Thần Phẩm Đạo Thánh

Chương 18: 18 Kẻ Sỉ Nhục Ma Sư Chết


Nam Ly mênh mông, chính khí vô song, tru ma trừ tà, chỉ còn kiếm của ta. Một âm thanh trong trẻo giống như Long ngâm từ trong dãy núi phía xa truyền tới, ngay sau đó lại thấy một cự thú bốn cánh bay từ trong dãy núi lao ra ngoài, trên lưng cự thú kia còn có ba người, trong đó một nam tử đứng phía trước mặc áo bào trắng như tuyết, lưng đeo Thanh Phong bảo kiếm, đang lớn tiếng ngâm xướng.Kiếm Dương Chân Nhân, là Kiếm Dương Chân Nhân ở Nam Ly Thư Viện! Cung Vũ Hải kinh hỉ hô lớn.Nam Ly Thư Viện có rất nhiều Chân Nhân, thế nhưng vị Chân Nhân có thể khiến người người biết đến lại không có nhiều, chỉ có người đạt được vị trí đầu bảng trong đại điển luận đạo mỗi một năm ở Nam Ly Thư Viện mới nổi danh Thanh Châu.Kiếm Dương Chân Nhân đã đạt được vị trí đứng đầu trong đại điển luận đạo liên tục sáu năm, tài văn chương của ông vượt qua rất nhiều đại tài đương đại ở Nam Ly Thư Viện, kiếm pháp cũng tuyệt thế vô song, trong những người cùng cấp gần như không có người nào có tư cách phẩm văn luận kiếm với ông ta, người này được khen là Chân Nhân mạnh nhất ở Nam Ly Thư Viện trong mấy trăm năm qua, thậm chí có rất nhiều người đều nghĩ rằng sau này ông ta có khả năngthành Chí Nhân.Hóa ra ở Thánh Giới cũng có người tự mình thổi phồng, chỉ là phương pháp này cũng quá ngốc nghếch rồi, tự mình đọc danh hiệu của chính mình, ngươi nghĩ rằng đây là phim võ hiệp à? Trong lòng Bạch Thương Đông thầm nghĩ.Ma nhân to gan, trong khu vực quản lý của Nam Ly Thư Viện sao có thể để cho ngươi giương oai. Kiếm Dương Chân Nhân vẫy tay, Thanh Phong bảo kiếm ở sau lưng tự động bay vào trong bàn tay ông ta.Kiếm Dương Chân Nhân vừa đọc Kiếm quyết, trên Thanh Phong bảo kiếm đã bùng lên ánh sáng thiêu đốt, hóa thành đường kiếm rực rỡ từ trên bầu trời chém xuống, uy thế của một kiếm này đã chém chết toàn bộ mấy trăm con Sư Thủ Viên Thú chỉ trong nháy mắt, ngay cả nước trong Minh Kính Hồ cũng bị nhát kiếm này chém tách ra hai bên, lộ ra đất đá dưới đáy hồ.Phi thú bốn cánh hạ xuống trên hồ, lúc này Bạch Thương Đông mới thấy rõ, ngoài Kiếm Dương Chân Nhân đứng đầu, phía sau còn có hai người, một là nam tử trẻ tuổi cũng mặc quần áo trắng như Kiếm Dương Chân Nhân, một người khác lại chính là Viêm Sơn Chân Nhân vừa trở về Nam Ly Thư Viện giúp Bạch Thương Đông bàn bạc điều kiện.Viêm Sơn, đây chính là vị Văn Sĩ Thánh phẩm mà ngươi hết sức đề cử trở thành đệ tử bí truyền cho Nam Ly Thư Viện ta? Kiếm Dương Chân Nhân lạnh lùng liếc mắt nhìn Bạch Thương Đông.Gương mặt Viêm Sơn Chân Nhân lộ vẻ lúng túng, dánh xưng ma sư đối với Ma nhân là danh hiệu được tôn sùng cực kỳ.


Thế nhưng đối với nhân loại thì hoàn toàn ngược lại, hai tộc nhân ma vốn là tử địch, giải thích ra ý nghĩa chân chính trong tên của Ma nhân, nhân loại sẽ có thêm một tử địch.

Nhân loại giải thích ra ý nghĩa của cái tên, đương nhiên sẽ bị nhân loại khinh bỉ phỉ nhổ.Không đợi Viêm Sơn Chân Nhân nói gì, Kiếm Dương Chân Nhân lại lạnh lùng nói: Ta mặc kệ hắn có thiên phú văn chương như thế nào, kẻ không có khí tiết bực này, tuyệt đối không tư cách trở thành bí truyền đệ tử của Nam Ly Thư Viện.Vừa dứt lời, ông ta lại quay sang dạy dỗ nam tử trẻ tuổi đứng bên: Kiếm Hào, đệ tử Nam Ly ta coi sinh tử là chuyện nhỏ, thất tiết là chuyện lớn, nếu như có ngày gặp phải Ma nhân, mà dám giống như người kia tham sống sợ chết giải thích ra ý nghĩa trong tên của Ma Nhân, thì cho dù Ma nhân không giết ngươi, vi sư cũng nhất định không tha cho ngươi.Đệ tử nhớ kỹ lời dạy bảo, nếu đệ tử gặp được Ma nhân, cho dù là chết trận, cũng tuyệt đối không nói lời nào. Phương Kiếm Hào khom người nói.Được, đây mới là đệ tử của Kiếm Dương ta. Trường kiếm trong tay Kiếm Dương Chân Nhân chỉ lên trời, trên thân kiếm tỏa ra hào quang, giống như hóa thành mặt trời ban trưa, kiếm thế kinh khủng khiến đám người Cung Vũ Hải đứng cách đó vài trăm thước bên ngoài đều sinh ra sợ hãi trong lòng, dường như chỉ cần trường kiếm trong tay Kiếm Dương nhẹ nhàng vung lên, bọn họ sẽ hòa thành hư vô dưới đường kiếm chói chang như mặt trời kia.Kiếm Hào, không phải ngươi luôn muốn nhìn Kiêu Dương Liệt Hỏa Kiếm sao? Vậy hôm nay ngươi hãy nhìn cho kỹ, kiếm này vừa ra thì ta vô địch, không phải lúc trừ ma tru tà thì tuyệt đối không thể dùng, mà kiếm này vừa ra, tà ma trong thiên hạ cũng không thể ngăn cản uy thế của một kiếm này. Kiếm Dương Chân Nhân quát lạnh một tiếng, người theo kiếm xông lên, Nhân Kiếm Hợp Nhất, dường như thật sự biến thành mặt trời giữa trưa chói chang bắn về phía Bán DuyênQuân đang lơ lửng như tiên tử trên mặt hồ kia.Những nơi đường kiếm lướt qua, trong nháy mắt nước hồ bốn phía đều bị đường kiếm thiêu đốt thành hư vô, không khí ở Minh Kính Hồ đều nóng bỏng lên, nước hồ ở gần đường kiếm kia lại sôi trào như bị nấu sôi vậy.Đây chính là Kiêu Dương Liệt Hỏa Kiếm của Kiếm Dương Chân Nhân sao? Thật sự quá kinh động lòng người.


Có lời đồn rằng ông ta dùng kiếm pháp này đã từng chém chết một ma vật cấp vương, quả nhiên là danh bất hư truyền.


Sau này nếu ta có thể tập được kiếm pháp như vậy, cuộc đời này cũng coi như không tiếc. Cung Vũ Hải nói với vẻ hâm mộ.Đám người Cung Uyển Vân nhìn thấy uy thế của một kiếm này, đều sinh ra suy nghĩ giống như Cung Vũ Hải, nếu có thể luyện thành một kiếm kinh khủng như vậy, cuộc đời này coi như không uổng phí rồi.Đường kiếm chói chang như mặt trời đã đến gần Bán Duyên Quân, đường kiếm nóng rực gần như muốn thiêu đốt cả người Bán Duyên Quân, thân thể ôn nhu mềm mại kia sắp bị đường kiếm đốt cháy rồi.Bán Duyên Quân lạnh nhạt nhìn mặt trời chói chang này, khẽ nâng tay ngọc, ngón tay ngọc khẽ điểm một cái, một ánh kiếm màu đen từ ngón tay bắn ra, giống như một cây châm nhỏ đâm vào mặt trời kia, trong nháy mắt nó đã biến mất vì bị mặt trời chói chang kia hòa tan.Nhưng đường kiếm như mặt trời chói chang kia lại đột nhiên ngừng lại, sau đó lại giống như pháo hoa nổ rộ, hóa thành từng điểm sáng rơi xuống trong hồ, thân thể Kiếm Dương Chân Nhân cũng rơi xuống, chỉ thấy nơi chân mày ông ta xuất hiện một điểm đỏ tươi, đầu đã bị xuyên qua, máu tươi đang từ trong đó trào ra.Ùm!Thi thể Kiếm Dương Chân Nhân rơi vào trong hồ, nước hồ lại bị nhuộm thành máu đỏ, toàn bộ Minh Kính Hồ đã hoàn toàn tĩnh mịch, tất cả mọi người đều kinh hãi nhìn thi thể Kiếm Dương Chân Nhân nổi trên mặt hồ, căn bản không thể tin tưởng vào những gì mình vừa chứng kiến.Kiếm Dương Chân Nhân là Chân Nhân mạnh nhất ở Nam Ly Thư Viện lại chết như vậy, vị Kiếm Dương Chân Nhân đã từng chém ma vật cấp vương lại bị người chỉ điểm một phát là chết như vậy, tất cả mọi người đều không thể tin được chuyện này.Viêm Sơn Chân Nhân vô cùng kinh hãi, ông ta hiểu Sở Kiếm Dương Chân Nhân cường đại như thế nào hơn đám người Cung Vũ Hải, cho dù là ma vật cấp vương bình thường, Kiếm Dương Chân Nhân cũng lực đấu một trận, muốn đánh bại ông ta cuungx không phải một chuyện chuyện dễ dàng, chứ đừng nói chi là giết ông ta đi.Nhưng ma nữ này khi đối mắt với Kiêu Dương Liệt Hỏa Kiếm mạnh nhất của Kiếm Dương Chân Nhân vẫn có thể dễ dàng đoạt mạng ông ta, lực lượng đáng sợ này khiến Viêm Sơn Chân Nhân không thể khống chế nhẹ nhàng run rẩy, đây là nỗi sợ hãi đối với tử vong.Rốt cuộc Bạch Thương Đông đã giải phóng cho một Ma nhân gì đây? Viêm Sơn Chân Nhân run rẩy.Hôm nay là ngày ta sinh ra, vốn không muốn dính máu tanh trước mặt ma sư, thế nhưng ngươi lại dám ở trước mặt ta làm nhục ma sư của ta, sao có thể tha cho ngươi sống sót được. Bán Duyên Quân cũng không thèm nhìn tới thi thể của Kiếm Dương Chân Nhân, chân trần đạp lên mặt hồ đi tới nhẹ nhàng thi lễ với Bạch Thương Đông đang đứng trên lưng ngỗng trắng: Hôm nay được ma sư ban cho cuộc sống mới, cả đời Bán Duyên Quân không dám quên ân điển này, ngàykhác nếu có chuyện gì cần, có thể tới Đông Thổ Ma Quốc tìm ta.Nói rồi Bán Duyên Quân khẽ nâng chân ngọc lên, nước hồ dưới chân lại ngưng tụ thành một thanh thủy kiếm trong suốt, nàng giống như tiên tử ngự kiếm bay lên trời, áo quần theo gió bay bay, trong chớp mắt đã biến mất sau phía chân trời, chỉ để lại mấy câu nói mờ ảo vang vọng giữa thúy hồ.Từng qua biển lớn, không gì nước.

Chưa đến Vu Sơn, chẳng biết mây.Lần lữa khóm hoa lười để ý.


Nửa duyên tu đạo, nửa nàng đây....