Chán quá, mong mọi người đọc truyện ủng hộ nhiều cho mình có động lực viết. Cứ như thế này thì oải quá, nghề viết này khổ vãi. Tác giả ngán quá đi mất...ất....ất.... Mọi người không ủng hộ thì khi đọc xong nhận xét truyện giùm mình với. Ký túc xá Nam, tầng 50.
Sau khi bị Mỵ Thiên oánh bưu đầu Sơn tỉnh lại thì thấy căn phòng của hắn ngập trong sắc đỏ. Phía giường đối diện, Mỵ Thiên đang xếp bằng tụ linh.
Linh hồn là loại tồn tại phi vật chất mong manh và rời rạc, chính vì vậy mà cần có một quá trình tụ linh để kết nối linh hồn thành một khối vững chắc, người tụ linh thành công lần đầu được gọi là Linh Sĩ. Những người có tư chất linh hồn càng kém thì quá trình tụ linh được bao nhiêu thì liền tăng gấp bấy nhiêu lần, khả năng có thể trở thành Linh Sĩ càng thấp. ( Thanh Niên Sơn nhà ta cắn thuốc nên không được tính). Tư chất Đỏ thì mắt vài ngày, Vàng mất mấy tuần và cứ thế tăng lên, thì tư chất Trắng mất hơn chục năm.
Lén nhìn Mỵ Thiên một lúc, Sơn cũng ngồi dậy lập lại quá trình tụ linh của mình. Sơn cũng biết chuyện linh hồn tư chất Trắng tụ linh mất nhiều thời gian ( Éo phải nhiều mà là quá nhiều.). nhưng vẫn nuôi chút hy vọng. Có một vấn đề ở phần tụ linh lần đầu Sơn vẫn thắc mắc, hắn tụ bao nhiêu thì biến mất bấy nhiêu, chỉ để lại một đốm trắng nhỏ.
"Tùy vào tư chất và cách thức, dựa theo cách của học viện Thánh Phong thì tối đa cần 6 tiếng." Cốc Cốc lạnh nhạt như thường đáp.
"Vậy ta cần bao lâu?" Sơn bồn chồn hỏi, hắn đang rất chán vì mãi mà éo tụ thành công.
"Nếu làm lại từ đầu mà không cắn thuốc thì cần hơn 10....không ngừng nghỉ không ăn uống!"
"Thật không? Chỉ cần hơn 10 ngày thôi sao, anh mày cân tuốt" Sơn mừng rỡ, chỉ cần hơn 1 tuần thì quá ngắn.
"....10 năm bạn ơi và linh hồn sẽ tụ thành oan hồn!" Cốc Cốc liền tát vô mặt Sơn một phát đau điếng chỉ bằng một câu nói.
"Đệt!" Sơn quỳ xuống đất với khuôn mặt tuyệt cmn vọng. "Hết rùi! Thà cắn thuốc lên cấp còn hơn là mất tương lai chỉ để ngồi tụ linh." Sơn chống tay vào tường tự thì thầm an ủi.
"Các linh hồn tư chất hiếm không cần tụ linh!" Cốc Cốc nói tiếp, giọng như nín cười.
"Là sao? Tư chất hiếm, làm gì có?" Sơn nhíu mày nghi ngờ.
"Xếp loại tư chất THÔNG THƯỜNG thì không có! Xếp loại tư chất cổ xưa gồm:
Nghe xong, Sơn vỗ đùi mắng: "Bà mẹ! Tên nghe kêu thế mà thằng lìn nào đổi lại thành Lam, Tím, Vàng nghe như kẹt! Mà khoan! Ba cái cuối là gì?"
" Xích Diệm - Hắc Ám - Xích Nguyệt" Cốc Cốc từ từ trả lời.
"Xích Diệm là Đỏ, Hắc Ám là Đen, thế còn Xích Nguyệt? " Sơn khi nghe Cốc Cốc nói thế khuôn mặt rạng cmn rỡ hỏi lại.
"Xích Nguyệt là tư chất hiếm gặp nhất đến cả đấng tối thượng như Lạc Long Quân còn éo có, đã thế chú lại còn là người duy nhất sở hữu song sinh tư chất. Éo hiểu kiếp trước mày làm ăn kiểu gì mà giờ ăn may như vậy, đã có bảo vật cao cấp như ta lại còn có song sinh tư chất, mẹ kiếp." Cốc Cốc trả lời câu hỏi của Sơn,giọng nghe như bĩu môi chê bai.
"Hơn thế nữa Xích Nguyệt được kết hợp giữa hai tư chất là Xích Diệm và Hắc Ám."
"Đù mịa anh bá thế cơ à? Hóa ra cái tư chất trắng mà lúc khảo nghệm ra là tư chất thứ hai. Giờ thì lũ trêu bố kia, giờ tàn chúng mày sắp đến rồi." Sơn vừa ngồi trong góc vừa cười trông như thằng tâm thần trốn trại.
"Nhưng không tụ linh được thì bá kiểu gì?" Sau khi tự sướng xong anh Sơn nhà ta nhận ra vấn đề thực sự của mình.
Sơn vừa thắc mắc xong thì lập tức một tràng kiến thức ùa vào não hắn.
"Thượng Cổ Công Pháp: Thiên Địa Quyết."
Tiếp thu mớ kiến thức mới nhận được, Sơn mặt cứng đơ đứng dậy mở cửa sổ phòng thò đầu ra nhìn lên trời nói nhỏ: "Buff quá tay rồi cha nội..." Nói xong, Sơn lại leo lên giường ngồi. ( "Yên tâm anh sẽ cho chú ăn hành dài kỳ." Thằng buff nói).
"Thiên Địa Quyết, công pháp luyện linh lực đặc biệt, khi luyện có thể tu dưỡng cả linh hồn của mình, luyện thành tầng 1 có thể hấp thu linh lực trong Thiên Địa để tinh lọc thành linh lực của bản thân và sử dụng như của chính mình, hơn hết là khi chịch nhau cũng có thể hấp thụ được linh lực xung quanh và nhanh hơn gấp đôi bình thường, đối tác làm việc cũng có thể được hưởng một phần số linh lực hấp thụ. Công pháp do chủ nhân đời đầu của Thiên Địa Hội phát hiện trong một di tích cổ. Di tích cổ ấy được khẳng định còn có số tuổi lớn hơn cả Đấng tối Thượng đầu tiên, không xác định được người sáng tạo. Tương truyền chỉ dành cho người có linh lực tư chất song sinh và một trong hai phải là tư chất Xích Nguyệt."
Yêu cầu: Linh hồn tư chất Song Sinh ( Một trong hai là tư chất linh lực Xích Nguyệt.).
Công pháp chia 14 tầng từ 1 đến 14, tầng 1 tương đương Sơ Cấp công pháp, tầng 14 đạt đến Tối Thượng công pháp.
Để tăng lên một tầng cần có quá trình dung hợp linh hồn với một Nữ Thần, dung hợp đủ với 12 Nữ Thần, công pháp đại thành."
"Dung hợp linh hồn? Là chịch à? Thế này thì thành mịa nâng cấp của Thôn Thiên Địa rồi. ".
"Mà khoan có 13 vị nữ thần thì tại sao lại có 14 tầng?" Sơn khi nghĩ kỹ lại lời của Cốc Cốc thì thấy vài đọn kỳ lạ liền hỏi.
"Bây giờ ngươi không cần biết điều đó, khi nào công pháp đến tầng 13 ta sẽ nói, giờ thì ngươi cứ tu luyện đi" Cốc Cốc lạnh nhạt nói với Sơn.
Sơn bắt đầu ngồi xếp bằng vận chuyển công pháp, nhờ Cốc Cốc mà Sơn sở hữu khả năng tiếp thu kinh người, không cần học cũng thuộc, không cần nghĩ cũng hiểu, loại công pháp siêu cấp mà người ta mất hàng chục năm tìm hiểu thì hắn ngáp một cái là am hiểu tường tận.
Vận công pháp Thiên Địa Quyết, Sơn hiểu ngay tại sao Cốc Cốc lại nói tư chất hiếm không cần tụ linh. Đối với các loại tư chất khác, linh hồn ban đầu ở một trạng thái mong manh như chất khí, để nắm bắt và sử dụng cần một quá trình ngưng tụ để chất khí tụ thành chất lỏng, đến khi đạt đến cảnh giới Linh Lực Kết Tinh thì có thể tụ linh lực dạng lỏng thành dạng rắn.
Còn những người sở hữu linh lực tư chất hiếm như hắn vốn là loại linh lực đậm đặc hơn, ở giữa khoảng cách khí và lỏng, muốn ngưng tụ thì phải trực tiếp ngưng tụ thành dạng rắn, tức là đạt tới cảnh giới Linh Lực Kết Tinh. Nhưng không ngưng tụ thì sao tu luyện, không tu luyện thì sao đạt đến cảnh giới Linh Lực Kết Tinh, nên biết, muốn đạt đến cảnh giới Linh Lực Kết Tinh thì thông thường phải là Linh Tá.
Thiên Địa Quyết chính là một cách để giải quyết nghịch lý đó, không cần ngưng tụ linh lực, trực tiếp tu luyện bằng cách hấp thu linh lực trong trời đất, khiến linh lực dần đậm đặc thành dạng lỏng, như vậy cần một thời gian lâu hơn nhiều lần so với trực tiếp tụ lại, nhưng khi thành công thì linh hồn cũng lớn mạnh hơn nhiều so với người cùng cấp.
Trong khi Sơn vận công, hào quang màu đỏ quanh người Mỵ Thiên đột nhiên tỏa ra mạnh hơn rồi nhanh chóng yếu và vụt tắt. Mỵ Thiên thành công tụ linh, trở thành Linh Sĩ cấp 1, nhưng cảm giác phấn khởi khi trở thành Linh Sĩ không hề có mà nhanh chóng bị trí tò mò lấn át, nàng nhìn qua Sơn thấy đang tụ linh, nàng thầm nghĩ: "Khi nãy đang tụ linh sắp thành công thì mình có cảm giác luồng linh lực của mình bị một thứ gì đó hút đi, không lẽ lại là hắn?"
"Hahaha.... Làm gì có chuyện ấy, một tên linh lực tư chất Trắng như hắn thì làm sao làm dược điều nghịch thiên này." Thiên cười thầm trong lòng và bác bỏ ý kiến vừa nghĩ. Nhưng lúc này nàng mới để ý đến xung quang Sơn luồng linh lực màu đỏ mà hôm qua nàng thấy giờ nó đã hiện lên rõ ràng và bay xung quang luồng linh lực màu trắng, còn màu đen thì do bị hòa bóng tối che mất nên có là thánh thì cũng éo thấy.
"Cái gì, hắn tư chất Trắng sao tụ linh lại có màu đỏ, đã thế lại còn bao quanh màu trắng. Không thể có chuyện một người có hai tư chất được, điều này là bất khả thi." Thiên nhìn thấy vậy thì cả đống thắc mắc trong đầu bay lên.
Một tiếng, hai tiếng, ba tiếng sau Sơn vẫn ngồi vận công, Mỵ Thiên sau khi thắc mắc đã chạy biến ra ngoài và phải lúc lâu sau mới về. Ngay sau khi bước vào phòng nàng nhảy lên giường ôm gối đi ngủ luôn, éo quan tâm có một thằng dâm tặc ở trong phòng ngồi tụ linh.
Sáng hôm sau.
"Này! Ngươi có tụ linh thành công không?"
Đó là câu đầu tiên mà Mỵ Thiên nói khi mở mắt thức dậy.
"Không!" Sơn uể oải vươn người, hắn vận công cả đêm nhưng tiến triển rất chậm vì Thiên Địa Quyết hiện tại chỉ là sơ cấp công pháp, chỉ hấp thu được một phần nhỏ linh lực xung quanh, mà linh lực xung quanh quá ít nên hắn đành chịu.
Mỵ Thiên cũng thở dài, xem ra nàng đã nghĩ nhiều. Những thắc mắc hôm qua nàng không hề hỏi Sơn mà chỉ im lặng như chưa có chuyện gì xảy ra.