Thánh Vương

Chương 19: Săn giết ma thú

[Phốc xích.

Thấy có người hạ xuống, nhưng đám ma Lang màu bạc này lại không hề lộ ra chút hoãn loạn nào, thậm chí có một con ma Lang với hình thể to hơn những con khác còn vươn chân ra, giơ giơ móng vuốt hướng về phía Dương Kỳ, giống như đang nói: “Oắt con, có ngon lại đây ca bảo.”

Quả là một sự khiêu khích trắng trợn không giữ lại.

Tình hình vô cùng quỷ dị.

Nghĩ lại một chút, một con ma Lang lại hướng tới một tên nhân loại ngoắc ngoắc tay, biểu hiện một vẻ kinh bỉ đầy nhân tính hóa thì điều này biểu hiện cho điều gì? Có thể biết được, đầu Lang này đã muốn thành tinh, có suy nghĩ như một vị thành niên, chỉ là không nói được tiếng người mà thôi.

Bất quá, Dương Kỳ không cảm thấy bất ngờ về việc này

Tại bên trong Hắc Thi sơn mạch, yêu thú có trí khôn cao hơn nhân loại rất nhiều, hơn nữa còn có một vài đầu yêu thú lâu năm, thực lực không thua gì cao thủ Khí Tông.

Lúc trước, hắn có nghe phụ thân kể qua, trong một lần gia tộc tới Hắc Thi sơn mạch săn thú, ở lần đó mãi truy bắt một con hoàng kim Tê giác, vì xâm nhập hơi sâu nên đụng phải một đầu yêu thú cực kỳ lời hại là Đại lực Thần Viên, trực tiếp thi triển khí công cấp độ Khí Tông, trận chiến này khiến cho rất nhiều nguyên lão bị thương, nếu không phải con Thần Viên này không có ý giết người, nếu không toàn quân Dương gia ở đợt đó đã bị diệt.

"Súc sinh! "

Dương Kỳ hướng đầu ma Lang đang khiêu khích kia quát lớn một tiếng.

Đầu ma Lang kia tự nhiên nghe hiểu được, lập tức giận dữ, ngửa mặt lên trời hú dài một tiếng, đưa móng vuốt về phía trước, một đoàn phong bạo ngưng tụ thành phong nhận, ào ạt phóng tới.

"Tật Phong Kính? "

Thấy thế, Dương Kỳ hiểu ngay là trình độ khí công của con ma Lang này không hề đơn giản, không ngờ cũng đạt tới tầng sáu, cảnh giới ngưng khí thành binh. Trong không trung phong bạo biến thành đao, kiếm, phủ, câu, xoa, thương... đủ loại binh khí rập trời ập tới, người thường mà gặp một kích này chắc chắn sẽ bị loạn binh phanh thây.

Trong rừng rậm, giết người không sợ để lại dấu vết, Dương Kỳ không chút e ngại "Thần Tượng Trấn Ngục Kính" sẽ bị tiết lộ ra bên ngoài, nên thoải mái thi triển.

Đối mặt với vô số phong nhận chém tới, hắn cười lạnh, tùy tiện một trảo, một thuẫn bài thần binh được tạo ra, làm cho vô số khí binh phong nhận lao tới ngay lập tức bị chấn nát.

Trong nháy mắt, hơn mười đầu ma Lang liền nhận được một khí thế áp bách mãnh liệt, kêu thảm lên một tiếng, nằm bệt xuống đất, uy năng của Thần Tượng Trấn Ngục Kính đối với yêu ma thiên sơn vạn thủy đều có một loại uy áp không thể chống cự.

Phanh.

Dương Kỳ chớp lên, phóng tới cạnh con ma Lang tráng kiện kia, cánh tay run lên, còn ma Lang này lập tức bị chấn bay ra ngoài, biến thành một đống thịt vụn.

Số ma Lang màu bạc còn lại liền chống đỡ một cách yếu ớt, khi chúng còn chưa kịp phản ứng lại thì một trận thiết quyền nện xuống đầu nó, cái đầu trực tiếp bị đánh nát bấy.

Đầu sói, luôn cứng như sắt thép, đánh sói phải đánh vào hông, nhưng Dương Kỳ căn bản không cố kỵ nhiều như thế, dưới thần quyền của hắn, không gì không thể phá.

Gần năm cái hít thở, toàn bộ ma Lang đã bị diệt, trên mặt đất xác chết nằm la liệt..

Lần này, hắn thu hoạch được khoảng chừng 13 mai yêu hạch, lần lượt xé xác những con sói này ra, bên trong xuất hiện những mai yêu hạch gần bằng ngón chân cái, ẩn chứa chân khí cực kỳ mạnh mẽ. Đây là một món hàng độc chỉ có trên người ma Lang màu bạc này, trên thị trường món hàng này rất được ưa chuộng.

Cao thủ có thể dùng nó để chế tạo các loại thần binh, hoặc là khảm trên áo giáp, không thì trực tiếp hấp thu chân khí ở bên trong nó.

Bất quá, trực tiếp hấp thu chân khí để tu luyện, thì cần phải được chia nhỏ ra, việc này đối với những tu hành gỉa bình thường không dễ dàng làm được, nếu hấp thu gượng ép rất dễ dẫn đến tẩu hỏa nhập ma.

"Đáng tiếc, số da lông này cũng là một món tiền lớn, nhưng mình không thể vác được nhiều như vậy, đành vứt thôi"

Nhìn mấy bộ da lông đang nằm dưới đất, Dương Kỳ cảm thất tiếc hận, mỗi một bộ da lông này nếu bán ra ngoài, ít nhất cũng được 100 Tụ Khí đan/bộ a.

Trên mặt đất ngoại trừ thi thể ma Lang ra, còn có thi thể của nhân loại, tổng cộng có bốn cái xác bị gặm nhắm nham nhở, bất quá mơ hồ có thể nhìn ra được, trong đó có 3 nam 1 nữ, đều rất trẻ tuổi, hiển nhiên chắc là đệ tử của thế gia nào đó ra ngoài lịch lãm, không may táng thân dưới miệng sói.

Qua kiểm tra thì phát hiện được binh khí hay không giáp của họ không hề bị hỏng, hơn nữa còn có một ít yêu hạch, khoảng vài chục mai, hiển nhiên bọn họ săn giết không ít yêu thú.

Dương Kỳ cũng không khách khí, thu đống yêu hạch này thành của riêng, đồng thời còn kiếm đươc từ trên người của bọn họ mấy tấm ngân phiếu, có giá trị hơn vạn viên tụ khí đan.

Về phần tụ khí đan được mang theo người, sớm đã bị ma lang nuốt mất.

Yêu thú không biết luyện chế đan dược, chỉ có thể tu luyện theo bản năng. Cho nên đối với tụ khí đan của con người, lúc nào chúng cũng thèm chảy nước dãi.

"Ta mai táng các ngươi nha"

Phất tay một cái, trên mặt đấy lập tức xuất hiện một cái hố sâu, sau đó hắn đem 4 cỗ thi thể đặt xuống hố, lấp đất lại hình thành nên một nấm mộ đơn giản.

Xong chuyện, Dương Kỳ đứng lên, hai chân nhún một cái, nhảy vào tán cây cổ thụ vọt đi, sau khi tìm kiếm khoảng không thích hợp liền ngồi xuống tu luyện, vận chuyển khí công điều tức, bảo trì trạng thái thể lực tốt nhất.

Đây là còn ở bìa rừng Hắc Thi Sơn mạch, càng đi sâu vào trong càng nguy hiểm, chủng loại yêu thú mạnh như ma Lang màu bạc ngày càng nhiều, ví như hoàng kim Tê giác, loại đó so với ma Lang màu bạc mạnh hơn nhiều lắm, thực lực cũng xấp xỉ cao thủ tầng tám.

Hoàng kim Tê giác này là thuộc dị chủng thái cổ, yêu hạch của nó chỉ kém chuông đồng mà hắn lấy được lần trước chút ít mà thôi, giá trị khoảng mấy chục vạn tụ khí đan.

"Nếu cấp bậc chém giết không đủ lửa sẽ khó kích thích sinh mệnh lực trong cơ thể, lôi đình cự Tượng cũng không cách nào dung nhập vào trong cơ thể, xem ra cần phải đi vào sâu hơn, tiến hành những trận chiến sinh tử, làm cho sinh mệnh lực bạo phát, lúc đó mới có thể tấn thăng tới cảnh giới tầng bảy"

Nghỉ ngơi một lát, Dương Kỳ ngẫm lại các phương pháp tu hành, cuối cùng đưa ra quyết định, tiếp tục tiến sâu vào trong, hi vọng gặp được những yêu thú mạnh mẽ hơn, để bản thân hắn nếm trải cảm giác ranh giới sinh tử, kích phát tiềm lực, đột phá cảnh giới. Đây là một hành vi nguy hiểm, nhưng cũng là biện pháp hữu hiệu nhất hiện giờ, sinh tử chiến đấu là cách gia tăng tu vi nhanh nhất, đây là chân lý được tất cả mọi người công nhận.

Trong cái chớp mắt, thời gian đã trôi qua đi ba ngày.

Trong ba ngày này, Dương Kỳ không ngừng xâm nhập Hắc Thi sơn mạch, thậm chí ngay cả những nơi mà Dương gia đi săn bắn còn không dám tới, hắn cũng đi qua.

Ba ngày nay, gặp được vô số yêu thú, có nhiều loại kết thành đàn như: Huyết Dã Trư, Phi Mao Hổ, Hấp Huyết Biên Bức, Cự phong (ong lớn), Liệp Ma Tri Chu, Ám Hắc Ngao Khuyển, Kiến ăn thịt người,... thậm chí trong số đó còn có yêu thú tu vi có thể so sánh với cao thủ tầng bảy, nhưng đều bị Dương Kỳ nhất nhất đánh chết.

Mà Dương Kỳ cũng vài lần gặp phải nguy hiểm.

Ví như, lần hắn gặp một đàn kiến ăn thịt người với số lượng vô kể, cắn nuốt vạn vật, mỗi con kiếm đều to bằng nắm tay đứa bé, dữ tợn kinh khủng, hiếu chiến cực kỳ, may mắn khí công của hắn hùng hậu, nhắm mắt đánh giết, cuối cùng cũng lết được xác ra ngoài.

Trong ba ngày này, vì sống trong rừng nên thời thời khắc khắc hắn đều phải bảo trì cảnh giác, đói thì ăn tụ khí đan, khát liền uống nước ở suối, ngủ cũng phải mở nửa con mắt, nếu không một khi gặp tập kích bất ngờ, chắc chắn sẽ bỏ mạng.

Cũng may Thần Tượng Trấn Ngục Kính có công hiệu thần kỳ, còn có lôi đình cự Tượng trong cơ thể hắn tùy thời thời khắc khắc vận chuyển tinh hoa sinh mạng, mới có thể khiến cho hắn kiên trì tới bây giờ, nhiều lần, khi hắn vận chuyển khí công đạt tới cực hạn, thân thể sinh ra biến hóa, rục rịch, tựa hồ nhưng một cơn hồng thủy đang tích tụ lực lượng đột phá một con đê lớn tiến vào trong đất liền.

Đây là dấu hiệu muốn đột phá.

Róc rách róc rách...

Một cơn mưa to rút xuống cánh rừng, những giọt nước xuyên thấu từ từ lăn xuống, giờ này khắc này Hắc Thi sơn mạch gặp phải một cơn mưa rất lớn. Khí hậh nóng bức liền được thay đổi một cách nhanh chóng, trong chốc lát sấm chớp nổ ra, một trận lôi đình bạo vũ kéo tới.

Trên bầu trời, ngân xà loạn vũ, sét đánh ầm ầm, khiến cả vùng núi chấn động không ngớt, Dương Kỳ ngồi ngay ngắn ở trên một thân cây to, vận khởi một chu thiên khí công, nhất thời xung quanh thân thể liền ngưng tụ thành một lồng khí, nước mưa rơi xuống liền bị đẩy dạt qua bên cạnh, cho nên thân thể hắn vô cùng khô ráo, không hề dính mưa.

Nghe thấy từng đợt tiếng sấm đó, Dương Kỳ có cảm giác vô cùng thân thiết, thậm chí tinh thần hắn dâng lên, thiên nhân hợp nhất, cùng sấm sét trên trời hòa quyện lẫn nhau, khuấy động giữa không trung, thu phát tùy tâm.

Đoành - một tiếng sét vang lên, một luồng sấm sét như thực thể có thể thấy rõ ràng, vô số tia điện li ti phóng xuống dưới, sáp nhập vào trong thân thể của hắn, thẩm thấu vào dưới làn da mỏng như lá lúa, kích thích sinh mệnh lực trong cơ thể.

Tu luyện trong sấm chớp, Dương Kỳ tựa hồ cực kỳ sảng khoái, từ sau khi bị sét đánh, hắn luôn có cảm giác rất thân thiết với chúng.

Ngoại trừ như vậy, một đoàn lôi đình còn âm thầm tiến vào trong mi tâm hắn, quán nhập vào bên trong cơ thể của hình người màu vàng kia.

Dương Kỳ đột nhiên phát hiện, hình người nhỏ nhắn màu vàng đang hấp thu lôi đình. Trong môi trường sấm chớp, hình người này như cá gặp nước vậy.

"Tiền bối? Tiền bối..."

Hắn vội vã câu thông cùng với nó, nhưng hình người màu vàng kia lại không chút để ý. Chỉ trong giây lát, sấm sét trên trời cũng dừng lại, hình người màu vàng cũng vì thế mà trở nên an tĩnh như thường.

Cho đến lúc này, hắn vẫn không biết hình người nhỏ nhắm màu vàng đó là dạng tồn tại gì.

Ầm ầm!

Mưa, sấm sét đã tạnh, cơn mưa vừa rồi đã khiến toàn bộ khu rừng ngập nước, mực nước trong vài cái hồ tăng vọt dâng lên tràn ngập cả mặt đất, thậm chí Dương Kỳ còn thấy được rất nhiều con cá từ trong hồ nước bơi lên, tìm kiếm côn trùng trong rừng để ăn.

Trong thế giới nước này, một số ma thú chọn cách ngủ đông để tránh né với sức mạnh của tự nhiên, trước thiên uy, vạn vật đều trở nên nhỏ bé.

Dương Kỳ vừa chờ cơn mưa tạnh, vừa luyện công, vừa vuốt vuốt một mai yêu hạch như trái nhãn trong lòng bàn tay, mai yêu hạch này là do hắn chém giết một đầu Liệp Ma Tri Chu, tương đương với cao thủ tầng bảy mà thu hoạch được.

Tại ban đêm của một ngày trước, đầu "Liệp Ma Tri Chu" cao bằng vài người cộng lại này, đang thổ nạp tinh hoa trời đất trong một cái ao đầm, xung quanh thân thể nó ngưng tụ thành từng vòng quang mang.

"Liệp Ma Tri Chu" cũng là một loại hồng hoang dị chủng, trời sanh biết tu hành, có thể tự động tu luyện khí công, hình thể khổng lồ, Nhân Hùng dưới đất cũng có thể giết, cả Hùng Ưng trên trời cũng có thể bị nó phun tơ ra kéo xuống dưới.

Thường thường một gia tộc mạnh mẽ, toàn bộ đệ tử tinh anh xuất động, vây giết "Liệp Ma Tri Chu" cũng có thể toàn quân bị diệt. Cao thủ tầng tám như Dương Thạch một khi đối chiến trực diện với nó, cũng chưa chắc chiếm được tiện nghi. Bởi tuyệt chiêu phun tơ của nó quá lợi hại.

Bất quá, đầu Liệp Ma Tri Chu này lại gặp phải Dương Kỳ, cách không đánh lén, một chiêu Minh Thần Chi Mâu được phóng ra xuyên thủng qua người nó, khiến đầu "Liệp Ma Tri Chu" này thậm chí không biết mình chết như thế nào.

Chém giết đầu Tri Chu này, hắn liền đạt được một mai yêu hạch to bằng long nhãn, bên trong nó ngoài chân khí hùng hồn ra còn có một số đặt tính của Liệp Ma Tri Chu, nếu đem ra chợ đen, chỉ sợ giá có thể đạt tới 30 vạn tụ khí đan.