Thật Ra Em Là Ai? Công Chúa Hay Thường Dân

Chương 29: Pháp

"Phạch......phạch......phạch......" chiếc trực thăng đang bay lơ lững giữa bầu trời đêm Pháp. Chúng nó đang ngủ trên chiếc trực thăng không khỏi giật mình:

- Đến rồi à?-Nhi dụi dụi mắt

- Vâng!-Tên lái chiếc trực thăng ngoan ngoan trả lời

- Xong xuôi thì đi được rồi!-Huyền lạnh lùng ra lệnh

- Thưa vâng!

Vừa hay một chiếc dây thang được thả xuống, chúng nó chả thèm đoái hoài liền nhảy bộp xuống sân thượng của một tòa nhà cao tầng:

- Mới 1h sáng à?

Huyền nhìn đồng hồ không khỏi nhíu mày khó chịu. Nó tháo chiếc kính to bản ra:

- Gọi cho lão Kim đi! Mai gặp lại!

Nói xong nó vụt biến vào màn đêm. Nhi nhìn mà không khỏi lắc đầu:

- Tao phải đi diện kiến đây mày tự lo liệu đi!

Xong cũng vụt biến y như nó. Huyền thì khỏi nói mặt nghệt ra:

- Lại là tao à? Hazzz thôi được rồi!

Nhỏ thở dài thườn thượt rút con Iphone ra rồi alo cho lão Kim:

- Lão à?

-............

-Hử?

-............

- Được được! Nhớ nhắc nhân viên!

-............

- Chuẩn bị kĩ càng vào!

-............

- Hừ! Chuyện đấy ta sẽ bàn ở công ty sau!

-............

- Ok!

Nói xong Huyền liền tắt máy lặng lẽ nhìn bầu trời đầy sao rồi vụt biến..................................

Sáng sớm ngày hôm sau, tại một tòa lâu đài nguy nga to bự chảng:

- Con kia mày có dậy không thì bảo?

Huyền đá đá con heo Nhi dậy. Nhỏ thì lăn bên này rồi lăn bên kia một lúc mới dậy được may mắn thay chiếc giường thuộc kiểu supper bự không thì cái mặt mo của nhỏ đã chẳng còn nguyên vẹn:

- Mày đến sớm thế?-Nhi ngáp dài ngáp ngắn

- Sớm sủa gì? 6h rồi đấy! Còn một đống chuyện cần giải quyết kia kìa! -Huyền bực mình

- Rồi rồi! Tao dậy được chưa?

- Nhanh!

Vừa dứt lời Nhi liền bật dậy chạy vào nhà WC. Ngoài cửa, một cặp vợ chồng nhìn trẻ băng khoảng 25 tuổi nhìn Nhi mà không khỏi cười khúc khích:

- Chào Đức vua và Hoàng hậu!

Huyền liền cúi đầu, hoàng hậu lấy tay che miệng cười:

- Khổ quá xưng bố mẹ là được rồi bao nhiêu năm không gặp nhìn con lớn quá rồi đấy Huyền!

- Mới gặp tháng trước mà mẹ!

Huyền cười tươi, bà hoàng hậu ngạc nhiên:

- Ủa vậy hả? Haha ta giờ già rồi chả nhớ cái gì hết trơn í!-bà cười lớn

- Mình be bé cái mồm thôi!

Đứa vua bên cạnh giật giật tay áo vợ nhắc nhở, hoàng hậu liền thôi cười, ném ánh mắt "chan chứa tình yêu thương" cho chồng. Đức vua không khỏi méo mặt:

- Gìa đâu ạ! Nhìn mẹ chỉ có 25 tuổi thoy! Dù người đã 40 tuổi!

Càng về sau Huyền càng nói nhỏ:

- Hô hô con nói cái gì về phía cuối vậy?

- Dạ hồng con nói nhìn mẹ vẫn trẻ đẹp hơn xưa thoy!

Huyền cười xuề xòa đúng lúc Nhi bước ra:

- 3 người lại nói xấu con phải không?

- Nào có! Đang đứng chờ Tiểu công chúa giờ "cao su" làm WC í!

Hoàng hậu vừa cười vừa nói, Nhi không khỏi méo mặt, Đức vua liền cười xòa:

- Thôi đi vào phòng trà nói chuyện chứ đứng như này bố mỏi chân quá!

Hoàng hậu liếc xéo:

- Đàn ông đàn ang mà như đàn bà đứng có tí mà đã mỏi chân!

- Thôi mà vợ!

Thế là 4 người liền đi ra phòng trà nói chuyện! Khoảng 6h30, nó liền đến:

- Con chào bố mẹ!

- Ồ! Băng nhi đó hả? Chà chà càng ngày càng xinh!

- Mẹ quá khen! Con làm sao mà xinh bằng mẹ được!

- Ô hô hô! Con gái dẻo miệng quá đấy!

Nó cười nhẹ rồi nhìn 2 con bạn:

- 7h xuất phát!

Nhi với Huyền liền gật đầu:

- Các con định đi đâu à?

Đức vua nhàn nhã đặt tách trà xuống:

- Vâng! Công ty có chút trục trặc nên con mới về đây!

Huyền liền thay đổi sắc mặt:

- Nếu cần gì các con có thể bảo ta!

- Cảm ơn cha!

Huyền liền cười tươi nhưng khóe mắt cô lại hơi cay cay:

- Thôi chúng con đi đây ạ!

- Ừ! Đi cẩn thận!

- Vâng!

Thế là cả lũ rồng rắn lấy xe phóng đi.