Thần Chi Tả Thủ

Quyển 2 - Chương 23

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Edit + Beta: Tiểu Vũ

“14 tuổi? Năm cậu ấy tham gia WCG là 15 tuổi mà.”

“Battle.net có một ID, Mặc Mặc Mặc, thấy qua chưa?”

Cái tên này, rất quen tai.

Cô cố gắng nhớ một lúc, dần dần nhớ ra cái tên này…

Đó là năm thứ hai cô và chiến đội solo giải tán, cũng là lúc solo bắt đầu chơi Warcraft. Nghỉ hè năm ấy, cô nhớ mình đã từng thấy cái tên này trên Battle.net.

Mặc Mặc Mặc đã từng cùng solo đại chiến một trận trên Battle.net khiến cho mọi người phải kính sợ.

70 phút giằng co, tài nguyên của hai bên đều tiêu hao hết, người này không làm gì được người kia và ngược lại, lấy “Hòa” làm kết thúc. Đối với Warcraft mà nói thì kết thúc “Hòa” này chính là nghìn năm khó gặp.

Từ khi Warcraft phát hành năm 2003 cho tới nay, từ phiên bản đầu tiên đến phiên bản thứ 3, 8 năm trôi qua, kết thúc “Hòa” này cũng chỉ mới xảy ra hai lần và đều xảy ra ở các giải đấu thế giới chính thức. Cho nên, trận chiến trên mạng kia… khiến toàn bộ những người yêu thích thể thao điện tử đều chấn động.

Mặc dù sau trận hòa đó, hai người lại chơi thêm một trận nữa và kết quả là 0-2, Mặc Mặc Mặc thua solo.

Thế nhưng nó vẫn trở thành truyền kỳ.

Bởi vì có người nói ra tuổi của cậu, 14 tuổi.

Mà khi đó, solo đã 21 tuổi rồi.

“Năm đó tuổi còn nhỏ, không đủ tư cách ra nước ngoài thi đấu, ” Sau khi xem video trận đó, Hoạt Thê chỉ vào ID Mặc Mặc Mặc nói: “Nếu như cậu ta vẫn kiên trì thi đấu, tuyệt đối có thể tung hoành ngang dọc trong Warcraft.”



Ngải Tình thật không dám tin Dt chính là Mặc Mặc Mặc, thế nhưng hình như cũng chỉ có thể là Dt.

Cô nhìn 97, rốt cuộc có thể hiểu được nỗi băn khoăn 3 năm trước: “Khó trách ngay từ đầu, cậu ấy đã có vẻ rất thân quen với solo.”

“Động tâm sao?” 97 cười hì hì nhìn cô.

Ngải Tình hả một tiếng liền lập tức hiểu ý của hắn: “Tha cho tôi đi, tôi đối với em trai kém tuổi không có hứng thú…”

Càng ngày càng có nhiều học sinh mặc đồng phục đi qua, ồn ào náo nhiệt trò chuyện khiến bọn họ không trò chuyện được nữa. Dt ở đằng xa cuối cùng cũng đến lượt mua đồ ăn, cậu chỉ chỉ vài món, nhanh chóng trả tiền, sau đó quay đầu lại nhìn về phía này.

Ngải Tình lấy tay chỉ chỉ món mỏ vịt (*) trên khay đồ ăn bên đó.

(*) Đây là một món ăn khá nổi tiếng bên trung:

     

Dt không hiểu, Ngải Tình bất đắc dĩ, chỉ chỉ môi mình…

Cậu vẫn không hiểu gì nhìn chằm chằm Ngải Tình, cho đến khi cô gái bán hàng cười rộ lên, nhắc nhở cậu có lẽ là muốn ăn mỏ vịt. Dt lúc này mới hiểu, không nói chuyện chỉ chỉ mỏ vịt, cô gái bán hàng lập tức ngầm hiểu, gắp mỏ vịt cho vào túi đưa cho cậu.

Buổi tối về khách sạn đã gần 9 giờ.

grunt đưa Ngải Tĩnh về phòng đi phía trước, Ngải Tình và hai anh chàng còn lại đi phía sau. Cô nhìn thấy Ngải Tĩnh rất hưng phấn hỏi grunt làm sao lên đồ, làm sao phối hợp đánh với mọi người… cảm giác nhìn thấy mình của trước kia.

Lúc thì cảm thấy buồn bã vô cớ, lúc lại cảm thấy thật đáng yêu.

grunt đưa hai cô về đến cửa phòng, Ngải Tĩnh nhỏ giọng không biết nói gì với grunt, hắn liền đột nhiên cúi đầu, hôn một cái lên mặt Ngải Tĩnh.

Ngải Tình đi chậm hơn hai người kia mấy bước, lập tức ho khan: “Trước hết để em vào phòng đã nhé?”

grunt chậm rãi tránh ra, cô vừa đi tới hắn liền đột nhiên hỏi một câu: “Tôi nhớ đến một việc.”

Cô và Ngải Tĩnh đồng thời nhìn grunt.

“Thật ra lần này tới Thành Đô còn là vì một cuộc tranh tài khác nữa, ” grunt nói, “Lần này một số tuyển thủ chơi Starcraft 2 được mời tới thi đấu. Beat it, có hứng thú không?”

Beat it, chính là giải đấu giao hữu quốc tế CS.

Thông thường loại thi đấu giao hữu thế này sẽ tổ chức 1-2 hạng mục có mời các ngôi sao thi đấu. Tên sao nghĩa vậy, chính là mời mấy tuyển thủ cấp thần tượng đến để thi đấu giao hữu hấp dẫn khán giả.

“Không có hứng thú, ” cô lấy thẻ phòng, quét mở cửa.