Bên ngoài trời nắng gay gắt, thành phố T dường như chán chường khi bị ánh mặt trời chói chang hun nóng, khắp nơi đều uể oải không sức sống. (Ish: sao giống SG lúc này quá zay @[email protected])
Hàn Tả Tả chậm rãi đi trên đường, sợ đi nhanh sẽ tự bốc cháy, giày đặt trên mặt đất hấp hơi nóng lên, cảm thấy nếu đổ thêm chút nước lên đó nữa thì cô có thể lập tức bốc hơi theo nó luôn.
Hôm nay tiết trời thất thường, thành phố T xưa nay tuy rằng nóng bức, nhưng cũng không đạt tới nhiệt độ cao ngất nhưng lúc này.
Hàn Tả Tả thở hổn hển, nâng tay lau cái trán đầy mồ hôi, cảm thấy bản thân sắp chịu không nổi nữa rồi.
Tối hôm qua bị Lang Hi lăn qua lộn lại ép buộc lâu như vậy, căn bản là không cho người ta nghỉ ngơi mà, giờ lại đang là lúc mặt trời lên cao nhiệt độ nóng nhất, trước mắt Hàn Tả Tả mơ hồ, cảm thấy cô vẫn chưa có ngất xỉu thật sự là quá cường hãn rồi, bất quá theo tình huống hiện tại của cơ thể, cô nghĩ mình cách cảm nắng cũng không xa.
May mà, rốt cục đã đến nơi.
Lưng chừng núi thành phố T thị dựng một trường quay tạm thời, bởi vì có cây cối che chắn, cộng thêm ngọn núi chiếm vị thế mát mẻ, nên không đến nổi nóng bức khó chịu như những chỗ khác.
Hàn Tả Tả sửa sang lại đầu tóc, từ trong túi lấy ra nửa bình nước cuối cùng, ráng nhịn xuống tham muốn uống hết một hơi, cái miệng nhỏ uống từng hớp một, cố dùng chút nước ấy làm dịu cổ họng đang nóng rát khô khốc.
Hàn Tả Tả đi vào trường quay, máy móc ong ong kêu vang, cùng với tiếng ve kêu không ngớt, càng làm cho người ta cảm thấy khô nóng bức rứt. Trong một góc của phim trường trừ bỏ nhân viên công tác, còn có vài diễn viên đang nghỉ ngơi chuẩn bị diễn, hiển nhiên cũng bị thời tiết nóng bức này ép buộc khổ không nói nổi, vài người quen biết nhìn thấy cô cũng không mấy thân thiết lắm, uể oải vẫy tay thay cho lời chào.
Hàn Tả Tả cũng không so đo, nhìn quét qua một vòng, tìm được Thẩm Nhạc đang trốn dưới tàng cây ‘say sưa’ với chiếc quạt mini chạy bằng pin.
Thẩm Nhạc nhìn thấy cô thì có chút kinh ngạc, không mấy cao hứng hỏi: "Hàn Đại Tả, trời nóng như vậy cô còn rãnh rỗi chạy đến nơi rừng núi hoang vắng này hóng mát?"
Hàn Tả Tả vừa mới đước thăng chức từ trợ lý lê làm người đại diện, Thẩm Nhạc ngữ khí tuy rằng không quá khách khí, nhưng cũng không nói cái gì khó nghe lắm.
Hàn Tả Tả lơ đễnh cười cười, ngồi xuống tảng đá lớn bên cạnh, giựt lấy cây quạt mini vừa quạt mát vừa nói: "Sếp lớn của Phong Thượng bị thương vào bệnh viện, mọi người đều đình công sum soe nịnh nọt thể hiện ân cần với anh ta, Tang Đồng đương nhiên cũng được nghỉ theo... Vừa vặn nhân cơ hội này tôi cũng được nghỉ ngơi hai ngày!"
Thẩm Nhạc cau mày, kỳ thật cô tuy rằng không thích Tang Đồng, nhưng vì Hàn Tả Tả từng không lưu tình chút nào tát cho Lương Tiểu Nghệ một cái, cho nên ấn tượng của cô về cô ấy cũng khá tốt.
Hàn Tả Tả đảo mắt nhìn qua, bất thình lình quăng ra một quả bom: "Xà ngang kia vốn là hướng về phía Tang Đồng."
Thẩm Nhạc nghe vậy cả kinh, tính cách của cô tuy rằng tùy tiện không câu nệ tiểu tiết, nhưng ở giới showbiz lăn lộn qua chừng đó thời gian, dù sao cũng không ngu ngốc, nghe tiếng lóng hiểu ý người, lập tức rõ ràng ý tứ của Hàn Tả Tả.
Thẩm Nhạc sắc mặt không khỏi trầm xuống, ẩn nhẫn tức giận nói: "cô chắc không phải là đang hoài nghi tôi động tay động chân chứ! Tôi tuy rằng không thích Tang Đồng, nhưng loại thủ đoạn nham hiểm này tôi không thèm dùng..."
Hàn Tả Tả mỉm cười, cắt ngang lời cô, nói: "Đừng nóng vội, tôi đương nhiên biết không phải là cô, nếu là cô, tôi làm sao có thể bóp kèn rêu rao chạy tới tìm cô? Làm dư luận xôn xao đối với Tang Đồng cũng không tốt, chẳng lẽ tôi sẽ ngu ngốc như vậy đi ‘khởi binh vấn tội’ sao..."
Thẩm Nhạc liếc mắt xem thường, âm thầm oán thầm, cô mà chưa ‘khởi binh vấn tội’, vậy một cái tát kia đánh đến Lương Tiểu Nghệ phải méo mặt tính là gì! Thủ đoạn trả thù sắc bén như vậy, còn không kêu ‘khởi binh vấn tội’?
Hàn Tả Tả vén tóc mai, không nhanh không chậm nói: "Tang Đồng cô ấy, trời sinh thiếu mất một sợi dây thần kinh, cô ấy lại luôn ghét ác như thù, quen bạn thì tin lầm Lương Tiểu Nghệ, bởi vậy liên tiếp đối nghịch với cô, hy vọng cô đừng để ý."
Kỳ thật Tang Đồng cũng không làm việc gì quá đáng với Thẩm Nhạc, chẳng qua bị Lương Tiểu Nghệ châm ngòi, vài lần làm cô mất mặt mũi mà thôi, so với Lương Tiểu Nghệ thủ đoạn âm độc, thật đúng là không thể đánh đồng được.
Hàn Tả Tả đã hạ mình, bất quá là vì muốn kéo Thẩm Nhạc về phía mình mà thôi!
Nhưng, Thẩm Nhạc chính là mất hứng, hừ lạnh một tiếng châm chọc hỏi: "Đều cùng tôi đối nghịch, tôi sao có thể không để ý cho qua dễ như vậy?"
Hàn Tả Tả nghe vậy cười cười, nhẹ giọng nói: "Nếu tôi giúp cô đối phó Lương Tiểu Nghệ thì sao? Tôi không thể cam đoan sẽ hất ngã được cô ta, bất quá áp chế không cho cô ta ra tay đối phó cô thì vẫn có thể... Thế nào, có thể khiến cô thấy thích thú hay chưa?"
Thẩm Nhạc mày vừa động, trầm mặc không nói.
Hàn Tả Tả mỏi người duỗi thẳng chân, sắc mặt cứng đờ không dễ phát hiện, trong lòng thầm mắng Lang Hi cầm thú không bằng, hơi động một chút liền liên lụy thắt lưng đau chân rút gân, đau nhức vô cùng.
A... Có lẽ nên thử tẩm bổ?
Thẩm Nhạc nâng mí mắt, không e dè nhìn cô, nói thẳng: "hiện tại tôi chỉ quan tâm tới nhóm nhạc của mình, ả tiện nhân Lương Tiểu Nghệ kia, dù sao cũng không phải là đối thủ của cô! cô nếu muốn từ trên tôi thu được lợi lộc gì, phỏng chừng rất không dễ!"
Hàn Tả Tả lập tức lấy lại tinh thần: "cô yên tâm, tôi sẽ giúp đỡ cô, tuyệt đối sẽ không làm cô khó xử."
Thẩm Nhạc lúc này mới vui vẻ mà gật đầu: "Được, tôi có thể phối hợp với cô!"
Hàn Tả Tả cười rộ lên: "Thẩm Nhạc, tôi biết cô hiện tại bị Lương Tiểu Nghệ chèn ép sắp chống đỡ không được nữa, nhóm A. I cũng gặp phải nguy cơ bị giải thể... cô yên tâm, tôi sẽ bảo vệ nhóm của cô."
Thẩm Nhạc sắc mặt chần chữ, trong mắt tràn ngập hoài nghi.
Hàn Tả Tả đối với sự không tín nhiệm của cô ấy cũng không ngại, dù sao cô cũng chỉ là người đại diện ‘thấp cổ bé họng’ mới được thăng chức mà thôi.
Hàn Tả Tả nhẹ nhàng bâng quơ mở miệng: "Tác phẩm mới của Vincci đã bị Lương Tiểu Nghệ đoạt đi, bất quá còn chưa tới thời điểm cuối cùng, cô yên tâm, ngày mai bọn họ sẽ thông báo với cô qua ký hợp đồng..."
Thẩm Nhạc kinh ngạc nhìn cô: "Nhưng là, trước đó Lương Tiểu Nghệ rõ ràng..."
Hàn Tả Tả vui vẻ bật cười ra tiếng: "Đừng quên, Vincci tuy rằng là đạo diễn, nhưng cuối cùng quyền quyết định cũng không phải phải nằm trong tay mỗi cô ta a!"
Giữa sườn núi có vẻ trống trải, hơn nữa thời tiết làm cho tất cả mọi người đều mất đi hưng trí nói chuyện, thế cho nên Thẩm Nhạc hào phóng cười lớn như vậy, nhất thời đưa tới vô số ánh mắt.
Hàn Tả Tả bình tĩnh vỗ vỗ bả vai cô: "Chú ý hình tượng một chút!"
Thẩm Nhạc vui vẻ: "Ha ha ha ha... cô để tôu cười đủ rồi nói sau! cô không biết đâu... Tôi nghĩ đến biểu tình của ả tiện nhân Lương Tiểu Nghệ kia khi biết được tôi đoạt đi chén cơm của cô ta, tôi liền nhịn không được muốn cười..."
Hàn Tả Tả bất đắc dĩ thở dài: "thật ngại quá, tôi cần phải nói với cô, Lương Tiểu Nghệ mặc dù bị cô thắng một ván này, cô ta cũng sẽ không thua dễ dàng như vậy đậu... Hannah đã muốn chuẩn bị đem chuyên mục lữ hành giao cho cô ta."
Thẩm Nhạc nghe vậy nhíu nhíu mày, híp mắt hỏi: "cô rốt cuộc là có chủ ý gì?"
Hàn Tả Tả vô tội nhún vai: "Tôi cũng là bị buộc bất đắc dĩ a, ai bảo Hannah rất xem trọng cô ta, không thể trong thời gian ngắn đẩy cô ta vào chỗ chết được... cô cũng biết, công ty cố ý chuẩn bị show diễn riêng cho Tang Đồng, tôi cũng không thể lưu lại sai lầm mà cho cô ta ở lại đây... Nếu trong khoảng thời gian ngắn không thể động vào Lương Tiểu Nghệ, không bằng đẩy cô ta đi thật xa!"
Hàn Tả Tả dừng một chút, thản nhiên nói: "Kỳ lữ hành tiếp theo là thành phố ở Canada."
Thẩm Nhạc vẻ mặt thán phục nói: "Tôi hiện tại tuyệt không sợ cô thu thập không được cái ả tiện nhân..."
Hàn Tả Tả bày ra khuôn mặt bí hiểm, khẽ cười.
Thẩm Nhạc chậm rãi thở dài: "Lương Tiểu Nghệ tuy rằng đê tiện, tâm cơ thủ đoạn cũng không nói, nhưng nếu so với cô, còn kém xa ah! Dù sao, ả ta cũng không có da mặt dày như cô, đem âm mưu quỷ kế làm cho đúng lý hợp tình!"
Hàn Tả Tả biểu tình cứng lại.
Thẩm Nhạc cười liếc nhìn cô một cái, vô tội trừng mắt nhìn: "Đừng để ý a Hàn Đại Tả, con người tôi luôn thích thẳng thắn!"
Hàn Tả Tả ngoài cười nhưng trong không cười nói: "Cũng không có việc gì, tôi còn không hiểu con người cô sao! cô nếu thông minh biết được cái gì nên nói cái gì không nên nói, cũng không đến mức bị Lương Tiểu Nghệ chèn ép tới mức độ này!"
Hàn Tả Tả đứng lên phủi phủi quần áo, làm như không có việc gì nói: "A, đúng rồi, tôi kia không phải là âm mưu quỷ kế, tôi từ trước đến này đều dùng dương mưu mà thôi!"
Thẩm Nhạc không nói gì mà chống đỡ, cùng đứng lên theo hỏi: "Vậy cô muốn tôi làm cái gì?"
Kỳ thật Hàn Tả Tả trong khoảng thời gian ngắn thật đúng là chưa nghĩ ra cách để cho Thẩm Nhạc hồi đáp như thế nào, cô sở dĩ từ trong tay Lương Tiểu Nghệ cướp đi đi tiết mục kia, đơn giản là vì muốn đuổi cô ta đi... Dù sao nếu cô ta tham gia vào cảnh quay này, công ty sẽ không chịu đồng ý cho cô ta đồng thời nhận cả chuyên mục lữ hành.
Bất quá có thể thuận tiện cho Thẩm Nhạc một cái nhân tình, chuyện tốt như vậy, Hàn Tả Tả tự nhiên sẽkhông bỏ qua.
Hàn Tả Tả cười cười: "cô yên tâm, tới lúc cần cô hỗ trợ, tôi nhất định sẽ không khách khí!"
Thẩm Nhạc thông minh không hỏi nhiều nữa, tâm tình tốt lên hẳn, nhìn Hàn Tả Tả cũng liền thuận mắt không ít, thuận miệng khách khí khen: "Chiếc vòng cô đeo rất cá tính, mua ở đâu vậy?"
Hàn Tả Tả biểu tình cứng đờ, không được tự nhiên sờ sờ chiếc vòng da trên, cố ra vẻ bình tĩnh nói: "À, là bạn tặng, nếu cô thích thì tặng cho cô!"
Thẩm Nhạc khoát tay nói: "không cần đâu, tôi chỉ là tùy tiện hỏi thôi!"
Hàn Tả Tả đánh giá Thẩm Nhạc hẳn là không phát hiện ra cái gì, lại nói lúc đó cô đã cố ý cẩn thận soi gương rất nhiều lần, bảo đảm không có một tia sơ hở mới ra cửa.
Thẩm Nhạc luôn ăn mặc trung tính, lại thích đi đây đi đó, đối với món vật phẩm trang sức kỳ lạ chú ý nhiều hơn một chút cũng là bình thường.
Hàn Tả Tả nhẹ nhàng thở ra, vội vàng cáo từ.
Hàn Tả Tả mục đích đã đạt được, tự nhiên không muốn ở lâu, cùng những người quen khác khách khí vài câu liền rời khỏi phim trường, chậm rãi đi xuống núi.
Đương nhiên không quên thuận tiện đi vào trường quay lấy hai chai nước.
Xe chỉ có thể lên đến chân núi, đường lên núi tất cả đều là cầu thang, Hàn Tả Tả đành phải ngậm đắng nghiến răng đi xuống từng bước một.
Trở lại Mia chuyện đầu tiên làm chính là đi tìm Hannah.
Hannah vừa nhìn thấy cô liền giận dữ, lạnh lùng đi thẳng vào vấn đề nói: "Em không phải cam đoan có thể xử lý tốt? hiện tại lời đồn đãi càng không thể vãn hồi, chị xem em giải quyết như thế nào!"
Hàn Tả Tả coi như trấn định, đâu vào đấy giải thích nói: "Việc ngoài ý muốn là không có cách nào đoán trước được cả, hiện nay mặc dù có chút khó giải quyết, nhưng cũng không phải không thể giải quyết! Huống chi, Lạc gia không phải dễ chọc vào như vậy?"
Hannah vỗ bàn, tức giận nói: "Chị đương nhiên biết Lạc gia không phải dễ chọc! Chị là sợ Lạc gia không chịu từ bỏ ý định, giận chó đánh mèo đến Mia!"
Hàn Tả Tả kiên định nói: "sẽ không! Mia cũng không phải loại công ty giải trí hạng ba, Lạc gia cho dù muốn động vào, cũng không phải dễ dàng như vậy! Chị yên tâm, em sẽ giải quyết!"
Hannah lạnh lùng cảnh cáo: "Hàn Tả Tả, chị phải nhắc nhở em một câu, Tang Đồng tuy rằng quan trọng, nhưng cũng không phải là không thể thay thế, Mia sẽ vì cô ấy mà bỏ ra bao nhiêu, không phải do chị và em định đoạt!"
Hàn Tả Tả trầm mặc giây lát, gật đầu nói: "Em đã biết, chị Hannah, cám ơn lời nhắc nhở của chị!"
Hannah thở dài một tiếng, ngữ khí dịu lại nói: "Chị rất thưởng thức sự quả quyết gan dạ của em, nhưng hiện tại, chị hơi lo lắng cho em quá mức lập công tiến thủ... Tả Tả, em còn trẻ, mọi việc đều có thể từ từ sẽ đến. Em thông minh như vậy, thế nhưng trăm ngàn đừng đợi cho ngã mạnh té đau mới hiểu được mù quáng tự phụ đáng sợ như thế nào!"
Hàn Tả Tả thành khẩn nói: "Cám ơn, em sẽ ghi nhớ trong lòng!"
Hannah lắc lắc đầu, đột nhiên chuyển đề tài hỏi: "Em có quen người trong Khôi Hoằng?"
Hannah hỏi lời này hơi kỳ quái, làm trong giới này, sao có thể không quen biết một vài người của Khôi Hoằng chứ, đừng nói Khôi Hoằng, chính là một ít người của những công ty khác, đều phải giao thiệp ít nhiều.
cô sở dĩ hỏi như vậy, bất quá là tò mò Hàn Tả Tả dùng thủ đoạn gì, làm cho Vincci của Khôi Hoằng ánh mắt cao hơn trời đạo diễn đỉnh đỉnh đại danh lại chịu thay đổi chủ ý bất ngờ như vậy.
Bất quá Hàn Tả Tả đã lập tức hiểu ra ý tứ của cô, trầm ngâm một lát nói: "Chị Hannah, thực không dám giấu giếm, ta cùng đại minh tinh Tô Vĩ của Khôi Hoằng có chút quen biết, anh ta là anh trai của bạn học em, chúng em quan hệ cũng không tệ lắm..."
Tô Vĩ là người khá có tiếng nói trong giới này, cha mẹ anh ta cũng đều là tiền bối rất phân lượng, một nhà ba người và Vincci đều cùng làm việc cho Khôi Hoằng, có bọn họ nói vài câu, làm cho cô ta thay đổi chủ ý cũng không phải là việc khó gì.
Hannah không hề hoài nghi, phất phất tay nói: "không có việc gì, Tự em xem rồi làm... Ra ngoài làm việc đi!"
Hàn Tả Tả đi ra, mới thật mạnh thở phào nhẹ nhõm.
cô sở dĩ nói ra Tô Tấn Tô Vĩ, vì che giấu mối quan hệ cùng Lang Hi.
Lần này ít nhiều có Lang Hi hỗ trợ, mới có thể thuận lợi như vậy, nhưng nếu bởi vậy làm cho quan hệ của bọn họ sáng tỏ, khiến cho hậu quả liền mất nhiều hơn được!
Nghĩ đến Lang Hi, Hàn Tả Tả không khỏi nhăn mi, cảm thấy thắt lưng của mình lại bắt đầu ẩn ẩn đau nhứt.