Thập Niên 80 Mẹ Kế Nuôi Con Hằng Ngày

Chương 4: 4 Bánh Bao 2


“Em vẫn còn ôm được” Hứa Đào đành phải thay đổi tư thế ôm Tiểu NamTriệu Vệ Quốc cũng không kiên trì: “Ân”Bệnh viện thời này cũng không giống với đời sau phải đứng xếp hàng chen chúc nhau nên Triệu Vệ Quốc thực mau dẫn Hứa Đào tiến vào“Các người làm cha kiểu gì mà đứa nhỏ sốt thành ra thế này mới đưa tới đây, trễ chút nữa sợ là sốt đến hư đầu óc” Bác sĩ là một người phụ nữ trung niên nhìn thấy Tiểu Nam sốt đến mê man liền nhanh chóng kê thuốc hạ sốt, đồng thời cũng không quên trách Hứa Đào cùng Triệu Vệ Quốc vài câu.

Hứa Đào bị đuối ly nên không nói gì chỉ rũ mắt xuốngĐời trước Hứa Đào vốn dĩ độc thân, đây là lần đầu tiên cô bị bác sĩ quở trách vì liên quan đến đứa nhỏ, loại tình huống này xác nhận là do cô không chăm sóc tốt đứa nhỏ mới dẫn tới sốt cao nên trừ bỏ rũ mắt nghe bác sĩ quở trách cũng không nói lại một câu.

Triệu Vệ Quốc cũng trầm mặt đứng một bên không nói gì“Trước tiên mang đứa nhỏ sang phòng cách vách quan sát hai giờ, nếu hạ sốt thì lấy thuốc về nhà uống, nếu vẫn không hạ sốt thì phải nằm viện theo dõi thêm” Bác sĩ thấy thái độ thành khẩn của hai người, lại nghĩ đến vợ chồng trẻ nên không có kinh nghiệm chăm sóc con nhỏ nên cũng không nói gì thêm và dặn Hứa Đào và Triệu Vệ Quốc một số việc cần chú ý“Được” Hứa Đào và Triệu Vệ Quốc lên tiếng đồng ýTrong phòng quan sát của bệnh viện Hứa Đào ôm Tiểu Nam ngồi trên ghế nghỉ ngơi, Triêu Vệ Quốc thẳng tấp đứng một bên, hai người cứ thế trầm mặc nhìn nhau không nói gì.

“Đói bụng không?” Triệu Vệ Quốc liếc mắt thấy Tiểu Nam đang ngủ say trong lòng ngực Hứa Đào bèn nhỏ giọng quan tâm nóiBây giờ chắc khoảng ba giờ chiều rồi thì phải, từ lúc xuyên qua đến bây giờ Hứa Đào cũng chưa bỏ gì vào bụng nên nghe Triệu Vệ Quốc hỏi thì bụng nhỏ lập tức kêu vang lên, sau đó cô liền gật gật đầu“Anh đi ra ngoài mua thức ăn”“Được”Tiểu Nam sau khi được hạ sốt thì nhiệt ởi trán của tiểu gia hỏa bắt đầu giảm xuống.


Triệu Vệ Quốc đi r a ngoài liền mua năm cái bánh bao thịt về thì Tiểu Nam cũng hạ sốt mơ màng mở to mắt.

“Tỉnh?” Hứa Đào nhìn gương mặt nhỏ ngây ngô mờ mịt của nó ánh mắt ôn nhu dò hỏi.

Tiểu Nam nhìn Hứa Đào hơi nhấp cái miệng nhỏ không hé rang, cả người vẫn thực không thoải mái, khuôn mặt nhỏ nhìn ủ rủ không có tinh thần.

Triệu Vệ Quốc đem bánh bao thịt để một bên trên bàn nhỏ, khom lưng duỗi tay sờ vào trán Tiểu Nam xem có hạ sốt chưa: “Hạ sốt rồi, chắc không có việc g씓Ân” Hứa Đào cũng gật đầu theo.


“Hiện tại vẫn chưa phải giờ cơm nên bên ngoài không có gì ăn, em ăn bánh bao lót dạ trước đi” Triệu Vệ Quốc giải thích với Hứa Đào.

“Được, cám ơn” Hứa Đào cũng không bắt bẻTriệu Vệ Quốc đưa cho Hứa Đào một cái bánh bao thịt, lại nhìn đến tiểu gia hỏa trong ngực Hứa Đào mở to đôi mắt tròn xoe, tiểu gia hỏa này tự hồ không nhận thức được anh.

Do dự một hồi Triệu Vệ Quốc duỗi tay đưa một cái bánh bao thịt qua cho tiểu gia hỏa: “Có thể tự ăn không?”Tiểu Nam an tĩnh nằm trong lòng Hứa Đào nhìn bánh bao trong tay Triệu Vệ Quốc có chút do dự, cuối cùng cũng không nhịn được thèm, bé vươn tay nhỏ múp míp chậm rãi nhận lấy bánh bao thịt giống gương mặt bánh bao của bé từ trong tay của Triệu Vệ Quốc, sau đó đưa lên miệng cắn một ngụm, hương vị bánh bao thơm ngon bé ăn đến vui vẻ nheo mắt lại.

Hứa Đào cảm thấy tiểu gia hỏa thật đáng yêu, mới chợt nhớ đến hai ngày nay ở trên xe lửa sợ là bé cũng chưa ăn được gì nên đói lả người, lúc này nên ăn đồ ăn thanh đạm một chút nhưng thấy bé đói nên cô cũng không ngăn cản.

.