Quang Minh Giáo Hoàng dẫn theo hai người Lâm Lôi đã khôi phục nhân thân và Đông phương Trường Minh xuyên qua nhiều ngã rẽ tiến vào bên trong Thánh Quang Điện.
Đây là chủ điện là Quang Minh Giáo Đình nhưng nó lại không giống với chủ điện của các Giáo Đình khác. Bên trong chủ điện của các Giáo Đình khác là nơi luôn luôn tràn đầy vẻ trang nghiêm và cổ kính còn bên trong chủ điện của Quang Minh lại đặt đầy những chiếc ghế dựa cho người ta một cảm giác cực kỳ thoải mái.
- Ngồi đi!
Quang Minh Giáo Hoàng quay đầu lại nhìn hai người nói.
- Vâng!
Hai người lập tức ngồi xuống.
- Róc rách!
Lúc này Giáo Hoàng lại đi tới cái tủ đựng rượu trên vách tường cẩn thận chọn lấy một chai rượu rồi rót ra hai ly thủy tinh.
- Uống đi!
Giáo Hoàng đặt hai ly rượu lên bàn nhìn Đông Phương Trường Minh và Lâm Lôi nói.
- Đa tạ Giáo Hoàng ban rượu!
Lâm Lôi thấy vậy lập tức cung kính nói một tiếng sau đó cầm ly rượu lên uống một hớp nhỏ.
- Ực!
Đông Phương Trường lại không chút khách sáo uống cạn cả ly rượu.
- Rượu ngon! Đúng là rượu ngon!!
Sau khi uống xong Đông Phương Trường Minh nhìn Giáo Hoàng nói.
- Ha ha ha... Nếu thấy ngon thì tiểu hữu uống thêm đi!!
Giáo Hoàng nghe vậy cười nói một tiếng tiếp đó rót thêm một ly nữa cho Đông Phương Trường Minh rồi cũng tự rót một ly cho mình.
- À phải rồi! Lúc nãy ta ngồi trên khán đài nghe tiểu hữu nói mình là người đến từ Tiên Ảo Đại Lục. Vậy xin hỏi sư thừa của tiểu hữu thật ra là ai có phải người quen của ta hay không?
Vừa uống rượu Giáo Hoàng vừa nhìn Đông Phương Trường Minh hỏi.
- Đến rồi!
- Thưa Giáo Hoàng một thân bản lĩnh này của tại hạ là do Tổ Gia gia Đông Phương Khiếu Thiên truyền thụ!
Đông Phương Trường Minh nghe câu hỏi của Giáo Hoàng thì trong lòng âm thầm nói một tiếng sau đó mở miệng trả lời.
Lâm Lôi đang ngồi bên cạnh nghe vậy không nhịn được hít một hơi khí lạnh kinh hãi nhìn Đông Phương Trường Minh hắn không thể tin được người thanh niên ngồi trước mắt lại chính là hậu nhân của Đại Ma Vương trong truyền thuyết.
- Thì ra tiểu hữu chính là hậu nhân của Đông Phương tiên sinh đúng là thất kính rồi! Không biết tiểu hữu ngươi có hứng thú trở thành Khách Khanh của Quang Minh Giáo Hội chúng ta không?
Giáo Hoàng nhìn Đông Phương Trường Minh cười nói một tiếng sau đó bất ngờ đưa ra một câu hỏi.
Nghe được đề nghị của Giáo Hoàng sắc mặt của Đông Phương Trường Minh biến hóa liên tục ban đầu hắn chính là vì sợ Giáo Hoàng đưa ra yêu cầu này cho nên mới khai một mạch thân thế của mình ra để làm cho hắn phải kiêng kỵ. Không ngờ Giáo Hoàng sau khi nghe xong không những không có chút kiêng kỵ mà còn đặt câu hỏi một cách trực tiếp như vậy thật sự làm cho hắn phải khiếp sợ a!!
- Trường Minh tiểu hữu ngươi suy nghĩ như thế nào?
Lúc Đông Phương Trường Minh đang mãi mê suy nghĩ thì bên tai bỗng nhiên vang lên giọng nói của Giáo Hoàng kéo hắn về hiện thực.
- Giáo Hoàng đại nhân thứ cho ta nói thẳng bản tính của ta chỉ ưa thích tự do tự tại e rằng không gánh nổi trọng trách như vậy xin Giáo Hoàng hãy nghĩ lại!!
Đông Phương Trường Minh vừa hồi thần lại lập tức nhìn Giáo Hoàng khéo léo lên tiếng từ chối.
- Ha ha... Trường Minh tiểu hữu ngươi không cần vội vàng từ chối như vậy. Trước tiên hãy nghe ta nói hết cái đã! Thật ra khi nhận chức Khách Khanh của Quang Minh Giáo Đình chúng ta không yêu cầu ngươi làm gì cả chỉ là khi Quang Minh Giáo Đình gặp khó khăn nếu ngươi giúp được thì ngươi nhất định phải ra tay giúp còn nếu không giúp được thì chúng ta cũng sẽ không trách ngươi.
Bên cạnh đó ngươi còn có thể nhận được vô số chỗ tốt từ chỗ Quang Minh Giáo Đình những thứ khác không nói nhưng có ba điểm chắc chắn sẽ khiến tiểu hữu ngươi hứng thú:
Thứ nhất khi trở thành Khách Khanh của Quang Minh Giáo Đình chúng ta ngươi sẽ có thể tự do đi lại bất cứ nơi nào trên Ma Ảo Đại Lục cho dù là người của Tứ Đại Đế Quốc cũng không có quyền quản ngươi!!
Thứ hai là khi ngươi cảm thấy cần thiết có thể điều động tự do điều động một phần lực lượng của Quang Minh Giáo Đình giúp ngươi làm việc.
Thứ ba chính là ngươi có thể tự do xuất nhập tàng thư thất của Quang Minh Giáo Đình chúng!!
Giáo Hoàng nhìn Đông Phương Trường Minh cười nói hắn tin tưởng trên đời này không ai có thể từ chối được những đặc quyền mà hắn vừa nói.
Quả nhiên như Giáo Hoàng dự đoán cho dù tâm trí của Đông Phương Trường Minh có kiên định tới đâu sau khi nghe những điều kiện mà hắn vừa nói cũng khó tránh khỏi động lòng muốn nhận lời nhưng khi nghĩ tới quy tắc của mình thì lại không thể mở miệng trong lúc nhất thời lâm vào tình huống chính bản thân hắn cũng không biết phải làm sao khó xử vô cùng!!
- Giáo Hoàng đại nhân chuyện này ngài có thể cho ta mấy ngày thời gian để suy nghĩ được không?
Một lúc sau Đông Phương Trường Minh bỗng nhiên nhìn Giáo Hoàng nói.
- Tất nhiên là được! Ta cho ba ngày thời gian để suy nghĩ thế nào?
Giáo Hoàng nghe vậy gật đầu một cái nói.
- Đa tạ! Cáo từ!!
Đông Phương Trường Minh nghe vậy gật đầu một cái sau đó quay người bước ra khỏi Quang Minh Thần Điện.
.....
Tối hôm đó Đông Phương Trường Minh nằm trên giường của mình lăn qua lộn lại trong đầu không ngừng suy nghĩ về đề nghị của Giáo Hoàng nhưng vẫn chưa biết phải quyết định.
- Ai! Thật ra bây giờ phải làm sao mới tốt đây?
Sau một lúc suy nghĩ vẫn không có kết quả Đông Phương Trường Minh không nhịn được thở dài một tiếng nói. Mục đích chuyến đi Ma Ảo Đại Lục này của hắn vốn chỉ là muốn thật tốt khổ tu một chuyến thật không ngờ lại gặp phải loại chuyện này!!
- Đợi đã... Khổ tu? Đúng rồi! Ta có thể làm như vậy mà!!
Vừa nghĩ tới khổ tu Đông Phương Trường Minh bỗng nhiên xuất hiện một đạo linh quang làm hắn không nhịn được thốt lên một tiếng rồi lại ngã xuống gối ngáy o o ngủ say.
.....
Ba ngày sau Đông Phương Trường Minh lại quay lại Quang Minh Thần Điện!!
- Trường Minh tiểu hữu ngươi suy nghĩ thế nào rồi?
Vừa thấy Đông Phương Trường Minh bước vào Giáo Hoàng lập tức lên tiếng hỏi.
- Giáo Hoàng đại nhân ta quyết định đồng ý nhận chức Khách Khanh của Quang Minh Giáo Đình!!
Đông Phương Trường Minh nhìn Quang Minh Giáo Hoàng trịnh trọng nói.
- Tốt! Tốt! Tốt! Hoan nghênh tiểu hữu gia nhập Quang Minh Giáo Đình chúng ta!!
Dù đã đoán trước được kết quả nhưng khi nghe chính miệng Đông Phương Trường Minh nói Giáo Hoàng vẫn không nhịn được vui mừng cười to kết nạp được một được một cường giả có tiềm lực như Đông Phương Trường Minh vào Giáo Đình đúng là một chuyện đáng để người ta vui mừng.
- Bất quá ta còn có một điều kiện!
Lúc này đột nhiên Đông Phương Trường Minh lại lên tiếng nói.
- Là điều kiện gì? Ngươi cứ nói!
Giáo Hoàng nghe vậy thu lại nụ cười của mình nhìn Đông Phương Trường Minh hỏi.
- Giáo Hoàng đại nhân ta hy vọng có thể tiến vào Địa Ngục tu luyện một thời gian!!
Đông Phương Trường Minh nhìn Giáo Hoàng nói.
- Được ta chấp nhận!!
Đông Phương Trường Minh vốn tưởng rằng Giáo Hoàng rất khó chấp nhận điều kiện này của hắn không ngờ vừa nghe hắn nói ông ta đã gật đầu đồng ý.
- Thật sao?
Đông Phương Trường Minh không thể tin hỏi.
- Đương nhiên là thật! Trường Minh tiểu hữu ngươi có điều không biết trước đây Quang Minh Giáo Hội chúng ta vẫn thường mở cửa Địa Ngục để cho những thiên tài của mình vào đó rèn luyện tăng thêm kinh nghiệm hiện giờ đương nhiên là không có vấn đề gì!!
Giáo Hoàng nhìn Đông Phương Trường Minh nói.
-....
Nghe xong mấy lời của Giáo Hoàng nói Đông Phương Trường Minh triệt để im lặng hắn không thể nào ngờ được Quang Minh Giáo Hội còn có bí văn như thế này!!
- Trường Minh tiểu hữu ngươi cầm lấy tấm lệnh bài này đi có nó ngươi có thể đi tới Địa Ngục Tầng Thứ Sáu đó cũng là số tầng mà bọn ta có thể tự do mở ra. Nếu dọc đường đi có gặp nguy hiểm thì chỉ cần bóp nát nó thì ngươi sẽ được truyền tống trở lại đây ngay.
Giáo Hoàng lấy từ trong người ra một tấm lệnh bài màu đen đưa cho Đông Phương Trường Minh trầm giọng nói.
- Đa tạ!
Đông Phương Trường Minh nhận lấy tấm lệnh bài nhìn Giáo Hoàng trịnh trọng nói một tiếng tiếp đó lập tức bắt đầu chuyến đi tới Địa Ngục của mình.