Luyện công kiếm được đưa đến phòng khách số bốn chữ Tiên, một bút giao dịch hơn trăm ngàn vạn được tiến hành ở bên trong.
Có Mộ Dung Diên vô cùng bạo tay, Giang Thần đã ý thức được hạn mức mười ngàn vạn của Thánh Viện chỉ là bình thường mà thôi.
Đối với hắn đến từ Hỏa vực mà nói, đây là một món tiền của khổng lồ, nhưng ném lên trên mặt bàn lại chỉ là một bút tiêu dùng tầm thường của nhà giàu mà thôi.
- Năm loại linh dược cần thiết để luyện ra thuốc giải Thôi Mệnh hoa, đối với Cao gia, hoàn toàn không đáng giá được nhắc tới.
Nghĩ tới đây, Giang Thần nắm chặt hai tay, nếu không phải hắn sợ Cao gia biết luyện chế thuốc giải, như vậy không chừng sự phẫn nộ do bất công mang đến sẽ được thể hiện ra ở trên mặt của hắn.
- Anh Hùng Điện lại còn xét duyệt từng khoản ta tiêu dùng, đúng là...
Giang Thần lắc đầu một cái, chuyện này quả thật không phải là lòng tham của hắn không đủ, mà là hắn phát hiện ra, phương pháp khai phá tám cái kỳ mạch thực sự quá rẻ.
- Hiện tại ta mới chỉ nói cho bọn họ biết phương pháp khai phá hai cái kỳ mạch trước, ở trong mắt của Anh Hùng Điện, ta nghèo khó chán nản, mười ngàn vạn đã là ban ân đối với ta rồi.
- Nhưng nếu như là Mộ Dung Diên nắm giữ phương pháp như vậy, cái giá mà Anh Hùng Điện ra chỉ sợ cũng không phải chri có ngần ấy.
Điều bất đắc dĩ nhất chính là, nếu như Giang Thần nói những câu nói này nói cho Anh Hùng Điện nghe, sợ rằng sẽ bị nói là lòng tham không đáy, không biết cảm ơn.
Thậm chí, còn nói hắn có thể trở thành Thông thiên cảnh đều là do công lao của Anh Hùng Điện và Thánh Viện.
Cho dù sự thực gần như là như vậy thì Giang Thần cũng biết mình nợ Anh Hùng Điện.
Nhưng hắn tuyệt đối không phải là người ngu trung, cảm thấy Anh Hùng Điện có ân với mình thì sẽ máu chảy đầu rơi, vô tư kính dâng lên phương pháp.
Ở trong lòng hắn chỉ có một suy nghĩ.
Thứ hôm nay nhìn thấy làm cho tầm mắt của hắn trở nên rộng rãi, biết nên đối xử với Anh Hùng Điện thế nào.
Khi Giang Thần đang suy nghĩ những chuyện này, từng vật đấu giá hiện ra ở trước mắt mọi người.
Mỗi một vật, quả thực xứng đáng với đẳng cấp bán đấu giá ngày hôm nay, có điều thứ có thể khiến cho Giang Thần có hứng thú rất ít.
Ngoại trừ tài nguyên phương diện tu hành hoặc là các loại đồ vật cảm ngộ ý cảnh ra, những đồ khác, chỉ cần đưa cho hắn vật liệu thì hắn đều có thể làm ra được, mà phẩm chất sẽ còn tốt hơn thứ bán đấu giá ở đây.
- Đại sư, sắp đến phiên Thiên Mạch đan ra lò rồi.
Ngữ khí của Lâm Vinh tràn ngập vẻ kích động không nhẫn nhịn được.
- Ừm.
Giang Thần vẫn rất là bình tĩnh.
- Trước khi bán đấu giá ta có thể thông báo cho người khác biết, thông qua loại đan dược này đã có người tám mạch cùng mở hay không? Đại sư yên tâm, chắc chắn ta sẽ không nói người đó là ngươi.
Giọng điệu của Lâm Vinh mang theo vẻ thỉnh cầu nói.
Giang Thần hơi nhướng mày, nhìn thấy cảnh này, hắn cũng biết quy trình của bán đấu giá, cũng hiểu rõ tại sao hắn lại phải làm như vậy.
- Có thể.
Giang Thần nói.
- Đa tạ đại sư!
Nói xong, rốt cục đã đến phiên Thiên Mạch đan ra trận.
Bởi vì là vật đấu giá mới gia nhập phút chót, lại là linh đan, cho nên Âm Sương khá là chần chờ.
Nàng đi lên trên đài rồi khẽ mỉm cười, cầm bình nước đi lên bên trên đài bán đấu giá.
Tiến hành đấu giá lâu như vậy cũng không ai có lời oán hận, dù sao Âm Sương cũng là một vị đại mỹ nhân.
Một tay Âm Sương cầm giới thiệu đáng sợ có liên quan tới Thiên Mạch đan, sau khi xác định giống như trước lúc chuẩn bị đấu giá, nàng không khỏi gượng cười.
Nàng biết một khi nói ra hiệu quả của nó, nhất định sẽ gây ra náo động không nhỏ.
Tiếp đó, sẽ là nghi hoặc!
Nàng thân là thủ tịch đấu giá sư, nhất định sẽ phải tìm được từ ngữ và ngữ cảnh thích hợp, bảo đảm cho những chuyện này sẽ không xảy ra.
Chợt, nàng thả bình nước xuống, một lần nữa đi lên trên vị trí sáng nhất trên đài đấu giá, ánh sáng phủ lên người nàng.
- Các vị, đồ vật bán đấu giá tiếp theo, quả thật rất không đơn giản.
Âm Sương nói.
Người ở dưới đài nở nụ cười thiện ý, cách nói này ở trong phòng đấu giá cũng không xa lạ gì cả, vì thế bọn họ cũng không quá để ý.
- Một loại linh đan xuất phát từ đại sư của Thiên Hà giới! Mọi người đều biết, trừ phi là linh đan đột phá quý hiếm, còn bình thường sẽ không mang đến để bán đấu giá.
- Linh đan sắp bán đấu giá cũng như thế, là một loại linh đan có tác dụng trợ giúp người tu hành khai phá kỳ mạch.
Nói tới chỗ này, tiếng bàn luận vang lên, động tĩnh không nhỏ.
Lâm Vinh căng thẳng tới mức trong lòng bàn tay toàn là mồ hôi, hắn nói một câu với đại sư, rời khỏi phòng khách.
Âm Sương cố ý ngừng một chút, đợi tới khi tiếng bàn luận hơi yếu xuống nàng mới lại nói:
- Các vị ở đây có thể nói là người có kiến thức cao nhất trên đại lục, đương nhiên biết linh đan liên quan tới kỳ mạch chỉ có thể tạo ra được hiệu quả gián tiếp mà thôi.
- Tăng cường khí huyết của chính mình, do đó ngưng tụ thần huyệt trên kỳ mạch, tăng tỷ lệ thành công lên, thế nhưng trên thực tế cũng chẳng khác gì không dùng cả.
- Nhưng mà, linh đan sắp bán đấu giá hiện tại không phải là như vậy, nó có thần hiệu dùng một hạt là có thể khai phá được một cái kỳ mạch!
Sau khi nói xong câu cuối cùng, dưới đài đám người sôi sùng sục.
- Có tác dụng đối với Thông thiên cảnh sao?
Có người có phản ứng khá là nhanh, lập tức hỏi một câu.
Cũng chỉ có như vậy mới phù hợp với cực hạn nhận thức của mọi người.
Vô số đạo ánh mắt ngưng tụ ở trên người của Âm Sương, chờ đợi đáp án trong miệng của nàng, chẳng biết vì sao, trong lòng không ít người mơ hồ có sự chờ mong không tên.
Cho dù, lý trí nói cho bọn họ biết chuyện đó là chuyện không thể nào.
Các nhân vật có máu mặt ở trong Thánh Thành đều đứng ngồi không yên, rất nhiều người không tự kiềm chế được mà phải đứng dậy.
Nếu như hiện giờ không phải đang ở trong sàn bán đấu giá, nếu như không phải là ở trong Thánh Phong thương hội, bọn họ nghe nói như thế thì chỉ có thể nở nụ cười gằn xem thường mà thôi.
- Đây là chuyện không thể nào!
Nhưng mà, vẫn có người không tin, ở đây cũng có không ít Linh đan sư, tất cả đều biểu đạt cái nhìn của mình.
Đó là, trên cõi đời này không thể tồn tại linh đan như vậy được.
Âm Sương thầm cười khổ ở trong lòng, nàng vẫn rất coi thường uy lực của Thiên Mạch đan.
- Các vị.
Âm Sương phất tay ra hiệu cho mọi người yên tĩnh lại.
Đợi đến lúc gần như im lặng, nàng chậm rãi nói:
- Lúc mới bắt đầu, thương hội cũng cảm thấy không thể, thế nhưng trải qua vị quản sự đã tiếp xúc với vị đại sư kia bảo đảm, cho nên chúng ta mới đem ra bán đấu giá, hiện giờ, xin mời vị quản sự này lên đài giảng giải.
Tiếng nói vừa dứt, Lâm Vinh đã đi lên trên đài, đối mặt với từng ánh mắt nóng bỏng, lại nhìn dáng vẻ thản nhiên tự nhiên của Âm Sương, trong lòng hắn không khỏi kính nể.
- Thiên Mạch đan, quả thật có hiệu quả như Âm Sương tiểu thư đã nói, trong lúcởta và vị đại sư kia trò chuyện, ta đã chứng kiến một nhân chứng đã làm được tới mức tám mạch cùng mở.
- Vì lẽ đó, dưới tình huống không tìm người thử nghiệm, ta mới trực tiếp tiến hành bán đấu giá, bởi vì mỗi một viên linh đan đều rất...
- Trên thực tế, là bởi vì ngày hôm nay vị đại sư này vừa mới đến thương hội, không có tinh lực và thời gian kiểm nghiệm cho nên mới như vậy...
Lời còn chưa nói hết, trong một phòng khách chữ Thiên truyền đến âm thanh đã ngắt lời hắn.
Không chút nghi ngờ nào cả, người nói chuyện chính là Nhân Tiêu Phong.
Lâm Vinh biến sắc, nói:
- Quả thực, điểm ấy mọi người đều biết, thế nhưng lời mà vừa nãy ta từng nói, đều là thật.
- Thương hội sẽ bảo đảm lợi ích của mỗi người, vì lẽ đó cần phải báo rõ cho mọi người biết tin tức, vị đại sư này chưa tới ba mươi tuổi.
Tiêu Phong lại nói.
Lần này, người của các phe thế lực một lần nữa ngồi xuống, trên mặt tràn ngập vẻ chần chờ.
Mặc kệ tại sao Tiêu Phong lại đưa chân ra phá hoại, thế nhưng bọn họ được biết những tin tức tình báo quan trọng này, từ đó để cân nhắc Thiên Mạch đan này là thật hay là giả.
- Nếu không phải Thiên Mạch đan có lực xung kích như vậy thì ta cũng sẽ không dùng nghề nghiệp và cuộc đời của ta để đánh cược.
Lâm Vinh nói.
Lời nói của hắn cũng đã đưa đến tác dụng, mọi người tư duy ngược lại, lại cảm thấy có độ tin cậy.
- Tính đặc thù của Thiên Mạch đan ở ngay đây, như vậy, có vị nào đồng ý đến kiểm nghiệm hay không?
Âm Sương nói.
- Ta đến!
Lại là phòng khách chữ Thiên kia, người nói chuyện là Hỏa Diệp đại sư!