Cách đó không xa, Phong Lôi chân quân, Huyền Mộc đại sư cùng Thải Phượng tiên tử nhìn hai người, nhãn thần lộ ra nét tiếu ý. Phong Lôi chân quân mỉm cười khẽ giọng nói:
- Kiếm Thu quả thật lợi hại, có thể tính toán mọi sự chuẩn xác như vậy thì còn lo gì đại sự không thành? Hiện tại Lục viện cùng Tam phái đôi bên đã bắt đần tạo dựng mối liên kết, chỉ cần song phương có không gian hợp tác, mối liên hệ sẽ càng mật thiết, quả là cao minh!
Thải Phượng tiên tử nhìn Diệp Tâm Nghi, giọng nhẹ nhàng:
- Cô ta là Dao Trì Thánh Nữ. Một khi đại sự hoàn thành thì trong tương lai, Dao Trì tất sẽ toàn lực giúp đỡ, chỉ riêng việc ấy đã là sự tương trợ to lớn cho Nhân Gian giới. Chỉ là lòng người dễ đổi, đoạn tình cảm ấy sau này có khả năng vĩnh viễn bảo trì hay không, điều này thật khó nói.
Nói xong nhìn về phía xa, trong nhãn thần thoáng hiện một tia ưu thương, mất mát. Phong Lôi chân quân cùng Huyền Mộc thấy như vậy bèn không bàn thêm gì về chuyện này nữa.
Giữa sân, Kiếm Vô Trần nhìn Diệp Tâm Nghi lui về sau, nhãn thần chuyển qua khắp chúng. Khi thấy Lục Vân, Kiếm Vô Trần khóe miệng nở nụ cười thần bí quỷ dị, tựa hồ ẩn tàng điều gì, dừng lại một chút rồi lại dời mục quang lên mặt Ngạo Tuyết và Thương Nguyệt. Nở một nụ cười ngạo mạn, Kiếm Vô Trần tựa hồ như đang thể hiện mình, đáng tiếc là Ngạo Tuyết và Thương Nguyệt lại nhìn đi nơi khác, căn bản là không nhìn hắn ta.
Thu hồi mục quang, Kiếm Vô Trần toàn thân đột nhiên phát ra một cỗ khí thế uy nghiêm, tức thì toàn trường trở nên yên tĩnh, tất cả chúng nhân đều nhìn hắn. Thấy mục quang mọi người đều nhìn về phía mình, Kiếm Vô Trần bắt đầu nói:
- Hiện tại Lục Viện Liên Minh cũng đã chính thức được thành lập, chúng ta thân là nhân gian chính đạo nhân sĩ, tự nhiên cũng lấy thiên hạ an nguy làm trách nhiệm. Sở dĩ chúng ta tập trung tại đây là để cùng nhau bàn luận những việc cần làm sau này. Bạn đang đọc truyện tại Trà Truyện - www.Trà Truyện
- Trước mắt, theo tin tức chúng ta vừa nhận được, Ma vực tứ giới cao thủ cùng lúc có mặt tại nhân gian. Nhằm tìm ra biện pháp tiêu diệt ma chúng, trước tiên chúng ta có thể tiến hành thu thập tin tức về hành tung ma vật, nơi chúng tụ tập, sau đó toàn lực xuất kích, một lần tiêu diệt toàn bộ. Nhiệm vụ này giao cho môn hạ đệ tử của Lục viện hoàn thành. Để phân bố nhân lực thật tốt, tránh việc hành động riêng rẽ, các Lục viện đệ tử tu vi tinh thâm cũng không được đơn độc hành động, phải kết hợp thành một đội ngũ trừ ma chuyên nghiệp. Còn đối với những đệ tử tu vi còn thấp thì thu thập tin tức tình báo cho bọn họ đi hoàn thành.
- Sau nữa, cao thủ Ma vực phân tán nhiều nơi, vì để có thể tiêu diệt được toàn bộ, cao thủ Lục viện chúng ta cũng tự phân thành những thế lực, mỗi viện phụ trách một phương, toàn diện phát huy tác dụng của việc liên minh. Về điểm này, ta định phân mỗi viện trong Lục viện tạm thời là một thế lực, lần lượt phụ trách các nhiệm vụ khác nhau, đối phó các ma vật khác nhau. Đương nhiên, nếu gặp Ma vực siêu cấp cao thủ, Lục viện phải hợp lực tiêu diệt bọn chúng.
- Thứ ba, nhân gian rộng lớn, kỳ nhân dị sĩ cũng rất nhiều, vì để dự phòng thế lực yêu ma quá cường đại, chúng ta vừa trừ diệt yêu ma, đồng thời cũng phải hết sức tìm đến nhân sĩ chính đạo trong nhân gian, lôi kéo bọn họ gia nhập cùng chúng ta, cũng để kéo đội ngũ chúng ta được mở rộng, có thể tiêu diệt yêu ma tốt hơn, trả lại thế giới trong lành tràn ngập ánh sáng.
- Thứ tư, đối với nhân gian chính đạo mà nói, chúng ta nhất thiết nghiêm khắc đả kích những tà ác chi nhân, tà ác chi sĩ. Vì sự bình yên của nhân gian, có thể trong chúng ta ắt có những kẻ tâm phật tàng đao, chúng ta phải bằng biện pháp hữu hiệu nhất, trừ diệt đi những kẻ tà ác, đảm bảo bình yên cho nhân gian.
- Kết lại, ta hi vọng môn hạ Lục viện đem hết khả năng toàn lực chi trì, mọi người cùng nỗ lực, để vươn tới một thế giới hoà bình. Vì hoà bình, vì yên lành, chúng ta - những người tu chân, nhất định phải chuẩn bị mọi lúc mọi nơi, vì nghĩa hiến thân, vì bách tính hi sinh tính mạng.
Khắp xung quanh, không ít cao thủ lên tiếng hoan hô ủng hộ, lục vị trưởng giáo cũng nhìn Kiếm Vô Trần, trong nhãn thần ẩn hiện nét kinh ngạc. Kiếm Vô Trần tuổi còn trẻ mà có thể nói ra được những lời khí thế cường thịnh, quả thật có cái uy nghiêm của một Minh chủ, không thể không làm cho mọi người chấn kinh. Thêm vào, trên thì có Vân Chi Pháp Giới ở phía sau hậu thuẫn, nay lại có thêm tu chân giới, Kiếm Vô Trần quả thật khiến lắm người phải sợ hắn.
Nhìn quanh chúng nhân, Pháp Quả đại sư nói:
- Kiếm minh chủ quả thật hùng tâm tráng chí, chỉ ít năm nữa thôi, thật tôi rất sung sướng khi nhận lệnh thi hành. Hiện tại thì liên minh đã thành, chúng ta cũng nên đi vào chi tiết, phân phái nhiệm vụ cho các viện, ngày mai công bố thiên hạ, sớm ngày tìm ra biện pháp không cho ma vật hại người.
"
Kiếm Vô Trần nghe nói vậy liền khẽ mỉm cười, đưa mắt nhìn về phía Phong Lôi chân quân bốn người rồi quay đầu nhìn về phía lục vị chưởng giáo, lớn giọng đáp lời:
- Đại sư nói như vậy, sự tình tạm thời cũng không cấp bách. Hiện tại chúng ta có một sự kiện thiết yếu, mà trong lúc có mặt mọi người ở đây cần phải xử lý cho xong. Để sau khi xử lý tốt việc này, chúng ta quay lại tiến hành thương nghị cũng không muộn.
Chúng nhân không hiểu nhìn về Kiếm Vô Trần, hoàn toàn không hiểu được có sự tình gì phải thiết yếu cần xử lý. Đạo viên Thất Huyền chân nhân hỏi:
- Kiếm minh chủ không biết lại có việc gì cần xử lý, hiện tại mọi người đều có ở đây, người nên nói ra đi.
Mục quang quét qua mọi người, ánh mắt Kiếm Vô Trần đọng lại một lúc trước Lục Vân, sau đó di khai mục quang lớn giọng nói:
- Hôm này là ngày Lục viện liên minh, cũng là ngày thiên hạ chính đạo chính thức kết minh. Trong ngày quan trọng này, nhằm giúp mai này chúng ta làm việc được thuận lợi, có thể yên tâm trảm yêu trừ ma, chúng ta trước tiên phải thanh trừ mối hoạ ẩn tàng trong liên minh, cũng để trừ đi mối hại cho nhân sĩ chính đạo sau này. Mọi người nghe nói có thể không rõ ràng, nhưng mọi người không cần phải lo lắng, chủ yếu nghe tại hạ minh chứng, từ từ sẽ tự minh bạch. Hiện tại, chúng ta trước tiên mời Dịch viên Lục Vân ra mặt, trước mặt mọi người, giải đáp một việc.
Sắc mặt có chút thay đổi, Lục Vân trong lòng thầm than, không ngờ việc này lại đến sớm vậy. Bên cạnh, Ngạo Tuyết sắc mặt đại biến, đột nhiên ý thức được sự việc. Nắm lấy cánh tay Lục Vân, Ngạo Tuyết ưu tư nói:
- Hãy cẩn thận! Không kể ra sao, muội vĩnh viễn ủng hộ huynh.
Lục vân nhìn nàng, nhẹ giọng đáp:
- Việc cần đến trước sau cũng đến, trốn tránh không thể giải quyết được vấn đề. Nhớ phải chú ý tới Vân Phong, không để đệ ấy xuất thủ.
Nói xong nhìn về phía những người thân thuộc, phát hiện những người đã cùng hắn từ Quỷ vực trở về, từng người sắc mặt đều đại biến, trong mắt hiện ra nét ưu phiền lo lắng.
Trong số đó, Vân Phong và Tử Dương chân nhân là kích động nhất, hai người nhãn thần tức giận vô cùng, hận không thể một cước đá bay Kiếm Vô Trần đi. Huyền Ngọc chân nhân và Tĩnh Nguyệt đại sư nhìn nhau khó hiểu, nhãn thần đầy nghi vấn.
Nhè nhẹ nhìn lên trời, Lục Vân ngưng thần tập trung nhìn một lúc, sau đó thong thả bước về ra giữa sân, chầm chậm đi đến trước mặt Kiếm Vô Trần mấy thước, Lục Vân điềm đạm nhìn vào hắn ta, thần tình bình tĩnh, tự hồ một chút cũng không có gì lo lắng.
Kiếm Vô Trần nhìn vào Lục Vân cười lạnh, hỏi:
- Nghe nói ngươi hôm qua mới trở về, ta thật rất ngạc nhiên, ta nghĩ tương lai là ngươi không có cơ hội quay về, cũng không nghĩ ngươi thật sự đã trở về. Có lẽ việc này là do ý trời, phải không?
Khẽ mỉm cười, Lục Vân nhìn khắp xung quanh, thấy mọi người đều đang nhìn mình, chàng nói:
- Ý trời đôi khi không chiều lòng người, chỉ có đến lúc cuối cùng, mới biết được thiên ý ra sao, cái gì là xếp đặt, cái gì là vận mệnh? Cuộc đời chúng ta cũng gặp nhiều tương ngộ, ngươi nói là ý trời, là vận mệnh sao?
Không chính diện trả lời, ngược lại Lục Vân còn hỏi hắn một câu.
Xung quanh, mọi người cùng lúc nhìn Lục Vân, đối với việc hắn là quán quân trong Lục viện hội võ thật có cảm giác kỳ quái. Luận nhân phẩm, Lục Vân khác những gì Kiếm Vô Trần nói, luận tu vi, hắn ta trước đây từng thắng Kiếm Vô Trần. Sự hội ngộ của hai con người ưu tú này không biết sẽ ẩn chứa điều gì? Phong Lôi chân quân lần đầu nhìn Lục Vân một cách cẩn trọng, hai hàng chân mày khẽ nhíu lại, nhẹ giọng nói:
- Lục Vân hắn tu vi thật mạnh, vượt xa tuổi tác.
Nhè nhẹ gật đầu, Huyền Mộc đại sư thấp giọng đáp:
- Nghe nói trước đây hắn cũng từng đấu nhau với Kiếm Vô Trần, dùng Ngũ Lôi Chính Thiên Quyết thất truyền ngàn năm đánh bại được Thiên Kiếm Cửu Quyết, giành được ngôi vị Lục Viện Đệ Nhất. Từ điểm này có thể thấy được Lục Vân quả là không đơn giản, hơn nữa, nếu việc này là thật, thân phận hắn ta thật sự rất thần bí.
Phong Lôi chân quân nghe xong không nói gì, Thải Phượng tiên tử nhãn thần cổ quái nhìn Lục Vân, lại nhìn Thương Nguyệt, trong ánh mắt có chút lo lắng.
Bên cạnh, Dao Trì Thánh Nữ Diệp Tâm Nghi nhìn Lục Vân, giọng hờ hững:
- Người này tu vi tuy mạnh, nhưng mà tuyệt đối không phải đối thủ của Vô Trần. Như nếu đem hai người hiện tại so sánh với nhau, hắn ta thân hoài pháp quyết tà ác, tất sẽ bại.
Nhóm Phong Lôi chân quân ba người nghe nói khẽ gật đầu cười, trong mắt hiện ra một tia tiếu ý.
Lạnh lùng nhìn Lục Vân, Kiếm Vô Trần lên tiếng hỏi:
- Không quản ý trời hay là vận mệnh, khi sinh ra đã có vận may cùng chư thần đứng bên ta, vì vậy ngươi nhất định phải bại trong tay ta. Hiện tại, ngươi cho mọi người biết, ngươi vì sao lại biết được Quỷ vực Hoá Hồn đại pháp? Pháp quyết tà ác ấy của ngươi là học từ nơi nào? Ngươi đến Dịch viên là nhằm thực hiện âm mưu quỷ kế gì, ngươi xuất thân từ đâu?