Thần Điển

Chương 533: Lật ngược tình thế

Cổ Lạp Gia Tư nhún vai bất cần: "Sợ rằng đó không phải là nguyên nhân chính? Có phải là ngươi đang lo lắng còn có một âm mưu khác?"

"Không phải đang lo lắng, mà là đã xác định điểm này." Á Nhĩ Duy Tư thản nhiên nói: "Năm gã Võ Tôn xuất hiện ở cùng một tiểu đội, ngươi không cảm thấy hơi nhiều sao?" Bạn đang đọc truyện tại Truyện YY - http://Trà Truyện

"Nếu như không phải thì sao?" Cổ Lạp Gia Tư nhíu mày nói: "Tiểu cô nương kia đối với hắn rất trọng yếu, nếu quả thật xuất hiện chuyện gì ngoài ý muốn, rất khó nói sẽ phát sinh chuyện gì."

Á Nhĩ Duy Tư trầm mặc một hồi, ánh mắt rơi vào trên người Thi Lạc Tư: "Ta dĩ nhiên rõ ràng điểm này, chỉ có điều nếu bây giờ ta tiến vào chiến trường chỉ có thể mang đến cho hắn nguy hiểm lớn hơn. Trừ phi từ nay về sau hắn không bao giờ xuất hiện ở trên chiến trường nữa."

Á Nhĩ Duy Tư nói không sai, không có Thánh giả nào duyên vô cớ tùy tiện tiến vào chiến trường, làm như vậy rất dễ làm cho đối phương sinh lòng nghi ngờ. Hiển nhiên năm Võ Tôn còn chưa đáng giá để Thánh giả mạo hiểm, như vậy chỉ có thể là do một nguyên nhân khác. Nếu như đối phương cẩn thận điều tra, thân phận Địch Áo rất khó lòng tiếp tục giấu diếm.

Thế nhưng, lâm vào tình cảnh nguy hiểm chính là Lao Lạp chứ không phải Địch Áo. Nếu không, Á Nhĩ Duy Tư cũng không thể nào an an ổn ổn đứng ở chỗ này.

Thi Lạc Tư nghe mà không hiểu ra sao, mở miệng hỏi lại: "Các ngươi đang nói ai? Còn nữa, ngươi nhìn ta làm gì?"

Á Nhĩ Duy Tư không nói gì, Cổ Lạp Gia Tư chỉ biết cười khổ. Hắn dĩ nhiên biết trong lòng Á Nhĩ Duy Tư có chút bất mãn với Thi Lạc Tư, bởi vì vị trí Địch Áo là nơi nguy hiểm nhất trên chiến trường. Nhưng điều này cũng không trách được Thi Lạc Tư, ai bảo Địch Áo không cho người ta thấy thân phận chứ?

"Nên xuất thủ hay không đây?" Cổ Lạp Gia Tư còn đang do dự, nói thật ra hắn cũng có hảo cảm với tiểu nha đầu Lao Lạp này. Hiển nhiên không muốn thấy Lao Lạp gặp chuyện không tốt ở trên chiến trường, nhưng Cổ Lạp Gia Tư không có cách nào kết luận đến tột cùng là có bẫy rập hay không. Nếu Cổ Lạp Gia Tư tùy tiện xuất thủ rất có thể sẽ dẫn phát hậu quả nghiêm trọng hơn nữa.

Giờ phút này ba tên cường giả Võ Tôn liên thủ công kích, màn hào quang quanh người Miêu Tử run rẩy kịch liệt từ từ mờ dần, tựa hồ sau một cái nháy mắt sẽ lập tức diệt vong. Còn gã Thủy hệ Võ Tôn chạy tới cách Địch Áo ở càng lúc càng gần.

Lúc này thời gian tác dụng hạn định của Không Gian Nhược Thủy đã sắp kết thúc, đối phương tính toán rất chu đáo. Gã Thủy hệ Võ Tôn sẽ kịp thời chạy tới trước khi Không Gian Nhược Thủy mất đi hiệu lực.

Địch Áo tự nhiên sẽ không để cho phép tình huống đó phát sinh, Lao Lạp là vì cứu hắn mới lâm vào tình thế nguy hiểm. Chỉ cần có đường hắn đều phải thử xem thế nào. Địch Áo khép mắt lại, hít sâu một hơi, điên cuồng vận chuyển nguyên lực trong cơ thể.

Sau một cái chớp mắt, hắn phóng thích toàn bộ nguyên lực ẩn chứa trong Căn Luân ra ngoài, kèm theo một tiếng nổ vang trời, lấy Địch Áo làm trung tâm xuất hiện một làn sóng xung kích nhanh chóng lan tràn ra bốn phương tám hướng. Trong phạm vi làn sóng xung kích bao phủ, Phong nguyên lực cuồng mãnh cuốn theo vô số cát đá bay lên bầu trời, tạo thành một cơn sóng màu xám cao tới mấy chục thước.

Gã Thủy hệ Võ Tôn hoảng sợ dừng bước, vừa mới xảy ra chuyện gì? Trên tài liệu rõ ràng ghi thực lực đối phương là Võ Tôn cấp thấp, nhưng lực lượng kinh khủng như thế sợ rằng ngay cả Võ Tôn cao cấp cũng không thể làm nổi.

Địch Áo đánh cược nguy hiểm một lần, có lần trước giáo huấn, Địch Áo không dám lỗ mãng trực tiếp lấy lực lượng trong dòng xoáy nguyên lực ra sử dụng. Vì thế mới nghĩ tới biện pháp này, nếu bản thân mình không có cách nào "chủ động" sử dụng lực lượng chứa trong dòng xoáy nguyên lực, vậy thì chỉ cần chủ động hướng dẫn hướng đi là được. Căn Luân cũng là nơi dung nạp nguyên lực tự nhiên sẽ hấp thu tốt nguyên lực từ trong dòng xoáy, sau đó căn bản không cần Địch Áo khống chế. Dưới tình huống bình thường, ở giữa Căn Luân tồn tại một loại thần bí liên lạc với dòng xoáy nguyên lực, dĩ nhiên đây chỉ là Địch Áo suy đoán. Cho dù có đoán sai ít nhất cũng có thể tránh thoát Không Gian Nhược Thủy giam cầm. Địch Áo đánh cuộc chính là mình có thể đột phá phong tỏa, vậy thì đối phương sẽ không dám toàn lực công kích Lao Lạp mà không kiêng sợ như trước.

Trải qua đợt bộc phát lúc nãy, Căn Luân của Địch Áo đã không còn thừa bao nhiêu nguyên lực, miễn cưỡng có thể chống đỡ Địch Áo buông thả mấy lần Phong Ưu Nhã. Mặc dù trên người Địch Áo vẫn còn tồn tại nguyên lực chiến giáp lóe sáng, nhưng đây chỉ là giả tượng, chỉ cần một đạo Phong Nhận nho nhỏ đánh vào là có thể phá tan nguyên lực chiến giáp của hắn.

Thân hình Địch Áo từ trong sóng bụi ngất trời lao ra, xông thẳng về phía Lao Lạp. Quả nhiên đúng như Địch Áo dự liệu, mấy tên đang vây công Lao Lạp Võ Tôn đều ngừng động tác, cảnh giác ngó chừng hắn. Lúc nãy Địch Áo bộc phát ra lực lượng thật sự là quá rung động, cho nên bọn họ bắt đầu hoài nghi lúc trước Địch Áo vẫn còn ẩn giấu thực lực.

Trong lúc Địch Áo xông về phía Lao Lạp, một gã Hỏa hệ Võ Tôn của đối phương chậm rãi xoay người. Địch Áo không lựa chọn vòng qua đối phương, mà là lao thẳng tắp tới, diễn trò thì cũng phải diễn cho thật. Địch Áo không thể để cho đối phương nhận ra mình đang phô trương thanh thế.

Gã Hỏa hệ Võ Tôn nhất thời biến sắc mặt, giờ phút này động tác của Địch Áo hiển nhiên không có đặt bản thân mình vào trong mắt. Nếu là lúc bình thường có một tên Phong hệ Võ Tôn nào làm như vậy, hắn sẽ rất vui lòng tiến hành cận thân tác chiến với đối phương, lỗ lả không thể nghi ngờ chính là cái tên Phong hệ Võ Tôn đó rồi.

Thế nhưng ở tình hình hiện tại hắn không dám nghĩ như vậy, luồng sóng bụi ở phía sau Địch Áo còn chưa có tiêu tán, trong không khí vẫn còn Phong nguyên lực dao động vô cùng kịch liệt, hết thảy những điều đó đều biểu hiện ra Địch Áo có lực lượng kinh khủng tới mức nào. Cơ hồ là theo bản năng, gã Hỏa hệ Võ Tôn làm ra động tác tránh né, nhưng mà né tránh khó tránh khỏi tạo thành hiềm nghi nhát gan hèn yếu. Có lẽ là vì vãn hồi thể diện của mình, trong lúc gã Hỏa hệ Võ Tôn trốn tránh đồng thời huy động ngọn lửa trong tay đánh tới Địch Áo.

Địch Áo âm thầm kêu khổ trong lòng, hắn dự tính đối phương không dám liều mạng với hắn, nhưng không ngờ gã Hỏa hệ Võ Tôn thật sự quý trọng mặt mũi. Mặc dù công kích của đối phương cực kỳ yếu, có thể nói là uy lực quá bèo nhèo. Nhưng chỉ cần bị ngọn lửa liếm một cái là đối phương sẽ phát hiện ra mình chỉ là cung giương hết đà. Địch Áo không còn đủ nguyên lực để chống đỡ liên tục buông thả Phong Ưu Nhã, nói cách khác, nếu như Địch Áo không muốn chết chỉ có thể vòng qua luồng hỏa diễm của đối phương.

Khi Địch Áo lâm vào tình cảnh tiến thoái lưỡng nan, bỗng nhiên vui mừng phát hiện dòng xoáy nguyên lực trong cơ thể bắt đầu đẩy nhanh tốc độ vận chuyển nguyên lực vào Căn Luân. Dĩ nhiên đây là chuyện tốt, nhưng mặc kệ tốc độ nhanh đến mức nào, muốn để cho Căn Luân khôi phục đến trạng thái tràn đầy cũng cần một đoạn thời gian dài. Nhưng quan trọng là nhờ có lượng nguyên lực bất chợt tràn vào này đã có thể giúp cho Địch Áo vượt qua cửa ải khó khăn trước mắt.

Ở trong ánh mắt cảnh giác của mấy gã Võ Tôn của đối phương, thân hình Địch Áo biến thành một dãy tàn ảnh mờ mờ ảo ảo, lấy tốc độ làm cho người ta không thể tin nổi xuyên qua ngọn lửa. Tất cả hỏa diễm của gã Hỏa hệ Võ Tôn đều rơi vào khoảng không, không có một ngọn lửa nào có thể đánh trúng mục tiêu.

Mấy gã Võ Tôn đồng thời hít vào một hơi lạnh, sau khi mạnh mẽ đột phá Không Gian Nhược Thủy giam cầm, Địch Áo vẫn có thể làm ra động tác phức tạp như thế. Điều này nói rõ một việc, đó là bọn họ đã phán đoán thực lực Địch Áo sai lầm.

"Lộn xộn, sắc mặt mấy người Cổ Lạp Gia Tư ở nơi xa cũng biến đổi. Lấy hiểu biết của bọn họ đối với Địch Áo tự nhiên rõ ràng bây giờ trong cơ thể Địch Áo khẳng định không còn thừa bao nhiêu nguyên lực, đây quả thực là phương pháp liều mạng mà.

Á Nhĩ Duy Tư lại càng dứt khoát, trường thương vốn bị băng vải bao quanh đã nằm trong tay, bộ dạng tùy thời chuẩn bị xuất thủ. Nhưng khi nhìn thấy Địch Áo nhẹ nhàng xuyên qua luồng hỏa diễm đầy trời kia, trên mặt mấy người cũng hiện ra thần sắc khó thể tin tưởng. Làm ra động tác tránh né như vậy bắt buộc phải hao phí rất nhiều nguyên lực, đến tột cùng Địch Áo làm như thế nào?

Nhìn thấy Địch Áo vọt tới phụ cận, Lao Lạp đầu tiên là ngẩn ra, sau đó trong mắt mơ hồ nổi lên một tầng nước trong suốt. Lao Lạp cảm ứng nguyên lực cực kỳ bén nhạy, hiển nhiên có thể nhận ra tình trạng chân chính của Địch Áo ngay lúc này.

Lúc này tầng Chân Không kết giới trói buộc Lao Lạp đã mất đi tác dụng. Lao Lạp đằng đằng sát khí nhìn tới một gã địch nhân cách đó không xa. Sau đó dời ánh mắt về phía Địch Áo.

Địch Áo khẽ gật đầu một cái, nói: "Cẩn thận đó !"

Lực chiến đấu của Địch Áo đã hạ xuống đến mức thấp nhất, muốn vãn hồi cục diện nguy cấp chỉ có thể dựa vào Lao Lạp và Khoa Lỗ Tư. Địch Áo chú ý thấy Khoa Lỗ Tư đã thoát khỏi đối thủ dây dưa đang lao đến chỗ Lao Lạp. Cho dù là như vậy, tình thế vẫn không hề lạc quan chút nào, đối phương có năm tên Võ Tôn, mà bên phía Địch Áo chỉ có hai người còn lực chiến đấu.