lại nhìn chủ nhân của cánh tay kia

Nhưng chưa kịp nhìn , cánh tay còn lại của cậu thanh kia đập thẳng vào mặt của hắn ta , khiến hắn ngã ngửa ra sau . Những tên còn lại thấy vậy liền tức giận hét lên , trên trán đã nổi gân xanh

_"thằng nhóc con , mày từ đâu chui được ra đây vậy hả !?!"-Một tên nào đó

_"im miệng"-Yutto (nói mịe ra cho nhanh ... khỏi vòng vo)

Cậu nhanh chóng rút ngắn khoảng cách bằng một bước chân dài , ngay tức khắc dùng củ trỏ huých thẳng vào bụng của hắn ta , sau đó đập thẳng vào chính giữa cằm hắn khiến hắn nằm đo đất . Mấy tên còn lại thất thần , nhìn một tên nhóc dễ dàng xử lí hai trong số năm người bọn chúng , liền đồng loạt lao lên . Cậu đứng im không nhúc nhích , khi chúng đã tới gần , cậu liền lách người sang bên và đập vào mắt chúng chính là Mosui với một ánh sáng bí ẩn trên tay

_ !-Mosui

Như tên gọi của nó , một quả cầu to lớn dần được hình thành từ tay của cô và phóng vào bọn chúng với tốc độ cao , ngay sau khi va chạm , quả cầu phát nổ khiến ba tên kia bay đi như hình nhân và lăn ra bất tỉnh .

_"Đi chết đi ! Bọn rác rưởi !"-Mosui tức giận quát lớn

Hít ra thở vào để lấy lại bình tĩnh , cô quay lại nhìn Lili với nụ cười toả nắng

_"nhà em ở đâu vậy ? Sao em lại ở đây ?"-Mosui

_"em ... phải làm ... nhiệm vụ ... mà gia tộc ... giao cho"-Lili cố rặn ra từng chữ

Con bé thút thít , cố gắng để không khóc oà lên , thấy vậy Móui khẽ nhíu mày , vẫn giữ nụ cười trên môi , cô tiếp tục hỏi con bé

_"gia tộc giao cho em sao ? Một đứa bé như em không được đi xa như thế này đâu ! Sao có thể để con mình đi ra khỏi thành phố được chứ !"-Mosui

_"không ... là do em ... đi lạc"-Lili

_"Hể ?"-Mosui

Nói đến đây , con bé bắt đầu chảy nước mắt , hai tay túm chặt vào váy như thể nó có thể oà lên nếu không thể chịu đựng được lâu thêm nữa . Mosui thấy vậy , cô liền ôm chặt lấy con bé

_"ngoan nào , ngoan nào , có ai là người thân của em gần đây không ?"-Mosui

_"là thằng này đây ..."-Yutto sau từng đấy thời gian im lặng đã bắt đầu cất tiếng

_"hể ?"-Mosui

Cô lập tức quay ra sau và nhìn cậu , con bé nghe thấy vậy cũng quay sang , ngay khi thấy cậu , nó liền thoát khỏi vòng tay của Mosui và nhảy vào cậu

_"Nii-san !"-Lili

_"Nii-san !?!"-Mosui

_"đừng có gọi anh mày như vậy ... à mà cũng hợp lí nhưng đừng bao giờ gọi như vậy , nó làm cho anh mày khó chịu đấy"-Yutto

Con bé nhảy vào lòng của Yutto rồi khóc thật lớn , thay vì kìm nén như khi ở gần Mosui , thấy vậy cậu khẽ thờ dài , ngồi đợi cho con bé nín khóc . Khoảng vài phút sau , khi tiếng khóc đã dẫn biến mất , chỉ còn lại tiếng nức của con bé , cậu mới hỏi

_"thế giờ nhóc có muốn về không ? Anh đưa nhóc về ?"-Yutto

Con bé nghe vậy khẽ lắc đầu , hai tay vẫn ôm chặt cậu , nó nói khi đang dụi đầu vào lòng cậu

_"Ba nói ... phải ở ngoài năm ngày ... mới được về"-Lili

_"cái gì vậy chứ ! Bắt con mình ở ngoài sao ! Cha mẹ kiểu gì vậy !"-Mosui

Cậu không nói gì , vì cậu thừa biết đây là thử thách của gia tộc Yasami , bất cứ đứa trẻ nào đều phải tự sinh sống ở bên ngoài một thời gian và không cần sự giúp đỡ , một thử thách như để kiếm tra khả năng tự lập . Thường thì thử thách này sẽ áp dụng khi đứa trẻ tròn 13 tuổi , nhưng Mio và Mai thực hành lúc 10 tuổi , còn Yutto thì là 7 tuổi .

_[con bé mới 9 tuổi ... không phải còn quá sớm sao ...]-cậu thầm nghĩ

Bỗng nhiên Mosui khẽ chọc vào áo cậu , thấy vậy cậu liền quay lại

_"sao vậy ?"-Yutto

_"à không ... con bé có quan hệ gì với cậu vậy ?"-Mosui

_"cùng huyết thống"-Yutto

_"ra là vậy ..."-Mosui thoáng ngạc nhiên

Cậu khẽ thở dài , lại nhìn vào con bé

_"đây là ngày đầu của nhóc sao ?"-Yutto

Con bé khẽ gật đầu , thấy vậy cậu cũng không nói gì , nhìn xuống con bé

_"bọn anh đang tính đi "du lịch" khoảng chừng 3-4 ngày , nhóc muốn đi cùng không ?"-Yutto

Con bé thấy vậy nhìn lên cậu , định nói gì đó thì cậu ngay lập tức ngắt lời con bé

_"nếu nhóc đi cùng , bọn anh sẽ không cảm thấy phiền và chị kia sẽ rất vui đấy"-Yutto nói rồi chỉ vào Mosui

_"cá-"-Cô định phản bác lại , nhưng rồi lại thôi

Con bé im lặng một lúc , rồi nói nhỏ

_"em cảm ơn"-Lili

_"rồi rồi , giờ thì lên xe thôi"-Cậu nói rồi bế con bé lên và đi về phía chiếc xe

Mosui cũng không nói gì mà lặng lẽ đi theo sau cậu , trước khi cậu lên xe , con bé nhìn cậu và nói

_"anh ... lừa em sao ..."-Lili

_"hửm ?"-Yutto

_"anh nói anh cùng huyết thống , vậy chắc hẳn anh là Yutto rồi"-Lili

Cảm thấy không cần phải giữ bí mật , cậu khẽ mỉm cười và nói với con bé

_"Chắc vậy"-Yutto

Khi cả ba lên xe , cậu đặt Lili vào đùi của Mosui , rồi sau đó chiếc xe tiếp tục phóng đi , hướng về phía "thành phố mặt trời"