Đi tới chỗ không người, Mộ Dung Diên cũng không nhịn được nữa mà nổi trận lôi đình, phát tiết lửa giận trong lòng.
Các nữ đệ tử bên người cách nàng khá xa, không dám tới gần, không dám nói ra lời nào.
- Lẽ nào, lẽ nào là Kiếm Phi vẫn đang lén lút trợ giúp tiện nhân kia tu hành hay sao?
Chuyện này không phải là chuyện không thể nào, người phá hoại Ứng Vô Song tu hành là đệ tử của Kiếm Minh, mà Mặc Kiếm Phi lại là Minh chủ Kiếm Minh.
Chỉ có như vậy thì mới có thể giải thích được chuyện đã xảy ra hôm nay.
- Đáng ghét, Ứng Vô Song à Ứng Vô Song, ngươi tự mình tìm chết thì đừng trách ta lòng dạ độc ác!
Mộ Dung Diên đã quyết định, muốn cho Ứng Vô Song đẹp mặt.
Các nữ đệ tử xung quanh nhìn nhau, biết Mộ Dung Diên đã muốn dùng thủ đoạn cực đoan, dùng năng lực của nàng, quả thật nàng có thể làm được chuyện này.
Các nàng rất đồng tình đối với Ứng Vô Song.
Đột nhiên, một luồng ánh kiếm đột nhiên đi tới, là Mặc Kiếm Phi.
Hắn đến làm cho Mộ Dung Diên ngẩn ra, lập tức lại dùng mặt lạnh đối diện với hắn.
- Các ngươi lui xuống trước đi.
Mặc Kiếm Phi nói.
Bốn nữ đệ tử kia cũng không do dự, xoay người rời đi.
- Đừng đi, các ngươi không cần phải nghe lời của hắn.
Nhưng mà, Mộ Dung Diên lại gọi các nàng lại.
- Diên nhi...
Mặc Kiếm Phi nhíu nhíu mày, có chút không vui.
- Ngươi tới đây để làm gì? Không đi tìm Ứng Vô Song tâm sự sao? Đúng rồi, hôm nay nàng thu được loại ưu ba hạng mục, ngươi không đi chúc mừng sao? Hay là, ngươi đã biết được chuyện này rồi?
Mộ Dung Diên liên tục cười lạnh, trong lời nói mang theo sự châm chọc.
- Chính là vì thế cho nên ta mới tới.
Mặc Kiếm Phi nói.
- Thật sao?
Mộ Dung Diên cũng muốn nghe một chút xem hắn sẽ nói cái gì.
- Ta đã từng khuyên nàng, không nên làm tuyệt như vậy, một lần cơ hội tu hành cũng không cho người ta...
Mặc Kiếm Phi nói ra lời khiến cho người ta cảm thấy ngoài ý muốn, không ngờ không phải là hắn đến xin lỗi, trái lại là chỉ trích.
- Mặc Kiếm Phi, rốt cuộc ngươi có ý gì!
Mộ Dung Diên quát lạnh.
- Mộ Dung sư tỷ, chúng ta đi trước.
Tứ nữ khác nhận ra được chuyện không đúng, muốn rời khỏi để tránh hiềm nghi.
- Không cần, các ngươi cứ chờ ở chỗ này cho ta!
Mộ Dung Diên ra lệnh một tiếng, làm cho các nàng không dám lộn xộn.
Điều này cũng làm cho Mặc Kiếm Phi mất đi chút kiên trì cuối cùng, hắn nói:
- Ngươi cho rằng ta tới đây là để làm gì chứ? Nhận sai với ngươi sao? Nói cho ngươi biết, những người bị ngươi phái đi quấy rối người khác, toàn bộ đã bị trục xuất ra khỏi Anh Hùng Điện rồi.
Mộ Dung Diên rất bất ngờ, nhưng cũng không quan tâm mà chỉ cười khẩy nói:
- Tiện nhân kia đạt được loại ưu ba hạng mà đã nhân cơ hội cáo trạng sao?
Mặc Kiếm Phi thấy nàng như vậy không nhịn được lắc đầu, bất đắc dĩ nói:
- Mộ Dung Diên, ngươi cũng bị trục xuất ra khỏi Anh Hùng Điện.
- Cái gì? Không thể nào?
Mộ Dung Diên hoàn toàn không tin, tâm tình kích động, nói:
- Một tiện nhân mà thôi, không ngờ cũng muốn đá ta ra ngoài Anh Hùng Điện sao?
Nhưng mà, sự trầm mặc của Mặc Kiếm Phi dần dần làm cho nàng dao động, không khỏi hoảng hồn, nhìn về phía bốn nữ tử khác.
Bốn nữ cũng lắc đầu, cùng nàng cũng rất chấn động.
- Là do thông báo vừa nãy, Giang Thần đã làm ra dụng cụ tu hành hàng đầu, đã được Điện Chủ coi trọng.
Mặc Kiếm Phi nói.
- Dụng cụ tu hành hàng đầu?
Mộ Dung Diên có chút không hiểu nói.
- Không sai, Tĩnh Tâm hồ của Anh Hùng Điện, Thiên Trượng phi bộc so sánh với nó lại giống như món đồ chơi của trẻ con vậy.
- Như vậy cũng không thể trục xuất ta, mua lại dụng cụ là được, dựa vào cái gì mà bị Giang Thần áp chế cơ chứ?
Mộ Dung Diên hiểu rõ nguyên nhân biểu hiện ngày hôm nay của Ứng Vô Song, thế nhưng nàng vẫn rất không cam lòng.
- Giang Thần không bán, cũng không cống hiến cho Anh Hùng Điện, nhưng lại cho đệ tử Anh Hùng Điện mượn, thế nhưng, người Kiếm Minh không được mượn.
Mặc Kiếm Phi nghiêm nghị nói.
- Dụng cụ của hắn có thật sự lợi hại như vậy sao?
- Không sai, hơn nữa hắn có quyền khống chế tuyệt đối đối với dụng cụ, người khác sử dụng còn cần phải xem hắn có tình nguyện hay không, lúc này đã có không ít người rút lui Kiếm Minh.
Mặc Kiếm Phi nói.
Nghe đến đó, Mộ Dung Diên mới ý thức được mức độ nghiêm trọng của sự việc.
- Có cái gì quá mức cơ chứ? Anh Hùng Điện muốn trục xuất ta? Không thể, ta chủ động rút lui!
Mộ Dung Diên nói.
- Ngươi gặp phải phiền phức như vậy mà đã muốn rời khỏi như vậy sao?
Mặc Kiếm Phi tức giận không nhẹ, cho dù hắn biết vị hôn thê của mình rất không có trách nhiệm, mọi việc đều lấy mình là trung tâm cũng thế.
- Ha ha, Giang Thần là thứ gì cơ chứ? Là người đến từ địa vực lạc hậu, đồ vật làm ra có lẽ sẽ có ít tác dụng, nhưng hắn có thể nắm giữ mãi được sao? Coi như Anh Hùng Điện đồng ý thì ta cũng sẽ mời đại sư của gia tộc tới phá giiar.
Mặc Kiếm Phi nghĩ thầm, đến lúc đó Kiếm Minh của hắn cũng đã giải tán rồi.
Nhưng mà, hiện nay cũng không biện pháp nào khác.
......
Giang Thần cũng không lo lắng đồ vật của mình bị người khác phá giải, bởi vì, hắn tin tưởng không ai có thể làm được ra nó.
Sau khi Đô Nguyệt đánh sưng miệng mình lên, Giang Thần và Đại trưởng lão cùng với Điện Chủ đã tiến hành trao đổi rất nghiêm túc.
Đầu tiên, Giang Thần trả lại thẻ Kim Long mà Anh Hùng Điện cấp cho mình.
Điện Chủ hỏi hắn còn có những điều kiện gì khác nữa không, khi Giang Thần đưa ra yêu cầu hắn trở về Hỏa vực, khi đó hắn hi vọng có thể có một vị cường giả cấp bậc Tôn giả hỗ trợ cứu phụ thân ra ngoài.
Nhưng lại bị Điện Chủ khéo léo từ chối, nói mặc dù Anh Hùng Điện được tôn sùng, thế nhưng đó là bởi vì không can dự vào trong ân oán cá nhân.
Khi nói tới đây tình tình đã rơi vào bế tắc.
Sau đó, Điện Chủ nói:
- Giang Thần, ngươi nghĩ Anh Hùng Điện để ý tới phương pháp khai phá kỳ mạch là vì nguyên nhân gì?
- Ồ?
Giang Thần ra vẻ không hiểu.
- Có thể thay đổi nhược điểm của Thông thiên cảnh, chuyện này rất quan trọng, sẽ làm cho người của cả đại lục điên cuồng. Thế nhưng, xưa nay Anh Hùng Điện không nghĩ tới chuyện này quá nhiều.
- Mà chuyện Anh Hùng Điện muốn làm chính là, tụ tập một nguồn lực lượng, chống đỡ Tà Vân Điện.
Nghe đến đó, Giang Thần đã rõ đối phương muốn dùng đại nghĩa để thuyết phục mình.
Hắn suy nghĩ một chút, lớn mật nói:
- Điện Chủ, của cải, chỉ là vật phụ thuộc của quyền lợi mà thôi.
Lời này vừa nói ra, các Đại trưởng lão xung quanh hoàn toàn biến sắc, bởi vì lời này của Giang Thần như sấm sét vậy.
- Làm càn!
Thủy Nguyên hét lớn một tiếng, trong mắt toát ra lửa giận.
- Chậm đã.
Điện Chủ gọi hắn lại, bởi vì rõ ràng Giang Thần còn có lời khác muốn nói nữa.
- Giang Thần ta không phải là người đặt lợi ích lên hàng đầu, cũng không phải là không biết cảm ơn người khác.
Giang Thần hít sâu một hơi, nói:
- Ta chỉ không hài lòng vè thái độ trước đó của Tuyết Mi Đại trưởng lão, giống như nên làm như vậy, thậm chí còn chiếm tiện nghi của Anh Hùng Điện vậy.
- Đại nghĩa, ân tình, trong lòng ta tự nắm chắc, không thích người khác thông qua hai thứ này để chèn ép ta.
- Có lúc, vốn là chuyện mà ta muốn làm, thế nhưng bởi vì một ít nguyên nhân mà có khả năng sẽ không đi làm.
- Ví dụ như, ta định chia sẽ miễn phí phương pháp khai phá kỳ mạch cho Anh Hùng Điện, vừa nãy đưa ra yêu cầu chỉ là bất đắc dĩ mà thôi.
- Nhận ân một giọt nước, báo đáp cả một dòng suối, thế nhưng ta không hy vọng có người nào đó cho rằng xuất thân của ta thấp hèn thì cho rằng cái gì ta cũng không hiểu.
Nói tới chỗ này, Tuyết Mi và mấy vị Đại trưởng lão phụ trách chi tiêu thẻ Kim Long của Giang Thần rất là lúng túng.
- Trong non nửa năm này, tiến triển của ta thần tốc là nhờ có Thánh Viện và Anh Hùng Điện, phương pháp khai phá tám cái kỳ mạch, ta sẽ chia sẻ từng cái cho Anh Hùng Điện, thế nhưng kỹ thuật khí tài ba hạng mục tu hành lại là một chuyện khác, có điều khí tài của ba hạng mục ta có thể cho Anh Hùng Điện sử dụng miễn phí.
- Sở dĩ nhằm vào Kiếm Minh là bởi vì ta là một nam nhân, nên có thủ đoạn phản kích ccm ình.
Tiếng nói vừa dứt, Đại trưởng lão và Điện Chủ không biết nên đáp lại ra sao.
Giác ngộ của Giang Thần vượt ra xa ngoài dự đoán của bọn họ.
- Phương pháp khai phá kỳ mạch, chia sẻ cho Anh Hùng Điện, khí tài tu hành, chỉ cần ta vẫn còn là một thành viên của Anh Hùng Điện, như vậy Anh Hùng Điện sẽ được sử dụng miễn phí.
- Đây là báo đáp của ta.
Sau khi Giang Thần đi rồi, Điện Chủ và các Đại trưởng lão nhìn nhau không nói gì.
Sau một lúc lâu, Thủy Nguyên thở dài nói:
- Cách làm người của Giang Thần này, độc nhất vô nhị.
Ngay cả hắn cũng nói lời này, các Đại trưởng lão khác đều bị dọa cho phát sợ.
- Là chúng ta tính toán quá mức ở trên hạng mục mười ngàn vạn, đã tạo thành hiểu lầm, lại sỉ nhục hắn, ta có lỗi.