Trải nghiệm ngoài thành Dabe đã khiến cho cậu khắc sâu hiểu biết về sự khác nhau giữa người và thần. Ngay cả cường đại như Hydeine, trước sức mạnh tuyệt đối của thần cũng không thể phản kích.
Cậu cúi đầu nhìn thần cách trong tay. Nó nhìn qua thực bình thường, nếu vứt ven đường, cậu tuyệt đối sẽ không nhặt về. Nhưng nếu Quang Minh thần hội dám đem nó ra công khai đấu giá, tỷ lệ nó là thần cách là một trăm phần trăm.
“Ra giá đi!” Phía dưới có người kêu gào.
Dilin nhìn về phía tư tế.
Tư tế thản nhiên: “Tùy cậu đặt.”
Tùy cậu đặt?
Dilin có chút mông lung. Trước hôm nay, ngay cả thần cách là gì cậu cũng không biết, thế mà hiện tại cậu lại phải đặt giá cho thần cách?
“Thấp một chút, thấp một chút!” Phía dưới có người hô.
Dilin lấy lại bình tĩnh. Tuy không biết thần cách có công dụng với nhân loại hay không, nhưng có một điều có thể khẳng định, chắc chắn nó khan hiếm hơn quyển trục ma pháp cấm chú nhiều. Cho nên giá tiền của nó có thấp, cũng không thể thấp hơn quyển trục ma pháp vừa rồi.
Ma pháp sư tuy giàu có, nhưng không được nhiều người như vị Corleone kia tùy tiện xuất ra mấy chục vạn kim tế.
“Sáu mươi vạn kim tệ.” Corleone ra giá. Biểu tình của ông ta thực nghiêm túc, ánh mắt nhìn chiếc hộp tràn ngập kiên định, hiển nhiên là lập chí phải có.
“Bảy mươi vạn.” Các ma pháp sư sau lúc đầu khiếp sợ, cũng bắt đầu sôi nổi.
Thần cách là gì? Là đồ vật trong truyền thuyết. Nay nó lại chân chân thiết thiết xuất hiện, còn có thể dùng tiền tới mua. Trong lòng mọi người ở đây đều chỉ có một suy nghĩ, nếu không mua được nó vào tay, chắc chắn sẽ hối hận cả đời.
“…”
“Một trăm tám mươi vạn!”
Tranh đoạt tiến vào hồi gay cấn.
Tham gia cạnh tranh không chỉ có ma pháp sư, còn có rất nhiều thương nhân, lính đánh thuê… Tóm lại, toàn phòng đều điên cuồng.
“Năm trăm vạn.”
Giọng nói biếng nhác giống như nhát đao phóng chậm, chế trụ cổ họng mọi người, làm cho tiếng ầm ĩ của họ nghẹn lại.
Dilin nhìn Hydeine.
Hydeine thờ ơ ôm tay, làm như không thấy những con mắt đỏ đậm quanh mình.
“Sáu trăm vạn.” Tiếng nói già nua của Corleone tạo thành một giới tuyến khác.
“Một ngàn vạn.” Hydeine không thèm nháy mắt.
Yết hầu của Corleone gian nan nuốt nước miếng. Toàn bộ tài sản của ông ta tổng cộng có gần chín trăm vạn kim tệ, một ngàn vạn đã vượt quá khả năng của ông. Nhưng thần cách… con ngươi ông ta hừng hực liệt hỏa thiêu đốt.
“Một ngàn lẻ một vạn kim tệ.” Ông nghe thấy chính mình ra giá.
Cả phòng yên tĩnh.
Tất cả mọi người đều chấn động trước cái giá cao thấu trời này. Trong nháy mắt, giá cả đã tăng lên gấp nhiều lần!
“Một ngàn một trăm vạn.” Hydeine nhàn nhã.
Corleone quay đầu, ánh mắt âm u như lửa địa ngục, “Người trẻ tuổi, ngươi lấy đâu ra số tiền đó?”
Hydeine nhún vai: “Đây là vấn đề sao?”
Corleone nói: “Gia tộc Wisenlett chúng ta có tài lực hùng hậu, ngươi đấu không lại đâu.”
Wisenlett!
Rất nhiều ma pháp sư ở đây đều hung hăng hít một hơi.
Wisenlett tại Mộng đại lục được xem như một gia tộc cổ xưa. Niên đại của nó thậm chí còn lâu hơn Shamanlier và Kanding đế quốc nhiều lần. Không có ai biết Wisenlett đến cùng có bao nhiêu tài phú, càng không ai biết bọn họ có bao nhiêu ma pháp sư cường đại.
Sức mạnh của Wisenlett khác với St Paders. Bởi vì bọn họ là toàn bộ gia tộc, bọn họ có được vinh quang chung của gia tộc. Cho nên so sánh độ khó chơi, nó tuyệt đối không thấp hơn St Paders.
Nếu không phải thần cách quá trân quý, Corleone cũng không muốn lộ ra dòng họ của mình. Dù sao ông ta ở trong gia tộc cũng không phải nhân vật trung tâm gì. Nhưng hiện tại đành phải làm thế, chỉ cần có thể có được thần cách, gia tộc nhất định sẽ ủng hộ hành vi lần này.
Ma pháp sư trước đó trợn mắt với Corleone cũng giật mình không thôi. Hắn vẫn luôn cho rằng Corleone chỉ là một ma pháp sư cao cấp tính tình cổ quái, không ngờ ông ta xuất thân từ gia tộc Wisenlett.
Hydeine nói: “Không hề gì, tiếp tục đi.”
Corleone hung tợn nhìn hắn. Quan hệ giữa ông ta và Hydeine giống như giữa ông ta và ma pháp sư lúc trước, chẳng qua đã đổi vai nhân vật.
“Một ngàn một trăm vạn lần một.” Dilin cắt ngang giằng co của hai người, “Một ngàn một trăm vạn lần hai.”
“Một ngàn năm trăm vạn!” Corleone bất chấp.
Cùng lắm thì đem thần cách giao cho gia tộc. Lấy tài lực của gia tộc, bỏ ra một ngàn năm trăm vạn không tính là gì, hơn nữa bọn họ nhất định sẽ sẵn lòng.
Hydeine không thèm nháy mắt: “Hai ngàn vạn.”
Corleone cơ hồ hộc máu, “Ngươi lấy đâu ra hai ngàn vạn?” Cho dù là gia tộc Bassekou cũng chưa chắc xì ra được số tiền đó.
Hydeine nói: “Đây là vấn đề của ta.”
Corleone cắn chặt răng, giọng căm hận: “Ngươi có dám lưu lại tên không?” Ông không dám tiếp tục nâng giá lên, bởi vì hoàn toàn không biết thái độ của gia tộc. Nếu gia tộc không để khối thần cách này vào mắt, giao dịch này ông tuyệt đối không đủ sức.
“Hydeine Tajires.” Hydeine không chút do dự.
Toàn phòng lại lần nữa hít một ngụm khí.
Các ma pháp sư vốn định đánh cướp đều lặng lẽ bỏ cuộc.
Đệ nhất ma pháp sư đại lục.
Ngay cả Bradley cũng chịu bái phục, bọn họ chắc chắn không thể đánh lén thành công.
Corleone chậm rãi quay đầu, không hề liếc hắn một cái. Trong lòng ông ta một mảnh hoang liêu. Nếu chỉ có Hydeine, có lẽ ông còn có thể thuyết phục gia tộc ra tay cướp đoạt, nhưng phía sau Hydeine là St Paders, thế lực không thua gia tộc mình. Huống chi bản thân Hydeine cũng không dễ chọc.
Dilin thấy những người khác đều không lên tiếng, nhanh chóng hô ba lượt, thành giao.
Hàng hóa được giao ở hậu đài, Dilin nhớ tới lần trước Honorable Gruson mất tích, không dám khinh thường, cùng tư tế Quang Minh thần hội đích thân áp tải đến.
Các ma pháp sư khác lưu luyến nhìn bóng lưng của cậu biến mất, tốp năm tốp ba lục tục ra về.
Hydeine sớm đã dùng phong hệ ma pháp bay đến hậu đài chờ.
Dilin vừa thấy hắn, liền ném chiếc hộp cho hắn, “Xem xét kĩ rồi rồi cất vào túi không gian đi.”
Nghiệp đoàn đạo tặc có lợi hại cũng không thể với tay đến túi không gian của Hydeine.
Hydeine mở hộp, đem khối thần cách màu vàng lăn qua lộn lại ngắm nghĩa, ném thẳng vào túi không gian. Thái độ tùy tiện giống như đây chẳng qua chỉ là tảng đá bình thường.
Ông chủ và tư tế Quang Minh thần hội hai mặt nhìn nhau.
Tư tế nhịn không được nói: “Tajires đạo sư, ngài còn chưa trả tiền.”
Không có cách nào, Dilin thì thiên vị hắn, đồ vật thì đưa đến quá nhanh, khiến trận giao dịch này quá bị động.
Hydeine nói: “Hỏi Orosey.”
Tư tế chần chờ: “Ngộ nhỡ viện trưởng quý học viện…” Ông ta còn chưa nói hết, nhưng ý tứ rất rõ ràng. Dù sao bản thân mua hàng, để học viện trả tiền thật sự chẳng có đạo lý gì sất.
Hydeine mỉm cười: “Yên tâm, ông ấy sẽ giao.”
Tư tế hỏi: “Vậy, ta nên mở miệng thế nào?”
Hydeine đáp: “Phí nghiên cứu.”
Trong đầu Dilin đột nhiên hiện lên biểu tình đập bàn của viện trưởng trong phòng làm việc.
Tư tế ngẫm nghĩ, dù sao đối phương cũng là cường giả số một số hai đại lục, chắc sẽ không quỵt nợ đâu, thoáng yên tâm, vội vàng cáo biệt bọn họ trở về thần điện báo cáo tình hình.
Dilin hoàn thành nhiệm vụ phòng đấu giá, cùng Hydeine về nhà.
Trên đường, Dilin hỏi ra nghi hoặc trong lòng, “Tại sao Quang Minh thần hội lại có thần cách?”
Hydeine trả lời: “Quang Minh thần là vị thần mạnh nhất Mộng đại lục, nàng có được thần cách của thần là chuyện bình thường.”
“Nhưng tại sao Quang Minh thần lại đem nó đi bán đấu giá?” Dilin trăm lần không hiểu. Cho dù không phải thần cách của Quang Minh thần, nhưng dựa vào độ trân quý của nó, cũng có thể cung phụng tại Quang Minh thần điện a.
“Không biết. Có điều có thể xác định, người thường không thể sử dụng thần cách này.”
Dilin giật mình; “Tại sao?”
Hydeine nói: “Nếu như có thể sử dụng, Quang Minh thần chắc chắn sẽ không hào phóng mang tới.” Cho dù là mảnh nhỏ của thần cách, bên trong nó cũng ẩn chứa sức mạnh của thần, tuyệt đối là uy hiếp nghiêm trọng với Quang Minh thần.
Dilin ngạc nhiên: “Vậy mua về có ích lợi gì?”
Hydeine nói: “Xem xét.”
Tuy Hydeine nói là vì xem xét, nhưng Dilin thoáng ngẫm liền hiểu được hắn mua với dụng ý gì. Mặc kệ thần cách hữu dụng hay vô dụng, suy cho cùng nó vẫn là đồ vật quý giá nhất của thần, cũng tượng trưng cho sức mạnh cường đại nhất. Hôm nay trên phòng đấu giá nếu ra tay mua không phải là Hydeine, những người khác nhất định sẽ ôm tâm lý tranh đoạt, dẫn đến hỗn chiến khiến cuộc đấu giá trở nên hỏng bét.
“Ngày mai chúng ta trở về St Paders đi?” Dilin có hai suy tính. Một là bọn họ mang trong người báu vật, cho dù dọa được người trong phòng đấu giá, khó đảm bảo không có thế lực nào khác nhòm ngó đến. Thứ hai, kỳ hạn nhiệm vụ còn có hơn một tháng, mà nhiệm vụ cuối cùng phải tiến hành trong rừng Mộng Yểm của học viện.
Hydeine liếc mắt nhìn cậu, “Được.”
Có những chuyện không cần nói ra khỏi miệng.
Thủ đô Sangtu, thành Neal.
Thần điện trung tâm của Quang Minh thần hội, một dòng ánh sáng thánh khiết từ trên cao chiếu xuống.
Trong ánh sáng, mơ hồ có hình bóng của một nữ thần cực kì yểu điệu xinh đẹp.
Giáo hoàng mặc bộ áo bào trắng đơn giản mà không mất đi đẹp đẽ quý giá, thành kính đứng trước hình bóng kia, hai tay hợp thành hình chữ thập, thân trước hơi khom, tựa hồ đang cầu nguyện.
“Vâng, thưa bệ hạ.” Trieste ngẩng đầu, đồng tử màu tro không hề gợn sóng.
“Thần cách bán rồi sao?”
“Đúng vậy. Do Hydeine Tajires của học viện ma pháp St Paders mua.”
“Hydeine?” Giáo hoàng nói: “Đại ma pháp sư chiến đấu đến cùng với thần chiến tranh?”
Trieste đáp: “Tôi nghĩ hắn đã vượt qua tiêu chuẩn đại ma pháp sư bình thường.”
Giáo hoàng nói: “Hô. Cho dù chỉ còn lại có một nửa thần cách thần chiến tranh vẫn là thần. Dùng sức mạnh nhân loại để khiến gã bị thương, xác thực rất giỏi.”
Trieste lo lắng: “Hiện tại hắn đã lấy được mảnh vỡ thần cách của thần đất mẹ, có thể hay không…”
“Thần cách sở dĩ là thần cách, bởi vì chỉ có thần mới có thể sử dụng.” Giáo hoàng đáp, “Cũng giống như ma hạch của ma thú, chẳng hề có tác dụng gì với chúng ta.”
Trieste hỏi: “Vậy tại sao hắn còn muốn mua?”
Giáo hoàng nói: “Mỗi cường giả chân chính sẽ không cam tâm chịu thất bại. Có lẽ hắn muốn tìm ra biện pháp đả bại thần, có lẽ hắn muốn thành thần. Có điều cũng không cần khẩn trương, chúng ta chỉ cần chờ có tử thần đi ra từ địa hạt của thần hay không là được. Đất mẹ là mẫu thân của thần chiến tranh, nếu gã biết mảnh vỡ thần cách của mẫu thân rơi vào tay nhân loại, nhất định sẽ ra tay.”
Trieste hỏi: “Thật sự có vị thần có thể đi ra từ địa hạt của thần sao?”
“Trước kia không có không phải là vĩnh viễn không có. Không cần xem thường sức mạnh của thần, nhất là…” Giáo hoàng đột nhiên khép miệng, giống như không muốn nói ra cái tên kia. Ông quay đầu, ánh mắt ngóng nhìn bóng hình xinh đẹp trong ánh sáng, thấp giọng, “Đây là lời tiên đoán của nữ thần Quang Minh.”
Đôi mắt màu tro rốt cục có chút dao động, “Nếu bọn họ thật sự đi ra, chúng ta nên làm gì đây?”
Trong con ngươi giáo hoàng hiện lên ánh sáng lạnh lẽo, “Giết.”
Bởi vì Dilin và Hydeine về học viện sớm, cho nên đại đa số học sinh còn chưa đến, ngay cả viện trưởng Orosey cũng đang nghỉ phép, chỉ có trưởng ban sơ cấp ở lại.
Anh ta gặp Hydeine ở quán cơm, sắc mặt lập tức biến đổi, trộm kéo hắn sang một bên nói: “Ngươi thật sự mua được thần cách của đất mẹ?”
Hydeine lười biếng gật đầu, “Ừa.”
Ánh mắt Mikris sáng long lanh, xoa xoa tay: “Cho ta xem đi.”
Hydeine lấy từ túi không gian ra ném cho hắn.
Mikris kinh hãi, dùng sáu loại ma pháp đảm bảo nó không bị ném trên mặt đất, mới cẩn thận cầm lên.
Chờ Dilin và Hydeine cơm nước xong, hắn vẫn đang nghiên cứu.
Dilin hiếu kỳ: “Có thể nhìn ra tác dụng của nó sao?”
Mikris nhìn đi nhìn lại rất nhiều lần, rốt cục nhịn không được hỏi: “Ngươi xác định ngươi không bị lừa đấy chứ?”
Hydeine nói: “Đây là chuyện khiến cho viện trưởng và giáo hoàng phiền não.”
Mikris nghi hoặc: “Tại sao?”
“Bởi vì bọn họ sẽ gửi hóa đơn cho Orosey.”
Mikris há hốc mồm, hồi lâu mới nói: “Viện trưởng sẽ phát điên.”
Hydeine vỗ vỗ vai hắn: “Đến lúc đó, ta sẽ ủng hộ ngươi.”
“Ủng hộ ta, ủng hộ ta chuyện gì?” Chẳng lẽ chuyện kế nhiệm viện trưởng? Mikris có chút khó tin. Không nghĩ tới mình thế mà lại có thể làm cho Hydeine vui lòng phục tùng. “Từ từ, các ngươi đi đâu đấy?”
“Rừng Mộng Yểm.” Hydeine không quay đầu lại.
Mikris nhìn bóng dáng ngày càng xa của hắn, lại nhìn thần cách trên tay, “Uy, thần cách của ngươi!”
“Giúp ta giao cho Orosey.” Hydeine ung dung.
“…” Mikris cẩn thận đánh giá thần cách một lát, cau mày: “Không phải mua được hàng giả đấy chứ?”
Orosey giao cho Dilin ba nhiệm vụ, cái cuối cùng là khó khăn nhất –
Thuần phục ma thú.
Mọi người đều biết, dã thú có dã tính, ma thú có ma tính, Orosey yêu cầu Dilin phải thuần phục ma thú cấp bảy tám chín mỗi loại một con. Ma thú từ cấp bảy trở lên được coi là ma thú cao cấp, mà Dilin hiện nay nhiều nhất mới chỉ là ma pháp sư cấp sáu, bên nào cao bên nào thấp vừa nhìn đã biết. Muốn hoàn thành nhiệm vụ, không dùng thủ đoạn đặc biệt không được.
Hydeine theo sau Dilin, nhìn cậu bay đến chỗ sâu nhất trong rừng.
“Ngươi định thuần phục ma thú nào?” Hydeine tạo kết giới, để hai người có thể nói chuyện.
Dilin trả lời: “Tôi từng xem qua tư liệu ở thu viện. Trong số ma thú cấp chín gấu vàng mắt xanh tốc độ chậm nhất, lực công kích thấp nhất, hơn nữa thích sống một mình. Cho nên tôi muốn thuần phục nó trước.”
“Cấp chín?”
Dilin mỉm cười: “Có ma thú cấp chín giúp đỡ, thuần phục cấp bảy cấp tám sẽ dễ dàng hơn nhiều đúng không?” Ma thú có cấp bậc phân minh, được ma thú cấp chín giúp sức, đến cấp bảy cấp tám thì có thể nói là dễ như trở bàn tay.
Hydeine đáp: “Nói đến thuần phục, gấu vàng mắt xanh da dày thịt béo nhất. Hơn nữa ma thú cấp bậc này bẩm sinh đã có ma pháp. Nếu ta nhớ không lầm, trong người gấu vàng mắt xanh có hai khối ma hạch.”
Dilin ngẩn người: “Hai khối ma hạch?”
Hydeine nói: “Cho nên nó am hiểu hai hệ ma pháp.”
Ma thú khác với con người. Con người sử dụng ma pháp dựa vào cảm giác và tinh thần lực để khống chế nguyên tố, còn ma thú dựa vào ma hạch hấp thu nguyên tố, sau đó phóng chúng ra. Cho nên con người chỉ có thể sử dụng một loại ma pháp, vì chỉ gần gũi một loại nguyên tố, nhất định sẽ xa lánh ba loại còn lại. Còn ma thú chỉ cần đủ ma hạch là có thể sử dụng các loại ma pháp khác nhau.
Dilin cảm thấy khó giải quyết, “Nó am hiểu hai loại ma pháp nào?”
“Thổ hệ và mộc hệ.”
Trong lòng Dilin trầm xuống.
Trong rừng cây, không nghi ngờ gì đây là hai loại khó đối phó nhất.
Cậu bắt đầu điểm lại trong đầu các phương án đối phó với thổ hệ và mộc hệ. Theo lời đạo sư đương nhiệm của Soso Weidar, trong bốn hệ ma pháp, phòng ngự của thổ hệ kiên cố hữu dụng nhất, hơn nữa bản thân gấu vàng mắt xanh lì lợm, phòng ngự của nó có thể nói là không chê vào đâu được. Còn mộc hệ yếu nhất trong bốn hệ ở trong rừng cây lại như cá gặp nước, là nơi có thể phát huy lực công kích và lực phòng ngự lớn nhất.
Dilin đột nhiên ảo não bản thân am hiểu thủy hệ chứ không phải hỏa hệ. Trước đó cậu muốn ỷ vào phong hệ ma pháp dùng tốc độ công kích gấu vàng mắt xanh, nhưng xem ra cũng rất không thực tế. Bởi vì nó hoàn toàn có thể náu mình trong phòng ngự.
Bọn họ đi trong rừng ba ngày, Dilin lần thứ hai hủy bỏ ý tưởng trước đó.
Hóa ra điều khó nhất trong thử thách này không phải đánh bại ma thú mà là tìm được ma thú.
Từ khi phong ấn của rừng Mộng Yểm bị hủy, không gian ở đây bị vây trong trạng thái cực kỳ thiếu ổn định. Muốn tìm được mục tiêu trong trạng thái này, cần có vận may rất lớn.
Hydeine đột nhiên hỏi: “Báo đạp tuyết được không?”
Dilin nói: “Đó là con gì?”
Hydeine vươn tay, một lóng tay chỉ phía trước, “Chính là con kia.”
Hắn vừa nói xong, Dilin liền nhìn thấy một con báo có thân thể cực kỳ duyên dáng chậm rãi đi ra từ rừng cây. Bộ lông đen tỏa sáng dưới ánh mặt trời, tứ chi thuần một màu trắng như tuyết. Có thể thấy nó rất chịu khó làm vệ sinh cá nhân hàng ngày.
“Nó cấp mấy?” Sau khi quyết định bỏ gấu vàng mắt xanh, Dilin chưa xem xét tiếp.
“Cấp chín.”
Trong lòng Dilin rùng mình.
Ma thú cấp chín dù có tập tính khác nhau, nhưng thực lực lại cường đại ngang nhau!
Gấu vàng mắt xanh có phòng ngự vô địch và hai hệ ma pháp, thực lực của báo đạp tuyết chắc chắn cũng không kém hơn.
“Đặc điểm của nó là gì?” Dilin vừa dứt lời, liền cảm thấy một trận gió từ trước thổi qua, chờ cậu cuống quýt lập kết giới xong, trên mặt đã xuất hiện vết máu.
Mà báo đạp tuyết đã về lại chỗ cũ, nhẹ nhàng liếm bàn chân mình như chưa từng rời đi.
“Hỏa hệ.” Giọng nói của Hydeine truyền đến từ phía sau cậu bảy tám thước, “Nó là ma thú duy nhất dùng hỏa nguyên tố để thi triển phong hệ ma pháp.”
Phong hệ ma pháp?
Ánh mắt Dilin sáng lên.
Nếu nó sử dụng phong hệ ma pháp, vậy cậu có thể đánh ngã nó!
Trong lúc cậu thập phần tin tưởng, chuẩn bị ra tay, trước mắt lại hoa lên, vô số ánh lửa đang tán loạn quanh trái phải. Kết giới thủy hệ bị lửa đánh tới cơ hồ dán vào người cậu.
“Grào.” Ánh mắt báo đạp tuyết bỗng nhiên xuất hiện trước mặt.
Trong lòng Dilin kinh hãi, thủy nguyên tố nháy mắt bùng nổ, đem lửa đẩy ra.
Hydeine thản nhiên: “Nó đang thăm dò.”
Như để khẳng định lời hắn, báo đạp tuyết lại xông lên, lần này tốc độ nhanh gấp bội.
Dilin chưa kịp thấy rõ thân ảnh nó đã bị xô mạnh ra ngoài.
“Phụt.” Khí huyết bốc lên trong ngực, cậu nhịn không được ói ra máu. Sau khi thành ma pháp sư, cậu không rèn luyện thân thể nữa, thể chất sớm đã không bằng lúc trước.
Hydeine khẽ nhíu mày, “Định bỏ cuộc sao?”
Dilin chậm rãi đứng lên, còn chưa trả lời, lại bị xô ra ngoài.
Có điều lần này đỡ hơn. Ít nhất cậu đã lập kết giới thủy hệ bảo vệ thân thể, cho nên chỉ ngã lộn một vòng, không bị thương.
Dilin chống tay vào cái cây bên cạnh, nhanh chóng đứng dậy, trong mắt lóe lên ý chí chiến đấu, “Chính là nó!”