Nói chung chuyện thằng khốn kiakhá đơn giản, tôi kêu đám đầu trâu mặt ngựa đến dọa nạt một hồi thì cũng xong. Với thành phần như nó thì cứ dùng biện pháp trực tiếp nhất là ổn. Cơ mà hình như trước đó lão Tùng có gọi điện cho nó hay sao ấy mà lúc gặp tôi thằng nhóc ngoan như cún. Mọi chuyện được giải quyết trong êm đẹp và dễ dàng bất ngờ.
Còn mỗi hôm cuối ở nhà nên tôi dành cả ngày cả đêm ở bên Quỳnh. Sau đêm đó với con nhỏ Vy, tự nhiên tôi lại thấy mình có chút tội lỗi khi ở gần chị. Cảm giác như kiểu bạn đi ngoại tình rồi về nhà vẫn được vợ ân cần chăm sóc vậy. Nó cứ ngượng ngượng rồi có nhiều thứ rất khó tả, các bạn phải rơi vào trường hợp đó mới hiểu được. Mặc dù mối quan hệ giữa tôi và chị chỉ ở mức nửa vời, trên bạn bè và lại dưới người yêu. Chẳng có kiểu bạn bè nào lại *** nhau như gà rồi rên hừ hừ vì sướng cả nhưng mà lại dù dưới người yêu vì hình như chỉ có chị có tình cảm. Còn tôi vẫn đón nhận, vẫn quan tâm vẫn nâng niu chị nhưng lại chưa bao giờ nói rằng tôi yêu chị, mọi thứ thật rắc rối phải không?
Cuối cùng cũng đến ngày tập trung để vào quân sự, tất cả sinh viên sẽ đến trường và có xe đưa đón đến tận doanh trại. Tính tôi thì khá là dễ chịu, mang vài bộ quần áo đơn giản như thường ngày vẫn mặc thôi vì hình như trong đó được phát cả quân trang của bộ đội. Chỉ có chút phân vân khi tính đến vụ giày dép, quần áo thì xài chung nhưng giày phải tự mang. Nhìn cái tủ giày gần như toàn là của em tặng mà tôi thấy hơi khó nghĩ, nhiều lúc tôi hoang phí thì hoang phí thật, nhưng mà… nói thế nào nhỉ. Đại khái kiểu toàn đồ kỉ niệm nên tôi không muốn mang đến một nơi hỗn độn như thế, bạn nào thích giày sẽ hiểu, để giày bẩn là thứ đại kỵ nhất. Hơn nữa chưa kể đến những đôi tôi thích giá cũng không phải rẻ. Cuối cùng đành chạy ra shop xách hai đôi mới về, không phải auth nên cũng chỉ hơn triệu, thế cho đỡ khó nghĩ. Nhiều lúc cứ tự thấy bản thân mình hâm hâm một cách không giống ai ấy.
Đồ đạc cũng chỉ có thế, ngoài ra thêm vài thứ linh tinh nữa nên tôi nhét vừa đủ một cái valy du lịch. Tưởng nhiều nhưng đến chỗ tập trung mới biết, mình chưa thấm vào đâu so với chúng nó. Cả khóa đi nên khá đông sinh viên, đám con gái phải cỡ 3 cái valy như tôi, chưa kể còn có nhiều đứa ôm cả gấu bông rồi gối củng to đùng đi theo. Thôi coi như bỏ qua đám sinh vật rắc rối đó vì chúng nó vẫn vậy rồi, điều làm tôi ngạc nhiên hơn là nhiều thanh niên cũng y hệt vậy. Đầu tóc chải chuốt bóng lộn, ăn mặc cứ như lên sàn tới nơi khác hẳn với vẻ bình thường của tôi.
Tôi không có ý gì nhưng nhìn giống kiểu tụi nhà giàu mới nổi, thích phô trương quá mức, mà thật ra toàn tiêu tiền của ông bà già chứ có làm mẹ gì đâu. Tôi bình thường thì hay đi chơi thế chứ thỉnh thoảng vẫn làm vài việc linh tinh cho ông già, cuối năm cũng kiểm kê rồi làm quá trời việc chớ không có giống tụi nó đâu nha. À thật ra điều này cũng dễ hiểu, nó như một kiểu bản năng của con đực thích khoe mẽ trước giống cái vậy. Tôi đã từng đọc ở trên mạng là nếu đi tập quân sự mà không kiếm được người yêu, coi như cả thời đại học của bạn cũng vậy.
Chở tôi đến trường bằng con Vespa đỏ của mình, Quỳnh tạm biệt tôi bằng một nụ hôn gió đầy quyến rũ đúng với phong cách thường thấy. Chị rất biết cách làm người khác xao xuyến vì mình mà. Tôi đến khá muộn nên gần như đã đông đủ sinh viên ở trong sân trường rồi, cả khóa đi nên đông vãi cứt, toàn người là người. Kiếm mãi trong đám đông thì mới thấy tụi lớp tôi, đám bạn đang tranh thủ đứng tia gái mới ghê chớ. Ngó thấy tôi đến, thằng C vỗ vai chỉ trỏ.
- Má, con bé kia vú to ghê mày.
- Thế thì mày lại phải nhìn em gái áo kẻ bên kia, quả đít này mà doggy thì phê đừng hỏi.
Một thằng trong nhóm xuýt xoa, mồm chóp chép cứ như kiểu thèm chảy dãi đến nơi vậy. Trường xây dựng nhưng cũng không thiếu các bóng hồng đâu nha, không nói đâu xa, đơn cử như em Hương thịt bụng người yêu thằng An cũng được tính vào hàng hoa khôi của khóa. Cơ mà chả hiểu sao nó với thằng An lại yêu nhau, đã thế lại còn là con nhỏ tán thằng kia trước mới lạ chớ. Nhiều sự đời nó oái oăm thật, mèo mù lại vớ được cá rán.
Đợi ông hiệu trưởng hiệu phó gì đó lên phát biểu đọc diễn văn chán chê một hồi thì tụi tôi cũng được lên đường. Gần hai chục cái xe 36 chỗ đã trực sẵn, chỉ đợi sinh viên lên là khởi hành. Lớp tôi được có hơn chục đứa con gái, ngoài con Hương ra thì còn có 2,3 con bé nữa là dễ nhìn thôi chứ phần còn lại toàn cá xấu. Tất cả được đưa đến một khu quân sự ở rìa rìa ngoại ô thành phố để bắt đầu cuộc sống cách ly với xã hội.
Lại tập trung rồi lại nghe mấy ông ở đó phát biểu chán chê một lúc thì mới được đi nhận phòng ở nội trú, rồi phát quân tư trang như ba lô bộ đội, quần áo, nón, chăn màn. Cả khoa ít con gái nên chúng nó được ở riêng một tầng trên, khoảng tầm hơn chục phòng nữ gì đó. Tầng dưới rồi các khu nhà khác thì là của đám con trai. Vấn đề lợi ích liên quan đến gái gú rõ ràng như vậy nên lớp nào cũng tranh nhau được ở tầng dưới của tụi con gái. Nhờ sự đấu tranh quyết liệt, chửi nhau đến sùi bọt mép của thằng lớp trưởng mà tụi tôi được may mắn chui vô cái lầu hai thiên đường đó ở.
Xếp chăn màn vô giường, một phòng có 8 thằng đực ở với nhau. Nói thật là học cùng lớp nhưng sao tôi nhìn gương mặt nào cũng lạ lẫm vãi cứt, hên là được một thằng trong đám chơi thân cùng lớp ở cùng, thằng này tên Huy, bọn tôi thường gọi là Huy voi vì nó to vãi chưởng. Cao có khoảng mét 75 mà nó nặng tận 90 cân, tôi cũng to mà còn phải chào thua nó. Hai thằng nói chung chơi cũng hợp rơ, tôi với nó có nhiều nét tương đồng phết như nhà cùng ở trong thành phố, thích chơi game chơi cá cảnh các thứ, nghe bảo ông bà già nó làm bên chi cục thuế nên cũng lực dữ dội. Chỉ khác một điều duy nhất, thằng này chưa một mối tình vắt vai chứ không có như tôi. Không, không phải nó gay đâu nhé, cu cậu chơi gái rành một cây nhưng riêng khoản yêu đương thì lại khác. Mấy lần thằng này kể với tôi là toàn gặp phải cái thứ gái trường mỏ, tuy nó xấu thì xấu thật nhưng không hề ngu một tí nào. Thành ra cu cậu quyết tâm lần này đi quân sự sẽ phải kiếm được người yêu.
Mọi thứ đều có vẻ khá ổn, chỉ có một thứ làm tôi thấy hơi khó chịu khi ở đây. Đấy là cơm ở căng tin dờ vãi đái, hôm thì khô hôm thì nát, bạn nào từng trải qua rồi mới biết sự khủng khiếp của nó. Không phải do tôi kén chọn mà là tại bụng tôi khá yếu từ sau cái đợt bị xuất huyết dạ dày, cái ngày đầu tiên ở trong quân sư kết thúc bằng việc tôi bị cụ Tháo đến hỏi thăm liên tục.
Vẫn chưa hết đâu, đến đêm lúc đi ngủ, thằng voi ngáy to quá làm nguyên đám trong phòng mắt mở thao láo. Đã lạ giường rồi thì chớ, lại còn phải chịu cảnh sống chung với cái máy cưa. Một thằng trong phòng chịu không nổi, mò dậy lục ba lô rồi kêu.
- Ê tụi bây, dậy uống rượu. Thằng nào có đồ ăn gì không?
Vừa nói nó vừa lôi cái chai nửa lít trong balo ra ngoài, nghe mùi rượu nếp thơm lừng tỏa ra khắp phòng làm tôi chảy nước miếng. Tại sao trước khi đi mình không xách theo chai rượu như thằng này nhỉ. Cả phòng lục đồ đạc kiếm mồi một hồi thì chẳng có gì ngoài mấy gói mì tôm. Thế là tôi với 4 thằng nữa chui ra ban công phía sau để nhậu, phòng có 8 thằng thì thằng Huy đang ngủ, hai thằng còn lại thuộc dạng đụt đụt nên bỏ. Không có chén nên rót ra cốc, cứ thế uống xoay vòng. Được một hồi thì thêm 3 thằng phòng bên cạnh cũng mò sang uống ké. Cả đám vừa uống vừa nói chuyện linh tinh, đủ mọi chủ để rồi cuối cùng lại quay về gái gú.
- Khóa mình có mấy em nhìn mướt phết nhỉ.
- Ờ. Cơ mà hơi ít gái, cả nghìn thằng đực mà chưa được trăm đứa con gái.
- Đấy là mày còn chưa kể đến mấy em xấu xấu, đầu to mắt trố nữa.
- Thế thì mấy em gái xinh mới càng làm giá tợn. Như em Lan Anh ở bên khoa kinh tế xây dựng ấy, kiêu vãi cứt. Tao tán nửa năm rồi mà chưa đổ.
Một thằng trong nhóm phụ họa theo, nghe giọng có vẻ cay cú tợn. Em này thì tôi có biết, xinh, ngon, gầm cao máy thoáng, gặp mấy lần ở trong trường rồi nhưng cũng chưa bao giờ nói chuyện. Thằng Khoa – cùng phòng tôi bĩu môi kể khi nghe nhắc đến tên em Lan Anh.
- Mày đi xe gì? Wave á? Nghỉ mẹ nó đi. Con này chỉ thích thằng nào đi cỡ Sh hay Liberty thôi.
- Thảo nào. Dm phí công nửa năm nay tao nhắn tin gạ gẫm rồi nửa đêm còn đi mua phở cho nó.
Thằng kia nốc cạn cốc rượu, nói thế nhưng mặt nó muốn khóc đến nơi vậy. Thấy nó như vậy nhưng thằng Khoa chưa dừng lại mà kể tiếp.
- Còn nữa cơ. Nghe bảo con này cũng chơi bời từ hồi cấp 3 rồi. Hơn nữa mày tưởng yêu nó là dễ à, 20 -10 quà với hoa đếm không xuể. Nó đẹp nó có quyền mà.
- Sao cái đéo gì mày cũng biết thế.
Thằng Khoa hơi cứng họng khi bị thằng bạn phòng bên hỏi vặn. Bất chợt hai thằng cùng nhìn nhau cười khổ như nhận ra chiến hữu. Hóa ra ông này cũng tán em kia nhưng đéo được, thảo nào tìm hiểu kĩ thế. Nói không phải khoe nhưng ở đây ít thằng có điều kiện như tôi hay thằng Huy, toàn sinh viên tỉnh lẻ, với làm sao nổi mấy con bé thích tìm mỏ như thế.
- Đâu con nào xinh con nào ngon.
Giọng nói ồm ồm của thằng Huy vang lên từ phía sau, nó thò bộ mặt đang cười khả ố ra ngoài rồi ngồi xuống nhập bọn.
- Dm ngủ như lợn vậy.
- Hề hề. Làm thế nào được. Thói quen rồi.
Nó cười đểu cáng khi bị bọn tôi chửi vì tội ngáy to, thằng Khoa rót nửa cốc rượu rồi đưa cho nó.
- Uống đi. Dm phạt mày đấy.
- Rồi rồi. Thế bọn mày đang nói vụ gì mà xinh với cả ngon vậy.
- À, đang bảo em Lan Anh bên kinh tế. Xinh nhưng mà lại thích học mỏ
- Đâu đâu. Có ảnh không xem nào.
Đúng là cái thằng đói gái lâu ngày, Huy nhìn cái ảnh trên fb của con bé kia mà thèm rỏ dãi. Mà công nhận là con nhỏ này ngon thật, đẹp kiểu hơi chảnh chảnh xong có mấy quả ảnh khoe vếu khoe chân trông khá phết. Cả đám thấy vẻ thèm thuồng của thằng Huy thì cười ồ lên, cơ mà nhận ra đang nửa đêm nên lại vội vàng bịt mồm nhau.
- Được rồi bọn mày để tao tán nó. Gì chứ con này hai đường cơ bản là xong.
Thằng Huy vỗ ngực ra điều tự tin cứ như là sắp sửa chén được em gái này ngay ngày mai vậy. Cơ mà không để cho nó hi vọng được lâu, thằng Khoa nhìn gương mặt toàn thịt với mụn trứng cá kia mà lắc đầu nói.
- Tao biết mày có Sh rồi nhưng vẫn chưa đủ đâu.
- Sao mày bảo nó là sinh viên trường mỏ cơ mà.
Khoa tạt nguyên chậu nước lạnh vô mặt thằng bạn đang đần ra bên cạnh.
- Vì mày xấu vãi *** Nó thích Sh nhưng ngoài ra cũng phải đẹp trai nữa.
- Xấu cái *** mẹ mày.
Thằng Huy nhảy dựng lên chửi đổng khi cả đám ôm nhau cười rũ rượi. Sợ nó tự ái nên tụi tôi không dám cười lâu, vội vàng đưa cho nó cốc rượu rồi vỗ vai như an ủi. Thằng phòng bên bỗng nhiên thở dài nói.
- Chả lẽ nước phù sa lại chảy ra ruộng ngoài à. Phí vl.
- Biết làm sao được. Thằng có điều kiện thì xấu, còn tao với mày thì lại đéo có lực.
Nghe chừng thằng Huy cay lắm khi bị đá xéo như vậy. Ngoại hình cũng là một trong những thứ ảnh hưởng lớn nhất đến đường tình duyên của nó thì phải. Sự tức giận của nó lan sang cà con nhỏ xinh đẹp tên Lan Anh kia.
- Dm. Cái thứ con gái đéo gì mà khó chiều thế. Đã đòi giàu lại còn phải đẹp trai. Như này thì bố tao cũng chịu. À không đúng…
Nó im im một lúc khi chợt nhớ ra điều gì đó, hai cái mắt một mí ngó sang phía tôi rồi cười dâm ô như Columbus tìm ra châu Mỹ. Sao bỗng dưng tôi thấy lạnh sống lưng nhỉ.
- Tao biết một thằng đủ tiêu chí của con nhỏ đó luôn đấy tụi bây.
- Ai? Thằng nào cơ.
Cả nhóm ồn ào tò mò nhìn thằng Voi như đợi câu trả lời. Mặc cho cái nhìn đau khổ của tôi, thằng phản bạn lên tiếng.