Tên tuổi phó chủ nhiệm khu khai phát này là do kinh thành trực tiếp cho hắn, lúc này lại bóc Tần Mục ra khỏi khu khai phát, có chú hương vị tá ma giết lừa, quả nhiên là huyền diệu, đầu óc của Tần Mục suy nghĩ thật nhanh.
- Thành tích khu khai phát rõ như ban ngày, không chỉ thường ủy Quảng Châu chúng ta, cho dù là tỉnh ủy, kinh thành cũng đánh giá cao nơi này.
Phương Chấn Bang cũng không có ý khiến Tần Mục say mê, từ khi tập đoàn Hoa Hạ nâng đỡ công ty Phương thị, Phương Chấn Bang đã biết rõ, trên thực thế cũng không phải Tần Mục cùng hắn đi cùng trận tuyến, mà là hắn đang đi thuyền của Tần Mục, đã bắt đầu có xu thế cùng vinh cùng nhục:
- Hình thức của khu khai phát đã được kinh thành nghiên cứu, Quảng Châu chúng ta sẽ là người đi tiên phong a.
Phương Chấn Bang khí phách bừng bừng phấn chấn nói ra:
- Nhưng mà thời đại đang phát triển, kinh tế đang tiến bộ, kinh nghiệm tranh đấu giành thiên hạ và thủ giang sơn quá khác nhau, tôi thấy nên cho những người trẻ tuổi ra ngoài lưu lạc a.
Phương Chấn Bang trog lời nói có ý tứ cho Tần Mục làm chuyện chấn động tỉnh ủy, Tần Mục đã hấp dẫn ánh mắt không ít người, mặc kệ Tần Mục đến Quảng Châu có tồn tại ý niệm gì trong đầu, hiện tại đã không thích hợp đứng ở khu khai phát dẫn dắt khắp nơi được, đây là quan tâm từ đáy lòng, kinh nghiệm sóng lớn do Tần Mục gây ra quá lớn, nếu tiếp tục một tay che trời ở khu khai phát sẽ có người đi ra nói xấu, nói Tần Mục kết bè, ngôn luận như vậy Tần Mục có lẽ không sợ, nhưng mà nói nhiều sẽ ảnh hưởng tới sự phát triển của Tần Mục, cho nên Phương Chấn Bang đang khuyên bảo Tần Mục, thời điểm nên buông tay thì buông tay, không phải chết ở trong nơi lập công để cho người khác không có cơ hội.
Tần Mục hôm nay tìm Phương Chấn Bang là chuẩn bị trao đổ chuyện Hoa kiều Indonesia trở lại quốc gia, nhưng mà như thế nào thì công việc như vậy cũng ảnh hưởng nhiều, ai cũng không dám cam đoan không có phong ba xảy ra, hôm nay Phương Chấn Bang đưa ra suy nghĩ này, thật ra khiến Tần Mục nội tâm sáng ngời, hắn tự tay xoa xoa lông mày, ngẩng đầu mỉm cười, nói:
- Bí thư giáo dục phải, tôi đúng là quá qua loa, vội vàng và xao động.
Tần Mục thuận theo như vậy khiến Phương Chấn Bang cũng phi thường mừng rỡ, trong khoảng thời gian này hắn có không ít đường truyền tin tức tới, nói Tần Mục là đau đầu điển hình, chỉ cần nơi hắn đi qua mà muốn không có sống gió là không có khả năng, chỉ nhìn đơn thuần hắn đến Quảng Châu một năm đã có gió bão liên tục rồi, Phương Chấn Bang thật sự không muốn thời gian bốn năm của mình lại sống trong hãi hùng khiếp vìa, hôm nay khu khai phát đã cải tạo tới mấu chốt, tuyệt đối không thể xảy ra sự cố, nhất là nhà máy Tinh Viên càng không thể có chút sơ suất gì, như thế nào an trí Tần Mục, Phương Chấn Bang đã sớm có kế hoạch tốt, tuy Tần Mục năm nay gần hai mươi tám tuổi, tuổi quá nhỏ một chút, nhưng mà mượn nhờ chính đàn của Quảng Châu lăn lộn rất tốt, cộng thêm nhà máy Tinh Viên, thành công kiểu mẫu của khu khai phát, cho dù trong mắt nhiều người có hạt cát thì cũng phải ngoan ngoãn dụi nó ra ngoài.
Cho nên Phương Chấn Bang cười tủm tỉm nói với Tần Mục:
- Công tác khu khai phát rất rườm rà, anh nên tìm người phù hợp thôi, giảm bớt chúng ta hao tâm tổn trí.
Một câu "Chúng ta " kéo gần khoảng cách của hai người hơn, Tần Mục cùng Phương Thiên Nhu là hai nhân vật đồng bối, mà Phương Chấn Bang lại tăng độ cao của Tần Mục lên mức đánh đồng với hắn, vậy một câu nói kia, cho dù Tần Mục không muốn buông tay khu khai phát cũng nhất định phải buông tay, một quan chức mà thôi, căn bản không đáng cho Tần Mục náo với lãnh đạo.
Tần Mục câncân nhắc một chút, nói:
- Đồng chí Văn Nhập Hải trong khu khai phát làm việc tích cực, hơn nữa quen thuộc công việc ở khu khai phát, nắm giữ khu khai phát chắc chắn không có thay đổi, tôi thấy đồng chí Văn Nhập Hải rất thích hợp a!
Phương Chấn Bang gật gật đầu, cầu đầu viết lên bản thảo của mình mấy chữ, nhưng lại không nói gì thêm.
Tần Mục cũng phi thường quen thuộc thủ há, Văn Nhập Hải người này tuy trước mắt tư tưởng có chút cự đoan đấy, nhưng mà hắn còn chưa ma luyện đủ sâu, sắc bén vẫn còn nhiều, nếu như xem hắn như kiêu binh hãn tướng dùng phi thường thuận tay, nhưng nếu đặt lên vị trí người đứng đầu, năng lực vãn còn chưa đủ, vì vậy Tần Mục lại bổ sung:
- Quách Thiểu Đình Quách khoa trưởng năng lực rất xuất chúng, giải về các phương diện quan hệ, cũng là nhân tài hiếm có, nếu như lựa chọn giữ hai người, thật đúng là rất khó ah.
Nói xong Tần Mục nâng chung trà lên, biểu lộ phi thường khó xử, chén nước không có đặt lên môi.
Phương Chấn Bang cười nói:
- Từ khi thành lập khu khai phát tới bây giờ vẫn chưa có một nơi nào có hai chủ nhiệm cả, chúng ta có thể đặt hai đồng chí này cùng một vị trí đi, quan sát quan sát!
Tần Mục nhất thời nghi hoặc thái độ của Phương Chấn Bang, nếu như mang một mình Văn Nhập Hải hoặc là Quách Thiểu Đình đặt lên vị trí chủ nhiệm, khu khai phát cũng triệt để nằm trong tay của Tần Mục, cho dù Văn Nhập Hải hoặc là Quách Thiểu Đình đều là người của Tần Mục, hắn có thể gián tiếp ra lệnh, nhưng làm vậy thì thân mật của hai người và hắn sẽ giảm đi, vậy Văn Nhập Hải cùng Quách Thiểu Đình không phân chia cao thấp, chỉ có chức vụ công năng khác nhau, đến lúc đó nhất định sẽ xuất hiện ma sát, xuất hiện loại tình huống này hai người không thể thông cảm lẫn nhau, vậy cần tìm người nào lãnh đạo mạnh hơn làm lãnh đạo, khi đó Tần Mục sẽ lựa ra người thích hợp nhất, tình thế như vậy Tần Mục ở sau lưng khống chế khu khai phát là chắc chắn, Văn Nhập Hải cùng Quách Thiểu Đình chỉ là khôi lỗi đặt ngoài sáng mà thôi.
Tần Mục tiếp lời nói ra:
- Tất cả nghe theo tổ chức!
Phương Chấn Bang xoa xoa đầu, trong khoảng thời gian này hắn lao tâm lao lực nhiều, thật vất vả khống chế cục diện ở Quảng Châu, chỉ cần khống chế thêm cục công an nữa, Quảng Châu có thể thành hậu hoa viên của Phương Chấn Bang rồi, nhưng mà tình huống bây giờ trưởng cục công an nếu như ở Quảng Châu an an ổn ổn hạ cánh nhẹ nhàng, hắn phải dựa sát vào Phương Chấn Bang mới được, đây là nếu như hắn đủ thông minh.
Loại quyền lợi tập trung này là điểm cấp trên không muốn thấy nhất, nhưng Phương Chấn Bang làm như vậy không thể nghi ngờ cũng là đạt được tin tức xác thực của tỉnh ủy, giúp hắn đứng vững cương vị tới cuối, tỉnh ủy đã lưu vị trí cho hắn, như vậy mới có thể cho hắn an tâm dứt khoác không mặc cả.
Suy nghĩ cẩn thận điểm này, Tần Mục cảm thấy sau đó đã doán ra không sai biệt lắm, Phương Chấn Bang hơn bốn năm sau rời khỏi Quảng Châu, Quốc Thụy Tường tiếp nhiệm, đến lúc đó tình thế còn thế nào thì rất khó nói, chỉ sợ Phương Chấn Bang sẽ lấy người đặt quan hệ vị trí, dùng làm tốt bố cục để ngừa Quốc Thụy Tường lâm trận phản bội, đến lúc đó không thể mặt đối mặt báo thù Phương Chấn Bang, làm khó Phương Thiên Nhu vẫn có thể, Phương Thiên Nhu theo chân Phương Chấn Bang rời khỏi Quảng Châu, vậy nhân mạch Phương Chấn Bang kinh doanh nhiều năm sẽ bị Quốc Thụy Tường rút ra từ từ, biết được làm cho Phương Chấn Bang đau lòng và ngủ không yên nhiều năm.