Xe ngựa chạy nhanh, Trác Tình một mực âm thầm tự hỏi thái hậu tìm nàng rốt cuộc là vì sao, là quỷ kế của Yến Hoằng Thiêm sao? Hay là bởi vì Lâu Tịch Nhan? Tâm tư rối loạn, xe ngựa như trước ở trong cung dừng lại, theo kia ma ma rẽ đông rẽ tây, rốt cục ở trước một tòa cung điện ngừng lại, Trác Tình dương mắt nhìn lại, trên cửa viện viết “Tây Hà cung”, sẽ không là tây thái hậu cung điện đi, này cũng quá không có sáng kiến a……
Trong lòng thầm nói, Trác Tình bị ở lại ngoài viện, chỉ chốc lát, kia ma ma lần nữa trở lại, đối nàng nói :”Thanh cô nương, bên này thỉnh.”
Theo nàng vào trong điện, Trác Tình lại càng bị dọa đến, vốn tưởng vị này thái hậu muốn một mình gặp nàng, không nghĩ tới trong điện cư nhiên còn có rất nhiều nữ nhân, mỗi người đẹp không sao tả xiết, tiếp nhận đến một tia kinh nghi đường nhìn, Trác Tình giương mắt nhìn lại, không ngờ Thanh Phong đã ở.
Lại hướng phía trước đi, Trác Tình còn thấy được hoàng hậu, lúc hoàng hậu nhìn thấy khuôn mặt nàng , hiện lên một tia tình tự phức tạp, trong lúc nhất thời phân không rõ là gì.
“Ngươi chính là Thanh Linh?” Giọng nữ ôn hòa nhẹ vang lên, Trác Tình hướng về phía chủ vị trên cao nhìn lại, một vị phụ nhân chính là đang đánh giá nàng. Nàng thân mặc y phục màu tím, đồ trang sức đơn giản, thoạt nhìn rất là mộc mạc, nụ cười cũng rất thân thiết.
“Dạ.” Trác Tình tự nhiên trả lời.
“Đến, đến bên người ai gia.”
Trác Tình cũng không chần chờ, tự nhiên tiêu sái đến bên cạnh nàng, vị này thái hậu bắt đầu từ trên xuống dưới trái phải quan sát nàng một lượt, ngay khi nàng sắp nổi da gà đến nơi, nàng bỗng nhiên nắm lấy tay nàng cười nói :”Lâu tướng ánh mắt thật đúng là không sai, quả nhiên là một nha đầu xinh đẹp, này tên cũng rất hay, người cũng như tên, các ngươi nói có đúng không?”
“Thái hậu nói đúng , Thanh cô nương ………sai, hẳn là gọi Lâu phu nhân mới là, người không chỉ lớn lên xinh đẹp thiên tiên, còn thông minh lanh lợi, thật khiến người ước ao đâu.”
“Đúng vậy, đã sớm nghe nói Thanh gia tam mỹ nhân tài hoa hơn người, vô cùng xinh đẹp, hôm nay nhìn thấy , quả nhiên là danh bất hư truyền.”
Đều hủy dung còn có thể gọi xinh đẹp thiên tiên…..
Gặp mặt lần đầu đã biết nàng tài hoa hơn người, còn thông minh lanh lợi…..
Trác Tình nhất thời đầu đầy hắc tuyến, những nữ nhân này nói thêm gì nữa, nàng sợ chịu không nổi sẽ phun ra, không dấu vết thu hồi tay, Trác Tình trực tiếp hỏi :”Thái hậu tìm ta là có chuyện gì, không ngại nói thẳng đi?”
” Cũng không có chuyện gì, nghe nói Lâu tướng đang chuẩn bị thành thân, ai gia liền muốn nhìn một chút là dạng nữ tử như thế nào có thể được đến Lâu tướng ưu ái.”
Không phải là buồn chán như thế chứ……
Vị này thái hậu hẳn là Tây thái hậu, cũng chính là Yến Hoằng Thiêm mẫu thân, Trác Tình cho rằng nàng đem mình gọi tới là muốn cấp mình chút nhan sắc, ai biết người ta như vậy hòa ái dễ gần, này ngược lại khiến nàng không biết phản ứng như thế nào!
“Linh nhi an vị ở bên người ai gia đi, người đến đông đủ, truyền lên đi.” Nói thật đúng là đem nàng an bài bên tay trái nàng ta, cùng hoàng hậu xa xa một vị trí.
Chỉ chốc lát, đồ ăn cũng đầy một bàn, một đoàn nữ nhân nói nói cười cười, Trác Tình nghĩ vô cùng buồn chán, liếc nhìn Thanh Phong, nàng cũng là vẻ mặt không nhịn được, Trác Tình cười nhẹ, ở trên điểm này các nàng xác thực là tâm ý tương thông.
Mỹ thực tinh xảo, Trác Tình nhưng không có hứng thú ăn, lúc này chẳng biết có người nào cười hỏi một câu :”Thanh cô nương trong thường ngày có gì tiêu khiển a?”
Tiêu khiển?” Khám nghiệm tử thi.”
Trác Tình không suy nghĩ nhiều, thuận miệng vừa nói, trước đây nàng là người công tác cuồng, bình thường bị các bằng hữu chọc nói của nàng hứng thú chính là khám nghiệm tử thi, nàng cũng tập mãi thành quen không quan tâm, đáng tiếc, trước mắt này đàn nữ nhân không quá biết thưởng thức của nàng hài hước.
Trong lúc nhất thời trong đại điện yên tĩnh gần như không có tiếng động, hầu như là mọi người không hẹn mà cùng đem đĩa thịt gần mình hướng ra xa hơn chút, nhất là hoàng hậu trải qua kia tràng cung yến phong ba, sắc mặt xoát cái trắng bệch.
Không cần khoa trương như vậy chứ…..
So sánh với, thái hậu rõ ràng trấn định nhiều lắm, tay gắp rau rất nhỏ dừng lại, trên mặt như trước là thân thiện cười hỏi :”Linh nhi quả nhiên là không giống người thường, thảo nào được Lâu tướng như vậy ưu ái, Linh nhi sư phụ là người phương nào a?”
“Không biết, ta mất trí nhớ.” Trác Tình trả lời rất là thuận miệng, lấy cớ này thật sự tốt.
“Hài tử đáng thương, ngày khác ai gia bảo ngự y cho ngươi hảo hảo khám chữa.”
Trác Tình cười cười trả lời:“Tạ ơn thái hậu.” Trong lòng có chút phiền não, loại tụ hội buồn chán này sẽ kéo dài bao lâu!?
“Thanh tần cũng đã lâu không gặp tỷ tỷ, nhất định rất tưởng niệm đi, không bằng Linh nhi ở trong cung mấy ngày, hai tỷ muội cũng tốt trò chuyện.” Ngay khi Trác Tình hô to buồn chán, thái hậu một câu ra vẻ săn sóc nói, khiến Trác Tình cả người đều nổi da gà.
Trác Tình còn chưa kịp thời mở miệng cự tuyệt, Thanh Phong so với nàng nhanh hơn trả lời :”Tạ ơn thái hậu ân điển, hôn lễ sắp tới, tỷ tỷ nhất định còn có rất nhiều chuyện cần chuẩn bị, vả lại thê tử trọng thần tùy tiện vào cung, luôn luôn không tốt lắm.”
“Chuyện tình phức tạp này, giao cho nam nhân đi làm là được, bất quá Thanh tần nói cũng có lý, như vậy đi, Linh nhi phải gả Lâu tướng làm thê, lễ nghi cung đình vẫn là muốn học, ai gia thay ngươi hướng hoàng thượng hạ một đạo thánh chỉ, quang minh chính đại tiến cung học lễ nghi, như vậy các ngươi tỷ muội có thể hảo hảo ở cùng một chỗ.”
“Thái hậu….”
“Được rồi, liền như thế đi.”Thanh Phong còn muốn nói cái gì, thái hậu phất tay, không cho nàng nhiều lời nữa.
Thanh Phong tựa hồ còn muốn mở miệng, Trác Tình hướng nàng sử một cái ánh mắt, ngăn cản nàng nói, Thanh Phong dù sao cũng là phải ở trong cung dài lâu, đắc tội thái hậu chỉ biết cấp chính mình mang đến phiền toái lớn hơn nữa.
Thái hậu vì sao cực lực phải muốn nàng tiến cung a? Trác Tình suy nghĩ nên như thế nào thoát khỏi hiểm cảnh này, một đạo lanh lãnh thanh âm từ xa truyền đến :“Đông thái hậu giá lâm.”
Thế nào lại đến thêm một người ?!
Thanh âm thái giám thét to mới dứt, phụ nhân một thân đỏ sậm hoa phục long trọng ở trong vòng vây của thái giám cung nữ tiến vào trong điện, khuôn mặt được bảo dưỡng thỏa đáng, vóc người cao gầy, làm cho nàng thoạt nhìn so với Tây thái hậu trẻ hơn, bộ dạng bất quá mới hơn bốn mươi, trâm cài lộng lẫy, quý khí bức người, so sánh xuống Tây thái hậu có vẻ mộc mạc bình dị hơn nhiều lắm.
Nàng xuất hiện khiến một đám phi tần cũng luống cuống tay chân, nhanh chóng đứng dậy thỉnh an:”Thỉnh an thái hậu, thái hậu vạn phúc kim an.”
“Đứng lên đi.” Không nhìn mấy nữ nhân đang quỳ kia, Lâu Tố Tâm hướng bên cạnh Yến Như Huyên đi qua.
Tây thái hậu đứng dậy nghênh đón, cười nói :”Tỷ tỷ mau mời tọa, thế nào rãnh rỗi đến ta nơi này ?”
Nhẹ nắm tay Yến Như Huyên, Lâu Tố Tâm trả lời :”Huyên nhi bị bệnh đã lâu cũng không chuyển biến tốt, ai gia vốn muốn đi xem nàng, ai biết nàng không ở Thanh Huyên điện, nghe nói muội muội ở trong cung thiết yến, ai gia cũng nhiều qua giúp vui.”
Yến Như Huyên vội trả lời :”Đa tạ thái hậu, Huyên nhi đã khá hơn.” Thanh âm như muỗi kêu như nhau có thể thấy được nàng đối vị này Đông thái hâu cũng là trong lòng có sợ hãi.
“Vậy là tốt rồi.” Buông tay nàng ra, Lâu Tố Tâm quét nhìn mọi người một lượt, tựa hồ là tùy ý hỏi:”Vừa nói đến đâu, tiếp tục đi.”
Đáng tiếc mỗi người đều cúi đầu, không ai dám đáp lời, Trác Tình có chút hiếu kỳ, mọi người hình như đều rất sợ nàng, Trác Tình còn đang âm thầm quan sát, tay bỗng nhiên bị nắm lấy, phục hồi lại tinh thần chỉ thấy Tây thái hậu vỗ nhẹ nàng cười nói :”Tịch Nhan cũng nhanh thành thân, nhưng đem tân nương cất giấu tốt như vậy, ta hôm nay cố ý đem người mời đến trong cung xem, quả nhiên là huệ chất lan tâm thật là cô nương tốt, vừa nhìn liền khiến người thích, vừa rồi chính là đang thương nghị để hoàng thượng hạ chỉ tuyên Linh nhi vào cung học tập hoàng thất lễ nghi, cũng có thể bồi bồi Thanh tần, hai người đều rời nhà lâu như vậy, nhất định có rất nhiều điều muốn nói.”
Ánh mắt chỉ là nhàn nhạt liếc qua nàng, Trác Tình hoài nghi Lâu Tố Tâm căn bản không thấy rõ của nàng tướng mạo, mang theo vài phần ngạo mạn, Lâu Tố Tâm cao giọng nói :”Là chuyện này a. Từ vài ngày trước, Tịch Nhan liền cùng ai gia nói chuyện này, hắn từ nhỏ thân thể không tốt, vừa đến đầu hạ liền dễ phát bệnh, Linh nhi hội châm cứu, lúc phát bệnh có thể giúp đỡ hắn, nên cầu ta để Ngô ma ma ra cung cho Linh nhi dạy lễ nghi, ai gia đã đồng ý với hắn.”
Tây thái hậu hiển nhiên rất biết xem xét thời thế, cười nói :” Thì ra là như vậy, nếu liên quan đến thân thể Tịch Nhan, kia việc này liền thôi vậy. Tỷ tỷ khó có được đến đây, cùng dùng bữa đi.”
“Được.” Hai vị thái hậu đều ngồi ở kia, bầu không khí vốn đang vui vẻ nhất thời trở nên nặng nề, Trác Tình nhưng tâm tình không sai, như vậy cũng tốt, rốt cục không ai lại tìm nàng gây phiền phức, ở dưới ánh mắt có chút tìm tòi của các nữ nhân, Trác Tình an nhàn ăn xong này bữa cơm.
Nàng là được Đông thái hậu lĩnh ra Tây Hà cung, nàng cho là Đông thái hậu sẽ cùng nàng nói cái gì đó, ai biết ra khỏi Tây Hà cung , nàng chỉ nhìn nàng một cái, nói một câu :”Tịch Nhan đang ở ngoài cung chờ người” liền rời đi…
Nàng là bác Lâu Tịch Nhan đi…Tâm tư người nhà Lâu gia, thật đúng là không dễ đoán !
Trác Tình được một lão ma ma lĩnh ra cửa cung, quả nhiên liền thấy xe ngựa của Lâu Tịch Nhan, hắn cư nhiên không có ngồi ở bên trong chờ mà là đứng ở ngoài xe ngựa, dưới ánh trăng, hắn quần áo dài màu trắng, phong nhã như tiên, hoàn mỹ làm cho người ta đứng ở bên người hắn đều thấy mặc cảm tự ti.
Thấy Trác Tình đi tới, Lâu Tịch Nhan nghênh đón.
“Chờ thật lâu?” Hắn kia phó thản nhiên tự đắc bộ dạng, từ vẻ mặt hắn là không có khả năng nhìn ra hắn đợi mười mấy phút hay mười mấy giờ.
Được rồi, hắn nói một hồi liền một hồi đi. Bên cạnh xe ngựa chỉ nhìn đến Lâu Tịch Nhan cùng Mặc Bạch, Trác Tình ngạc nhiên nói :”Thanh Mạt đâu?” Thế nào lại không gặp bóng dáng Cố Vân.
“Nàng đến nói cho ta biết thái hậu đem nàng mang vào cung liền ly khai.” Lúc nàng tới rất vội vàng thậm chí có chút nôn nóng, hắn cho rằng nàng ta gặp chuyện gì, không nghĩ tới sau khi nàng nói xong liền bình tĩnh tiêu sái đi, thực sự là nữ tử kỳ quái.
Trác Tình nhưng đã quen, trong mắt Cố Vân thấy được hắn trầm ổn, tin tưởng hắn có năng lực cứu nàng ra mới có thể rời đi.
Duỗi vai, Trác Tình nói :“Không còn sớm, trở về đi.” Ngày hôm nay bận bịu một ngày, mệt chết đi.
Trác Tình chuẩn bị lên xe ngựa, cổ tay bỗng nhiên bị Lâu Tịch Nhan cầm, Trác Tình quay đầu lại không hiểu nhìn về phía hắn, chỉ thấy Lâu Tịch Nhan vẻ mặt chăm chú nhìn nàng,hỏi :”Nàng không có gì muốn hỏi ta sao?”
Trác Tình suy nghĩ một lúc, trả lời :”Ta hẳn là hỏi ngươi cái gì ?”
“Nàng có thể tức giận, ta không có vào cung tìm nàng, hại nàng một mình ở trong cung ngây người lâu như vậy.” Nắm tay nàng thật chặt, Lâu Tịch Nhan ánh mắt sâu thẳm thật sâu nhìn chăm chú nàng.
Thì ra hắn nói chính là cái này, Lâu Tịch Nhan vẻ mặt hơi khẩn trương lấy lòng Trác Tình, nàng thừa nhận trong lòng hư vinh chiếm được thỏa mãn, chẳng qua nàng cũng không có hứng thú mượn cơ hội này làm nũng giành được đồng tình, mỉm cười, Trác Tình thẳng thắn chân thành nói ra thái độ của mình:”Thái hậu chỉ là triệu ta vào cung, lại không có đối ta làm gì, ngươi thân là ngoại thần, cũng không tiện ra vào hậu cung, ngươi nếu thật qua tiếp ta, ngược lại khiến người khác mượn cớ, ngươi còn thỉnh Đông thái hậu qua giúp ta giải vây, như vậy là được rồi, ta thật không cảm thấy có lý do gì để tức giận, quan trọng nhất là ta không có yếu như vậy, một đám nữ nhân mặc dù như lang như hổ không có ý tốt, đáng tiếc ta cũng không phải tiểu bạch thỏ, ngươi đại khái có thể yên tâm.”
Ánh mắt hàm chứa tiếu ý tràn đầy vui vẻ, môi mỏng tựa tiếu phi tiếu khẽ dương lên, dưới ánh trăng, trên mặt nàng không có một tia sợ hãi, cái loại tự tin này thậm chí có chút đẹp mắt, có thể hắn lo lắng có chút dư thừa, nhẹ nhàng vén lên sợi tóc hơi toán loạn sau lưng nàng, mái tóc dài ở đầu ngón tay quấn quanh khẽ vuốt, Lâu Tịch Nhan cười nhẹ nói :“Đúng, ta Linh nhi là một tiểu hồ ly.”
Ta? Cái loại ngữ khí nhàn nhạt sủng nịnh này, làm cho người ta say mê, sợi tóc đen như mực quấn ở tay hắn, Trác Tình lần nữa thật sâu cảm thụ đến tia ái muội xung quanh hai người, trái tim lại không chịu khống chế đập nhanh, tối hôm qua kia như có như không khẽ hôn, lòng của nàng đã nổi lên biến hóa. Thế nhưng Lâu Tịch Nhan rốt cuộc là nghĩ như thế nào chứ ?
Nàng muốn tiếp tục như vậy lo được lo mất, khiến chính mình bị vây trong hoàn cảnh luôn bị động này? Đáp án là NO!
“Ta nghe nói ngươi đang chuẩn bị hôn lễ?” Nàng nhất định phải để hắn trước biểu lộ!
Sợi tóc thoạt nhìn như tơ lụa, xúc cảm cùng trong tưởng tượng như nhau hảo, Lâu Tịch Nhan tiếp tục thưởng thức, có chút không để ý trả lời :“Đúng vậy.”
Nhẹ nhàng kéo lại sợi tóc, Trác Tình không cho phép hắn phân tâm tiếp tục hỏi :“Cùng ai?”
Lâu Tịch Nhan có chút giống như chưa thoát khỏi cái loại lành lạnh mềm mại xúc cảm này, khiến cho người ta lưu luyến, đón nhận ánh mắt của Trác Tình, Lâu Tịch Nhan tự nhiên trả lời :”Nàng.”
Hai tay hoàn ngực, Trác Tình buồn cười :”Vì sao ta cái này đương sự không biết?”
Vẻ mặt vô tội cau mày, Lâu Tịch Nhan trả lời :”Nàng ở trên đại điện cũng không có phủ nhận là phu nhân của ta, này không phải rất rõ ràng nàng đáp ứng làm thê tử của ta?”
Hắn cư nhiên cấp nàng giả vờ vô tội !! Trác Tình lại vừa bực mình vừa buồn cười gầm nhẹ nói :”Kia rõ ràng chính là kế tạm thời!” Khi hắn nói nàng là hắn phu nhân, cũng không có trải qua của nàng đồng ý có được hay không!!
“Văn võ bá quan đều nghĩ như vậy, ta cũng nghĩ như vậy.”
Hắn đây là ở chơi xấu sao?!! Hóa ra như vậy đã bảo là cầu hôn? Trác Tình quả thực cười khổ không thôi!!
Trác Tình trên mặt biểu tình không cho là đúng không chút nào che dâu , Lâu Tịch Nhan ánh mắt tối sầm lại, thấp giọng hỏi :”Gả cho ta rất thống khổ sao?”
Trác Tình lắc đầu , thẳng thắn chân thành trả lời :”Không, ngươi hoàn mỹ khiến người ta tự tin mặc cảm.”
Đây là ưu điểm? Ánh mắt sâu thẳm trói chặt nàng, Lâu Tịch Nhan truy vấn nói :”Thế nhưng, nàng không muốn gả cho ta?”
Nguyện ý sao? Nhớ tới ngày hôm nay kia một bàn lớn nữ nhân, các nàng xinh đẹp mỹ lệ, các nàng tràn đầy mị lực, nhưng đều bị vây ở kia trong bức tường cấm cung , đều thuộc về một nam nhân, nàng không biết các nàng là nghĩ như thế nào, nhưng nàng tuyệt đối không có khả năng để loại chuyện này phát sinh trên người nàng, nghênh đón ánh mắt hắn, Trác Tình trả lời :” Này sao, ta trượng phu hẳn là tôn trọng ta, hai người giúp đỡ lẫn nhau, cho nhau chiếu cố, cho nhau tín nhiệm, không có sự xuất hiện bên thứ ba, đương nhiên, thứ tư thứ năm thứ sáu lại càng không được! Ngươi nghĩ mình có thể làm được sao?”
“Nàng để ý chính là ta sau đó có hay không nạp thiếp, đúng không?”
Trác Tình thẳng thắn gật đầu, ở thời đại này đây là một vấn đề không thể lảng tránh, nàng không có hứng thú cùng người khác chia sẽ hắn, cho dù hắn hoàn mỹ khiến mỗi nữ nhân tâm động.
Lâu Tịch Nhan nhẹ nhõm cười, đối với vấn đề này tựa hồ cũng không làm khó hắn, thản nhiên trả lời :”Ta Lâu Tịch Nhan suốt đời chỉ có một nữ nhân, đó chính là thê tử của ta.”
Trác Tình kinh ngạc mở lớn miệng đã quên khép lại, lấy thân phận , địa vị của hắn, hắn căn bản không cần phải lấy lòng nàng mà lừa nàng. Trác Tình đã từng đoán qua rằng, như vậy thanh nhã ôn nhu nam nhân, có thể là không giống người thường, thế nhưng thật không ngờ hắn như vậy suốt đời chỉ biết có một nữ nhân, hứa hẹn như vậy không chỉ nói là ở cổ đại một người thừa tướng quyền khuynh thiên hạ, chính là hiện đại bất luận người nào nam nhân cũng không dám đơn giản hạ xuống như vậy hứa hẹn đi? Này đây bảo nàng làm sao không sợ hãi a!!
Trác Tình bộ dạng ngốc lăng khiến Lâu Tịch Nhan nở nụ cười, lần nữa nắm lấy sợi tóc nàng thưởng thức, Lâu Tịch Nhan cố ý xuyên tạc vẻ mặt nàng, cười nói :”Ta tiểu hồ ly, nàng vui vẻ thành như vậy sao?”
Ho nhẹ một tiếng, Trác Tình rốt cục khép lại miệng, ngượng ngùng cười nói :”Xin lỗi, ta vừa bị một đám nữ nhân vây quanh, kinh hách cùng kích thích quá độ, khuôn mặt biểu cảm có chút mất cân đối, thỉnh đem loại này vẻ mặt lý giải vì —-khiếp sợ, cảm ơn”
“Đây chẳng phải là nàng muốn đáp án.”
“Đúng vậy.” Trả lời không phải nàng sẽ khinh bỉ mình là già mồm cãi láo~
” Làm thê tử của ta, nàng còn có cái gì vấn đề.” Lâu Tịch Nhan hỏi rất tự nhiên, Trác Tình nhưng muốn mắng người.
Này muốn người ta trả lời thế nào! Ta không thành vấn đề, mời ngươi thú ta đi?! Để nàng đi chết đi, nàng nói không được!
Trác Tình ai thán:”Ta nghĩ đến ngươi là một người rất lãng mạn, hiện tại xem ra, có chút sai lầm.” Mặc dù nàng không có kết hôn qua, nhưng là có người cầu hôn như vậy sao……..
“Lãng mạn?” Lâu Tịch Nhan nhẹ nhướng mày, trong mắt xẹt qua một tia nghi hoặc, Trác Tình thầm mắng chính mình ngu ngốc, hắn căn bản không biết lãng mạn là có ý tứ gì.
Ngay khi Trác Tình tự kiểm điểm mình, bên hông bỗng nhiên căng thẳng, Lâu Tịch Nhan thanh âm nhẹ nhàng vang lên :”Ta hiểu được.”
Hắn hiểu cái gì?! Trác Tình kinh ngạc ngẩng đầu, chỉ kịp nhìn thấy tuấn nhan hướng nàng tới gần, Trác Tình theo tiềm thức lui về phía sau, tay hoàn ở thắt lưng nàng không chỉ không cho nàng có cơ hội chạy trốn, ngược lại buộc chặt hơn, Trác Tình chỉ cảm thấy đến trên môi nóng lên …..
“Ưm…” Sở hữu kinh hô đều tan ở trong hơi thở ấm áp của đối phương. Trác Tình mở to mắt, đầu óc trong nháy mắt trống rỗng…Hắn….hôn nàng….
Hắn tựa hồ không tính toán để nàng tiếp tục đờ ra, hơi thở ấm áp mang theo vị đạo của hắn, vẫn như trước ôn nhu , cánh tay bên hông nhưng lại đem nàng gắt gao nhu tiến trong lòng, thẳng đến nàng nghĩ mình mau không thể hô hấp, Lâu Tịch Nhan mới buông ra môi nàng, đầu chống đỡ trên trán nàng, cùng thanh âm thấp suyễn ám ách nghe đứng lên càng thêm khiến người ta mê say :”Như vậy có thể gả cho ta sao?”
Trác Tình đến giờ phút này đầu óc vẫn có chút mộng, hắn không phải hẳn là ôn nhuận như ngọc, hẳn là khiêm tốn nho nhã, hẳn là dịu dàng thắm thiết….Ai tới nói cho nàng, này rốt cuộc là chuyện gì xẩy ra, đây là cửa cung a!! Phía sau còn có nhiều thị vệ như vậy, hắn cư nhiên cứ như vậy hôn nàng ?!!!
Hai người hô hấp còn đang dây dưa với nhau, hắn hoàn mĩ đôi mắt khẽ nhếch, lại có loại gợi cảm cùng mị lực nói không nên lời , nàng muốn điên rồi, như vậy Lâu Tịch Nhan, nàng tựa hồ càng thêm vô pháp chống đỡ, không thể không nói, vừa rồi cái hôn nồng nhiệt kia cảm giác còn không dứt ~~~~