Tác giả thuộc dạng lười nên truyện này có nguy cơ bị drop bất cứ lúc nào nha mọi người.(Đơn giản là vì lúc mới bắt đầu viết thì mình nghĩ là dễ nhưng giờ khi viết mới thầy khó vl, cảm thông với bác Slay bên 12 nữ thần vãi, chúc bác ấy cố viết cho xong chuyện.). Những bạn bình luận có thể ghi nội dung diễn biến tiếp theo của truyện trong phần bình luận, nếu thầy hay tác giả sẽ cho vào chuyện. Chúc mọi người đọc tryện zui zẻ. Trong quảng trường lớn nhất của thành Yên Bái, nơi đang diễn ra cuộc khảo nghiệm của học viện Thánh Phong tràn ngập những tiếng cười. Và đương nhiên đây éo phải là tiếng cười đùa zui zẻ mà là tiếng cười nhạo dành cho anh Thiên Sơn nhà ta.
"Hahahaha... phế vật vẫn mãi là phế vật trừ khi mày là thằng nhân vật chính trong cái thế giới này và chuyện đó ếu bao giờ xảy ra và đây là thế giới thực con ạ, thằng phế cmn vật, hahaha." Thằng nhóc tóc vàng lúc trước trêu anh Sơn nhà ta giờ đang khiến cả quảng trường cười nhạo anh Sơn nhà ta ("Mày nói đúng một phần rùi đấy" Tác Giả said:. Tất cả là vì ở đây người có tư chất kém nhất là thằng Phang... à nhầm Phan Nát Mít (Hay viết nhầm vl.) là tư chất màu lam cấp 4, đến cả chị Ly trước kia cũng là tư chất màu lam cấp 2 giờ khảo nghiệm lại thế éo nào bị Tác giả buff quá tay lên mịa đỏ cấp 2 (Xlỗi vì đã buff quá tay.).
"Mịa thằng chó kia từ đầu đến giờ cứ cắn bố đéo tha là thế nào, ê Cốc Cốc nó là đứa nào, tao mà mạnh lên là nó xác định đi ăn shit của tao" Sơn đi xuống khỏi chỗ khảo nghiệm vừa hằm hằm nhìn thằng tóc vàng đang bêu xấu mình.
"Trình Dẻ Rách, thiếu gia nhà họ Trình, một chi nhánh của Nguyễn Gia, tư chất màu vàng cấp 5, hơn đứt thằng nào đó" Cốc Cốc bình tĩnh đáp lại suy nghĩ cáu gắt của Sơn. Nghe Cốc Cốc nói thế Sơn tý nữa tức phụt cả cứt "Ê mày nói kháy tao đấy à."
"Thế chú nghĩ ngoài chú còn ai nữa???" Cốc Cốc đáp luôn éo suy nghĩ, Sơn bực mình éo tèm trả lời đang định đi về thì thằng Minh gọi "Mày éo thi phần Giả Kim với phâfn luyện đan à???"
"Giả Kim, Luyện Đan" Sơn trong đàu đầy dấu chấm hỏi. Biết anh Sơn nhà ta óc chó nên Cốc Cốc giải đáp luôn
"Chú ngu lắm để chương sau anh giải thích,..." (Giờ thì độc giả hiểu tác giả lười cỡ nào rùi đấy nên đừng mong hết chuyện nhá.).