Lý Chấn sai người đi mời Đường Hoài Đức, không lâu sau, Đường Hoài Đức tới trong phòng, sau khi hắn nhìn thấy Lý Chấn thì , ôm quyền hành lễ, cung kính nói: "Đêm khuya quấy rầy tổng thống nghỉ ngơi, lão hủ cảm thấy rất hổ thẹn, xin tổng thống thứ lỗi."
Lý Chấn cười nói: "Ta vẫn chưa nghỉ ngơi, có việc cứ nói thẳng đừng ngại."
Đường Hoài Đức đi thẳng vào vấn đề nói: "Lão hủ đến bái phỏng tổng thống, là theo yêu cầu của thân hào và các vị thương nhân của phố người Hoa, hy vọng tổng thống có thể tham gia lễ mừng vào hai ngày sau, ta lo tổng thống bận rộn, cho nên trước tiên đến báo với tổng thống một tiếng, nếu an bài của tổng thống quá kín thì chúng ta đổi lại thời gian."
Lý Chấn nhíu mày, hắn đã chuẩn bị tới quân giáo Tây Điểm.
Đường Hoài Đức nhìn thấy vẻ mặt của Lý Chấn, trong lòng lộp bộp, hỏi dò: "Chẳng lẽ tổng thống đã có an bài."
Lý Chấn nói: "Ta đã quyết định rời khỏi, tiến hành chặng viếng thăm tiếp theo."
Đường Hoài Đức thở dài một tiếng, trên mặt lộ ra vẻ bất đắc dĩ.
Lý Chấn hỏi: "Hai ngày sau là chuyện gì."
Đường Hoài Đức lập tức vui vẻ, lập tức hồi đáp: "Hai ngày sau là lễ Giáng Sinh của nước Mỹ, phố người Hoa chúng ta nhập gia tùy tục, cũng sắp sửa tiến hành ăn mừng, đến lúc đó sẽ có múa rồng múa sư, cùng với các loại chuyện vui." Dừng một chút, Đường Hoài Đức nói: "Nếu tổng thống an bài kín rồi thì thôi, chờ khi tổng thống sắp về nước sẽ thống nhất tiễn đưa tổng thống."
Lý Chấn thoáng trầm tư một phen, lắc đầu nói: "Ta rời thời gian đi lại mấy ngày, hai ngày sau ta sẽ đúng giờ tham gia lễ Giáng Sinh của phố người Hoa."
"Tốt quá, đa tạ tổng thống, đa tạ tổng thống, ta lập tức đi thông tri."
Đường Hoài Đức khoa chân múa tay, giống như tiểu hài tử.
Lý Chấn hạ quyết định, lập tức bảo Hoàng Cường báo tin tức cho đám người Tả Tông Đường, dời thời gian đi lại mấy ngày, với Tả Tông Đường mà nói, hắn không hiếu kỳ gì với lễ Giáng Sinh, đây là tết của người nước ngoài, chẳng iên quan gì tới hắn, hắn chỉ muốn sớm tới quân giáo Tây Điểm, sau đó trao đổi với chuyên gia quân sự của quân giáo Tây Điểm, xác minh ý nghĩ trong lòng hắn.
Nhưng đám liên can Tằng Kỷ Trạch, Tằng Kỷ Hồng, Tả Hiếu Uy thì không nghĩ vậy, chuyện của nước Mỹ khiến bọn họ vẫn cảm thấy phi thường mới mẻ, vẫn chưa chơi đủ, hiện tại có lễ Giáng Sinh, nên vỗ tay vì quyết định của Lý Chấn.
....
Phố người Hoa, Hồng môn tổng đường.
Trong Phòng tiếp khách, Hồng Dịch ngồi ở trên cái, phía dưới bên trái là vị trí trống, thủ vị phía bên phải là A Tát Mãn ngồi, những vị trí phía sau theo thứ tự là các nguyên lão của Hồng môn và đám thương nhân, lúc này, ngoài đại sảnh truyền đến tiếng bước chân, Đường Hoài Đức cao hứng phấn chấn trở về, ngồi xuống thủ vị bên trái đại sảnh, cười nói: "Chư vị, tổng thống đã đồng ý lưu lại, lão nhân gia sẽ cùng ăn mừng Giáng Sinh với chúng ta, sau đó mới khởi hành rời khỏi San Francisco."
Dừng một chút, Đường Hoài Đức còn nói thêm: "Kỳ thật, tổng thống đã xác định thời gian đi rồi, ngày mai sẽ rời khỏi San Francisco, nhưng sau khi nhận được tin tức của chúng ta, lâm thời thay đổi quyết định, ở lại phố người Hoa thêm mấy ngày, tổng thống khá là coi trọng chúng ta, nếu không tuyệt đối sẽ không lưu lại."
Hồng Dịch gật đầu nói: "Tổng thống là một người vì nước vì dân, đây là phúc của dân chúng."
A Tát Mãn tươi cười: "Lão đã xác định tin tức tổng thống tham gia lễ Giáng Sinh, chúng ta nên chuẩn bị một chút, theo ta thấy, ngày này như lễ mừng năm mới của người Mỹ, chúng ta cũng cần đón năm mới, nhưng tiết mục của chúng ta làm thế nào mới có thể khiến tổng thống thích, ta cho rằng phải nổi bật, không thể cũ kỹ."
Hồng Dịch nói: "Múa rồng, múa sư, ngoài ra còn cần thêm an bài khác."
Đường Hoài Đức nghĩ nghĩ, nói: "Theo ta thấy, thêm biểu diễn ca múa."
A Tát Mãn cười hắc hắc, nói: "Đường lão là muốn xem Hồng lâu mộng rồi, tiết mục ở nơi đó cao nhã nhất, cũng hay nhất." Cái gọi là hồng lâu mộng kỳ thật là một tòa địa phương biểu diễn ca múa, nữ tử bên trong bán nghệ không bán thân, hơn nữa ông chủ của hồng lâu mộng cũng không cấm nữ tử rời khỏi, phàm là người muốn đi đều được đồng ý, hơn nữa hồng lâu mộng còn là sản nghiệp của Hồng môn, cái tên hồng lâu mộng chính là Hồng lâu và thêm một chữ mông, hòng tăng thêm cảm giác kiều diễm.
Đường Hoài Đức mặt đỏ lên, nhưng nháy mắt đã khôi phục bình tĩnh, lớn tiếng nói: "Lão phu đích xác muốn tới đó thì sao, lão phu đi ngay ngồi thẳng, huống hồ, Hồng Lâu Mộng biểu diễn ca múa xuất chúng nhất, hơn nữa còn kèm thêm một số thứ chơi của nước ngoài, cũng không tục, để tổng thống tới Hồng Lâu Mộng quan khán cũng không có gì sai."
A Tát Mãn nói: "Đúng đúng, đường lão nói có lý."
Đường Hoài Đức hừ một tiếng, nói: "Có bản lĩnh, tiểu tử ngươi đừng đi."
Hồng Dịch cười nói: ""Đừng đấu võ mồm nữa, nếu muốn đi thì ta hiện tại phái người đi mời Trần đại gia của Hồng Lâu Mộng đến một chuyến, thương lượng chuyện nghênh đón tổng thống." Hắn nhìn về phía Hồng Thanh Long, phân phó: "Thanh Long đi một chuyến, thỉnh Trần đại gia đến tổng đường nghị sự."
"Vâng."
Hồng Thanh Long lập tức đi ngay, tổng đường Hồng môn lại bắt đầu thảo luận.
Mọi người đều bày mưu tính kế vì chuyện của ăn mừng.
Khoảng nửa giờ, Hồng Thanh Long bất mãn trở lại đại sảnh, hắn vẻ mặt chán nản, bất đắc dĩ nói: "Môn chủ, ta nói chuyện nghênh đón tổng thống với Trần đại gia, nhưng Trần đại gia lại tự dưng nổi giận, nói tất cả như bình thường, không thể bởi vì tổng thống tới mà an bài đặc biệt."
Đường Hoài Đức nhíu mày nói: "Tiểu trần làm sao thế, sao không biết nghĩ tới đại cục, tổng thống nguyện ý ở lại phố người Hoa đón năm mới, , đây là đại sự." Từ cách xưng hô của Đường Hoài Đức mà đoán, Đường Hoài Đức hiển nhiên là quen Trần đại gia của Hồng Lâu Mộng.
A Tát Mãn nói: "Hồng môn chủ, ngài tự mình đi một chuyến đi."
Hồng Dịch lắc đầu, nói: "Tiểu trần đã hạ quyết định, cho dù ta tự mình đi khuyên bảo cũng vô dụng, huống hồ, tiểu Trần là con của bạn cũ ta, ta sao có thể ép nàng ta, thôi, cho dù không an bài đặc thù cũng không sao, dù sao bên trong Hồng Lâu Mộng tiết mục đều rất tốt."
A Tát Mãn nghe xong, không khuyên bảo nữa.
Nhưng, hắn vẫn cảm thấy nên an bài một chút.
Đường Hoài Đức đổi đề tài, còn nói thêm: "Chúng ta hiện tại sắp xếp lại lưu trình ngày hôm đó, định ra mọi chuyện." Lập tức, Đường Hoài Đức quết định chuyện ngày lễ Giáng Sinh, nhất nhất thảo luận với người ngồi đây.