Quay đầu nhìn về phía Bổn Nhất, nhãn thần Pháp Quả đại sư lộ xuất một tia tán thưởng, nhẹ giọng:"
- Những phán đoán của ngươi tuy chỉ là phỏng đoán nhưng thực sự lại thể hiện sự hiểu biết hơn người. Điểm mấu chốt trong lời nói của ngươi, ta đã đoán được rồi, có thể khẳng định là hoàn toàn chính xác, chỉ là bây giờ chúng ta nên hành động như ra sao? Bổn Nhất, nếu cho ngươi làm chủ việc này, ngươi sẽ xử lí thế nào?"
Thoáng trầm tư, Bổn Nhất nghiêm túc nói:"
- Do sự việc có quan hệ tới sự an nguy của thiên hạ, đệ tử cho rằng điều quan trọng nhất là lấy đại cục làm đầu. Hiện tại chúng ta đối mặt với tình huống này, nếu nói là bỏ nơi này không phòng thủ kỹ càng, chỉ e rằng sau này sẽ trở tay không kịp. Nếu để toàn bộ cao thủ của chúng ta ở lại đây cũng không phải là biện pháp hay. Tuy tạm thời chưa biết lối xuất nhập mới của Ma vực ở nơi nào, nhưng chúng ta cũng phải tận lực thu thập tin tức từ mọi hướng, tận khả năng để tìm ra lối xuất nhập đó rồi cố gắng phong ấn nó lại. Còn như tại đây, chúng ta cũng phải học hỏi kế sách của đám Ma vực cao thủ đó, thực hiện 'Man thiên quá hải' chi kế. Ngoài việc lưu lại một bộ phận cao thủ, những người còn lại tạm thời sẽ do môn hạ khác thay thế nhằm che mắt bọn chúng. Đồng thời chúng ta bí mật phái xuất các cao thủ đi đến những nơi khác nhau trong thiên hạ nhằm điều tra lối xuất nhập mới của Ma Vực. Hai bên cùng lúc tiến hành thì có thể hy vọng thành công, nhưng chúng ta phải sử dụng hợp lý nguồn nhân lực hữu hạn trong tay.
Mục quang lướt qua tất cả mọi người Pháp Quả đại sư hỏi:"
- Mọi người thấy phương pháp của Bổn Nhất như thế nào, ai thấy có gì sai hay thiếu sót cứ tự nhiên đề xuất. Sự việc liên quan đến Ma vực tuy hiện thời rất cấp bách, nhưng chúng ta vẫn có thể cường hành áp chế bọn chúng, giữ vững sự bình an cho bách tính trong thiên hạ. Để quá trình hành sự được cẩn mật, dĩ nhiên chúng ta phải tìm ra kế sách vẹn toàn nhằm đối phó với đợt hạo kiếp thiên địa này."
Trầm mặc một lúc, Pháp Tính đại sư lên tiếng:"
- Suy luận của Bổn Nhất so với quan điểm của đệ tuy có bất đồng, nhưng cũng không thể phủ nhận đó là phương pháp khá hay. Trước mắt, với thực lực chúng ta tập trung ở đây, muốn cường hành áp chế thông đạo này đích xác thực lực có dư. Vì thế, việc phân chia một phần thực lực để truy tầm khắp nơi lối xuất nhập mới của Ma vực khả dĩ thực hiện được, chỉ là khi tuyển chọn nhân lực cần phải thận trọng."
Bên cạnh, Pháp Tể đại sư cũng góp lời:"
- Hiện tại theo tin tức của của đệ tử các nơi truyền về, nhân gian đã xuất hiện không ít sự kiện liên quan đến việc ma vật đả thương thường nhân. Giới Thiện cũng cung cấp một tin tức, Tình Thiên Viên Nguyệt trong truyền thuyết sẽ xuất hiện tại Ánh Nguyệt Tỉnh. Để đề phòng ma vật làm thương hại đến đám thiếu niên đến xem, hắn ta đã tiến đến Ánh Nguyệt Tỉnh. Theo suy nghĩ của đệ thì trong thời khắc này, hành tung của ma vật trong thiên hạ ẩn ẩn hiện hiện, có lẽ chúng ta sẽ rất khó khăn để tìm ra thông đạo mới của bọn chúng."
Pháp Quả đại sư nhẹ gật đầu tán thành:"
- Sự việc này tự nhiên không dễ dàng gì rồi, nhưng bất kể nói sao đi nữa, thay vì ngồi đây chờ chết, chúng ta phải cố gắng một phen, kết quả thế nào thì còn phải xem ý trời. Hiện tại nếu không ai phản đối thì chúng ta cứ theo phương án của Bổn Nhất mà hành sự. Thiết lập một nhóm người sẽ do Bổn Nhất dẫn đầu, ba người Pháp Tính, Pháp Phổ, Pháp Tương đồng hành hỗ trợ, tuyển chọn thêm một vài cao thủ trong bổn viện để giúp sức, tốt nhất là phân ra là bốn hướng nhằm mở rộng phạm vi truy tìm. Hiện tại ba vị sư đệ cùng Bổn Nhất có thể xuất phát, mọi việc ở đây giao cho bọn ta lo liệu."
Sau khi tiễn chân bốn người Bổn Nhất, Pháp Quả đại sư quay sang Pháp Giới phân phó:"
- Đệ hãy quay về Bồ Đề học viện tuyển chọn ra những đệ tử tu vi thâm hậu hóa trang thành hình dạng bốn người Bổn Nhất, sau đó hãy lập tức đến đây, đệ nhanh đi đi!"
Dứt lời, Pháp Quả đại sư ngồi xuống tĩnh toạ, lăng không bay lên cao ba xích rồi định thân ở đó một cách trang nghiêm. Ở bên cạnh, Pháp Tể nhìn xuống mặt nước, lẳng lặng chú ý động tĩnh của Ma Vực."
Khi Pháp Giới quay lại, chỉ thấy sau lưng ông ta nhóm bốn người Bổn Nhất cũng đồng thời quay lại. Dĩ nhiên cả bốn đều là người khác hóa trang thành. Đến bên cạnh Pháp Quả đại sư, thần sắc Pháp Giới khẽ biến đổi, nhẹ giọng:
- Chưởng giáo sư huynh, bổn viện có một vị khách tôn quý ghé thăm, hiện đang chờ đợi tại Bồ Đề Các, thỉnh sư huynh quay trở lại đó để tiếp đãi."
Duổi thẳng chân, Pháp Quả đại sư nhanh chóng đứng dậy, mục quang chú thị nhìn qua Pháp Giới. Khẽ nhíu đôi mày, đại sư hỏi:"
- Người đó là ai, sao nhìn thần sắc của đệ có gì đó không hợp lí, chẳng lẽ thân phận của vị khách này có gì đặc biệt?"
Nhẹ gật đầu, Pháp Giới đại sư thấp giọng đáp:"
- Đệ không dám khẳng định, cũng không dám tin vào mắt mình. Người này có vẻ bên ngoài cực kì giống với Huyền Mộc sư thúc năm xưa, nhưng đệ thấy không hợp lý lắm nên không dám nhận bừa. Thử nghĩ Huyền Mộc sư thúc viên tịch đã lâu, làm sao có khả năng xuất hiện tại đây được?"
Thân thể lập tức chấn động, trên khuôn mặt Pháp Quả lộ xuất một thoáng trầm tư, toàn thân như đang chìm đắm trong bể trầm mặc. Khẽ thở dài, Pháp Quả đại sư lắc đầu nói:"
- Có vẻ như lời nói của sư phụ năm nào đã ứng nghiệm, có lẽ kiếp nạn này chúng ta không thể tránh khỏi rồi. Đệ hãy lo phòng thủ nơi này, để ta quay lại xem thử thế nào."
Dứt lời, nhìn lướt qua mọi người, toàn thân Pháp Quả đại sư kim quang loé sáng, nhân ảnh nhanh chóng biến mất."
***"
Sâu trong cánh rừng, một toà biệt viện rộng lớn lặng lẽ vươn cao. Từ trên không nhìn xuống chỉ thấy biệt viện đó tứ phía vuông góc, bên ngoài lúc nào cũng lấp lánh ánh kim quang nhàn nhạt tạo thành một đạo quang tráo bao phủ cả biệt viện. Nhìn chung biệt viện này có bốn cánh cổng, trên cổng chánh diện có treo tấm bảng với bốn chữ lớn óng ánh kim sắc BỒ ĐỀ HỌC VIỆN, lấp lánh những tia hào quang thần bí."
Ánh kim quang khẽ loé lên, thân ảnh Pháp Quả đại sư xuất hiện tại môn khẩu. Nhìn vào bốn chữ óng ánh kim sắc đó, nhãn thần Pháp Quả đại sư lộ xuất một tia quang mang kì dị rồi nhanh chóng động thân tiến vào bên trong. Đi xuyên qua thông đạo, Pháp Quả đại sư hướng về toà tháp cao nơi trung tâm biệt viện mà tiến thẳng đến, rất nhanh sau đó đã hiện diện trước toà tháp này - Bồ Đề Các."
Quan sát thân ảnh to lớn trong Bồ Đề Các, thần sắc Pháp Quả đại sư khẽ biến đổi, hiển nhiên thân ảnh này quá ư quen thuộc với ông ta. Tuy việc đã xảy ra nhiều năm, nhưng sâu trong thâm tâm ông vẫn luôn nhớ tới, thân ảnh của người này thật sự chẳng khác gì Huyền Mộc sư thúc năm nào, cao thủ kiệt xuất nhất Bồ Đề Học Viện - Huyền Mộc đại sư. Sư phụ có lần đã từng nói Huyền Mộc sư thúc đã viên tịch phi thăng thành tiên rồi, tại sao đột nhiên quay lại?"
- Pháp Quả à? Thế nào, cảm thấy bất ngờ với sự xuất hiện của ta lắm sao? Vạn pháp vô tương, nhất thiết hư vô, xem ra tu vi của ngươi không có tiến bộ lắm."
Dứt lời, thân ảnh cao lớn khẽ xoay người lại, mỉm cười quan sát Pháp Quả đại sư."
Quan sát vị sư thúc khoảng bốn mươi tuổi vẫn bộ dạng uy mãnh như ngày nào, Pháp Quả đại sư đáp không tự chủ:"
- Pháp Quả bái kiến sư thúc, không ngờ phong thái sư thúc vẫn không một chút thay đổi so với hai trăm năm trước, thực sự khiến đệ tử vô cùng kinh ngạc. Sư thúc đến đây, không biết có việc gì sai khiến?"
Mục quang lướt qua tứ phía, Huyền Mộc đại sư điềm nhiên nói:"
- Đã nhiều năm qua rồi nhưng nơi này không một chút biến đổi, thực sự vẫn như xưa. Ta đến đây trước tiên là ghé thăm mọi người, thuận tiện cũng có việc muốn nói với ngươi. Sự tình này có liên hệ đến cả thiên hạ, vì thế bất đắc dĩ ta phải tự thân đến đây."
Thần sắc Pháp Quả khẽ biến đổi, nhãn thần phát xuất một tia hoài nghi tựa hồ đã minh bạch mục đích của Huyền Mộc đại sư. Yên lặng nhìn sang Huyền Mộc, Pháp Quả đại sư dò hỏi:
- Có phải sư thúc vì trận hạo kiếp của nhân gian mà đến đây? Không biết sư thúc đến từ nơi nào và định đi đâu vậy?"
Khẽ điểm một nụ cười, Huyền Mộc đại sư trả lời:"
- Nói ngươi cố chấp ngươi còn không thừa nhận, ta đến từ đâu, việc này có trọng yếu lắm không? Dù ta đến từ đâu và ta định đi đâu, có quan hệ đến ngươi sao? Điều mà ngươi phải quan tâm là mục đích lần này của ta, chỉ có vậy thôi. Bất quá nếu ngươi muốn biết, ta sẽ nói, ta đến từ Vân Chi Pháp Giới. Ta đến đây là vì trận hạo kiếp của nhân gian hiện tại đâng diễn ra, các môn phái chính đạo trong thiên hạ cần phải liên hợp với nhau, cùng đồng tâm hiệp lực chống lại, may ra có thể bước qua cơn nguy kịch này."
- Sư thúc có việc gì cứ dạy bảo, Pháp Quả xin rửa tai lắng nghe."
Nhìn qua Huyền Mộc đại sư, Pháp Quả không hỏi nhiều nữa, chỉ yên lặng lắng nghe những gì ông ta nói."
Gật đầu với vẻ hài lòng, Huyền Mộc đại sư mỉm cười:" Bạn đang đọc truyện tại Trà Truyện - www.Trà Truyện
- Lúc này vì sự an nguy của nhân gian, Cửu Thiên Hư Vô Giới và Vân Chi Pháp Giới cùng nhau liên thủ, đồng thời lộ diện liên hợp các môn phái tu chân lớn trong nhân gian lại cùng lập thành Lục Viện Liên Minh và Tam Phái Liên Minh. Điều họ muốn là trước khi ngày Thái Âm Tế Nhật đến, sẽ liên kết các cao thủ chánh đạo ở Nhân gian giới lại với nhau hình thành một lực lượng cường đại nhằm ứng phó với trường hạo kiếp này. Vì khi Thái Âm Tế Nhật xuất hiện, Vực Chi tam giới sẽ lại xuất hiện tại Nhân gian một lần nữa, khiến cho cả Nhân gian giới cùng toàn bộ Thiên Chi tam giới đều bị ảnh hưởng. Để tận lực giảm thiểu sự nguy hại của trường hạo kiếp này, Lục Viện chân tu phải liên hợp lại với nhau, ta đến đây cũng là vì vấn đề này."
Sau một lúc trầm mặc, Pháp Quả đại sư nói:"
- Theo ý sư thúc thì chúng ta phải tiến hành như thế nào?"
Nhìn qua Pháp Quả, nhãn thần Huyền Mộc lộ xuất một tia kinh dị, lúc này Pháp Quả bỗng nhiên biến thành cao thâm mặc trắc khôn lường, khiến cho người khác không thể nhìn thấu. Huyền Mộc đại sư nhẹ nhàng nói:"
- Sự việc này đã có kế hoạch thương nghị thấu đáo, ta đến chỉ là để báo cho ngươi biết, trong Lục Viện Liên Minh lần này Thiên Kiếm viện sẽ làm chủ, người làm minh chủ đã được chọn lựa sẵn rồi. Người này là ai, sau này ngươi sẽ được biết. Ngươi chỉ cần toàn lực phối hợp, cùng nhau tiến hành thật tốt. Trong số những viện khác thì Đạo viện và Phụng Hoàng thư viện cũng đã biết rồi, chỉ còn lại Nho viện và Dịch viện thôi. Việc thành lập liên minh này phải được tiến hành càng nhanh càng tốt vì ngày Thái Âm Tế Nhật càng lúc càng tới gần rồi. Thời gian cụ thể sau này Thiên Kiếm viện tự khắc sẽ phái người đến để thông tri cho ngươi hay, tới lúc đó ngươi chỉ cần tán đồng là được. Hiện tại ngươi còn gì hỏi ta nữa không?"
Tiến tới một vài bước, Pháp Quả quan sát Huyền Mộc đại sư rồi trầm giọng hỏi:"
- Nếu việc này do sư thúc đứng ra, đệ tử tự nhiên không một chút phản đối. Chỉ là đệ tử có một điểm muốn hỏi sư thúc rõ ràng, đó là người chủ sự, người đó xuất xứ từ đâu, là Cửu Thiên Hư Vô Giới hay Vân Chi Pháp Giới? Ngoài Lục viện, trong liên minh còn có những môn phái thiên hạ chánh đạo nào?"
- Việc này ta đã nói rồi, Cửu Thiên Hư Vô Giới cùng với Vân Chi Pháp Giới sẽ liên thủ. Chủ sự tạm thời sẽ do người của Hư Vô Giới đảm nhận, cụ thể là ai sau này ngươi sẽ biết, hiện tại ta không thể cho ngươi hay được. Còn những môn phái tham gia liên minh, ta có thể nói cho ngươi biết là toàn bộ Tu Chân Giới với hầu hết các cao thủ chánh đạo, tất cả đều là đối tượng để mời gia nhập liên minh, bao gồm cả Tiên Kiếm Môn, Vạn Phật Tông và Vô Vi đạo trong Ngũ Phái. Ba phái này sẽ liên kết thành Tam Phái Liên Minh đi theo bên cạnh và hỗ trợ Lục Viện Liên Minh.
Khẽ gật đầu, Pháp Quả đại sư có phần trầm trọng nói:"
- Có vẻ như sự tình vô cùng nghiêm trọng, nếu không làm sao có thể liên can đến toàn bộ giới tu chân trong thiên hạ."
- Đích xác là vô cùng nghiêm trọng, nếu không Hư Vô Giới đã không ra mặt để xen vào sự tình ở nhân gian. Tốt rồi, sự tình này ngươi đã minh bạch, tới lúc ta phải đi rồi, khi Lục Viện Liên Minh thành lập, chúng ta sẽ tái ngộ."
Dứt lời, toàn thân Huyền Mộc kim quang lóe sáng, hóa thành một đạo phật ấn từ to lớn biến thành nhỏ dần, cuối cùng biến mất một cách thần kì trong không trung."
Quay sang nhìn tòa Bồ Đề Các vắng lặng, Pháp Quả đại sư thở dài:"
- Ài... Có lẽ lời tiên đoán hàng ngàn năm trước đã thực sự xuất hiện. Hư Vô xuất, yêu ma hiện, Thái âm nhật, thất giới loạn. Có lẽ không thể tránh khỏi trường hạo kiếp này rồi..."
Tránh khỏi? Là tránh khỏi cái gì? Tiếc là ông ta lại không nói ra..."
Lúc này tại Thiên Kiếm Viện - Thái Huyền Sơn, khi Kiếm Vô Trần và Liễu Tinh Hồn quay trở về, Lý Trường Xuân tức khắc phái người lệnh cho hai người nhanh chóng đến Thiên Huyền Động, hỏi han tường tận mọi thứ trong chuyến đi vào Quỷ vực vừa rồi. Sau khi nghe Kiếm Vô Trần thuật lại, Lý Trường Xuân trầm thanh nói:"
- Mặc dù Gia Hào đã hy sinh, nhưng các ngươi có thể mang được Phong Hồn Phù trở về nhân gian, âu đó cũng là cái chết có giá trị. Đối với hậu sự của Gia Hào, chúng ta nhất thiết phải tổ chức một cách long trọng bởi vì sự hy sinh của y là để mang lại hòa bình cho nhân gian. Hơn nữa ta cũng có một việc muốn nói với các ngươi, đó là việc về Lục Viện Liên Minh. Có lẽ sự tình này các ngươi đã phong phanh nghe nói đến, phải không?"
Gật đầu, Liễu Tinh Hồn thắc mắc:"
- Sự việc này trên đường về đệ đã nghe nói đến, thực sự là chuyện gì, tại sao lại có thể đột nhiên xảy ra không một dấu hiệu gì hết vậy? Đứng bên cạnh Liễu Tinh Hồn, nhãn thần Kiếm Vô Trần nhìn Lý Trường Xuân, thần sắc nghi vấn."
Khẽ điểm một nụ cười, Lý Trường Xuân đắc ý trả lời:"
- Có một vài việc đột ngột phát sinh không lâu trước đây, Phong Lôi Chân Quân tiền bối bên Đạo viện đã đích thân nói với ta. Người nói rằng hạo kiếp ở nhân gian hiện tại đã xuất hiện, để ứng phó với trường hạo kiếp này, Lục Viện phải thiết lập liên minh cùng nhau chống cự, vì thế yêu cầu Thiên Kiếm viện chúng ta ra mặt, liên hợp với ngũ viện còn lại thiết lập Lục Viện Liên Minh. Hiện tại Đạo viện, Bồ Đề học viện, Phượng Hoàng thư viện tất cả đều được người ra mặt giải quyết hết, chỉ còn lại Dịch viện và Nho viện thôi."
- Phong Lôi Chân Quân? Không phải theo truyền thuyết người đã phi thăng cách đây hơn hai trăm năm rồi sao, tại sao lại xuất hiện ở Thiên Kiếm viện chúng ta nhỉ?"
Khuôn mặt lộ vẻ vô cùng ngạc nhiên, Liễu Tinh Hồn không dám tin tưởng vào điều đó nên buộc miệng đặt câu hỏi."
Bên cạnh, Kiếm Vô Trần cũng cất tiếng:"
- Dịch viện cùng Nho viện có quan hệ rất tốt với nhau, bây giờ chỉ còn lại hai viện này, e rằng khó xử đấy! Hơn nữa sau khi Lục Viện Liên Minh thành lập, người nào của viện nào sẽ đảm nhận chức minh chủ? Có lẽ đó mới chính là vấn đề thiết yếu."
Điềm nhiên nở tiếp một nụ cười, Lý Trường Xuân nói:
- Phong Lôi Chân Quân đích thực đã phi thăng thành tiên, lần này người đến là từ Vân Chi Pháp Giới. Về vấn đề ai làm minh chủ, các ngươi không cần suy nghĩ, minh chủ đã được xác định trước rồi, còn cụ thể là ai thì tạm thời ta không dám khẳng định, nhưng ta cũng có thể báo cho các ngươi một tin vui, đó là người của Thiên Kiếm viện chúng ta. Còn việc của Dịch viện và Nho viện, đến khi mọi người đều đồng ý, chẳng lẽ họ có thể không đáp ứng hay sao?"
Nhãn thần cổ quái quan sát Lý Trường Xuân, Liễu Tinh Hồn di khai mục quang, thấp giọng chúc mừng:"
- Cung hỉ sư huynh, Thiên Kiếm viện chúng ta rốt cuộc vẫn là Lục viện chí tôn, ha ha ha..."
Mỉm cười đắc ý, Lý Trường Xuân tiếp:"
- Miễn là chúng ta đồng tâm hiệp lực, ta tin chắc rằng Thiên Kiếm viện chúng ta sẽ ngày càng phát dương quang đại, có thể trở thành tu chân đệ nhất môn phái. Bây giờ các ngươi về rồi, ta chuẩn bị bắt đầu hành động, lập tức liên lạc với Dịch, Nho lưỡng viện, sớm hoàn thành việc liên minh lục viện. Hiện tại Vô Trần tạm thời không được xuất động, cố gắng tăng cường tu luyện tại Thiên Huyền Động nhằm vượt qua Lục Vân. Để khi chúng ta trở thành Lục Viện Liên Minh chi thủ, lúc đó không ai dám nói lời dị nghị. Còn Tinh Hồn sư đệ, ta đang định giao cho đệ giải quyết việc liên lạc với hai viện còn lại, đệ xem thế nào, có thể hoàn thành không?"
Nghe những lời này, hai người Liễu Tinh Hồn cùng Kiếm Vô Trần có những biểu tình khác nhau. Chỉ thấy nhãn thần Kiếm Vô Trần lóe lên một tia quang mang kì dị, âm thầm phát thệ với lòng mình nhất định phải chớp lấy cơ hội này tu luyện tốt Tử Hoa Thôn Nhật tâm quyết cùng phương pháp thi triển Huyết Hà Đồ, trong thời gian ngắn vượt qua Lục Vân. Sau khi tu luyện thành công, nhất quyết cùng Lục Vân một lần nữa tranh phân cao hạ, lấy lại tất cả vinh quang đã mất trước đây. Nhưng ở bên cạnh, sắc mặt Liễu Tinh Hồn có gì đó hơi khó coi, thần tình có phần lúng túng. Trong tâm lí hiển nhiên minh bạch, nếu tự bản thân quay trở lại Dịch viện cùng Nho viện, vì những sự việc xảy ra ở Quỷ vực, lưỡng viện tuyệt đối không hoan hỉ, làm sao hoàn thành nhiệm vụ?!"
Nhìn qua Lý Trường Xuân, Liễu Tinh Hồn nói với thần sắc ngập ngừng:"
- Sư huynh, đệ nghĩ việc này huynh hãy giao cho người khác xử lí giúp đệ. Lần này thu hồi Phong Hồn Phù, tất cả Nho viện và Dịch viện đều hiểu lầm đệ, nếu việc này do tự tay đệ thực hiện, có lẽ một phần thành công cũng không có. Tốt hơn hết đệ không nên xuất hiện, huynh nghĩ có đúng không?"
Lý Trường Xuân nghe những lời đó của Liễu Tinh Hồn, không muốn ép buộc sư đệ mình, đổi giọng:"
- Nếu vậy, việc này cứ giao cho Vô Hối sư đệ giải quyết. Ngày mai ta cùng Vô Hối lên đường tiến đến Nho viện và Dịch viện, tiện thể thăm dò phản ứng của Nho, Dịch lưỡng viện luôn. Tin rằng trong lòng họ tuy không tán đồng, nhưng tứ viện chúng ta trước giờ đồng ý thì tới lúc đó họ không tán thành cũng không được. Mọi việc đã an bài xong, đệ đi đường đã mệt mỏi nhiều rồi, cũng nên sớm nghỉ ngơi đi, khi nào có việc ta sẽ cho người gọi đệ."
Kiếm Vô Trần cùng Liễu Tinh Hồn khe khẽ gật đầu, đồng thời chuyển thân rời khỏi."
Nhìn hai người khuất dần trong tầm mắt, Lý Trường Xuân xoay người nhìn lại Thiên Huyền Động một lần nữa, khóe miệng khẽ nở một nụ cười, đứng nhìn tĩnh lặng. Trong hang động tĩnh mịch, đột nhiên một đạo nhân ảnh vô thanh vô tức xuất hiện trước mắt Lý Trường Xuân, định thần nhìn lại, bất ngờ lại là Vô Tâm."
Mỉm cười nhìn Vô Tâm, Lý Trường Xuân hỏi:
- Thế nào rồi, tầng cuối cùng của Ám Ảnh Lưu Quang pháp quyết con đã luyện tập tới đâu, bao lâu nữa thì có thể hoàn thành? Hy vọng nữa con có thể luyện thành trong ba tháng, vì khi đó ta sẽ trở thành Lục Viện Liên Minh chi thủ, cần con giúp ta giải quyết một vài việc bí mật."
Yên lặng nhìn vào Lý Trường Xuân, nhãn thần Vô Tâm có chút cổ quái:"
- Miễn là không có việc ngoài ý muốn xảy ra, trong vòng hai tháng nữa con có thể tu luyện xong tầng cuối cùng. Lần này người kêu con đến đây là muốn hỏi chuyện này sao?"
Khẽ lắc đầu, Lí Trường Xuân nói:"
- Về việc tu luyện của con, ta chỉ tùy ý hỏi vậy thôi. Còn việc ta giao phó cho con, đó là hy vọng con lưu tâm đến động tĩnh của Liễu Tinh Hồn giúp ta, coi hắn có phải có dị tâm không, nếu là thật thì tìm cơ hội giải quyết việc này đi. Hơn nữa, con phải thường xuyên tuần tra hậu sơn, cố gắng tìm ra Huyền Thiên Thần Kiếm đứng thứ ba trong Thần Binh phổ thượng vị bài danh, theo như truyền thuyết thì nó tọa hạ trên Thái Huyền Sơn. Nếu có thể tìm thấy, tương lai có thể sẽ giúp đỡ con rất nhiều đó."
Lãnh đạm nhìn Lý Trường Xuân, Vô Tâm nhẹ gật đầu:"
- Nếu không có chuyện gì khác, con xin phép rút lui."
Nhìn thấy thần tình lãnh đạm của Vô Tâm, Lý Trường Xuân khẽ thở dài rồi nhẹ nhàng nói:"
- Mỗi lần ta và con gặp nhau, con luôn lạnh nhạt với ta như vậy. Nếu được thấy con mỉm cười với ta, điều đó sẽ khiến cho ta cao hứng vô cùng. Yêu cầu của ta rất đơn giản, đó là được nhìn thấy nụ cười của con, chẳng lẽ việc ấy đối với con khó khăn lắm sao?"
Một tia thương cảm lặng lẽ xuất hiện trên mặt Lý Trường Xuân, làm cho khuôn mặt ông ta như già đi mấy tuổi."
Không nói một lời nào, Vô Tâm chỉ nhìn lướt qua ông ta một cách hờ hững rồi chuyển thân quay đi, lập tức một đạo ám quang loé lên, thân ảnh hắn ta cũng nhanh chóng biến mất. Phía trong sơn động, vẻ tĩnh mịch lại được khôi phục như cũ, chỉ thấy tại nơi đó Lý Trường Xuân vẫn đang đứng nhìn một cách ngây dại."
Không gian tĩnh mịch, một tiếng thở dài thoáng qua chất chứa vài phần thất vọng, vài phần chán chường, khe khẽ vang vọng trong khoảng không sơn động. Khi tiếng thở dài tiêu thất, thân ảnh Lý Trường Xuân xuất hiện tại động khẩu, mang theo một tia nhìn lạnh lùng, lẳng lặng rời khỏi. Rốt cục giữa Lý Trường Xuân và Vô Tâm ẩn giấu điều gì? Tại sao ông ta lại có thần sắc hổ thẹn như vậy khi đối diện với Vô Tâm? Nhưng sao Vô Tâm lại lạnh nhạt với ông ta như vậy?