Sau khi trở nên thân thiết hơn thì Tama liền kể gần như mọi chuyện mà cô bé biết về Wano quốc và vô tình để lộ ra việc Ace đã từng tới đây 4 năm về trước.
Ace biết rõ tình hình của Wano quốc và hy vọng sẽ có 1 ngày tới đây giải cứu đất nước này khỏi ách cai trị độc tài của tên lãnh chúa Orochi và kẻ chống lưng cho lão là Kaidou.
Nhưng Ace hiểu rõ sức mạnh của 1 Tứ Hoàng, trước đây Râu Trắng lâm bệnh nặng nên Ace không thể cầu xin ông tới giải cứu Wano quốc được còn hiên tại khi Râu Trắng đã rút lui khỏi giới hải tặc thì Marco thân là người đứng đầu sẽ không cho phép Ace tự ý tới đây mà không chuẩn bị kỹ càng.
Nhưng hắn vẫn phải nói thật lòng là cho dù nguyên cả băng hải tặc Râu Trắng tới đây cũng không thể nào chiến thắng được băng hải tặc Bách Thú nếu như không có sự trợ giúp của Râu Trắng.
Sức mạnh của Tứ Hoàng không phải là chuyện đùa, chỉ cần Kaidou có sức mạnh ngang ngửa với Big Mom thì 1 mình ông ta cũng đủ đập tan cả hạm đội của băng hải tặc Râu Trắng hiện tại chứ đừng nói tới việc ông ta còn có thể mạnh hơn cả Big Mom nữa.
Vì vậy nên việc Ace hứa khi quay lại Wano quốc sẽ giúp cho Tama được sống 1 cuộc sống ấm no còn phải lâu lắm mới thực hiện được.
- Thôi thì để tôi thực hiện lời hứa này giúp anh vậy.
Hắn thấy tình hình ở Wano quốc còn thê thảm hơn cả Dressrosa, quả thật nếu so về sự tàn nhẫn thì Doflamingo vẫn chỉ là 1 thằng nhóc con đối với Kaidou mà thôi. Ít ra thì những cư dân của Dressrosa ngoại trừ những người bị biến thành đồ chơi ra thì số còn lại vẫn có 1 cuộc sống sung túc đầy đủ.
Chứ thử nhìn lại nơi này xem, đất nước nghèo khó, tầng lớp dân chúng bị bóc lột 1 cách nghiêm trọng. Thức ăn và nước uống khắp nơi đã bị nhiễm độc do chất thải từ nhà máy sản xuất vũ khí của Kaidou vì thế để có cái ăn dân chúng bắt buộc phải phục dịch tầng lớp cao hơn.
- Trông chờ vào những người dân để nổi dậy khởi nghĩa sao? Đúng là mơ mộng hão huyền…
Hắn nhớ tới kế hoạch của Kin’emon và Law là liên lạc với những đồng minh cũ của nhà Kouzuki để lãnh đạo dân chúng phản kháng lại Orochi và Kaidou.
Hiện tại những người dân đứng về gia tộc Kouzuki hầu hết là dân nghèo, họ ăn còn không đủ thì lấy đâu ra sức mạnh mà chống lại quân đội chính quy?
- “Tại 1 thế giới như thế này thì mọi chuyện vẫn phải được quyết định bởi những kẻ sở hữu sức mạnh” - hắn thầm nghĩ.
Chỉ cần hắn đánh bại Kaidou thì Wano quốc liền có thể trở mình, lúc đó thì những kế hoạch của Kin’emon mới có cơ hội phát huy tác dụng của nó.
Hắn quyết định sẽ lên đường tới Hana no Miyako (花の都 Hoa chi Đô), theo lời của Tama thì nơi này là Kuri, 1 đảo nằm ở phía nam. Hắn cần phải đi qua 1 hòn đảo nữa gọi là Udon thì mới có thể tới được Hoa Đô, nơi phồn hoa nhất Wano quốc.
- Aniki (đại ca) có thể cho em đi với không… - Tama bỗng nói.
Hắn suy nghĩ 1 lát rồi liền đồng ý, mang theo 1 cô bé cũng không phải vấn đề gì to tát, có Tama thì bọn hắn sẽ dễ dàng hiểu được tập quán ở nơi này hơn.
- Vậy để em viết thư báo lại cho Tenguyama-sama đã - Tama vui vẻ nói.
Nghe Tama nhắc tới lão Tenguyama gì đó thì hắn liền liếc qua thanh kiếm được treo trên tường. Một thanh kiếm tỏa ra khí tức quái dị mà hắn cảm thấy rất quen thuộc.
Tashigi khi nhìn thấy thanh kiếm này thì lập tức nhận ra nó chính là thanh Nidai Kitetsu (Nhị Đại Quỷ Triệt) 1 trong 3 danh đao thuộc dòng đao Kitetsu. Hắn từng nhìn thấy thanh Sandai Kitetsu ở trấn Logue nhưng do nó chỉ là 1 danh đao thông thường nên hắn cũng không quá lưu tâm.
Nhưng thanh Nidai Kitetsu này lại là 1 trong 21 Đại Bảo Kiếm chỉ thua kém có 12 thanh Vô Thượng Đại Bảo Kiếm mà thôi. Một thanh kiếm như vậy mà lại được tùy ý treo ở trong nhà như vậy thì lão Tenguyama này không phải là nhân vật đơn giản.
Nhưng thanh kiếm này cũng chỉ hấp dẫn ánh mắt của hắn 1 chút mà thôi. Nếu như là Vô Thương Đại Bảo Kiếm Shodai Kitetsu (Sơ Đại Quỷ Triệt) thì hắn có lẽ còn có hứng thú 1 chút.
Sau đó mấy người bọn hắn liền dẫn theo Tama và lên đường tới Hoa Đô, trước khi đi hắn liền kêu tất cả thay đổi trang phục cho hợp với phong tục của Wano quốc hơn.
- Đẹp lắm - hắn nhìn các cô gái mặc những bộ Kimono đủ màu sắc thì cực kỳ tán thưởng.
Thực chất hắn chỉ muốn nhìn mấy cô gái mặc Kimono cho mình xem mà thôi chứ nếu hơn chục cô gái xinh đẹp mặc những bộ Kimono sặc sỡ đi ngang qua 1 đất nước nghèo thế này thì thể nào cũng sẽ gây nên sự chú ý mà thôi.
Hắn cũng không quan trọng vấn đề này lắm, hắn lấy ra chiếc Kimono màu trắng in những đường vẫn mây xanh mà đã lâu không mặc ra và khoác lên người.
Mặc dù mặc chiếc Kimono của Gintoki vào nhưng hắn vẫn không búi tóc lên nên hắn trông vẫn chẳng giống samurai gì cả. Hắn cũng chẳng để tâm lắm, hắn cảm thấy thích là được.
……
- Nơi này hoang tàn quá…
Sau khi băng qua khu rừng tre thì bọn hắn tiến vào 1 hoang mạc lớn trơ trọi chỉ có 1 vài khúc cây khô ven đường.
Nhìn về phía đông bắc thì hắn thấy được 1 khu công nghiệp lớn với những nhà máy và ống khói xả ra những cột khói đen xì mà từ xa cũng có thể trông rõ mồn một.
Đó là khu nhà máy vũ khí và đồng thời cũng là khu nhà tù nơi mà phạm nhân bị bắt làm việc trong nhà máy tới kiệt sức mà chết.
Nhà máy đó chính là nguyên nhân khiến cho đất đai, cây cối và sông ngòi của Wano quốc bị nhiễm độc nghiêm trọng, chất thải của nó khiến cho mọi thứ ở đây đều không thể ăn được và nước cũng không thể uống được.
Động vật nhiễm độc từ nguồn nước cũng trở nên độc hơn nên thực phẩm là thứ cực kỳ khan hiếm.
Đó cũng là lý do mà Tama mặc dù sống trong rừng nhưng lại không có gì để ăn.
- Đứng lại mau! Mau giao hết đồ đạc ra đây!!
Bỗng nhiên khi đang di chuyển về phía bắc để chuẩn bị băng qua sông thì hắn bỗng nhiên phát hiện ra ở phương xa có 1 người phụ nữ đang bị 2 tên cưỡi thằn lằn truy đuổi.
Thông qua con thú mà 2 tên này cưỡi thì hẳn là chúng cùng bọn với 2 tên mà Tashigi đã giết chết ở bờ biển. Có vẻ như 2 tên này đang cố cướp của người phụ nữ kia.
Nhìn thấy cảnh này thì Tashigi liền không thể nhịn được mà ra tay, mặc dù đã đi theo hắn những trong lòng Tashigi vẫn tràn đầy chính nghĩa và không thể ngồi im khi thấy kẻ khác cướp bóc dân chúng.
Thân hình của Tashigi bỗng lóe lên và lao thẳng về phía trước với tốc độ mà mắt thường không thể nào thấy được. Đây không chỉ đơn giản là Soru mà còn là nhờ Tashigi lợi dụng sức mạnh làm chậm thời gian của Shigure nữa.
Tốc độ của Tashigi vẫn vậy nhưng khi thời gian trôi chậm lại thì tốc độ của cô ấy lại trở nên cực kỳ nhanh.
Chỉ trong nháy mắt Tashigi đã chém gục 2 tên cướp định tấn công người phụ nữ. Khi bọn hắn lại gần thì người phụ nữ kia cũng đã kịp tỉnh táo lại và đi tới.
- Xin đội ơn vị cô nương này đã ra tay cứu giúp, xin hãy cho tôi cơ hội được báo đáp các vị - người phụ nữ với 1 vẻ ngoài cực kỳ giống với người phụ nữ Nhật Bản truyền thống tỏ vẻ biết ơn nói - quán trà của tôi ở trấn Okobore ngay tại Kuri này thôi, xin hãy để tôi mời các vị tới đó nghỉ ngơi.
- Chúng tôi…
- Được thôi.
Tashigi đang định từ chối vì còn phải lên đường thì bỗng nhiên hắn lại lên tiếng.
Vừa rồi hắn chỉ mới nhìn thoáng qua người phụ nữ này và biết được cô ta có tên là Tsuru, cô ta là chủ 1 quán trà ở trấn Okobore. Nhưng đó không phải là điều quan trọng mà là thông qua bảng thông tin hắn vậy mà lại phát hiện ra người phụ nữ này là vợ của Kin’emon.
Nếu như Kin’emon muốn lén lút thành lập quân kháng chiến ở Wano quốc thì ông ta sẽ cần phải có 1 nơi ẩn nấp. Và nếu như Tsuru là vợ của Kin’emon thì hiển nhiên sẽ là lựa chọn hàng đầu trong những người có thể giúp đám Kin’emon ẩn thân.
Thay vì chạy lung tung thì hắn chỉ cần tìm đám Kin’emon là hắn sẽ có được thông tin mà hắn muốn biết về Wano quốc này nên hắn mới đồng ý lời đề nghị của Tsuru.
Sau đó hắn liền đưa Tsuru lên lưng con Komainu và đi về phía trấn Okobore.
Lúc này ở bên trong 1 cánh rừng cách đó khá xa có 1 vài kẻ ăn mặc gần tương tự với những tên cướp kia dùng ống nhòm nhìn về phía bọn hắn rời đi.
- Ngài Hawkin, tên Thiên Cẩu đã bỏ đi rồi chúng ta có nên báo cáo chuyện này lại cho Kaidou không? - 1 tên trong đó nhìn về phía 1 thanh niên có mái tóc dài màu vàng và những hình xăm nhỏ trên mặt hỏi.
- Không, việc này không cần nói cho Kaidou vội - Basil Hawkin nói - chúng ta cứ xem tình hình ra sao đó.
Nói xong thì Hawkin nhìn theo bóng lưng hắn với vẻ nghiền ngầm và bắt đầu toan tính trong đầu.