Vương Hồng nghe thấy lời nói của Đường Hoài Đức và A Tát Mãn, trên mặt tràn ngập vẻ bất lực.
Hắn nhìn về phía Lý Chấn, vừa khóc vừa xin giúp đỡ: "Tổng thống, lão gia tử và A Tát Mãn tiên sinh đều bị cự tuyệt, hiện tại chỉ có ngài mới có thể giúp môn chủ, cứu môn chủ một mạng, thỉnh tổng thống nể mặt môn chủ nhiều năm như vậy bảo hộ dân chúng phố người Hoa, cứu môn chủ đi."
"Câm miệng!"
Lý Chấn hét lớn một tiếng, hung hăng lườm Vương Hồng một cái.
Lúc trước, hắn đã nói sẽ hỗ trợ, hiện tại Vương Hồng vẫn khóc sướt mướt dây dưa, khiến Lý Chấn rất bực mình.
Việc này vốn đã rất phức tạp, Vương Hồng còn càn quấy, Lý Chấn càng thêm bực bội.
Vương Hồng bị khiển trách. Lập tức câm miệng. Sợ hãi nhìn Lý Chấn.
Đường Hoài Đức khẽ thở dài nói: "Vương Hồng à, tổng thống nếu đã đáp ứng giúp Hồng lão đệ thì nhất định sẽ làm được. Ngươi bên cạnh lải nhải, ai nghe cũng thấy phiền. Chúng ta không nghĩ ra chủ ý, cũng không tìm thấy biện pháp thì dựa vào ai đây? Chỉ có dựa vào tổng thống, hiện tại chuyện tất cả đều đặt ở trên người tổng thống, áp lực rất lớn, ngươi phải lượng giải mới đúng."
A Tát Mãn nói: "Vương Hồng huynh đệ, đừng gấp, rồi sẽ có biện pháp."
Vương Hồng gật đầu, không dám nói gì nữa.
Lý Chấn nói: "Chuyện này ta càng nghĩ càng thấy khó xử lý."
Lời này vừa nói ra, chỉ nghe thấy chung quanh liên tục vang lên tiếng thở dài.
Lý Chấn tiếp tục nói: "Có điều, muốn cứu Hồng môn chủ cũng không phải là không có hy vọng. Ta đi bái kiến tổng thống Mỹ, xem bọn họ có thái độ gì về chuyện này. Nếu bọn họ có thể mở một con mắt nhắm một con mắt, có thể sẽ có hy vọng."
Vương Hồng hỏi: "Nếu tổng thống Mỹ không chịu buông tay thì sao?"
Lý Chấn lạnh giọng nói: "Bọn họ không đáp ứng, nhưng cũng không phải không có cơ hội, tất cả phải trông vào kế hoạch."
Vương Hồng vừa nghe những lời này, lo lắng trong lòng hơi giảm bớt. Từ bên trong lời nói của Lý Chấn, rõ ràng có một tia cơ hội. Tuy rằng Vương Hồng không biết Lý Chấn rốt cuộc tính thế nào, nhưng khẳng định là có cơ hội cứu Hồng Dịch.
Lý Chấn tiếp tục nói: "Mọi người nên làm gì thì đi làm cái đó đi, ta đi bái phỏng Lâm Khẳng."
Dứt lời, Lý Chấn liền đứng dậy cáo từ.
Đường Hoài Đức vẻ mặt áy náy, hổ thẹn nói: "Tổng thống, hôm nay vốn là chuẩn bị tiệc đón gió cho ngài, không ngờ lại gặp chuyện của Hồng môn chủ, mang tới phiền toái cho ngài rồi."
Lý Chấn nói: "Đồng bào gặp nạn, ta không thể khoanh tay đứng nhìn."
Hắn xoay người dẫn theo Hoàng Cường cùng với binh lính Tiêm Đao doanh rời khỏi Đại Đỉnh tửu lâu, về chỗ ở
Trong tửu lâu, A Tát Mãn nhìn Lý Chấn rời đi, nhẹ giọng hỏi: "Đường lão gia tử, lần này Hồng môn chủ gawjpj nnaj, ngài nói tổng thống có cứu Hồng môn chủ hay không?"
Đường Hoài Đức nói: "Chắc có thể!"
A Tát Mãn nói: "Chắc có thể? Vậu có mấy phần xác suất."
Đường Hoài Đức ngượng ngùng cười, không có trả lời.
Sau khi Lý Chấn dẫn theo Hoàng Cường trở lại chỗ ở, lập tức tới chỗ Lâm Khẳng ở, gõ cửa phòng của Lâm Khẳng. Rất nhanh cửa phòng mở ra!" Lâm Khẳng đứng cửa nhìn thấy là Lý Chấn, cười xua tay nói: "Lý tổng thống, mời vào bên trong."
"Mời."
Lý Chấn và Lâm Khẳng tiến vào gian nhà, phân chia ngồi xuống.
Lâm Khẳng hỏi: "Lý tổng thống tới tìm ta, có chuyện gì sao?"
Lý Chấn gật đầu, nói: "Tổng thống tiên sinh, ta lần này tới tìm ngươi, là về chuyện của Hồng Dịch môn chủ Hồng môn phố người Hoa. Chắc tổng thống tiên sinh đã biết chuyện này, đối với chuyện này, ta có một số cái nhìn. Đầu tiên, Hồng môn môn chủ Hồng Dịch đích xác làm không đúng, không nên dẫn người tới tụ tập đánh nhau, thế cho nên lỡ tay giết người, tạo thành ảnh hưởng cực kỳ ác liệt."
"Nhưng, nguyên nhân của chuyện cũng có trách nhiệm của quản sự nước Mỹ đã bị giết. Nếu không phải quản sự nước Mỹ cưỡng gian thê tử của người khác thì không có huyết án phát sinh. Thậm chí, nếu khi Hồng Dịch dẫn người tới nhà xưởng đòi lại công đạo, quản sự nước Mỹ có thể bình tĩnh xử lý chuyện, cũng sẽ không bị Hồng Dịch lỡ tay giết chết. Bởi vậy, trách nhiệm của chuyện này ở cả hai bên, Hồng Dịch có trách nhiệm, mà quản sự nhà xưởng cũng có trách nhiệm, tổng thống tiên sinh cho rằng thế nào?"
Lý Chấn tận lực tâm bình khí hòa nói chuyện, hy vọng Lâm Khẳng có thể chấp nhận.
Lâm Khẳng cười cười, nói: "Lý tổng thống nói rất đúng, chuyện này hai bên đều có trách nhiệm. Nhưng, người phạm tội cưỡng gian đã bị giết chết, tội mà hắn phải chịu đã không thể phán xử, có thể nói đã ứng với xử phạt rồi. Về phần Hồng Dịch, hiện tại đã bị giam giữ. Hồng Dịch không chỉ giết quản sự nhà xưởng, còn giết chết nhân viên bảo vệ của nhà xưởng. Giết chết nhiều thị dân nước Mỹ như vậy, Hồng Dịch khó thoát khỏi phải chịu tội."
Lý Chấn hỏi: "Xử trí như thế nào?"
Lâm Khẳng kiên định nói: "Phải xử tử!"
Lý Chấn mày nhăn lại, lắc đầu nói: "Tổng thống tiên sinh, Hồng Dịch tạo thành tử vong cho nhân viên bảo vệ nhà xưởng, đây là hắn cố ý sao? Cũng không phải Hồng Dịch cố ý. Là vì quản sự nhà xưởng nước Mỹ muốn đuổi Hồng Dịch cùng với Hồng môn huynh đệ, mới có nhân viên bảo vệ nhà xưởng ra tay trước, Hồng Dịch cùng với Hồng môn huynh đệ phòng ngự động, là thuộc về hành vi tự vệ. Bọn họ giết người cũng không phải là cố ý, đều là lỡ tay giết người."
Lý Chấn vẻ mặt nghiêm túc, trầm giọng nói: "Nói tới cùng, nguyên nhân chuyện này cũng không phải do Hồng Dịch dẫn tới. Ta cho rằng Hồng Dịch về tình có thể tha, thỉnh tổng thống tiên sinh châm chước."
Lâm Khẳng lắc đầu nói: "Nước Mỹ có luật phápcủa nước Mỹ, Hồng Dịch giết người phải bị xử tử."
Lý Chấn vừa nghe thấy ngữ khí này, trong lòng cũng tức giận.
Hắn đã nói rõ chân tướng rành mạch, chính là hy vọng Lâm Khẳng mở một mặt lưới. Việc này tuy rằng Hồng Dịch sai, nhưng không phải tất cả đều là lỗi của Hồng Dịch, hơn nữa lỗi của người Mỹ lớn hơn. Hiện tại muốn xử tử Hồng Dịch, Lý Chấn khẳng định không cam lòng kết quả này kết quả này."
Lý Chấn hít sâu, nói: "Tổng thống tiên sinh, có thể nể mặt ta không?"
Lâm Khẳng nói: "Quốc pháp không thể dung."
Sắc mặt Lý Chấn mặt đột nhiên biến hóa, lạnh giọng cười nói: "Hay hay quốc pháp không thể dung. Tổng thống tiên sinh, chuyện của Hồng Dịch chỉ sợ ta phải nhúng tay, ta cũng sẽ xử lý chuyện của Hồng Dịch. Đương nhiên, thỉnh tổng thống tiên sinh yên tâm, ta sẽ không áp dụng hình thức bạo lực, cũng sẽ không phái người cướp ngục, ta sẽ áp dụng phương thức của ta để cứu Hồng Dịch ra. Chuyện này chúng ta mỗi người một hướng, ngươi muốn xử tử Hồng Dịch, còn ta thì toàn lực nghĩ cách cứu viện."
Lâm Khẳng nhíu mày nói: "Lý tổng thống, chuyện này ngài không thích hợp nhúng tay."
Lý Chấn nói: "Quan hệ tới tính mạng của dân chúng Trung Quốc, ta không thể buông tay. Huống hồ, Hồng Dịch cũng không phải cố ý tạo thành kết quả như vậy, xuất hiện chuyện như vậy, trách nhiệm của quản sự nước Mỹ nhà xưởng tạo thành lớn hơn, hắn không chỉ cưỡng gian nữ tử tay trói gà không chặt, còn dẫn đầu sai nhân viên bảo vệ nhà xưởng xuất thủ. Tổng thống tiên sinh, sau khi ta nhúng tay vào chuyện này, có thể sẽ xuất hiện rất nhiều tình huống không thể khống chế, đối với nước Mỹ cũng có thể tạo thành ảnh hưởng nhất định, xin ngươi chuẩn bị. Cáo từ."
Sau khi nói xong, Lý Chấn xoay người rời khỏi.
Lâm Khẳng vươn tay ra muốn khuyên bảo Lý Chấn, nhưng vừa nghĩ tới thái độ của Lý Chấn, cuối cùng không nói gì. Đồng dạng, Lâm Khẳng cũng muốn xem Lý Chấn rốt cuộc có thủ đoạn gì, xem Lý Chấn sẽ cứu Hồng Dịch thế nào.