Nhưng vài trăm luồng Ý Niệm Thần Ba này tần suất không khác biệt lớn, khi đến gần thân thể Lôi Thiên thì phần lớn đã bị quầng sáng kia ngăn trở. Đến cuối cùng chỉ còn vài chục luồng Ý Niệm Thần Ba thật sự đến gần được Lôi Thiên, nhưng tác dụng thật sự chỉ còn một luồng mà thôi. Như vậy xem ra cũng là may mắn lắm rồi.
Thông qua sự thăm dò của luồng Ý Niệm Thần Ba đó, Lục Vân đã hiểu đại khái được sức mạnh của Lôi Thiên, biết hắn sau khi dung hợp được sức mạnh của Địa Âm Thiên Sát, lực lượng mới sản sinh có tính chất vô cùng kỳ dị đặc biệt, ẩn chứa hai khí âm dương, là một loại sức mạnh vô cùng hoàn mỹ, có năng lực đặc thù tự tổ chức vô cùng vô tận, quả thực chẳng khác nào vĩnh viễn bất diệt.
Ngoài ra, thân thể Lôi Thiên vừa phát sinh biến hóa, sức mạnh to lớn trong cơ thể vốn còn có một chút bài xích hắn, lúc này đã dần dần tiếp nhận hắn, hai bên đang hướng đến giai đoạn hoàn mỹ. Còn về nhược điểm, Lục Vân cũng dò xét, nhưng căn bản không thấy có nhược điểm nào, điều này khiến chàng kinh hãi trong lòng.
Thời khắc này, Lôi Thiên do trong lòng không chút tạp niệm, quyền pháp tự nhiên mà ra làm chúa tể mọi thứ, biểu hiện tính áp đảo rất lớn. Thấy vậy, những người quan sát chiến trận bốn phía vẻ mặt biến hẳn, U Minh ma long vui mừng không thôi, mấy cô Trương Ngạo Tuyết và Hoàng Thiên lại lo lắng vô cùng.
Đối mặt với tình trạng này, Lục Vân lập tức ngưng phản kích, bố trí tinh thần dị lực chu đáo quanh người, khiến cho những quả cầu ánh sáng do Lôi Thiên phát ra khi đến liền tự động vỡ nát, không tạo nên uy hiếp cho chàng.
Đến lúc này, Lục Vân từ việc phản kích chuyển thành phòng ngự, bề mặt xem ra cục thế bất lợi, nhưng trên thực tế lại giảm bớt lãng phí chân nguyên. Hơn nữa, Lục Vân lúc này lợi dụng thời cơ để cân nhắc tình thế trước mắt, xem xét phản kích như thế nào mới có hữu hiệu đây.
Không trung lúc này hoàn toàn bị Lôi Thiên khống chế, vô số quả cầu ánh sáng mang theo sức mạnh chấn động trời đất phân bố trên từng góc của chiến trường, tất cả khí tức liên thông hệt như biển cả mênh mông, bao vây chặt chẽ Lục Vân.
Tình hình như vậy, Lục Vân muốn đảo chuyển cục thế rõ ràng không có khả năng. Cho nên Lục Vân phải tạo nên bất ngờ mới có hy vọng chuyển biến tình thế. Cân nhắc rồi, Lục Vân nghĩ ra một kế, bất quá vô cùng nguy hiểm, chuyện này phải có bá lực và dũng khí rất lớn.
Hơi chần chừ một chút, Lục Vân quyết tâm làm, toàn thân khí thế đang dần dần tăng lên đột nhiên biến mất, cả người thu lại tất cả phòng ngự, không chút đề phòng đứng ngay tại chỗ. Hành động này khiến người ta thất kinh, bốn cô Trương Ngạo Tuyết và Hoàng Thiên la lên kinh hãi trước hết, nhắc chàng không được sơ ý.
U Minh ma long thấy vậy rất mừng, bật cười điên cuồng:
- Lục Vân, ngươi đúng là đi tìm cái chết. Ha ha ha …
Lôi Thiên hơi ngạc nhiên, hành động của Lục Vân ngược với bình thường khiến tâm tình hắn vốn bình tĩnh như mặt nước, đột nhiên phát sinh ra một chút rung động.
Phản ứng của Lôi Thiên đã sớm nằm trong kế của Lục Vân, chàng sở dĩ mạo hiểm như vậy chỉ để có được cơ hội khó tìm này. Vì thế, Lục Vân lúc này đang tĩnh chợt động, hai tay vừa buông ra chợt hợp lại kết thành một pháp ấn trước ngực, toàn thân ánh sáng rực rỡ luân chuyển, dòng khí mạnh mẽ hình thành một vũng xoáy điên cuồng hấp thu tất cả mọi thứ xung quanh.
Cử động này vô cùng quái dị, những người đang quan sát thấy Lục Vân đang tìm cái chết, bởi vì chàng không những không chống lại quyền kình đáng sợ của Lôi Thiên, ngược lại còn hút nó đến gần, đây có khác gì lão thọ tinh lại sợ sống lâu đâu?
Những người đang quan sát cảm thấy nghi hoặc trong lòng, bất kể là mấy người Trương Ngạo Tuyết hay là U Minh ma long đều biết Lục Vân không ngu ngốc chủ động chịu chết như vậy. Thế thì hành động của chàng ẩn chứa bí mật gì đây?
Nói điểm này ra thì rất đơn giản.
Lục Vân sở dĩ hành động như vậy chỉ muốn khiến người ta cảm thấy chấn động, không đoán ra được. Ngay tiếp theo, Lục Vân liền lợi dụng cơ hội thi triển thuật "Vạn Nguyên Quy Nhất" trong Thiên Địa Vô Cực, dùng bản thân làm nơi chứa để dung hợp chân lực to lớn của khí tức ngập đầy tà ác, hiếu sát, hủy diệt do Lôi Thiên phát ra.
Cách làm này nguy hiểm vô cùng, bởi vì sức mạnh của Lôi Thiên mạnh đến kinh khiếp, bất kỳ vật thể nào tiếp xúc đều bị tai ương hủy diệt, không thể có được người nào chịu đựng nổi. Không ngờ lại được Lục Vân thu nạp lấy.
Thật ra trong lòng Lục Vân cũng biết nguy hiểm, nhưng chàng suy xét rồi, khi bản thân thi triển thuật "Vạn Nguyên Quy Nhất", dòng khí xoay tròn nhanh chóng bên ngoài thân thể đã đến mức có hiệu ứng dùng nhu khắc cương, hóa giải được phần lớn sức mạnh phá hoại của quyền kình Lôi Thiên phát ra, từ đó hạ thấp tính nguy hiểm. Hơn nữa, khi chàng phối hợp thi triển thêm pháp quyết "Hư Vô Không Ngân", thế thì sẽ không hề có chút sơ sót nào. Truyện Sắc Hiệp - http://Trà Truyện
Kết quả chứng minh, suy nghĩ của Lục Vân vô cùng chính xác, những quả cầu sáng chói mắt ẩn chứa sức mạnh đáng sợ khi đến gần thân thể Lục Vân, lần lượt bị vũng xoáy điều khiển, từ hướng thẳng đến chuyển thành xoay tròn tiếp cận, quán tính đã giảm đi rất nhiều.
Khi quả cầu sáng đến gần thân thể Lục Vân, sức mạnh còn lại tuy vẫn tương đối mãnh liệt, nhưng khi tác dụng lên thân thể Lục Vân liền bị pháp quyết "Hư Vô Không Ngân" của chàng loại bỏ. Ban đầu, chàng chỉ hấp thu một phần nhỏ sức mạnh, sau khi tình hình đã ổn định, chàng mới từ từ tăng mức độ hấp thu. Như vậy, Lục Vân nhanh chóng thoát khỏi nguy cơ, trở thành một cảnh tượng kỳ dị đặc biệt giữa không trung, mọi người trông thấy đều rất khiếp sợ.
Lôi Thiên rất giận, tâm tình bình tĩnh lập tức mất đi, điên cuồng rống lên phát ra quyền với sức lực toàn thân, ý đồ muốn nghiền nát Lục Vân.
Nhưng quyền kình mãnh liệt tuy sắc bén nhưng chỉ cần đến phạm vi vòng xoáy quanh Lục Vân liền bị nó hấp thu mất, từ đó chuyển thành sức mạnh của chàng, khiến Lôi Thiên nhọc công vô ích. Lôi Thiên giận dữ vô cùng, nhưng cũng ý thức được không ổn, lập tức dừng công kích lại.
Lúc này, Lục Vân đang ở trung tâm vũng xoáy đã hấp thu được không ít sức mạnh của Lôi Thiên, thân thể cảm thấy có chút không thích ứng, bởi vì Địa Âm Thiên Sát xuất thân từ dị giới, sức mạnh của bọn họ với sức mạnh của cao thủ nhân gian tu luyện có phần khác biệt. May mà Lục Vân có "Thiên Địa Vô Cực", nhanh chóng điều chỉnh trạng thái, tiếp thu lấy luồng chân lực này.
Như vậy, thực lực Lục Vân không hề gia tăng rõ rệt, nhưng đối với công kích của Lôi Thiên, chàng lại có sức miễn dịch nhất định. Hơn nữa, chàng còn có chỗ chế ngự công kích của Lôi Thiên hữu hiệu.
Khi làn sáng đầy trời dần tan biến, Lục Vân thu hồi pháp quyết, lạnh lùng nhìn Lôi Thiên, ngạo nghễ nói:
- Rất bất ngờ phải không?
Lôi Thiên hừ giọng đáp:
- Điều khiến ta bất ngờ chỉ là ngươi khiếp đảm.
Lục Vân điềm nhiên nói:
- Nói về chiến đấu sinh tử chính là phương pháp, mà không phải cậy vào sức mạnh.
Lôi Thiên khinh bỉ đáp:
- Nói những chuyện này đơn giản là muốn bộc lộ sự sợ hãi trong lòng ngươi, uổng cho Lục Vân ngươi, quả thật là mất mặt.
Vẻ mặt lạnh lại, Lục Vân hừ giọng nói:
- Khích ta chăng? Được, thế thì để ta và ngươi cùng phân cao thấp.
Nói rồi tay phải giơ cao, lòng bàn tay ánh bảy màu chớp hiện, Phá Thương thần binh âm thầm xuất hiện mang theo sức mạnh cực cường cực bá đạo, cực thánh cực cứng rắn, phát ra ngọn lửa ánh sáng bảy màu hệt như một cột sáng kết nối tới trời.
Bốn bề, cuồng phong đột nhiên xuất hiện, làn sáng bảy màu cấp độ rõ ràng với Lục Vân làm trung tâm, chớp mắt đã phân bố từng phân trong không gian Hư Vô Giới Thiên, đang nhấp nhô bất định theo một tần suất nhất định.
- Được, chỉ cần ngươi không né tránh, ta sẽ khiến ngươi thưởng thức mùi vị sợ hãi cái chết là gì.
Lôi Thiên nói rồi, tay phải nắm chặt quyền giơ cao, một luồng hào quang đỏ rực bắn ra, đối đầu thẳng thắn với kiếm của Lục Vân. Trên đỉnh đầu, trong vầng mây sáng màu xanh lục thẫm quỷ dị kia, cặp mắt tà ác hiện ra thấy rõ khiến Lôi Thiên thêm mấy phần thần bí. Phía sau lưng, hai cánh màu nâu đã giương ra cực hạn, ẩn chứa sức phá hoại rất mạnh.
Cách nhau vài trượng, ai nấy thi triển tuyệt kỹ. Hai người đối mặt ánh mắt nhau, khí tức đan vào nhau, đang tiến hành so tài âm thầm.
Đột nhiên, Lục Vân quát to một tiếng. Tay phải giơ cao múa xuống nhanh chóng, Phá Thương thần binh mang theo hào quang vạn trượng hệt như cầu vồng dài vô cùng chém thẳng xuống Lôi Thiên. Trong tiếng rống giận dữ, Lôi Thiên tay phải bay ra chém xuống, quyền kình khiếp đảm của hắn không chút yếu hơn cột kiếm của Lục Vân, nhanh chóng đón đỡ lấy.
Hai cột sáng nhanh chóng đến gần. Nhưng đúng lúc đó, một kiếm đang trên đường chém xuống của Lục Vân đột nhiên tản ra hóa thành vài trăm cột kiếm, một bộ phận va chạm vào quyền kình của Lôi Thiên, một bộ phận lại vòng khỏi chính diện, từ góc độ khác tấn công. Cột sáng chạm nhau hoa lửa như mưa, trong tiếng sấm ầm ầm rung trời, các cột sáng tiếp tục cọ xát, giằng co, nghiền nát …
Cột kiếm giao tranh trước mặt không địch được một chiêu tập trung toàn lực của Lôi Thiên, chỉ chống đỡ được giây lát liền đột nhiên tan vỡ. Cột kiếm tấn công mặt bên lại bất ngờ, trong ánh mắt kinh hãi giận dữ của Lôi Thiên, một bộ phận bị sức mạnh từ hai cánh sau lưng hắn phát ra đánh nát, một bộ phận bị ngọn lửa ánh sáng phát ra từ cặp mắt trên đỉnh đầu đánh tan, còn lại vài chục làn kiếm hung hăng vỗ trúng lên thân thể của hắn.
Bên này, Lục Vân cũng phải đối mặt với quyền kình đang sợ của Lôi Thiên, nhưng chàng đã sớm có đề phòng, thân thể dời ngang ba trượng né tránh không đỡ lấy.
Như vậy, Lôi Thiên sơ ý tính sai liền bị đánh bay tại chỗ, thân thể bị thương không nhẹ. Lục Vân lại bình yên vô sự, lợi dụng lúc Lôi Thiên bị thương để phát động đợt công kích thứ hai.
- Diệt Thần kiếm, Thần Diệt trảm, chém cả tiên phật, tàn sát quỷ thần!
Thanh âm kinh hồn điếc tai mang theo uy nghiêm vô cùng vang vọng giữa Hư Vô Giới Thiên. Lục Vân tập trung vào Lôi Thiên, Phá Thương trong tay múa ra chém xuống, một hóa thành ngàn vạn, vô số làn sáng giao hợp dung hòa ẩn chứa sức mạnh hủy diệt không gì ngăn được, khi đến gần thân thể Lôi Thiên lại đột nhiên hợp nhất, bộc phát uy thế chấn động trời đất, rạch nát núi sông.
Thời khắc đó, Lục Vân toàn thân mây bảy màu luân chuyển, vô số phù chú ánh sáng tạo thành các loại hình ảnh, tiên, phật, quỷ, quái, người, thần, yêu, ma không gì không có. Cả không gian đều có sức mạnh khớp nhau, toàn bộ bị một kiếm này của Lục Vân khuấy động, đồng thời hội tụ lên người Lôi Thiên.
Phát hiện được nguy hiểm, Lôi Thiên điên cuồng gào thét, mái tóc đỏ trên đầu dựng đứng, chân nguyên toàn thân dao động kịch liệt theo sự thúc động của hắn, lập tức gia tăng đến mức cực hạn. Lôi Thiên nắm chắc quyền phải, trong lúc thu lại phóng ra, sức mạnh toàn thân hội tụ vào tay phải hóa thành luồng sức mạnh điên cuồng hoang dã thoát tay bay ra, ảo hóa trước người thành một con báo ánh sáng nhắm thẳng vào Thần Diệt trảm của Lục Vân xông đến.
Chớp mắt, hai luồng sức mạnh hủy diệt tuyệt cường giao nhau, lập tức ánh sáng mạnh mẽ chói mắt phát ra, tiếng sấm rung trời, vô số làn sáng tung bay như mưa, những tiếng sấm sét ầm ầm vang tận tầng mây không ngớt.
Đỉnh điểm của giao chiến, Thần Diệt trảm đấu với Thiết quyền của Lôi Thiên, Thần Diệt trảm sắc bén vô cùng, sức mạnh ngưng kết thành một đường. Thiết quyền của Lôi Thiên sức mạnh hội tụ thành một đoàn, hai bên gặp nhau, cuối cùng Thần Diệt trảm đánh tan Thiết quyền.
Cứ như thế, chỉ thấy làn sáng lóe lên, cả Hư Vô giới rung động bất an. Sau đó tiếng sấm sét rung chuyển, âm thanh mạnh mẽ khiến những người quan sát tâm hồn run rẩy. Bốn bề, không gian vặn vẹo như cơn trốt xoáy tròn, nơi nào đến thì không gian vỡ vụn, Hư Vô giới bắt đầu đối mặt với tai nạn hủy diệt.
Nhìn thấy cảnh này, Trương Ngạo Tuyết mấy người toát ra nụ cười. U Minh ma long lại bất ngờ vô cùng, miệng phát ra tiếng gào thét không tin, nhanh chóng bay đến bên cạnh Lôi Thiên.
Lục Vân vẻ mặt lạnh lùng, nhìn U Minh ma long và Lôi Thiên bị chia làm hai, cười lạnh nói:
- Ba người hợp thể đều trở thành thất bại, các ngươi hẳn vô cùng bất cam.
U Minh ma long chăm chú nhìn Lôi Thiên, ánh mắt xuất hiện chút đau khổ, mơ hồ toát ra vẻ oán độc và thương cảm:
- Lục Vân, ngươi chớ đắc ý, mọi thứ sẽ không phải kết thúc như vậy.
Bật cười lạnh lẽo, Lục Vân nói:
- Phải vậy chăng? Ngươi còn có biện pháp thế nào có thể chuyển đổi cục diện, đừng ngại hãy thi triển ra đi.
Nghe ra vẻ châm chọc và khinh bỉ trong câu nói của Lục Vân, U Minh ma long trong lòng giận dữ vô cùng, hung dữ trừng Lục Vân, mắng:
- Lục Vân, ngươi sẽ hối hận!
Nói rồi mở to miệng rồng, lập tức nuốt lấy hai phần của Lôi Thiên vào bụng trong ánh mắt kinh ngạc của Lục Vân.
Cau chặt mày kiếm, Lục Vân kinh ngạc nói:
- Ngươi muốn hợp thể cả bốn để giao chiến với ta?
U Minh ma long hận thù trả lời:
- Không sai. Hôm nay cho dù thế nào ta cũng muốn mở cửa thời không, vì thế giữa chúng ta hẳn phải có một bên nằm xuống.
Lục Vân lạnh lùng tàn khốc nói:
- Ngươi nghĩ rằng ta sẽ dành thời gian cho ngươi dung hợp sức mạnh chăng?
U Minh ma long bật cười điên cuồng:
- Thời gian? Ha ha ha … Lục Vân ngươi sai rồi, Lôi Thiên trước đây khi dung hợp sức mạnh của Địa Âm và Thiên Sát thì cần có thời gian, bởi vì hắn là người thuộc thế giới các ngươi, có tính bài xích sức mạnh của chúng ta, vì thế mới cần có quá trình. Nhưng ta và Thiên Sát, Địa Âm đến từ cùng một nơi, sức mạnh giữa chúng ta chớp mắt đã có thể dung hợp, hơn nữa còn tăng lên gấp mười lần, đạt đến cảnh giới cao thâm không lường được, điều này ngươi chưa từng biết đến. Ha ha ha …
Tiếng cười điên cuồng hoang dã dần dần tăng mạnh, chỉ giây lát đã sinh ra sức mạnh kinh người, từ trung tâm ma long khuếch tán ra bốn phía, đến nơi nào không gian vặn vẹo, Hư Vô Giới Thiên bắt đầu bước vào giai đoạn hủy diệt.
Lục Vân biến sắc, quát to:
- Đại linh nhi, ngươi toàn lực bảo hộ mấy người Hải Nữ, nơi này để mình ta ứng phó.
Tứ Linh thần thú giọng không an, dặn dò:
- Ngươi cẩn thận, sức mạnh U Minh ma long to lớn, vượt gấp ba lần Lôi Thiên, ngươi …
Lục Vân ngắt ngang:
- Không cần nói nhiều, ta biết rồi, ngươi đi đi.
Tứ Linh thần thú vâng một tiếng, lập tức quay lại bên cạnh bốn người Trương Ngạo Tuyết và Hoàng Thiên, toàn lực triển khai kết giới phòng ngự để bảo hộ sự an toàn cho bọn họ. Lục Vân tiên tổ (kẻ nghịch thiên) vẫn bình thản như cũ, không thấy có chút biểu tình nào. Điều này khiến mấy người Trương Ngạo Tuyết bất an.