Quần hùng tập trung, tinh anh hai viện đã đến Thư viện Thiên Thần giao lưu, hay đúng hơn là luận bàn!
Đương nhiên, đây cũng là thủ đoạn để hai viện chọn lựa những người xuất sắc trong Thư viện Thiên Thần, mang đi những người mạnh nhất, có năng lực cao nhất, tuyển lựa đệ tử thiên tài nhất.
"Người hai viện lại đến nhanh như vậy, chờ mong thật nghen, nếu như lần này là để chọn môn đồ thì chúng ta nhất định phải cố gắng biểu hiện!"
"Hi vọng ta có thể thuận lợi thông qua, trúng cử Tiên viện!"
Toàn bộ Thư viện Thiên Thần đều xôn xao, một vài học sinh cực kỳ ao ước, đều đang sôi nổi chuyện trò, tất cả mọi người đều biết kỳ ngộ đã đến.
Trước đó rất lâu, các trưởng lão đã tuyến bố những người tài ba trong số họ nên tiến vào hai viện, ở đó được đào tạo sâu chuyên sâu hơn, cuối cùng trở thành đệ tử của một đám lão quái vật.
Thư viện Thiên Thần tuy tốt thế nhưng so ra vẫn còn kém hai viện một chút.
Tiên viện chuyên tu Cổ pháp Tiên đạo, có điển tịch tuyệt thế, còn có bảo chủng vô thượng, hơn nữa lại nắm giữ hoàn cảnh tương tự như Tiên cổ, là vùng đất an lành thích hợp cho việc tu tiên nhất.
Thánh viện thì lại hội tụ thiên kiêu của mỗi thời đại, những người đã đi tới đỉnh cao nhất của con đường Đương Thế pháp và tiếp tục cố gắng tiến lên một bước, siêu thoát ra ngoài, sáng tạo nên pháp môn vô thượng.
"Coi như cũng không tới chậm, những đệ tử kia còn chưa dung hợp hạt giống đấy chứ?" Một lão quái vật của Tiên viện cười híp mắt, đang trò chuyện cùng trưởng lão của Thư viện Thiên Thần bên trong một tòa cung điện.
Nhóm Tiên viện rời khỏi Giới phần sau Thư viện Thiên Thần một chút, sau khi trở về và biết được người của Thư viện Thiên Thần cũng đã trở lại thì lập tức sai người đến tìm hiểu.
"Không muộn, một nhóm người mạnh nhất đều chưa dung hợp đạo chủng, đang chờ cơ duyên cuối cùng." Nhị trưởng lão cười ha ha đáp lại.
Đúng như suy đoán của hắn, Tiên viện chắc chắn còn lưu giữ cổ chủng vô thượng, đó là cơ duyên lớn, là cơ hội cho mấy người như Thạch Hạo, Lục Đà!
"Vậy thì tốt, chứ không nếu có nhân tài nào đó bỏ qua tiên chủng thì thật sự quá tiếc nuối." Lão quái vật của Tiên viện cười nói.
"Có mấy hạt giống mạnh nhất?" Một vị trưởng lão của Thư viện Thiên Thần hỏi, đây là vấn đề bọn họ rất quan tâm, cũng có thể dựa vào cái này để hiểu thêm một bậc về thực lực của Tiên viện.
"Sẽ không khiến người ta thất vọng, trong động phủ Tiên gia ở trên một kỷ nguyên đào được không chỉ một hạt, có điều là còn cần chăm sóc nữa." Một lão quái vật nói, tóc lão trắng phơ nhưng lập loè ánh vàng nhàn nhạt, tuy tuổi đã cao thế nhưng tinh lực rất dồi dào, mắt thần như điện.
"Hả?" Nhị trưởng lão có chút bất ngờ, buông chén trà trong tay xuống, cảm thấy sự tình không đơn giản như vậy.
"Cần phải chăm sóc như thế nào?" Một vị trưởng lão khác của Thư viện Thiên Thần hỏi.
"Cần tưới một ít bảo huyết để chăm bón, lúc đó mới có thể giúp chúng lần nữa tỏa ra hào quang sáng rực như ngày xưa, trở thành hạt giống hoàn mỹ nhất trên thế gian này!" Lão quái vật kia nói.
Tất cả mọi người đều sững sờ, sự tình quả nhiên không đơn giản, người của Tiên viện không phải đến để đưa đạo chủng mạnh nhất mà là mang theo mục đích khác.
Ai cũng biết, cái gọi là bảo huyết chắc chắn là ám chỉ thiên tài có huyết thống mạnh nhất của các tộc, nói đúng hơn là huyết dịch của những người đã tu ra ba luồng tiên khí kia.
Bầu không khí bên trong cung điện có chút nặng nề, mấy vị trưởng lão của Thư viện Thiên Thần thu lại ý cười, thần sắc nghiêm túc lên, chuyện này là muốn giúp đỡ cho đệ tử của Thư viện Thiên Thần hay chỉ là muốn lợi dụng bọn họ?
"Ta nói rồi mà, Tiên viện nhân tài đông đúc, đào tạo được những mầm mống rất tốt, lại có người còn được mệnh danh là tiểu Thiên vương, sao có thể dễ dàng đưa ra cổ chủng vô thượng đã cất giữ bấy lâu trong viện được chứ, lẽ ra nên để cho kiệt xuất của Tiên viện mới đúng." Một vị trưởng lão của Thư viện Thiên Thần cười lạnh nói.
Điều này làm cho tâm tình bọn họ rất không thoải mái, mục đích của đối phương không đơn giản, bọn họ tới vì bảo huyết tuyệt thế, thế nhưng 'cổ chủng' cuối cùng chưa chắc sẽ đưa cho ai đó.
"Đạo huynh ngươi lo lắng rồi, ta có thể bảo đảm, có ít nhất một cổ chủng sẽ đưa cho thiên tài của Thư viện Thiên Thần!" Một lão quái vật khác của Tiên viện nói.
Hắn có mái tóc màu tím, tuy rằng rụng gần như trọc lóc thế nhưng màu sắc lại không thay đổi, vẫn tím long lanh, phát ra ánh sáng xán lạn chứ không hề biến thành màu trắng.
Hơn nữa, khuôn mặt hắn hồng hào, cơ thể tuy có chút già nua rồi nhưng vẫn trào dâng sức sống, vẻ mặt như hài đồng.
"Nếu Tử Anh tiền bối đã nói như vậy thì chắc chắn sẽ không đổi ý." Tứ trưởng lão của Thư viện Thiên Thần nói, sắc mặt hòa hoãn không ít.
"Cổ chủng mạnh nhất còn phải chăm sóc nữa à, không phải trời khó diệt, địa khó chôn ư?" Nhị trưởng lão nhíu mày hỏi.
Loại hạt giống ấy hoàn mỹ không tì vết, như hạt giống Âm Dương, Mô hình vũ trụ các loại, khi tới cuối cùng thì loại nào mà chẳng nghiên cứu tới tột đỉnh về sự huyền bí của thiên địa, không diễn dịch ra đạo tắc vô thượng chứ?
Những hạt giống này trường tồn cùng với thiên địa, chúng có thể tiến hóa, nếu không thì nói gì đến chuyện mạnh nhất?
"Chỉ trách đại chiến Tiên cổ quá khốc liệt, chủ nhân đời trước của chúng nó khi chết trận thì đều nổ tung, ngay cả chúng cũng bị thương nặng tới mức không thể tưởng tượng được, năm tháng dài đằng đẵng qua đi, chúng có thể tụ lại được là tốt lắm rồi!" Lão quái vật có mái tóc bạc mang theo ánh sáng vàng kia nói.
Bản thể của hắn là một con vượn bạch kim, sức mạnh vô cùng lớn, sở trưởng về tinh lực, vì vậy tuy rằng tuổi đã già thế nhưng tinh lực vẫn rất dồi dào, vượt qua lẽ thường.
Bọn họ đã đọc rất nhiều loại sách cổ, thu thập vô số linh túy trong thiên địa để tẩm bổ cổ chủng mạnh nhất này và hiệu quả rất rõ rệt, bây giờ chỉ còn kém một ít bảo huyết cuối cùng mà thôi.
"Nếu như có máu Chân Long, máu Phượng Hoàng là tốt nhất, nếu không thì dòng máu của những chí tôn trẻ tuổi đã tu ra ba luồng tiên khí cũng được, vì lẽ đó nên chúng ta mới đến Thư viện Thiên Thần nhờ giúp đỡ." Lão quái vật Tử Anh trên đầu chỉ còn thưa thớt vài cọng tóc nói.
"Tiên viện có tổng cộng bao nhiêu hạt cổ chủng?" Nhị trưởng lão hỏi.
"Yên tâm, không chỉ một hạt, sẽ không thiếu một hạt dành cho Thư viện Thiên Thần!" Lão vượn bạch kim nói.
"Nếu có tới vài hạt mà chỉ cho thư viện chúng ta đúng một hạt thì hơi keo kiệt hay không, dù sao thư viện chúng ta có đến mấy hạt giống Tiên đạo rất tốt luôn mà!" Nhị trưởng lão nói thêm.
"Vậy sao ít được, thiên tài tuyệt thế của Tiên viện chúng ta càng nhiều hơn nữa mà!" Lão quái vật Tử Anh nói.
Mấy vị trưởng lão của Thư viện Thiên Thần liếc mắt nhìn nhau, âm thầm thở dài, dù sao thì thiên tài của Tiên viện cũng là những đệ tử thân truyền được các lão quái vật tự mình dạy dỗ, tất nhiên phải được cưng chiều hơn.
"Hiện nay đại biến trong thiên địa sắp tới, kính mong các vị tiền bối lấy đại cục làm trọng, đưa cổ chủng cho những đệ tử có tiềm lực lớn nhất, tương lai mới có thể phát huy được tác dụng nên có." Ngũ trưởng lão của Thư viện Thiên Thần rất thẳng thắn nói như vậy.
"Xin cứ yên tâm, chúng ta chắc chắn sẽ không giấu làm của riêng, nhất định dựa sức chiến đấu cao thấp, tiềm năng lớn nhỏ để chọn lựa." Lão vượn bạch kim nói.
Mấy người của Thư viện Thiên Thần trầm mặc, không biết lời của hắn có phải là thật lòng hay không.
Bọn họ lại trò chuyện trong chốc lát rồi lần lượt đứng dậy, bởi vì mấy vị trưởng lão của Thư viện Thiên Thần còn phải đến gặp người của Thánh viện để thương thảo với bọn họ về việc tuyển chọn đệ tử.
Lúc này, Thư viện Thiên Thần càng lúc càng náo nhiệt, các đệ tử môn đồ đều đã xuất quan, ngửa mặt nhìn thiên thể trên bầu trời kia.
"Người của Tiên viện chẳng tầm thường chút nào, lại lấy một hành tinh làm pháp khí để vượt qua càn khôn, quá kinh người mà!" Không ít người thật sự đã bị đè ép.
Tinh thể bằng chất liệu đá kia trông rất hùng vĩ và cổ điển, nó lơ lửng phía trên thư viện va ngập tràn khí hỗn độn, sừng sững không thể lay động.
Ở một hướng khác, có một pháp khí bằng xương trắng cũng to lớn như thế và tựa như một chiếc hồ lô, nó lơ lửng giữa không trung, được sương trắng bao quanh, đó là pháp khí của Thánh viện, cũng không nhỏ hơn ngôi sao kia chút nào, không biết là được luyện chế từ xương cốt của loại sinh linh nào.
Thư viện Thiên Thần cực kỳ náo nhiệt, rất nhiều người ngẩng đầu nhìn hai pháp khí ấy, bọn họ biết, thời khắc quyết định tới vận mệnh của mình rất nhanh sẽ đến.
Rất nhiều người đương nhiên muốn tiến vào hai viện, trở thành đệ tử của hai viện để tăng cường tu vi của bản thân lên một bước nữa, nhận được sự trợ giúp mạnh mẽ từ căn cơ của hai viện.
"Đệ tử tinh anh của hai viện đã đến không ít, vì sao còn chưa hề đi ra, vẫn cứ ở trong pháp khí như thế."
"À, nắm chặt cơ hội, không nên bỏ qua, có thể cá vượt Long môn hay không đang ở trước mắt!"
Đám người nghị luận, đều đang chăm chú nhìn lên bầu trời.
Mà lúc này, ngay cả mấy người Lục Đà, Vương Hi cũng đã xuất quan, đám người Yêu Nguyệt công chúa lại càng bay lên bầu trời, muốn chào hỏi cường giả hai viện.
Với mấy người Yêu Nguyệt, Vương Hi mà nói, nếu như tiến vào được bên trong hai pháp khí đó thì cũng không ngoài dự đoán mọi người, bởi vì bọn họ đến từ gia tộc Trường Sinh, trong tộc có người từng tiến vào hai viện.
Quả nhiên, tiên nhạc nổi lên, hào quang dâng trào, ngôi sao chất liệu đá giữa bầu trời kia phát sáng và hở ra một khe hình thành nên một cánh cửa, đồng thời một con đường được trải rộng ra phía ngoài, tiếp đón người đến thăm.
Yêu Nguyệt được phép đi vào!
Mà một bên khác, pháp khí bằng xương cốt cũng phát ra tiên quang, thánh âm ầm ầm, miệng hồ lô xuất hiện một con đường, Vương Hi cũng được mời vào.
Rất nhiều người đều biết, Vương gia sẽ thông gia với một gia tộc Trường Sinh nào đó, mà tộc này xuất hiện một vị thiên kiêu tuyệt thế đang tu luyện trong Thánh viện, cũng là đang ở bên trong hồ lô bằng xương trắng ấy!
"Nếu mấy vị đạo huynh đã đến rồi, kính mời hiện thân gặp mặt, để chúng ta cố gắng chiêu đãi, tận tình chủ nhà." Phía dưới, có người mở miệng nói.
Không ít người hùa theo, ai cũng muốn tạo mối quan hệ với tinh anh hai viện.
Thạch Hạo cũng đã tới nhưng không lên tiếng, hắn chỉ trầm mặc nhìn lên. Một vài đệ tử bên trong Thư viện nhìn về phía hắn và lộ ra sắc mặt khác thường, bởi vì ai cũng biết, ở Giới phần Thạch Hạo đã từng đánh bại cao thủ của Tiên viện, kết lấy hận thù.
Ngoài ra, Hoang còn có ân oán với Vương Hi, bây giờ vị hôn phu của nàng có thể cũng đã đến, đây cũng là nhân vật được lão quái vật các nơi ca tụng là thiên kiêu tuyệt thế!
"Hoang gặp nạn rồi, Nguyên Thanh chắc chắn sẽ ngăn hắn tiến vào hai viện!" Còn có người nhỏ giọng thầm thì nói như vậy.
Rất nhiều người đều biết ân oán giữa Nguyên Thanh và Thạch Hạo. Nguyên Thanh muốn trấn áp hắn mười năm, đưa vào Cổ quáng Thái Sơ, sau lần đó Thạch Hạo lại phản kích giết chết cháu trai của Nguyên Thanh, đánh đuổi con trai của Nguyên Thanh, mâu thuẫn càng không thể hóa giải.
Mà Nguyên Thanh xuất thân từ hai viện, quen biết với rất nhiều nhân vật lớn, nếu là cố ý gièm pha ngăn trở con đường của Thạch Hạo, rất có thể sẽ đưa đến tác dụng nhất định nào đó.
Ầm ầm!
Đang lúc này, ngôi sao bằng đá mở ra trước tiên, một con đường bằng ánh sáng vàng trải dài, có sinh linh xuất hiện, đi ra khỏi pháp khí này.
"Thư viện Thiên Thần có một người tên là Hoang phải không?" Trên đại lộ ánh sáng vàng đó có người quát lên.
Cuộc tra hỏi đã tới, tất cả mọi người đều giật mình trong lòng, không nghĩ tới người của Tiên viện lại trực tiếp như vậy, cứ thế gây khó dễ với Thạch Hạo!
Bóng người đứng trên con đường ánh sáng vàng dõi mắt nhìn đông đảo thiên tài của Thư viện Thiên Thần ở bên dưới.
Thạch Hạo không để ý đến, chỉ là lẳng lặng nhìn.
"Thực sự là không biết trời cao đất rộng, trong Giới phần, có một người tên Hoang dám ra tay với tu sĩ Tiên viện chúng ta, lại càng làm nhục Ngô Thái, cướp đi giáp trụ xanh thẳm của hắn, người này có ở đây hay không! ?" Trên con đường ngập ánh sáng vàng lại vang lên tiếng quát hỏi.
"Đánh chó còn phải nhìn chủ, ngươi cũng biết, giáp trụ xanh thẳm kia thuộc về tiểu Thiên vương, là vật mà hắn cho mượn, thứ như ngươi mà cũng dám cướp đi? Hoang, có thể ngươi đang ở phía dưới, còn không mau mau dâng giáp trụ lên rồi lại đây nhận tội!" Loại gầm thét này cực kỳ nghiêm khắc, mang theo uy nghiêm to lớn.
"Mau chóng đến lĩnh tội!" Những người khác trong đám này cũng rống to, âm thanh như sấm nổ giữa bầu trời, vang lên ầm ầm.
Trong lúc nhất thời, toàn bộ ánh mắt của rất nhiều thiên tài thuộc Thư viện Thiên Thần đều nhìn về phía Thạch Hạo!