Thần Mộ

Chương 279: Lực bạt sơn hề khí cái thế

Vung xong một quyền, Tiểu Long dường như rất mệt mỏi, lảo đảo bay về phía Thần Nam.

Thần Nam vội vàng ôm lấy nó, đặt nó lên trên vai, hắn biết Tiểu Long vẫn chưa hoàn toàn hồi phục lại. không thể làm những vận động mạnh.

Đám đông những người đứng xem ở ngoài hoàn toàn sững sờ, bọn họ mặc dù biết Tiểu Long là Thần Linh long nhưng người nó thì chỉ bé bằng một quả bóng, lại có thể trị được một Cự Long to bằng cả quả núi, đều này thật sự kì lạ.

Tứ giai Cự Long kỵ sĩ đứng trên lưng Cự Long, quan sát rõ nhất tất cả, ông ta cảm thấy kinh ngạc, đau lòng, tức giận vô cùng, sau khi ông ta tỉnh táo lại, lớn tiếng thét lên: "Thần Nam, ta và ngươi quyết đấu, chứ không phải Thần Long quyết chiến, ngươi làm thế nào là thế nào?"

Những người đứng xem lập tức giật mình, tất cả mọi người đều tập trung ánh mắt vào trong sân đấu, mặc dù có hàng vạn người vây lấy xem, nhưng vô cùng yên tĩnh, đám đông đều căng thẳng nhìn hai người, hai rồng trong sân.

Thần Nam lớn tiếng trả lời: "Có gì không thỏa đáng sao? Ngươi là Cự Long kỵ sĩ của Tây phương, khi tác chiến ngươi và Cự Long của ngươi sẽ cùng đối chiến, còn ta là Thần Long kỵ sĩ của Đông phương, lúc đối chiến và Thần Long của ta đều tấn công, có gì không thỏa đáng sao?"

Thần Nam không phải muốn trốn tránh chiến đấu, hắn ta muốn nhân cơ hội này tạo thanh thế, để giảm bớt những phiền toái sau này, hắn muốn những Long kỵ sĩ của giới tu luyện Tây phương muốn tới khiêu chiến hiểu rằng, Thần Nam cũng là một Long kỵ sĩ, hơn nữa còn là một Thần Long kỵ sĩ, ai sau này muốn tới khiêu chiến, trước hết hãy biết lượng sức.

Đương nhiên, Thần Nam cũng không muốn hoàn toàn mượn uy của Tiểu Long, hắn hôm nay nhất định phải đích thân đấu một trận, hắn cần phải một trận tạo uy, để sau này có thể giảm bớt phiền toái.

"Ta ngoài là một Thần Long kỵ sĩ của Đông phương ra, ta còn là một Đông phương võ giả có thể đơn độc chiến đấu, tiếp sau đây ta sẽ đơn độc chiến một trận với Cự Long kỵ sĩ."

Lời nói của Thần Nam vang vọng rõ ràng khắp sân đấu võ.

Mọi người bắt đầu mơ hồ, Đông phương từ khi nào cũng có Long kỵ sĩ vậy? Điều này quả thật khiến người ta không hiểu nổi, tuy nhiên nghĩ tới lời của Thần Nam cũng có lí, Đông phương tại sao không thể có Thần Long kỵ sĩ chứ?

Khi nghe thấy hắn nói sẽ dựa vào sức một mình mình tiếp tục quyết chiến với Cự Long kỵ sĩ Áo La, bên ngoài lại sục sôi, mọi người vẫn đang chờ đợi trận quyết đấu này.

Có Tiểu Long ở trong trận, Cự Long run rẩy, đã muốn tạo uy, cần phải thắng một cách quang minh chính đại, cần phải để Tiểu Long đi ra ngoài, Thần Nam phát hiện ra trong đám đông có Khải Lợi, Áo Địch Lạp, Y Ân, Áo Lợi Liệt công tước, Ngải Mã hồng y đại giáo chủ, hắn nói với Tiểu Long: "Đi tới chỗ kia nghỉ ngơi, ta cần phải chính thức tỉ thí một trận với bọn họ."

Tiểu Long dường như hiểu được ý của Thần Nam, nó chớp chớp mắt, chao đảo bay tới phía Khải Lợi, ánh mắt của nhiều người nhìn theo những chuyển động của nó, cuối cùng nó hạ xuống vai của Áo Địch Lạp, khiến cho những người đứng xem đều vô cùng ngưỡng mộ, còn tinh linh Áo Địch Lạp thì cười còn khó coi hơn khóc.

"Áo địch Lạp tiên sinh thân mến, đứng trên vai người, giống như đang đứng trong sóng gió, lắc lư lắc lư...." Tiểu Long bất mãn kêu lên.

Y Ân phát hiện ra anh họ của mình đang run rẩy, nàng ta nói với Tiểu Long: "Hãy tới trên vai của ta đi!"

Tiểu Long leo lên vai của Y Ân, nó cúi đầu kêu lên kinh ngạc: "Ồ, viên đạn thịt thật to...."

"@#%#%#%......" Y Ân suýt nữa ngất xỉu.

"sao ngươi lại đỏ mặt, ta đang nói con khủng long kia!ita toàn "

"@#%#%#%......"

"Chính là con Cự Long ở trong trận kia, nàng xem nó có giống với một cục đạn thịt không?"

Tất cả ánh mắt của những người đứng xem lại tập trung về phía Thần Nam và Áo La.

Tứ giai Cự Long đã đứng dậy, nó mặc dù sợ Tiểu Long, nhưng không hề sợ Thần Nam, thù hận nhìn hắn. Áo La tay cầm trường thương, đứng trên lưng Cự Long, có phong cách của một cao thủ.

"Thần Nam bây giờ chúng ta đã làm quen rồi, vậy thì hãy giao chiến thôi."

Cự Long dưới mệnh lệnh của Áo La, vẫy cánh lao lên trời, khuấy lên cả một trận cuồng phong kịch liệt, khiến cả sân đấu cát đá bay mù mịt, cát bụi ngút trời.

Áo của Thần Nam bị thổi bay phần phật, tay hắn nắm Phương Thiên họa kích, bước nhanh tới giữa trận, gió cát đều dừng lại ở cách hắn nửa trượng.

Sân đấu võ lại trở lên tĩnh lặng, trường kích của Thần Nam hướng lên trời, nhìn chằm chằm vào Cự Long đang lượn trên không trung.

Tứ giai Cự Long giống như một đám mây đen, che lấp bầu trời, để lại một bóng đen lớn trên sân đấu.

"Wào......."

Một tiếng rồng gầm, giống như một tiếng sấm rền, truyền khắp sân đấu võ, Cự Long giống như một ngọn núi lớn lao xuống, trong cái mồm rộng ngoác là hàm răng sắc nhọn nhưng những thanh kiếm lớn phát ra hàn quang, long trảo sắc bén giống như ma trảo của cưu u địa phủ u quang lạnh lẽo.

Một đòn tấn công thanh thế đáng sợ như vậy, Thần Nam không dám trực tiếp hứng đòn, hắn dùng Thiên Ma bát bộ, thân hóa thành một tia chớp, nhanh chóng lùi sang một bên.

Lộ tuyến lao xuống của Cự Long thành hình dây cung, khi tới mặt đất vừa hay là thiết điểm, túm không trúng, trên mặt đất để lại một vết trảo khổng lồ sâu nửa trượng, nó nhanh chóng lao lên không trung.

Thần Nam vừa muốn cho con Cự Long đang lao lên không trung một đòn, nhưng chiếc đuôi của Cự Long đã vung một nhát, đập mạnh tới, đập vang một tiếng một tiếng .

Thiên Ma cực tốc bộ pháp nhanh chóng được khai triển, Thần Nam tránh sang một bên, chiếc đuôi rồng dài chừng mười trượng đập mạnh xuống mặt đất.

"Uỳnh"

Một tiếng động vang dội, sân đấu võ rung chuyển kịch liệt, sau khi bầu trời tràn đầy cát bụi tan đi, một hố sâu rộng chừng một trượng, sâu một trượng, dài chừng năm trượng xuất hiện ở giữa sân đấu, xung quanh rãnh nứt ra vô số những vết nứt lớn, cảnh tượng khiến người ta khiếp sợ.

Những người đứng xem ở bên ngoài cảm thấy kinh sợ, lực phá hoại của Cự Long mạnh đến như vậy, những người bình thường khó mà chống chọi được một đòn, rõ ràng không thể nào mà chiến thắng được.

"Wào...."

Một tiếng rồng gầm vang, Cự Long lại tiếp tục lao xuống.

Thần Nam đã từng đã mấy lần giao chiến cùng Long kỵ sĩ, có vô số những kinh nghiệm đối phó với những con vật khổng lồ này. Lần này, sau khi hắn tránh khỏi đòn lao xuống chính diện của Cự Long và hàng loạt luồng tấn công bằng đấu khí của Áo La, vẫn chưa đợi cho Cự Long lao lên không, hắn đã vung mạnh Phương Thiên họa kích.

Thần kích dùng tinh kim luyện thành, là thần binh bảo khí của Đông đại lục, sắc bén vô cùng, hóa thành một đạo ô quang, phụp một tiếng cắm vào phần bụng mỏng nhất của Cự Long, máu phun ra, trường kích chỉ còn lộ ra nước thước ở bên ngoài bụng rồng.

Cự Long kêu lên một tiếng thống thiết, điên cuồng lao lên không trung, máu phun ra xối xả.

Diệt Thiên thủ của Thần Nam kịp thời vung ra, biến hóa thành một chưởng thủ khổng lồ màu đen, nắm chặt lấy cán của trường kích, chọc ngoáy một hồi, sau đó nhanh chóng rút ra.

Trên bầu trời ngập tràn máu, Cự Long lồng lộn trên không, kêu vang khắp Phí Sa thành, tuy nhiên Cự Long không hổ là loài vật mạnh mẽ, chỉ một lúc sau, vết thương đáng sợ đó đã từ từ liền lại, máu cũng không ngừng chảy nữa.

Áo La vừa giận dữ vừa đau lòng, Cự Long thì vừa thù hận vừa sợ hãi nhìn Thần Nam, không ngừng lượn vòng gầm gào trên không trung. Điều chỉnh một lát, Áo La cưỡi Cự Long lại tiếp tục tấn công. Lúc này trường thương trong tay anh ta không ngừng vung lên, phát ra đấu khí ngập trời, vừa tấn công vừa bảo vệ Cự Long không bị thương.

Trong sân đấu võ, rồng gầm lên từng hồi, chấn động thiên địa, kích mang, đấu khí phát ra ngập trời, chiếu lên không trung sáng lóa.

Long tranh hổ đấu, trận đấu này vô cùng hấp dẫn, khiến cho đám người ở bên ngoài căng thẳng không dám thở mạnh.

Thần Nam đã dùng Phương Thiên họa kích để lại một vết trọng thương trên người Cự Long, còn hắn thì bị đuôi của Cự Long đánh bay một lần, tuy nhiên không hề bị thương

Thật ra, nếu như không phải vì suy nghĩ tới việc có nên giết Cự Long hay không, Thần Nam bây giờ đã sớm kết thúc trận đấu rồi, với võ công như hiện nay của hắn, Cự Long kỵ sĩ đã không phải là địch thủ của hắn rồi. sau khi huyền công thông thể, trong số những đối thủ cùng đẳng cấp, ngoài một số người đặc biệt ra, hắn quả thật đã rất ít có đối thủ rồi.

Thần Nam cảm thấy trận chiến tạo uy cần phải tiêu diệt uy của đối thủ, nếu như không giết Cự Long, khó có thể có một hiệu quả mang tính chấn động, nhưng nếu như làm như vậy, e rằng không chỉ là kết lại một đại địch thủ đơn giản như vậy.

Nghĩ đi nghĩ lại, hắn cảm thấy cần phải nghệ thuật hóa chiến đấu, dùng kĩ xảo chiến đấu điêu luyện, để thực hiện tấn công thị giác mạnh mẽ, tạo thành hiệu quả mang tính chấn động.

"Wào..."Cự Long một lần nữa lại lao mạnh xuống tấn công, tuy nhiên trong mắt nó đã xuất hiện một chút sợ hãi, không còn hung hãn như lúc đầu nữa. Dù sao thì vài vết trọng thương trên người nó đã liên tục nhắc nhở nó rằng kẻ ở trước mặt là rất đáng sợ.

Thần Nam tránh được đấu khí của Áo La, tránh được hàm răng sắc nhọn và cự trảo của Cự Long, tuy nhiên lần này hắn không nhanh chóng lùi lại, ở trước đầu cái đầu khổng lồ của Cự Long, hắn cố ý lảo đảo lùi lại phía sau.

Mắt Cự Long xuất hiện hung quang, nó cuối cùng đã đợi được cơ hội, anh hắn đáng ghét ở trước mắt dường như đã có chút đuối sức. Nó không lao lên trên không như trước đó nữa, ngược lại lại lưu lại trên mặt đất, nhanh chóng vồ về phía trước, nó muốn xé nát kẻ đáng ghét đang ở trước mặt.

Áo La cũng hung hãn đâm tới một đạo thương ảnh, đấu khí lấp lánh hết lần này tới lần khác được phát ra, mạnh mẽ tấn công về phía Thần Nam.

Thần Nam không vội vàng ngược lại còn vui mừng, Cự Long ở lại trên mặt đất, vậy là mục đích của hắn đã đạt được, tiếp theo cần phải xem nghệ thuật hóa chiến đấu của hắn, dùng kĩ xảo chiến đấu tạo thành hiệu quả mang tính chấn động.

Đối diện hai đòn tấn công của Cự Long và Áo La, Diệt Thiên thủ của Thần Nam kịp thời vung lên, không chỉ đánh tan đấu khí trùng trùng của Áo La, mà còn đập mạnh vào phía sau khoang mắt của Cự Long, khiến cho Cự Long đau đớn kêu lên thảm thiết.

Bộ phận đó tương đương với Thái Dương huyệt của loài người, cũng yếu tương đương vậy, cho dù cấu tạo của Cự Long và con người không giống nhau, nhưng những bộ phận quan trọng thì vẫn như nhau.

Thần Nam sớm đã chuẩn bị kĩ lưỡng, Diệt Thiên thủ vung ra liên tiếp, uy lực mạnh mẽ, một bàn tay to màu đen rộng chừng hai trượng, đánh mạnh vào cùng một chỗ của Cự Long là Thái Dương huyệt.

Thái Dương huyệt ở phần đầu liên tiếp bị trọng thương, Cự Long lập tức bị đánh tới mê muội, muốn bay lên cũng không thể bay được, chốc lát đã gần ngất đi.

Áo La giận dữ vô cùng, muốn ngăn cản, nhưng trùng trùng đấu khí, lại khó có thể chống lại một đòn Diệt Thiên thủ của Thần Nam

Liên tiếp mười đòn Diệt Thiên thủ, cơ thể Thần Nam có chút yếu đi, nhưng lúc này Cự Long đã bị đánh cho không thể nào bay lên được nữa, sắp sửa không đứng vững được trên mặt đất, toàn thân lảo đảo.

Thần Nam thở một hơi dài, hắn biết rằng không cần tấn công phần đầu của Cự Long nữa, nếu không thì con vật này không chết thì cũng hôn mê chết.

Hắn nhẹ nhàng điều khí, Thiên Ma bát bộ được triển khai, nhanh chóng chạy tới phần bụng của Cự Long, nhân lúc Cự Long còn đang lảo đảo, Thần Nam liên tục đánh vào phần bụng của nó năm đòn Diệt Thiên thủ, năm chưởng thủ khổng lồ màu đen lần lượt đấm mạnh xuống, Cự Long cuối cùng ngã lăn xuống đất.

Thân hình đồ sộ đổ rầm xuống đất, khiến cho cả sân đấu võ rung chuyện kịch liệt, khiến cho những người đứng xem thất kinh kêu lên sợ hãi.

Tuy nhiên đây mới chỉ là khúc dạo đầu Thần Nam tiến hành nghệ thuật hóa chiến đấu.

Hắn nhanh chóng chạy tới phần đuôi của Cự Long, hai tay vung mạnh, hai chưởng thủ khổng lồ do Diệt Thiên thủ hóa thành chộp mạnh lấy đuôi của Cự Long.

Lúc này Cự Long lăn lộn trên mặt đất, do phần đầu bị trọng thương, đang gian nan mệt nhọc cố bò lên, toàn thân lảo đảo.

Thần Nam hóa ra một đôi Diệt Thiên thủ, thuận theo hướng chuyển động của Cự Long, bắt đầu quăng mạnh, Cự Long càng khó mà đứng dậy được, bắt đầu nghiêng sang trái đổ sang phải, có lúc nó đang định bò dậy, lại bị Thần Nam kéo đuôi, lảo đảo ngã xuống đất.

Cự Long giẫy giụa càng ngày càng mạnh, Thần Nam cứ thế túm lấy đuôi nó, nhờ vào sức của nó, thuận theo hướng chuyển động của nó, Diệt Thiên thủ uy lực vô cùng không ngừng được tiếp thêm sức lực

Tới cuối cùng, một cảnh tượng khủng khiếp xuất hiện trên sân đấu võ, Cự Long vừa mới lảo đảo bò dậy, muốn bay lên, nhưng ngay lập tức bị Thần Nam kéo đuôi, quăng quật, lăn ra đất.

Rầm!

Bụp!

Cự Long bị một con người nhỏ bé túm lấy đuôi quật sang Đông ném sang Tây, một cảnh tượng hãi hùng khiến cho đám người đứng xem sững sờ, bọn họ rõ ràng không còn dám tin vào mắt mình nữa.

Trong mắt những người đứng xem, Thần Nam rõ ràng thần dũng giống với Thiên thần, đã có thể túm lấy cả một con Cự Long quăng quật, giống như tung một cọng cỏ, cảnh tượng vừa đáng sợ vừa đáng kinh ngạc này giống như một lạc ấn khắc sâu vào trong não những người đứng xem, khiến cho bọn họ cả đời không thể nào quên được.

Áo La gần như phát điên, Thần Nam giống như đang đùa nghịch, quăng ném con Cự Long của anh ta, anh ta cũng ngã theo Cự Long, mấy lần suýt bị Cự Long đè xuống dưới, hóa thành một chiếc bánh thịt.

Cơ thể anh ta có đính biết bao nhiêu vật kim loại, để anh ta có thể đứng vững cố định trên lưng Cự Long, nhưng bây giờ lại vô cùng phiền toái, anh ta tốn rất nhiều thời gian mới có thể tháo được những chiếc tinh thiết liên trên người ra.

Áo La vừa mới thoát được sự kìm kẹp của thiết liên, đã bị Thần Nam giống như hổ điên lao tới.

Đúng trong lúc này, Cự Long lại giẫy giụa bò lên, và mở rộng đôi cánh rồng, dường như chuẩn bị bay lên.

Thần Nam biết, Cự Long nhất định không thể nào có thể bay lên trên trời được, với bộ dạng yếu ớt của nó bây giờ, chắc rằng bay không đươc bao cao lại rơi xuống, hắn nắm chắc lấy cơ hội này, thuận theo lực bay của Cự Long, vung mạnh Diệt Thiên thủ.

Trong mắt của tất cả những người đứng xem, Thần Nam đã ném tung Cự Long đi, cơ thể đồ sộ của Cự Long, đã bị một con người nhỏ bé ném bay xa mấy chục trượng, sau đó rơi rầm xuống mặt đất.

Cả sân đấu võ nhưng rung chuyển, mặt đất bị đập nất ra một rãnh khổng lồ, cát bụi bay ngập trời.

Tất cả mọi người bao gồm cả Áo La đều sừng sờ, Thần Nam mạnh mẽ như vậy, thần dũng giống hệt như một bá vương cái thế, chuyển thế vũ thần đã có thể ném một con Cự Long giống như ném một thứ đồ chơi, đều này thật đáng kinh ngạc.

Cả sân đấu võ im phăng phắc, rất lâu sao mới vang lên những tiếng kêu ầm trời.

"Trời ơi"

"Thần quang minh tại thượng, anh chàng này là vũ thần chuyển thế hay sao?"

"Thần của tôi ơi! Tôi đã nhìn thấy gì thế này, một con người lại có thể ném một con Cự Long giống như ném một thứ đồ chơi!"

"Thần ơi, ta không bị hoa mắt chứ?"

Trận chiến này, Thần Nam với ưu thế tuyệt đối, chiến bại được tứ giai Cự Long kỵ sĩ Áo La, trước mặt của hàng vạn người xem đã ném bay đối thủ, thế hiện dũng lực vô song cái thế, khiến cho tất cả mọi người tại đó đều kinh hãi, khiến cho những người muốn khiêu chiến đều sợ sệt, không một ai dám xông lên.

Hai cánh tay lắc một cái có sực mạnh vạn tấn, trận chiến này, danh tiếng của Thần Nam sẽ truyền khắp tây đại lục, khiến cho tất cả mọi người trong giới tu luyện Tây phương đều biết tời võ giả hùng mạnh tới từ Đông phương này.