” Tống Vũ Phạm, hình như anh cao lên một chút.” Sau khi quan sát trước sau kĩ càng, Lý Xa Xa cười híp mắt khen ngợi.
” Thật à?” Quả nhiên, Tống Vũ Phạm – Người luôn không thèm liếc mắt nhìn Lý Xa Xa một cái, lần này rất nhanh đã quay đầu lại.
” Ha ha, em tùy tiện nói vậy thôi. Làm sao mà cao nhanh được như thế chứ?” Nhìn tiểu vương tử tức giận quay đầu đi, Lý Xa Xa lại lần nữa buông lời trêu chọc, ” Nhưng mà tốc độ chạy bây giờ của anh so với hôm thứ hai đã nhanh hơn nhiều.”.
Xác thực mà nói, lần trước cùng lắm chỉ tính là Tống Vũ Phạm đi dạo ngắm cảnh mà thôi, lần này mới chính thức công nhận là hắn đang chạy bộ. Bất quá, so sánh với Lý Xa Xa cưỡi xe đạp ở bên cạnh thì vẫn tương đối chậm, cô đã cố gắng đạp xe rất nhàn nhã rồi nha.
” Vì sao tiết thể dục anh phải tập luyện, còn em thì cứ ngồi một bên nhìn chằm chằm như thế?” Tống Vũ Phạm nghĩ cũng không cần nghĩ, ” Chính em không muốn học thể dục đúng không?”
” Anh đùa à, đương nhiên là đúng vậy, ” Lý Xa Xa một chút cũng không khiêm tốn, ” Phải tập luyện chạy tám trăm mét, em có điên mới tập.”
” Em sớm hay muộn rồi cũng phải chạy thôi.” Tránh được nhất thời, nhưng không tránh được cả đời.
” Sợ cái gì, đến lúc đó em sẽ nhờ thầy chủ nhiệm thay mặt cô thể dục đến giám sát thời gian chạy. Hứ, em chẳng lo.” Chỉ cần cuối cùng là Tiêu Văn Nhưng phụ trách thì cô còn sợ cái gì chứ.
” Em lười thật đấy.”.
” Không khách khí.”.
Tống Vũ Phạm lau lau mồ hôi. Có chạy mới biết, hôm thứ hai mới chạy lần đầu, mới chạy được hai vòng sắc mặt hắn đã trắng bệch, ba vòng liền thở không ra hơi. Hiện tại chạy ba vòng sắc mặt mới trắng bệch, đúng là có tiến bộ nhiều rồi.
Cái gọi là một vòng thực ra cũng chỉ là hai trăm mét mà thôi.
” Đúng rồi, sức khỏe của anh gần đây vẫn cảm thấy khó chịu phải không? Tan học liền tự giác đi chạy quanh các lớp học nhớ chưa? Mà anh còn đang ở đây thám thính tin đồn gì à?” Khó trách Lâm Mẫn Quân càng ngày càng thưởng thức Tống Vũ Phạm, hắn hàng ngày đều ghi chép lại toàn bộ tin đồn thám thính được rất cần mẫn, mà hắn ghi chép lại toàn bộ tin tức chỉ bằng trí nhớ thôi nha.
” Không.”.
” Có phải Lâm Mẫn Quân bảo anh dùng tin đồn thám thính được để đổi lấy thông tin về nữ sinh nào đó không?” Tiểu nam hài động tình, quả nhiên là mùa đông đã nhanh chóng trôi qua, đại biểu mùa xuân sắp tới không còn xa nữa.
” Không có gì.” Tống Vũ Phạm dừng lại, ” Năm vòng nữa anh có thể nghỉ ngơi phải không?”.
Cái gọi là đi nghỉ ngơi chính là đến văn phòng của Tiêu Văn Nhưng ăn uống. Đồ uống bánh bích quy, cái gì cần có đều có. Hắn thực sự hoài nghi quan hệ giữa Tiêu Văn Nhưng và Lý Xa Xa không hề đơn giản. Như thế nào Lý Xa Xa lại có thể mở tủ lạnh trong văn phòng thầy chủ nhiệm thuần thục như thế.
” Đừng ngó lơ em vậy, em là lo cho sức khỏe của anh thôi. Nghe nói anh đang muốn biết thông tin về nữ sinh mắc lời đồn ám hai bạn học ngồi cùng bàn đoản mệnh phải không? Anh vẫn nên cẩn thận một chút.” Thật thú vị, đầu năm nay còn có người tin tưởng mấy hoạt động mê tín dị đoan gì đó.
Cước bộ trên thang lầu dừng lại, Tống Vũ Phạm quay đầu lại châm chọc Lý Xa Xa, ” Em cũng tin tưởng những lời nói vô căn cứ này sao?”
” Tuy nhiên những chuyện về cô ấy đều kì lạ cả. Rõ ràng năm lớp sáu thi trung học đứng đầu danh sách toàn thành phố, từ một học sinh trọng điểm của quốc gia lại có thể rơi xuống trường học rách nát của chúng ta, nghe nói là cuối cùng biến thành một đứa ngốc rồi.”
Lợi hại a, từ trên mây rớt xuống đất, thật sự là đầu óc hỏng hết rồi mà.
” Đời người luôn phập phồng như vậy.” Tống Vũ Phạm cũng không cho rằng điều này có gì kinh ngạc, đi vào văn phòng, trước sau như một phát hiện thầy giáo Tiêu đang ở trên bàn “hôn mê”, không, là đang ngủ.
” Uy, đã dậy chưa?” Lý Xa Xa nhảy đến gõ đầu Tiêu Văn Nhưng, ” Thiệt là, buổi tối chơi game online trễ như vậy, khó trách bây giờ ngủ như heo.”.
” Anh xem, trường học của chúng ta vẫn là lần đầu tiên nhận được học sinh trọng điểm của cả nước rơi xuống bất ngờ như thế, thế nào lại không kỳ lạ. Trường học của chúng ta là cái gì trường học chứ? Mới chỉ có một giáo viên đoạt giải sư phạm tốt đã dương dương đắc ý rồi, ” Lý Xa Xa vỗ vỗ đầu, ” À quên, còn có cả anh nữa – một học sinh ưu tú tham gia Olympic toán học cấp quốc gia cũng phải thắp hương bái phật xin vào đây còn gì nữa.”.
Thay lời khác mà nói, trường học này chính là nát vụn tới cực điểm, toàn bộ đều là nhờ tiền chống đỡ lên.
Tống Vũ Phạm không ngờ Lý Xa Xa lại hình dung về trường học của mình như vậy, cũng không biết phải nói gì cho thỏa đáng, đành cười gượng.” Thầy giáo Tiêu.”
Tiêu Văn Nhưng sờ sờ cái ót chán nản, tựa vào bàn đứng lên, biết rằng Lý Xa Xa sắp tới, đã cố gắng không ngủ gật kẻo tí nữa sẽ bị cô K, không ngờ gật gù gật gù lại ngủ mất.” Xin chào, uống chút đồ đi.”
Thuận tay đánh nhẹ mông Lý Xa Xa một chút, coi như trả thù cho vụ gõ đầu lúc nãy.
Tống Vũ Phạm làm như không thấy hai người cãi lộn, cầm bình nước lên uống một hơi. Bất tri bất giác phát hiện hắn có thể uống được một chút nước lạnh mà dạ dày không bị khó chịu như trước. Xem ra sức khỏe của hắn đã thực sự có tiến bộ.
” Hai người còn muốn giỡn tới lúc nào nữa. Giáo viên thể dục ngoài miệng không nói nhưng ánh mắt giống như đang muốn giết người rồi kìa.” Ai kêu Lý Xa Xa khoa trương một hồi, giáo viên thể dục liền phải cho cô nghỉ ngơi nhàn hạ một phen, nhưng một chút cũng không tin tưởng Lý Xa Xa đang huấn luyện thí sinh tham gia dự thi tháng sau tí nào.
” Cứ để cô ấy phát điên đi. Kết quả là cuối cùng cô ấy lại phải trang điểm lại thôi ha ha.” Cô giáo thể dục kia chắc chắn tan tầm xong là sẽ đi xem mắt nga~
Tiêu Văn Nhưng âm thầm than số khổ, hắn cũng không muốn đảm nhận nhiệm vụ này của Lý Xa Xa giao cho đâu.
” Thân thể cậu ấy thế nào rồi?” Hắn chỉ Tống Vũ Phạm.
” Tốt hơn trước nhiều. Thật không phải là do em mẫn cảm, em thật sự cảm thấy được Tống Vũ Phạm cao hơn một chút. Hơn nữa so với trước kia có điểm khác lạ chỗ nào đó, không sai đâu.” Lý Xa Xa cô vừa xuất mã, quả nhiên liền rất lợi hại.
” Ừm, thật là kỳ quái, thế nhưng lại không có án mạng nào xảy ra.” Đúng là kỳ tích, ” Nhờ có công của thầy giám sát hai đứa đó nha.”
” Mới là lạ?” Lý Xa Xa lao đến người đòi thưởng công, ” Thầy làm được gì chứ,” Sau đó nhỏ giọng nói, ” Anh trai, hôm nay trời lạnh quá, tối nay em muốn ăn lẩu.”
” Lẩu? Đây không phải là muốn anh tan tầm lại phải ra siêu thị mua nguyên liệu sao.” Thật phiền toái.
” Anh trai ~~” Lý Xa Xa làm nũng, lấy mặt cọ xát cánh tay Tiêu Văn Nhưng, gần đây cô rất hay làm nũng giống như một con mèo nhỏ, hai người lúc đó lại càng thêm thân thiết.
Lý Xa Xa không biết điều đó chứng tỏ cái gì nhưng rõ ràng quan hệ của hai người đã có chút khác lạ.
” Được rồi, ăn lẩu.” Tiêu Văn Nhưng thở dài, thật không biết em gái hắn càng ngày càng không tự giác trở nên nữ tính hơn có phải là chứng tỏ tương lai hắn sẽ càng ngày càng phải làm trâu ngựa lâu dài không đây?.
Lý Xa Xa quay đầu lại thì thấy Tống Vũ Phạm vẫn đang thẫn thờ hướng mắt ra ngoài sân thể dục. Thấy thế nào cũng giống như tâm trạng đang đau khổ vì tình.
Đau khổ vì tình? Sẽ không phải là loại tâm trạng đấy thật chứ.
Đột nhiên Lý Xa Xa cảm thấy một cơn gió lạnh thổi qua.
” Đừng ngồi cạnh em nữa.”.
” Vì sao?” Tống Vũ Phạm làm bộ không thèm để ý.
Thường Âm quay đầu lại nhìn hắn, trong mắt không có chút cảm xúc, ” Còn tiếp tục ngồi đây nữa anh sẽ chết.”.
” Làm sao có chuyện đó được. Toàn là những lời vô căn cứ.”.
” Anh nổi danh toàn trường ốm yếu bệnh tật, ngay cả xe cũng không đi được.” Thường Âm châm chọc.
Tống Vũ Phạm cười khổ, ” Coi như cơ thể anh mắc bệnh thì bệnh của anh cũng không dễ dang bị phát tác như vậy đâu.” Dù thế nào đi nữa hắn cũng phải chịu đựng đau đớn trong thời gian này.” Em có thể ngồi xuống nói chuyện được không?” Cô đứng như vậy khiến hắn thực sự bị áp lực, ngay cả khi hắn đứng lên vẫn còn chịu rất nhiều áp lực nữa là.
Thường Âm theo lời ngồi xuống, ” Ừm.”.
” Đối với anh mà nói, vấn đề duy nhất của anh là ở chiều cao của bản thân.” Trước kia đều chỉ cảm thấy dù thế nào đi nữa hắn cũng sắp chết cho nên không để ý đến điều này. Không biết từ lúc nào, hắn bắt đầu tin tưởng vào trái tim của mình, bắt đầu để ý đến chiều cao của mình thường xuyên hơn.
Nhìn hắn như thế nào cũng không giống một học sinh cấp ba. Điều này làm Tống Vũ Phạm rất thống khổ.
” Còn em thì không thích mình cao như vậy.” Có phải bởi vì cô không thích cao cho nên giờ đây mới cao như vậy. Ghét của nào trời trao của ấy chăng?
” Mỗi người đều có cách nhìn của riêng mình.” Hắn chỉ có thể nói như vậy.
” Còn hơn một tháng nữa.” Thường Âm lẩm bẩm.
” Hả?”.
” Còn hơn một tháng nữa mới đến sang năm.”.
Tống Vũ Phạm gật đầu, vẫn không hiểu cô đang nói gì.
” Cứ ba tháng lại chết một người ngồi cùng bàn, ” Thường Âm lộ ra một nụ cười mơ hồ.” Đủ rồi, em không hy vọng anh là người thứ ba.”.
” Thường…… Thường Âm.” Tống Vũ Phạm khó chịu kêu tên của cô, ” Anh không có việc gì, thật sự, tin tưởng anh, anh không có việc gì.” Hắn muốn rèn luyện thân thể hơn nữa để cô không còn khẳng định hắn sẽ chết nữa.
Thường Âm che giấu nụ cười, hắn thực là một người kỳ quái, không chịu nghe người khác khuyên bảo gì cả. Nếu cứ tiếp tục ngồi đó, hắn sẽ chết mất, cô không phải đang nói đùa.
” Chúc mừng năm mới.”.
” Hả?”.
” Chúc mừng năm mới.” Cô quyết định, nếu hắn không đi thì cô sẽ đi. Cô không muốn mình hại thêm một người nữa.
Sau ngày hôm đó, Thường Âm bởi vì bị tai nạn xe cộ mà phải vào bệnh viện cấp cứu. Thẳng qua Tết nguyên đán cô mới ra khỏi viện, trở lại trường học.
Kỳ quái nhất chính là, nghe nói Thường Âm bị đụng xe rất nặng, kết quả sau khi cô quay lại trường học một chút tổn thương đều không có, nhưng lại bị thấp đi hai mươi cen-ti-mét.
Con người… Có thể phát triển lùi sao?
Mà ngạc nhiên hơn, Tống Vũ Phạm đã đột phá lên mức một trăm sáu mươi cen-ti-mét.