Thầy Giáo Khó Tính! Lại Làm Khó Tôi Nữa Sao?

Chương 47: Quá khứ của mẹ

_Ba...Con vừa nghe gì vậy?_Anh thật sự bất ngờ với hoàn cảnh này...Hai ly sữa mà anh pha cho ba mẹ uống vào buổi tối đã vỡ trên sàn, bà Kim bước lại thu dọn nó qua chỗ khác. Căn phòng chỉ còn lại anh va ba

_Nghe ba kể, cả hai mẹ con đều là một người phụ nữ rất tuyệt vời._Ba anh bắt đầu kể.

Năm đó, một ngày nắng đẹp trời. Ông Nguy đi công tác ở thành phố khác. Bà Lâm-mẹ ruột anh, dẫn con mình đi siêu thị ở thành phố, khi đi ra đường. Vì mua được quả bóng mà cậu bé vui sướng đi rất nhanh. Bà Lâm chậm rãi nhìn theo bóng lưng con mình đi lon ton trên đường.

Két...

Một bàn tay ấm áp đã kéo cậu bé ấy vào vệ đường. Mở mắt ra, chiếc xe tải do người đàn ông say rượu đó đã cướp đi sinh mạng của một người phụ nữ ấy. Một người phụ nữ, trung niên đang nằm trên vũng máu đỏ tươi.

_MẸ!!!_Cậu bé chạy lại lay tay mẹ.

_Mẹ ơi mẹ mở mắt ra đi, mẹ..._,Những người đi đường lập tức đưa bà vào bệnh viện nhưng đã muộn, bà đã mất máu quá nhiều và va chạm quá mạnh. Ông Nguy lập tức quay về trong thời gian ngắn nhất. Từ ngày mẹ mất Nguyên trở nên rối loạn trí nhớ, dường như anh chả nhớ chuyện gì xảy ra và thường xuyên gặp ác mộng vào mỗi đêm.Nhiều khi còn hay đi tìm mẹ của mình.

...

Mấy tháng sau, ông đi dự lễ hội ở một công ty có sự góp mặt của các người trong ngành giải trí. Một người đàn ông 35tuổi đã mất vợ nhưng bên cạnh đó ông là một người rất yểu thương con trai và là một trong những người đã làm nên sự nghiệp phát triển thời ấy. Bà Kim từ năm 17tuổi đã bước vào ngành giải trí, bà là một diễn viên trẻ tuổi. Và sau ba năm bà hiện tại đã 20 tuổi và là môt người phụ nữ khá nổi tiếng trong ngành giải trí. Bà luôn cho rằng đàn ông rất chăng hoa và đa tình trước một trong những diễn viên nổi tiếng nhất, nóng bỏng nhất. Nhưng hiện tại bà thấy sai hoàn toàn, bà thấy người đàn ông kia rất lạ, luôn giữ chừng mực với phụ nữ khác, đặc biệt là phụ nữ đẹp! Kể từ đó, bà cảm thấy yêu ông yêu ông từ cái ánh nhìn, từng cái cử chỉ của ông. Nhiều ngày sau, bà cố công tìm hiểu về ông, hóa ra vợ ông mới mất vào hai tháng nay. Ông còn có một đứa con trai lớn chỉ thua mình 10 tuổi. Và ông hơn bà 15 tuổi. Nhưng chả biết duyên hay sao bà lại bám theo ông. Hằng ngày, bà thường đến nhà ông để giúp ông việc nhà mặc dù ông đã thuê người giúp việc. Bà thường chơi với Nguyên và coi như một đứa em, môth đứa con trai của mình. Nhìn các bạn cùng tuổi của mình đã có chồng và con, như người bạn thân nhất của cô là Bà Hạ đã và đang mang thái đứa con đầu lòng, nhìn thật ngưỡng mộ. Trước sự tỏ tình của nhiều đàn ông, nhưng bà đều từ chối và đeo đuổi theo ông.

_Em rất thích anh!_Bà Kim nói, vẻ mặt rất tự tin.

_Thua nhau tận 15 tuổi, em đừng đùa. Là điên viên điện ảnh. Em có thể có nhiều người đàn ông khác tốt hơn tôi._Ông nói.

_Không! Xa nhau 15 tuổi thì sao? Tình yêu không quan trọng tuổi tác. Em chỉ thích một mình anh! muốn làm vợ anh!_Bà Kim nói trong sự quyết định.

_Không, tôi không đồng ý!

...

Một năm sau, Bà Kim vẫn luôn chăm sóc gia đình như một người vợ môt người mẹ của hai ba con anh. Nhiều khi ngồi chơi với Nguyên, bà vẫn hay đùa.

_Con muốn ta là mẹ con không?

_Có ạ, chị xinh đẹp mà làm mẹ em thì thật tốt! Nguyên không có mẹ, mẹ Nguyên đâu?

_Mẹ Nguyên đã đi lên thiên đường rất đẹp.

_Vậy ạ? Vậy chị thay mẹ làm mẹ Nguyên nhé!

Hai người cung cười với nhau, ông Nguy đứng sau cánh cửa đó nghe những cuộc trò chuyện này cảm thấy rất ấm áp và hạnh phúc. Rồi thời gian trôi qua, bà và ông cung đã yêu nhau, gia đình bà không chấp nhận việc tuổi tác và con riêng của ông, nhưng cho tình yêu bà chịu mọi chửi mắng của cha mẹ, và các lời khuyên của bạn bè trong đó có bà Hạ. Nhưng rồi bà và ông vượt qua bao thử thách đã đến được với nhau. Bà rút khỏi ngành giải trí để chăm sóc cho gia đình nhiều hơn.Nhưng hai năm sau đó, bà đã phát hiện mình không thể sinh con! Bà mắc bệnh rối loạn nội tiết nên không thể sinh con. Vì thế chỉ có Nguyên là đứa con duy nhất của hai người! Được sự chăm sóc kỹ lưỡng của bà mà bệnh tình của Nguyên càng tốt hơn, và Nguyên chỉ nhớ rằng Bà Kim là mẹ mình, môt người mẹ rất hiền trong ký ức của Nguyên.

Thời gian trôi qua đi mau, xóa tan ký ức của mọi người có lẽ do học nhiều nên anh cũng chẳng có để ý đến độ tuổi của mình và mẹ, và dường như anh đã luôn nghỉ rằng Kim là mẹ anh! Ngỡ như là giấc mơ thoảng qua, nhưng đó là sự thật.