Mà Mộ Thiên Các nhận lấy không ít gạt bỏ, còn có người ở quan trường so sánh hắn cùng Tần Mục, cho nên khi nhà máy tinh viên thành lập, hắn biết tin tức nên có chút không cam lòng, vẫn muốn tự mình đến bên này nhìn thấy đối thủ cạnh tranh.
Mấy tin tức này truyền tới, Tần Mục chỉ cười, bàn bạc công việc với Trương Tử Bình, về phần đánh giá của Mộ Thiên Các, Tần Mục ném vào một góc trong lòng, về chuyện Tần lão gia tử bị chọc giận, Tần Mục xem như không nghe qua, không phải hắn không muốn trút giận cho lão gia tử, nhưng hắn làm sao ra tay, dù sao giữa đôi bên không cùng một đẳng cấp chiến đấu, hắn cũng sẽ không ngu ngốc dùng trứng chim đập vỡ đá.
Tần Mục tâm sự nặng nề, đến tối buồn bực uống nửa chai rượu, nằm úp sấp trên giường mơ màng đã ngủ.
Tần Mục cũng không vì chiến ý của Mộ Thiên Các mà suy sút bao nhiêu, trải qua một đêm say rượu, hôm sau rời giường Tần Mục đã khôi phục ý chí chiến đấu. Cho dù Mộ Thiên Các cất bước sớm hơn hắn thì thế nào, đi tới giai đoạn kia muốn tiếp tục tiến một bước thật rất khó. Điều này cần cơ duyên, cũng cần được ủng hộ mạnh mẽ, vô luận nói thế nào bằng sự chế ước giữa Tần hệ cùng Cao hệ, nếu Mộ Thiên Các không có vốn liếng mạnh mẽ, trong khoảng thời gian khó thể được thăng chức.
Tần Mục thì khác, được bí thư thành ủy đặc biệt ủy thác quyền lợi trong nhà máy tinh viên, nương theo cỗ gió xuân ánh mắt cả nước đều tụ tập đến Châu Nghiễm, tài nguyên của Tần Mục sẽ càng thêm hùng hậu. Chỉ cần biết sử dụng khéo léo, không khó tưởng tượng sẽ đạt tới độ cao gì. Hiện tại bày trước mặt Tần Mục một con đường, không làm sai, không gây hấn, vững vàng tăng thêm lý lịch. Nếu Phương Chấn Bang có thể cướp lấy vị trí đệ nhất phó bí thư, vị trí của Tần Mục sẽ như nước lên thì thuyền lên.
Mộ Thiên Các đến Châu Nghiễm nhiều nhất chỉ cấp áp lực cho Tần Mục, là áp lực đến từ thượng tầng.
Tần Mục tự tin trong việc phát triển kinh tế chính trị tương lai hắn thật chiếm ưu thế, nhất là hiện tại chiến tích có liên quan đến kinh tế, nếu hỗn chiến tích, Tần Mục thật có tâm đắc. Không đi tới địa vị Mộ Thiên Các, đối địch với hắn thật không thực tế, làm tốt việc của mình, đây mới là chỗ mà Tần Mục cần chú ý.
Sau buổi nghi thức khởi công nhà máy tinh viên, Mộ Thiên Các quay về tỉnh thành tỉnh Giang Nghiễm. Không những Tần Mục yên lòng, mà ban thường ủy Châu Nghiễm cũng hài lòng.
Nương theo sự kiện lần này, bên Hong Kong lại phái qua một đoàn thể khảo sát, trải qua sự kiện của Ngôn Thừa Binh lần trước, thái độ của thành ủy không đói khát như thời gian trước, mang theo tư thế suy tính cùng lý tính. Tục ngữ nói một lần bị rắn cắn, sự kiện của Ngôn Thừa Binh đã làm thành ủy có vẻ mặt xám mày tro, thêm một nhóm người Hong Kong xuất hiện, ai còn dám liều lĩnh xông về phía trước? Người khác sợ hãi, nhưng Tần Mục không sợ, vốn lần trước làm rụng Ngôn Thừa Binh là do thủ đoạn thao tác của Tần Mục, hiện giờ đã thu dọn tâm phúc đại họa, Tần Mục sẽ không ngu ngốc tự mình chụp bô phân lên đầu mình. Những người này đều thông qua công ty chi nhánh của tập đoàn tài chính Hoa Hạ tại Hong Kong mà đi tới, nhiều ít có chút nịnh bợ, huống hồ khu khai phát Châu Nghiễm có được hoàn cảnh đầu tư khá ưu việt, còn có chính phủ nâng đỡ, những thương nhân lần này thật sự muốn sáng lập sự nghiệp. Tần Mục toàn bộ thu nhận, có chút người liền ngồi không yên, còn có người nhảy ra mỉa mai.
Đệ nhất thư ký uyển chuyển bày tỏ ý tứ, đại khái nhắc nhở Tần Mục có chút chuyên quyền độc đoán, cho dù hắn ăn thịt cũng nên chừa chút canh cho người khác, ăn mảnh sẽ làm chúng bạn xa lánh. Đây là một loại thái độ của Phương Chấn Bang, nói đến cùng Châu Nghiễm là hành chính chỉnh thể, nếu đem toàn bộ lợi ích ném tới khu khai phát, như vậy chẳng phải Tần Mục một nhà độc đại, ai có thể chế hành được hắn? Đừng đến lúc đó Tần Mục không cần thông qua quan hệ với Phương Chấn Bang, trực tiếp vượt cấp mà đi, như vậy công tích của Phương Chấn Bang sẽ bị Tần Mục gạt bỏ hơn phân nửa, như vậy được không bù nổi mất. Tần Mục hiểu được ý tứ của đệ nhất thư ký, phi thường thận trọng nói với hắn, trong đoàn khảo sát có vài công ty thực lực rất khá, Tần Mục đã phái người qua Hong Kong khảo sát, tin tức phản hồi thật khả quang. Vì vậy Tần Mục đề nghị thư ký làm ra kế hoạch, hơn nữa đem thực lực cùng phạm vi kinh doanh của mấy công ty kia đưa cho thư ký.
Kiệu hoa mỗi người nâng, mặc dù thư ký không có địa phương nào xuất sắc trong hành chính, nhưng là người tri kỷ nhất của lãnh đạo tối cao trong thành ủy, chuyện tốt cũng phải xem người mà tặng, thư ký có năng lực lấy chiến tích, Phương Chấn Bang sẽ càng thêm xem trọng, như vậy sau này Tần Mục đi quan hệ với thượng tầng của thư ký, không cần chính mình ra mặt cũng có thể nắm chắc một ít tư tưởng của Phương Chấn Bang. Thư ký là người thông minh, cũng là người lả lướt, lập tức hiểu ngầm ý tứ của Tần Mục, cười a a trong điện thoại, nói ra những lời tràng giang đại hải, sau đó cúp điện thoại đem chuyện này đối đãi trọng yếu nhất.
Đây là lợi ích thật sự, đi con đường của thư ký, chẳng những làm cho thư ký đạt được chỗ tốt, còn có thể giúp Tần Mục có thêm một tầng quan hệ thân thiết, nếu Phương Chấn Bang thật sự đi tỉnh ủy, như vậy Tần Mục xem như chôn cây đinh trong tỉnh ủy. Năm nay Tần Mục hai mươi tám, mà năm năm sau Phương Chấn Bang nếu thật đi tỉnh ủy, nhiều lắm chỉ làm thêm mười năm, đến lúc đó thư ký lại xuống địa phương, Tần Mục chưa đầy bốn mươi, không còn Phương Chấn Bang bao che, thư ký có thể đi thêm bao xa? Hai người lòng hiểu mà không nói, mặc dù thư ký có ý thay đổi chỗ dựa, nhưng Tần Mục là người tâm phúc trước mặt Phương Chấn Bang, giao dịch giữa hai người thư ký cũng biết một ít, người có năng lực như vậy đã vươn cành ô liu cho thư ký, cho dù là kẻ ngốc cũng có thể hiểu được cái gì là cùng nhau tiến tới.
Hơn nữa Tần Mục vốn không cần thư ký làm chuyện gì, thuần túy mang theo tâm tính kết giao bạn bè, nếu không sẽ không dễ dàng đem lợi ích đầu tư lớn như vậy ném ra. Tần Mục dám bỏ, dám ném, nhưng thư ký có thể không thèm tiếp thu, đành lòng chối từ hay sao? Luyến tiếc! Mọi người đều vừa ý ích lợi, loại người kiên trì ý kiến của mình không đụng vách tường không quay đầu sẽ không đi được bao xa trong quan trường.
Vội vội vàng vàng suốt nửa tháng, Tần Mục cũng không gặp mặt Chu Tiểu Mai. Nhà máy tinh viên xây dựng, Chu Tiểu Mai hoàn toàn nắm giữ mạch máu. Vào năm 98, toàn bộ nhà máy tinh viên thế giới có thể đếm được trên đầu ngón tay, Chu Tiểu Mai phải đích thân nắm chắc, không dám có chút qua loa. Đây là con cờ lớn của Tần Mục, nhất định không thể có sai lầm. Hà Tinh lại đảm đương trách nhiệm dẫn đường cho đoàn khảo sát, hơn nữa hữu ý vô ý mang theo đoàn khảo sát chuyển động vây quanh nhà máy tinh viên. Tần Mục biết được tin tức kia, nhất thời vô cùng đau đầu, đây rõ ràng là mang theo hương vị cạnh tranh với Chu Tiểu Mai, quả nhiên làm người khó xử.