Thầy Giáo Háo Sắc Chọc Ghẹo Cô Vợ Nhỏ (Giáo Sư! Thầy Chính Là Sói)

Chương 1

"Tuệ Đồng con dậy chuẩn bị đi học"

Tiếng nói vọng vô từ bên ngoài phát vào trong căn phòng nhỏ xinh xắn của một thiếu nữ tên là An Tuệ Đồng- Cô rất ham chơi, lười học nên chuyển rất nhiều trường nhưng tính tình cô vẫn không thay đổi

"Vânggg ạ"

Tuệ Đồng tỉnh dậy, mê màn nói rồi đứng dậy làm vscn

Cô xuống lầu bước tới gần bàn ăn, ngối đối diện mẹ cô, Tuệ Đồng than dài nói

"Mẹ à! Con đã chuyển gần hàng trăm trường rồi thế sao lại bắt con đi học trường khác nữa"

Mẹ Đồng ngậm tách trà rồi ngước mặt đối diện nhìn cô

"Nhưng trường này thì khác, con vô trường đấy nhất định sẽ có người trị con được"

Cô suy nghĩ về những gì mẹ nói nhưng lại nhìn mẹ cô cười tươi

"Trị được con hay con trị người đó biết liền"

Nói xong cô xách cặp chạy ra ngoài, bà Đồng nhìn đứa con gái đầu lòng nhưng lại rất phá phách kia chỉ biết lắc đầu, mỉm cười nhìn cô

Bà biết từ nhỏ cô thiếu thốn tình thương của cha, khi cô mới sinh ra thì ba cô đã mất vì tai nạn xe 19 năm về trước nên sau này bà nhất định sẽ không để cô thiếu thốn vì một tình thuơng nào nữa nên từ khi cô sinh ra thì gia đình họ An và gia đình họ Dương đã thống nhất với nhau khi hai bên sinh ra trai và gái thì họ sẽ gả hai đứa này với nhau.

Chắc là Tuệ Đồng chưa biết đến việc này nhưng người kia thì lại biết đấy!!

_________________

Đến trường STS mà mẹ cô đã dặn nhưng khi mới bước tới cổng trường thì một chiếc xe oto sang trọng đã chặn đường cô lại khiến Tuệ Đồng xém chút nữa ngã nhào ra đường

Cô bực tức đứng dậy phụi bụi trên áo, đi lại đứng trước mặt xe chỉ trỏ tay trước mặt hét lên

"Thằng kia, mắt bị mù hay sao mà không thấy bà bước vô trường vậy, còn chặn bà là sao hả?"

Người trong sẽ thấy cô chửi rủa thì mở cửa xe bước ra. Tuệ Đồng nhìn thấy hắn đi lại phía mình, mặt cô đơ ra vài giây, bực tức với chửi rửa cũng biến mất thay vào đó là sự khen ngợi "người gì mà đẹp trai, lạnh lùng soái ca dữ vậy"

Đúng suy nghĩ cô là như vậy đấy!

Bước lại gần cô hắn mới tháo kín râm xuống, đưa tay giơ cằm Tuệ Đồng lên trước khuôn mặt lạnh của hắn

Nhưng khi thấy hắn đang đối mặt với mình, cô mới chợt tỉnh dậy xô mạnh hắn ra. Nhìn hắn căm phẫn nói

"Đừng tưởng bà đây thấy trai đẹp là mơ màn nhá, không có đâu nhá. Nguơi cẩn thận với bà, có ngày bà gặp lại người sẽ xử người bầm dập đấy. Hôm nay bà tha"

Tuệ Đồng nói xong liếc xéo hắn nhưng hắn lại không ngó ngàng tới câu nói của cô mà lại cuối xuống nhìn phù hiệu trước ngực trên áo Tuệ Đồng, hắn khẽ cong cong môi lên

"An Tuệ Đồng"

Nghe hắn nói tên mình thì giật mình nhìn hắn thì thấy con mắt hắn nhìn chằm vào phần ngực dán phụ hiệu thì liền đưa tay che nó đi, căm phẫn nhìn hắn. Sau đó cô nhìn ra phía sau hắn thấy mấy đứa học sinh đang hối hả chạy vào trường thì biết đã trễ học nên cô quay sang bước đi không thèm nhìn hắn nhưng lại không quên tặng hắn một câu

"Khùng"