Sau một trận yêu đương dằng dai kịch liệt, Vệ Tiểu Điển nằm trên ngực Lí An Sở thở dốc, hưởng thụ sự vuốt ve êm dịu trên lưng. Thật lâu sau, đột nhiên ngẩng đầu nói: “Sở ca ca, nhớ lần đầu gặp ngươi, ta mới cao có một chút.” Hắn đưa tay tả chiều cao.
Lí An Sở không nhìn, “Ừ” một tiếng, hôn lên trán hắn một cái.
“Lúc sư phụ sư bá xuống núi, ta đã cao đến ngực ngươi.” Hắn cười ngọt ngào nhớ lại.
Lí An Sở lại “Ừ” một tiếng, lại hôn lên má hắn.
“Chúng ta cãi nhau năm ấy, ta hình như đã đến vai ngươi… Không, là cằm.”
Lí An Sở lại “Ừ” một tiếng, nhẹ nhàng cạp chóp mũi hắn.
“Hiện giờ có lẽ ta đến vành tai ngươi, lớn nhanh quá phải không?” Vệ Tiểu Điển vẻ mặt càng ngày càng hưng phấn.
Lí An Sở yêu thương mà “Ừ”, hôn lên vành tai hắn, khiến hắn cười khanh khách.
“Có lẽ ta còn cao thêm, nói không chừng còn cao hơn ngươi.” Vệ Tiểu Điển mặt đầy vẻ thèm muốn, “Sở ca ca, chờ ta cao hơn ngươi, thì đến lượt ta bế ngươi nhá?”
Lí An Sở rốt cuộc “Ừ” không nổi, đành phải lật người, nhắm ngay cái miệng nhỏ nhắn đang còn muốn nói gì đó, ra sức mà hôn tiếp…
~Hòan~
***
*Đê đầu* Lại một lần nữa, rất cảm ơn các bạn đã theo dõi bộ truyện đến hồi kết XD~~~ Bộ này còn 1 phiên ngoại về Sư phụ, Sư bá của TBKL, nhưng do phần này dài( í hí~)=> mình lười(í hí hí~) => Bữa nào rảnh mình edit hết phần này, chứ jờ thì… =)))~~~ bạn nào hứng thì đọc chút trích đoạn xem sao:
… Chính là hắn không cam lòng!! Không cam lòng a… Ô ô ô… Sao có thể cứ như vậy bị ngườii chinh phục… Ô ô ô… Ta muốn chạy trốn… Ô ô ô… Trốn trốn trốn…
Chạy trốn tới kĩ viện gặp tình nhân cũ, miệng chưa hôn đã bị bắt về;
Chạy trốn tới tửu lâu uống rượu Hoa Điểu lâu năm, vò rượu chưa mở ra đã bị bắt về;
Chạy trốn tới nhà lão bằng hữu xem kịch, còn chưa có mở màn đã bị bắt về;
Chạy trốn tới khu săn bắn phía tây núi xem đua ngựa, ngựa còn chưa xuất phát hắn đã bị bắt về trước;