Thế Giới Huyền Huyễn

Chương 45: Bị Vây Công

Phi Dương vừa từ trên Thiên Bách Tháp trở lại, được đám người này mời chào, vỗ mông ngựa liền. Phi Dương liền vui vẻ nhận lời đi ăn chùa. Miễn phí a, tội gì ta không đi.

Kéo theo Bắc Khiếu đi cùng, đám người vừa đi vừa hò hét tiến về tửu quán gần đấy.

Phía xa xa, có hai chục người mặc áo bào đệ tử mang theo đao kiếm, hùng hổ tiến về phía Thiên Bách Tháp. Hiển nhiên, lũ này sau một đường hỏi thăm đã mò được đến đây.

Sau khi biết Phi Dương vượt qua tầng 8 lúc, đám người này mặt mày liền không tốt đến chút nào. Một đàn em nhảy ra nói với một tên thủ lĩnh: "Thập đại ca, tên kia có khả năng là Võ Tướng Đỉnh Phong, chẳng nhẽ huynh định để bọn đệ hiến mạng cho hắn?".

Mấy tên đàn em này tất nhiên sợ, tuy có năm tên thủ lĩnh Võ Tướng đỉnh phong ở đây. Nhưng là bọn họ chỉ là kiến hôi, đi chiến đấu xảy ra chuyện gì thì phải làm sao.

Tên này Thập thủ lĩnh tát thằng đệ này một phát, thằng này liền bay như đạn pháo xuống đất làm thành một hố nhỏ.

Tát xong, Thập Đoàn liền nói: "Buồn cười, ngươi sợ ư, chả có gì phải sợ, quy củ tông môn ở đấy, hắn giám giết ngươi sao, cùng lắm chỉ trọng thương mà thôi".

Một bên, Thương Lăng gầm lên: "Nếu các ngươi không đi, ta sẽ xử lý từng đứa bọn ngươi, hãy nhớ giết hắn cho ta, tông môn sẽ không phạt nặng nhiều người đâu mà sợ".

Hiển nhiên, bọn này là thuộc hạ Lục Doanh phái tới để giải quyết Phi Dương rồi. Trước khi đi, cũng đã nghiên cứu trước rồi, không thể sơ xót.

...

Một quán tửu lâu xa hoa bên lề đường, lúc này Phi Dương đang phê cần cùng mấy anh em uống rượu tới bến.

Thanh Vân xu nịnh nói: "Dương huynh, ta mới gặp huynh lần đầu đã thấy quen quen... nhưng lại chưa thấy bao giờ?".

Phi Dương làm cái hớp rượu, gật đầu nói: "Ta xác thực chưa gặp huynh bao giờ, nhưng là ta sẽ ghi nhớ bữa ăn này huynh trả tiền a".

Thanh Vân đập đập cái bàn: "Truyện nhỏ thôi Dương huynh, thanh niên muốn hư hỏng, không có tiền là đã không được rồi".

Phi Dương mộng bức, cha này ăn nói lung tung quá trời. Hắn nhìn sang Bắc Khiếu nói: "Bắc huynh, ta ăn uống lâu chưa vậy".

Bắc Khiếu nhìn hắn nói: "Mới được có gần canh giờ, mà sao huynh lại hỏi?".

Phi Dương hỏi cái này, đơn giản vì hắn cảm nhận được sát ý gần đây, tu luyện hư không ẩn sát đến cảnh giới cao, con ruồi bay qua hắn còn cảm nhận được chứ đừng nói đến là sát ý.

Thình lình, cửa cái tửu lâu lúc này liền bị mở ra, một nhóm võ giả hung thần áp sát liền đi vào, sát khí mà Phi Dương cảm nhận được chính là xuất phát từ những kẻ này.

Một võ giả ở gần vội vàng kinh hô một tiếng: "Đó là Thập Đoàn, ta không nhìn nhầm chứ? một trong bát đại yêu nghiệt a. Hôm nay đúng là may mắn quá chừng?".

Thập Đoàn chính là bát đại yêu nghiệt một trong nổi danh khắp cả cái thành này, mỗi người đều là Võ Tướng Đỉnh Phong, tuổi trẻ thế hệ nổi bật nhất, tu vi lẫn quyền lực xếp nhất, nhì.

Thập Đoàn bước ra hô lớn: " Chư vị, xin cho tại hạ hỏi chút, kẻ nào là Phi Dương ở đây? Tại hạ có thù oán sâu sắc với hắn!

Phi Dương chợt lộ ra thần sắc nghi hoặc, xác thực là hắn giết quá nhiều người. Sao mà nhớ nổi kết ân oán với ai chứ.

Sắc mặt của Thanh Vân thì lại cực kỳ khó coi, lập tức hô hào anh em tản ra khỏi Phi Dương ngay, rồi hắn quay nhìn về Phi Dương nói: "Dương huynh, xin lỗi nhiều, dù mới gặp đã thân nhưng ta chưa đến mức bán mạng vì huynh?".

Một bên, Bắc Khiếu liền nhảy ra trước mặt Phi Dương hô: " Các ngươi có biết tông môn không cho phép đánh nhau đúng không hả, sao lại tự động ra gây sự chứ".

Phi Dương liền chửi mẹ, thằng ngu này. Bằng hữu kiểu gì mà IQ thấp vậy, người ta gây sự đã có chuẩn bị trước, ngươi nhảy ra lúc này là ngu.

Không nghĩ nhiều, Phi Dương liền một chưởng vào gáy hắn ngay, Bắc Khiếu liền ngất đi. Nhấc lên thằng này hắn ném về phía Thanh Vân nói: ""Không có gì, ta hiểu cho huynh, bữa khác lại đi uống rượu, mang hắn đi luôn hộ ta".

Thanh Vân gật nhẹ cái, nhấc lên Bắc Khiếu lui ra bên ngoài.

Đồng thời Phi Dương nhìn về phía Thập Đoàn: "Thập Đoàn đúng không, ta không biết ta đã đắc tội gì với ngươi, nhưng ít nhất ta cần một lời giải thích".

Thập Đoàn nghe vậy cười lạnh, hắn tiến lại gần Phi Dương, nghé tai hắn nói: "Ngươi chết chắc rồi, hôm nay ngươi không thể thoát ra khỏi đây đâu".

Phi Dương lập tức mỉm cười, nụ cười như ác ma soi hướng Thập Đoàn: "Vậy thì ngươi có thể ngủ ngon được rồi". Câu ngoan thoại vừa rớt xuống, Phi Dương liền động thủ ngay, 2000 tia nguyên lực hội tụ đánh thẳng vào bụng Thập Đoàn.

"Song Đấu Cực Quyền"- Bạo Kích x1,2 sát thương (2400 nguyên lực)

Phanh...

Một quyền như kinh đào hải lãng liền đập thẳng bụng Thập Đoàn. Chọi lại 2400 nguyên lực không phải dễ, thậm chí hắn còn không nghĩ Phi Dương liền sẽ động thủ.

Thập Đoàn phun ra một ngụm máu tươi, bụng bị đục một lỗ, cả người bắn như phản lực bay xuyên thủng mấy dãy nhà.

Xung quanh võ giả sợ hãi co rụt sang một bên, nhìn Phi Dương thần sắc kinh dị:

"Không thể nào, một quyền một Võ Tướng đỉnh phong cứ như vậy bị bắn đi".

"Ta thấy đây là ảo giác a, ảo giác. Kẻ này hẳn là dùng bí pháp gì đó a".

"Chậc chậc, sau vụ này Thập Đoàn chắc không còn mặt ra đường nữa rồi".

Đằng sau, Thương Lăng cả người hơi run nhẹ, nhưng hắn không sợ chút nào, hắn nhìn về đồng đội, gật cái đầu: "Tất cả, cùng lên giải quyết nhanh tên này".

Lập tức, nhiều luồng khí tức liền được tập hợp về tửu lâu này. Lão bản, võ giả nhanh chóng mở hết tốc lực mà chạy, người nhảy cửa sổ, người đánh tường chạy ra.

Ầm ầm

Tửu lâu lập tức phá toái mà ra, khói bụi bay tung tóe. Trong đống lộn xộn, hơn chục con pháp tướng liền được hiển hiện tựa như tộc đàn titan vây quanh thân ảnh bé nhỏ của Phi Dương.

Phi Dương vỗ vỗ cái tay: "Tốt, rất tốt, rất có tính bố đời, bất quá, hôm nay các ngươi phải lưu lại đây hết cho ta đi".

P/s: Chúc các đạo hữu đọc truyện vui vẻ.