Ầm!
Vô số đệ tử Liệt Dương Tông kêu thảm, bị chấn khí cuồn cuộn nổi lên quẳng đi ra ngoài.
Lâm Hi lấy mười lăm vạn cân Cự Lực, căn bản không phải những đệ tử này có khả năng đón nhận. Mà ngay cả năm tên Đại trưởng lão bị kình khí xoắn qua thì đều như bị sét đánh, vội vàng rút lui.
- Xích Luyện Tông, ngươi không ra ngoài sao? Ta đây liền giết sạch môn nhân đệ tử của ngươi!
Âm thanh của Lâm Hi vang vọng thiên địa. Âm thanh chưa dứt, thần sắc trầm xuống, một cỗ khí tức mênh mông vô cùng phóng khắp thiên địa:
- Hải Nạp Bách Xuyên!
Ầm vang!
Trong vòng trăm trượng, một vụ bùng nổ mãnh liệt phát ra. Gần ngàn tên đệ tử Liệt Dương Tông, dưới một kích của Lâm Hi đã đi đời nhà ma. Ngũ đại trưởng lão Long Lực vừa mới chấn chỉnh cùng xông lên tấn công Lâm Hi.
Tuy nhiên lại bị kình khí Hải Nạp Bách Xuyên lướt qua, lập tức như bị thương nặng. Lồng ngực ai nấy đều lõm xuống, máu tươi phun ra điên cuồng như thể bị ngọn núi kia nện trúng. Cỗ lực lượng kia quả thực cường đại dư sức khiến người khác tuyệt vọng.
- Tại sao có thể như vậy!
Ngũ đại trưởng lão Long Lực của Liệt Dương Tông trong mắt lộ ra vẻ tuyệt vọng.
Chỉ là trong một lần đối đầu, trong vòng trăm trượng chung quanh Lâm Hi là thây ngã khắp nơi, không có một người nào đứng nổi, phảng phất hóa thành chiến trường Địa Ngục một lần nữa.
- Lôi Minh Kỳ! Hắn là cường giả Đệ Thập Trọng!
Chung quanh, các vị trưởng lão mỗi tông mỗi phái khó khăn lắm mới chạy ra phạm vi kình khí của Lâm Hi. Nay thấy một màn như vậy, ai nấy đều có vẻ ngạc nhiên, thất thanh giật mình la lên.
Có thể một quyền khiến cho ngũ đại trưởng lão Long Lực của Liệt Dương Tông đồng thời bị thương nặng. Chỉ có cường giả Đệ Thập Trọng Lôi Minh Kỳ mới có thể làm được.
Ngũ Lôi Phái chỉ là môn phái nhỏ, nhưng mà trong môn phái lại sinh ra cường giả Lôi Minh Kỳ, điều này quả thực khó có thể tin nổi.
Có được cường giả Đệ Thập Trọng tọa trấn, thế này thì đã có khả năng sửa "Phái" thành "Tông"!
- Chưởng, chưởng môn nhân lại lợi hại như thế!...
Lẫn ở trong đám người dưới chân núi, đệ tử Ngũ Lôi Phái nhìn Lâm Hi phảng phất như thiên thần đứng ở trên núi Liệt Dương Tông mà ai nấy đều kích động đến sắc mặt đỏ bừng.
Liệt Dương Tông là Đại tông phái, tùy tiện phái đi một người thì Ngũ Lôi Phái đều phải cung phụng giống như với thần linh vậy, cẩn thận từng li từng tí mà cung phụng. Chẳng bao lâu sau, Ngũ Lôi Phái rồi cũng sẽ cường đại như thế.
- Xích Luyện Tông, còn không ra sao? Vậy cũng đừng trách ta không nể mặt lưu tình. Bạn đang xem truyện được sao chép tại: Trà Truyện chấm c.o.m
Ánh mắt Lâm Hi nheo lại, trong mắt bắn ra những tia sáng lành lạnh. Ngay trong khoảnh khắc đó, một đạo hào quang lướt ra, trong tay Lâm Hi đã xuất hiện một thanh Pháp Kiếm ba thước sáng loáng sắc bén.
Lâm Hi nhìn lướt qua một lượt, lập tức quét về hướng ngũ đại trưởng lão Long Lực Kỳ đã bị trọng thương ngã xuống đất trên mặt đất, không thể động đậy. Pháp Kiếm trong tay chuyển hướng, nhắm ngay những trưởng lão Long Lực của Liệt Dương Tông này, định lôi bọn họ ra mà hạ thủ trước tiên.
- Dừng tay!
Một âm thanh tức giận từ trên đỉnh núi Liệt Dương Tông truyền ra làm đất rung núi chuyển, trong phút chốc cả ngọn núi Liệt Dương Tông khổng lồ đều bị rung động kịch liệt một chuyến. Trong ánh mắt của mọi người, một đạo khí tức khủng bố ngập trời ngập biển, từ đỉnh núi Liệt Dương Tông bộc phát ra ngoài. Lập tức một bóng người phóng lên cao, trong chớp mắt hóa thành một cái chấm đen từ trên cao hạ xuống dưới chân núi Liệt Dương Tông.
Ầm vang!
Thiên địa chấn động, một bóng người khôi ngô từ trên trời giáng xuống, rơi xuống trước mặt mọi người. Trong khoảnh khắc hắn hạ xuống, cả quả núi tựa hồ đều không chịu nổi trọng lượng của hắn nên có hơi rung động.
Khí tức bá đạo, ánh mắt sắc bén, cả thân hình phảng phất như con hồng hoang cự thú... Trong khoảnh khắc người này xuất hiện cả thiên địa tựa hồ đều tối sầm đi. Áp lực, áp lực vô cùng lớn lao, tầng tầng lớp lớp, phảng phất như quả núi cao đang đè xuống vậy.
Người này vừa xuất hiện, trong thiên địa hoàn toàn yên tĩnh, trên núi Liệt Dương Tông tiếng cây kim rơi cũng có thể nghe thấy.
Mọi ánh mắt nhất tề nhìn tới bóng dáng khôi ngô cao lớn này. Có sùng bái, có tôn kính, có hâm mộ, có bội phục, phảng phất hắn chính là trung tâm của thế giới!
Đây chính là chưởng giáo Liệt Dương Tông, cường giả võ đạo Đệ Thập Trọng bậc tối cao!
- Xích Luyện Tông!
Lâm Hi nhìn bóng người trầm trọng như núi, trong đầu xẹt qua một ý niệm.
Hôm nay vào lúc này, có thể có loại khí thế cường đại, hơn nữa còn có thể gây ra áp lực cường đại cho Lâm Hi, ở trong Liệt Dương Tông cũng chỉ có vị cường giả Đệ Thập Trọng đỉnh cao này.
- Tông chủ!!
Đệ tử Liệt Dương Tông ở chung quanh vội quỳ sát xuống đen ngòm một mảnh.
Ngũ đại trưởng lão Long Lực cũng như được tiếp sức. Lâm Hi đã phô ra thực lực có tính áp đảo. Lực lượng ít nhất gấp đôi bọn họ trở lên, đây hoàn toàn là có tính đè nén.
Trận chiến đấu này chỉ thuộc về cường giả Lôi Minh Kỳ.
- Xích Luyện Tông rốt cục lộ diện! Khí thế thật cường đại, so sánh mấy năm trước càng thêm đáng sợ, không hổ là thần thoại trong giới võ đạo!
- Thật là đáng sợ. Quả thực chỉ liếc mắt đều làm trong lòng run sợ, ăn không ngon, ngủ không yên. Đó quả thực không phải bậc mà mọi người có thể đối kháng!
- Tên tiểu tử Ngũ Lôi Phái kia chết chắc rồi. Những kẻ dám khiêu khích Xích Luyện Tông, không có một ai có kết cục tốt!
- Nhân trung hùng, nhân trung hùng (anh hùng trong đám đông) a! Xích Luyện Tông sợ là sắp đột phá đến cảnh giới Luyện Khí trong truyền thuyết!
...
Trên núi Liệt Dương Tông, các vị trưởng lão, chưởng giáo của mỗi tông mỗi phái đang xem cuộc chiến, vào giây lát Xích Luyện Tông xuất hiện thì ai nấy đều thấy tinh thần hơi bị đè nén. Cảm giác không khí chung quanh nặng nề như núi, ngay cả hô hấp đều khó khăn.
Tất cả các vị trưởng lão, chưởng giáo có thể xuất hiện ở trên núi Liệt Dương Tông để xem cuộc chiến, đều là những nhân vật tiếng tăm lừng lẫy trong giới Tông phái. Thực lực cũng là hạng nhất. Trong giới Tông phái tùy tiện lấy ra một người, đều là cấp quan trọng. Nhưng mà tất cả những vị danh tiếng này ở trước mặt Xích Luyện Tông đều hiển nhiên u ám thất sắc.
Xích Luyện Tông vừa xuất hiện, như thể khiến cho thiên địa hơi biến sắc, đoạt đi thần sắc của tất cả trưởng lão, chưởng giáo. Làm cho bọn họ trông giống như những đứa trẻ đứng ở bên cạnh một kẻ Cự Nhân.
Xích Luyện Tông không để ý tới ánh mắt của mọi người chung quanh. Hắn đứng ở chỗ cao, từ trên cao nhìn xuống mà quan sát Lâm Hi, để lộ ra sự uy nghiêm vô biên:
- Ngươi chính là Lâm Hi?
Âm thanh ù ù giống như tiếng sấm, phảng phất như thần linh trên trời cao đang quan sát phàm nhân hèn mọn.
- Xích Luyện Tông?
Lâm Hi nheo mắt lại, gắt gao nhìn chăm chú nam nhân xuất hiện trước mắt.
Hắn trước kia chưa từng gặp Xích Luyện Tông, nhưng Võ Giả có được khí thế kinh người như thế thì trên núi Liệt Dương Tông cũng chỉ có Xích Luyện Tông.