Đúng lúc này, đạo sư chịu trách nhiệm ban bố nhiệm vụ cho khu năm mươi mốt đột nhiên đi đến, nói: "Địch Áo, có một vị tiên sinh tôn quý tìm ngươi." Nói xong, hắn liền cung kính lui qua một bên.
Ngay sau đó, Cổ Lạp Gia Tư dáng người gầy gò hiện ra trước cửa sơn động, chỉ có điều y phục hắn ăn mặc không có quan hệ gì tới hai chữ "tôn quý", thoạt nhìn đầy vẻ phong trần giống như là một tiểu thương cả ngày chạy khắp nơi kiếm tiền cực khổ vậy.
Đám người Ca Đốn không nhận ra người mới tới, nhưng Địch Áo lại biết rõ ràng. Hắn lập tức đứng lên, cung kính khom lưng chào: "Ngài vì sao tới đây? Có chuyện gì vậy?"
"Lần trước quên hỏi các ngươi là người khu vực nào, may là kể từ khi Tử Vong Chi Ca học viện được xây dựng chỉ có hai người các ngươi từng đến chỗ chúng ta. Nếu không đúng là rất khó tìm ra các ngươi." Cổ Lạp Gia Tư đánh giá sơn động một vòng, chậm rãi nói: "Địch Áo, ta có chuyện muốn nói với ngươi, tìm địa phương nào đó an tĩnh đi."
"Vâng." Tuy Địch Áo hơi do dự nhưng vẫn thử hỏi dò xét: "Tiên sinh, bằng hữu của ta bị thương hôn mê không tỉnh, ngài có thể giúp không?"
Tầm mắt Cổ Lạp Gia Tư rơi vào trên người Y Toa Bối Nhĩ, không đáp lời mà chậm rãi đi tới, cẩn thận quan sát sắc mặt nàng. Từng đợt gió nhẹ đột nhiên xuất hiện xoay tròn quanh Y Toa Bối Nhĩ, chốc lát sau Cổ Lạp Gia Tư ngẩng đầu lên nói: "Không có việc gì, chỉ là vì nguyên lực hao tổn quá lớn vượt qua phạm vi thân thể thừa nhận, à... nha đầu này đã tiến giai lên Cực Hạn võ sĩ rồi? Không sai, không có cô phụ Địch Địch kỳ vọng, ta sẽ trở về báo tin tức này cho Địch Địch biết, nàng ta nhất định sẽ rất cao hứng."
"Vượt qua phạm vi thân thể thừa nhận?" Địch Áo cả kinh: "Nàng sau này...?"
"Ta nói không sao là không sao." Cổ Lạp Gia Tư không nhịn được, tăng cao thanh âm lên một chút: "Tu dưỡng vài bữa là khôi phục, thế nhưng trong thời gian đó tốt nhất là không nên buông thả bí kỹ."
"Hiểu." Địch Áo gật đầu nói, đám người Ca Đốn cũng thở phào nhẹ nhỏm. Bọn họ đã nghe Toa Bối Nhĩ nhắc tới cái tên Địch Địch không ít lần, có thể được một vị cường giả Thánh cấp chỉ điểm chính là ký ức khó quên trong đời Y Toa Bối Nhĩ. Mỗi khi nàng nhắc tới Địch Địch, thần sắc sẽ trở nên cực kỳ nghiêm túc, vẻ mặt tôn sùng vô hạn. Cho nên đám người Ca Đốn trong lúc vô tình cũng ghi nhớ cái tên Địch Địch vào trong lòng, mới vừa nghe đối phương tùy tiện nói đến Địch Địch, mọi người lập tức tỉnh ngộ, nhận ra lai lịch của Cổ Lạp Gia Tư.
"Đi theo ta." Cổ Lạp Gia Tư xoay người đi ra ngoài, Địch Áo bước nhanh theo sau.
Hai người đi thẳng đến phụ cận dòng sông nhỏ, Cổ Lạp Gia Tư trầm ngâm chốc lát, đột nhiên nói: "Ta nghe người ta nói, ngươi có Phong Nhận mang theo lôi lực?"
"Đúng thế." Địch Áo trả lời không chút do dự.
Địch Áo trả lời dứt khoát như thế vượt ra khỏi Cổ Lạp Gia Tư dự liệu, thần sắc của hắn lộ vẻ rất kinh ngạc, ngập ngừng chốc lát rồi lại hỏi: "Làm sao để cho nguyên lực phát sinh biến dị là một bí mật rất lớn, ngươi đến từ Nguyệt Ảnh đế quốc?"
"Không, ta đến từ Khắc Lý Tư bình nguyên." Địch Áo nói.
"Thật sao?" Cổ Lạp Gia Tư chợt nhếch miệng cười gian, nói: "Thừa nhận nhanh như vậy, ngươi sợ?"
"Ta sợ cái gì?" Địch Áo hỏi ngược lại.
"Ngươi nắm giữ một bí mật có ý nghĩa phi phàm, nếu như ta cảm thấy hứng thú đối với bí mật này, dĩ nhiên sẽ tìm cách khống chế ngươi."
"Lôi điện lực không phải thuộc về ta, ta chỉ mượn lực lượng của lão sư." Địch Áo đáp.
"Mượn?" Cổ Lạp Gia Tư lại ngẩn người lần nữa.
"Đúng thế."
"Ta từng nghe nói qua phương thức truyền thừa này, ngươi có hiểu mình đang nói gì không?" Cổ Lạp Gia Tư chậm rãi nói: "Ngươi đang nói lão sư của ngươi là một vị Thần Vũ Giả. Sau đó ngươi chạy đến Tử Vong Chi Ca học viện tu luyện?" Truyện Sắc Hiệp - http://Trà Truyện
"Sư phụ đã rời khỏi ta." Địch Áo nói: "Hơn nữa, chúng ta vốn muốn đến Sư Tâm đế quốc du lịch, không nghĩ tới mới vừa bước lên lãnh thổ Sư Tâm đế quốc đã bị đuổi đến nơi này."
Cổ Lạp Gia Tư nhìn chằm chằm vào Địch Áo, Địch Áo không có phủ nhận thân phận chân thật của lão sư hẳn là đã thừa nhận. Mặc dù Phong Ngân vẫn không thể đột phá hàng rào cuối cùng nên chưa tính là một vị Thần Vũ Giả chân chính, nhưng ở trong mắt rất nhiều cường giả, hắn còn đáng sợ hơn Thần Vũ Giả.
Thời gian trôi qua thật lâu, Cổ Lạp Gia Tư nhẹ nhàng thở ra một hơi, nói: "Được rồi, lý do này miễn cưỡng cho qua. Nếu như ở tuổi của ngươi mà có thể tự mình lĩnh ngộ ra nguyên lực dị hoá, thật sự là quá ly kỳ."
Địch Áo cười cười không có đáp lại, Sư Tâm Vương Hoắc Phu Mạn nhất định sẽ phái người đến Khắc Lý Tư bình nguyên điều tra Lôi Mông mấy năm này đã làm những gì. Hắn là đệ tử Phong Ngân, chuyện này là rất khó giấu diếm đối phương, hắn đã sớm suy nghĩ cẩn thận rồi, thay vì che dấu còn không bằng nói ra quang minh chính đại.
"Tiểu tử, có phải từ trong đáy lòng ngươi rất xem thường Tử Vong Chi Ca học viện hay không?" Cổ Lạp Gia Tư đột nhiên hỏi.
"Vì sao nói thế?" Địch Áo nghiêm mặt nói: "Cho dù là ta hay là bằng hữu của ta đều ở học được rất nhiều thứ ở nơi này, cũng lần lượt trải qua khảo nghiệm thu hoạch không ít lợi ích. Ngài mới vừa cao hứng vì Y Toa Bối Nhĩ trở thành Cực Hạn võ sĩ kia mà? Nếu như đổi lại một hoàn cảnh khác, nàng chắc chắn không thể trưởng thành nhanh như vậy."
Cổ Lạp Gia Tư gật đầu, Địch Áo nói như thế làm cho trong lòng hắn thư thái hơn rất nhiều.
"Ngài tìm ta là vì chuyện này?" Địch Áo nói.
"Không." Cổ Lạp Gia Tư nói: "Lần này tranh tài ngươi có nắm chắc cầm vị trí đệ nhất không?"
"Hẳn là không kém bao nhiêu đâu."
"Đừng có hàm hàm hồ hồ." Cổ Lạp Gia Tư không vui nói: "Rốt cuộc có nắm chắc hay không?"
"Có."
"Phần thưởng đệ nhất của cuộc thi đoàn thể là ba vạn học phần, phần thưởng đệ nhất cuộc thi cá nhân là một vạn học phần." Cổ Lạp Gia Tư Nói: "Dựa theo thực lực ngươi bây giờ, cộng thêm Lôi điện lực. Ha hả, ngươi ẵm trọn bốn vạn học phần này rồi, đã nghĩ tới dùng học phần như thế nào chưa?"
"Ta." Địch Áo sững sờ, sau đó cố gắng bình tĩnh lại nói: "Đã thương lượng với các bằng hữu rồi, để cho các nàng đến chỗ ngài tiếp nhận phụ đạo."
"Tốt, rất tốt." Cổ Lạp Gia Tư vui vẻ ra mặt: "Còn nữa, ngươi cũng phả idid, có một vị ẩn giả muốn gặp ngươi."
"Gặp ta?" Địch Áo khó hiểu hỏi.
"Nguyên nhân cụ thể thì ta không quá rõ ràng." Cổ Lạp Gia Tư nói: "Nhưng mấy ngày hôm trước Tư Thản Sâm viện trưởng đi tìm đại nhân nói chuyện trong thời gian rất lâu. Hẳn là nói về ngươi, đại nhân cảm thấy hứng thú đối với ngươi."
Địch Áo khẽ nhíu mày tựa hồ đang suy tư gì đó, thấy Địch Áo chậm chạp không nói lời nào, Cổ Lạp Gia Tư lại bắt đầu mất hứng: "Sao sao? Không phải là đang hoài nghi chúng ta lừa gạt học phần của các ngươi chứ? Tiểu tử, ta nói cho ngươi biết, chuyện này đối với các ngươi hoàn toàn có lợi."
"Được rồi." Địch Áo thở dài cười khổ, đã nói đến tình trạng này nếu do dự thêm sẽ lộ vẻ không ổn lắm, thật ra hắn đang khống chế nhịp tim nhảy loạn của mình. Đúng là không uổng cố gắng trong thời gian qua, hắn chưa từng quên mất chuyện Mạc Lâm trưởng phó thác, giờ phút này hắn rốt cuộc có cơ hội tiếp xúc với nhân vật trọng yếu của Tử Vong Chi Ca học viện.
"Sau khi nhận được học phần lập tức tới chỗ ta." Cổ Lạp Gia Tư làm như nhớ ra chuyện gì đó, từ tốn nói: "Mang theo tiểu nha đầu kia tới luôn."