“Huân nhi biểu đệ, Thần Thệ biểu ca, ta nói các ngươi nga, hiện giờ Diệp nhi cũng là đệ tử của Tây Diệp La học viện nga.” Thiếu niên chạy tới trước mặt Huân nhi cùng Tây Lam Thương Khung, bộ dáng muốn tìm người chia sẻ nội tâm vô cùng vui sướng của mình. Gương mặt búp bê đáng yêu của Phong Diệp vì kích động mà hưng phấn đỏ bừng lên, ánh mắt to sáng ngời lóng lánh.
“Diệp biểu ca, ngươi cũng ở nơi này sao?” Huân nhi nhìn thiếu niên trước mắt, lại nhìn Phong Vô Kỳ nhìn không ra biểu tình đứng cách đó không xa.
Thân phận hiện giờ của phụ hoàng có quan hệ rất lớn với Phong phủ, cũng không biết Trưởng tôn Phong phủ mới từ bên ngoài trở về nhìn thấy mình cùng phụ hoàng ở cùng một chỗ sẽ có ý tưởng gì. Tuy Huân nhi có thể cảm giác được, Phong Vô Kỳ không phải người lòng dạ sâu xa, tâm tư giả dối gì. Ngược lại, người này làm người ta có ấn tượng là một quân tử ngay thẳng.
Không sai, dung mạo của Tây Lam Thương Khung hiện tại chính là nam nhân xuất hiện ở Phong phủ ngày đó… Cơ Thần Thệ. Mà đây cũng chính là kết quả y cùng Dao Cơ phu nhân mật đàm ngày đó.
Nam nhân Cơ Thần Thệ này kì thực cũng không tồn tại, ngay cả dung mạo cũng là Tây Lam Thương Khung căn cứ theo diện mạo của Huân nhi cùng Dao Cơ phu nhân huyễn hóa ra, dù sao, nếu Cơ Thần Thệ là người của Cơ thị, hẳn dung mạo của hắn tự nhiên phải có vài phần giống Dao Cơ phu nhân.
Về phần nam nhân ngày đó xuất hiện ở Phong phủ, đích thật là người của Cơ thị, bất quá là Dao Cơ phu nhân âm thầm tìm tới, căn cứ theo an bài trước đó mà dịch dung thành Cơ Thần Thệ. Tây Lam Thương Khung không biết Dao Cơ phu nhân cùng người Cơ thị hiện giờ có quan hệ gì, bất quá chuyện này cũng không trở ngại y.
Mà sở dĩ quyết định giả trang làm nhi tử Dạ Cơ, trừ bỏ nguyên nhân Dạ Cơ đã mất tích không có tin tức hơn hai mươi năm, còn vì Dạ Cơ thật sự từng có thai. Nếu ngày nào đó Dạ Cơ biết đứa nhỏ của mình xuất hiện ở Tây Lam, nàng có tìm đến hay không? Mà này, không thể không nói chính là điều Dao Cơ phu nhân thầm chờ mong.
Cơ thị bộ tộc hẳn là một tộc lớn, tuy quan hệ huyết thống rất hiếm hoi. Đời Dao Cơ phu nhân cũng chỉ có ba tỷ muội bọn họ. Mà sau khi Dạ Cơ cùng muội muội nhỏ nhất mất tích, vị trí người cầm quyền Cơ thị bộ tộc liền đặt lên đầu Dao Cơ phu nhân. Thực sự nàng vốn được xem là người kế thừa mà nuôi nấng. Nhưng không ngờ Dao Cơ phu nhân lại bỏ trốn cùng Phong Nham Ngạn.
Dao Cơ phu nhân rất thông minh, sở dĩ bà đột nhiên tìm tới Tây Lam Lam đế bệ hạ, tự nhiên cũng có suy nghĩ của mình. Không nói tới chuyện bà bức thiết muốn tìm được hai muội muội, chỉ với cừu hận của bà với bộ tộc Đế Luyện thì Lam đế chính là người hợp tác tốt nhất.
Xuyên qua mạng tình báo của tổ chức tình báo đệ nhất thiên hạ Thần Dạ Lâu, Dao Cơ phu nhân biết rõ, Tây Lam Lam đế bệ hạ đối với Đông Lăng, hay nên nói là Đông Lăng quốc sư, tộc trưởng bộ tộc Đế Luyện, Đế Luyện Tà, có địch ý rất mãnh liệt. Tuy Dao Cơ phu nhân không biết nguyên nhân, cũng không biết vì sao Lam đế lại chú ý siết sao tới tình huống bộ tộc Đế Luyện như vậy.
Có lẽ vì bộ tộc Đế Luyện quy thuận Đông Lăng có uy hiếp rất lớn tới Lam đế đi, vì thế y mới âm thầm ủng hộ thế lực bí ẩn đang đối kháng với Đông Lăng Tam hoàng tử, dùng nó để tiêu hao thực lực Đông Lăng. Dao Cơ phu nhân chỉ cảm thấy lý do này hợp lý nhất.
Dù sao Tây Lam Lam đế thân là người đứng đầu trong tứ cường quốc Thương Lam đại lục. Đối với chuyện uy hiếp ích lợi của mình, cho dù nhỏ cỡ nào vẫn muốn dập tắt nó ngay từ khi mới phát sinh. Đây chính là quyền mưu của bậc đế vương.
Bằng không, vì cái gì lúc bộ tộc Đế Luyện xuất hiện, Lam Đế bệ hạ lại để ý như vậy. Không ngừng phái hết đám này tới đám khác mật thám Đông Lăng, hơn nữa cơ hồ tất cả đều tập trung chú ý Đế Luyện Tà. Bất quá mặc kệ thế nào, ít nhất Lam đế cùng bà cũng có chung địch nhân.
Về phần Dao Cơ phu nhân vì sao lại biết rõ ràng như vậy thì không thể không nói tới tổ chức tình báo thiên hạ đệ nhất Thần Dạ Lâu. Chỉ sợ toàn thiên hạ cũng không biết, đương gia của Thần Dạ Lâu chính là Dao Cơ, người cầm quyền của Cơ thị bộ tộc.
Người của Thần Dạ Lâu hầu hết đều là tộc nhân Cơ thị, vì thế người đứng đầu Thần Dạ Lâu cũng chính là tộc trưởng bộ tộc Cơ thị. Mà lần này, lâu chủ chính là Dao Cơ phu nhân.
Mọi người trên Thương Lam đại lục đều biết Thần Dạ Lâu rất thần bí, cơ hồ không có chuyện gì không biết. Nhưng không ai biết được tình huống cụ thể về Thần Dạ Lâu, thậm chí ngay cả Thần Dạ Lâu ở quốc gia nào, hay là người nước nào, đều không ai biết.
Mà hiện tại, Dao Cơ phu nhân đột nhiên đưa ra đề nghị hợp tác với Tây Lam Thương Khung, thậm chí cung cấp một ít tin tức liên quan tới tình huống bộ tộc Đế Luyện, Tây Lam Thương Khung sao lại không đáp ứng. Tuy đối với bộ tộc Đế Luyện, Dao Cơ phu nhân cũng không phải biết quá nhiều. Nhưng có mạng tình báo Thần Dạ Lâu, tự nhiên tiện hơn rất nhiều.
Huống chi, Tây Lam Thương Khung tuy là Tây Lam Lam đế, nhưng mấy ngày nay Dao Cơ phu nhân quan sát cũng phát hiện y thật sự rất sủng ái Huân nhi, hơn nữa cũng toàn tâm toàn ý bảo hộ, tuy nhiên Dao Cơ phu nhân thật không hiểu, với tính cách vô tình của Lam đế, có thể không thèm quan tâm biếm Nhược phi vào lãnh cung như vậy, vì sao đối với đứa nhỏ của Nhược phi lại bất đồng như thế.
Đương nhiên, Dao Cơ phu nhân cũng khá lạc quan. Dù sao đứa nhỏ Huân nhi kia làm bà có cảm giác rất khác thường, rất giống muội muội Dạ Cơ thanh lệ tuyệt luân, của bà năm đó.
Đứa nhỏ Huân nhi này thật sự hợp tâm ý bà. Trên người không chí toát ra khí chất cao quý lại có chút yêu dị, ngay cả thiên phú cũng cao tới mức làm người ta khiếp sợ. Ngày đó Lam đế bệ hạ mang Huân nhi tới Tây Diệp La học viện thí nghiệm. Theo tình báo thuộc hạ truyền tới thật sự dọa bà nhảy dựng một phen.
Nếu có thể, Dao Cơ phu nhân rất muốn bồi dưỡng Huân nhi thành tộc trưởng đời tiếp theo của bộ tộc Cơ thị, thủ lĩnh của Thần Dạ Lâu. Bất quá xem ý tứ Lam đế, muốn đoạt Huân nhi từ tay y chỉ sợ không có khả năng. Bất quá, bà cũng không phải người dễ dàng từ bỏ như vậy. Nếu phải chọn người thừa kế Cơ thị, mặc kệ kết quả thế nào. Bà đã định là Huân nhi.
Mấy năm qua, Dao Cơ phu nhân lấy lí do dưỡng bệnh, kì thực ở tại Thần Dạ Lâu. Niên kỉ bà đã lớn, cũng cảm thấy có chút mệt mỏi, là lúc nên giao Thần Dạ Lâu lại cho đám người trẻ tuổi. Trước lúc Huân nhi xuất hiện, bà vốn nhắm đứa tôn tử thứ hai, Phong Chích Viêm.
Dù sao tâm trí của Viêm nhi so với đồng lứa có thể nói là cao đến kinh người, rất thích hợp vị trí đứng đầu Thần Dạ Lâu. Chính là tiểu tử này cả ngày chỉ thích chìm đắm trong nhuyễn lý ôn hương vui chơi tới quên cả trời đất, Dao Cơ phu nhân không ít lần phẫn nộ.
Diệp nhi tự nhiên khỏi phải nói, đứa nhỏ đơn thuần kia còn không biết tới Cơ gia cùng Thần Dạ Lâu. Mà Vô Kỳ, tuy thực lực cao hơn hẳn Viêm nhi, đồng lứa này cũng là người nổi bật hiếm có. Nhưng đứa nhỏ này lại không có tâm tư đó, ngày ngày cứ chạy ra bên ngoài, muốn nó ở nhà cũng không được, sao có thể kế thừa Thần Dạ Lâu.
Đám nhỏ này đều có ưu điểm riêng, nhưng lại không làm bà bớt lo. Mà hiện tại, Đế Luyện Tà lại đột nhiên xuất hiện duy trì Đông Lăng Tam hoàng tử, Dao Cơ phu nhân làm sao có thể buông tha cơ hội trả thù bộ tộc Đế Luyện.
Chính là Thần Dạ Lâu dù sao cũng là tổ chức tình báo, không có bối cảnh để đối kháng với Đông Lăng quốc đứng sau bộ tộc Đế Luyện. Vì thế, Dao Cơ phu nhân lập tức nghĩ tới Tây Lam Lam đế bệ hạ, Tây Lam cường đại hơn Đông Lăng rất nhiều a, hơn nữa Lam đế còn là một nam nhân nguy hiểm như vậy.
Đương nhiên, nếu không phải mấy ngày nay ở cùng Huân nhi, tự thân cảm thụ sự sủng ái của Lam đế dành cho Huân nhi, Dao Cơ phu nhân không có khả năng làm ra quyết định hợp tác với Lam đế. Dù sao Lam đế làm người ta có cảm giác rất nguy hiểm, chỉ cần không chú ý sẽ rơi vào kết cục thi cốt cũng không còn.
Dao Cơ phu nhân tuy căm hận bộ tộc Đế Luyện, nhưng bà hiện tại cũng là tộc trưởng Cơ thị, cho dù mất lí trí thế nào cũng không thể làm ra chuyện bất lợi với Cơ thị. Mà sau khi biết thân phận Dao Cơ phu nhân, Tây Lam Thương Khung tự nhiên vô cùng mừng rỡ biết thời biết thế.
Huống chi, nể tình đối phương là ngoại bà của Huân nhi, lại còn thật tâm yêu thích bé, Tây Lam Thương Khung bước đầu cùng Dao Cơ phu nhân đạt thành hiệp nghị. Tuy Tây Lam Thương Khung không biết, Dao Cơ phu nhân là thê tử của Quân vụ đại thần Tây Lam vì sao lại có quan hệ tới bộ tộc Đế Luyện ở Đông Lăng, hơn nữa còn oán thù sâu như vậy.
Bất quá, đây là việc riêng tư của Dao Cơ phu nhân, Tây Lam Thương Khung tự nhiên không hỏi tới. Huống chi, lúc quyết định cùng Huân nhi tới Phong phủ, y đã cho Ám Cung âm thầm điều tra gia tộc Phong thị, đặc biệt là Dao Cơ phu nhân đột nhiên trở về này, trong lòng Tây Lam Thương Khung đã đoán được tám chín phần mười.
Tuy so với Thần Dạ Lâu chuyên điều tra tình báo lâu đời, Ám Cung của Tây Lam Thương Khung có thể kém hơn một chút, bất quá so về phương diện khác, Thần Dạ Lâu kém hơn Ám Cung của y a! Hơn nữa, các ám tần phụ trách tìm kiếm tình báo của Ám Cung cũng không phải người vô năng, muốn truy tìm chuyện gì cơ hồ chưa từng thất thủ.
Hai mươi năm trước, Dạ Cơ đã mất tích ở Đông Lăng, mười mấy năm sau, muội muội nhỏ nhất của Dao Cơ phu nhân cũng biệt vô âm tính ở đấy. Liên tưởng tới oán hận của Dao Cơ phu nhân đối với bộ tộc Đế Luyện, Tây Lam Thương Khung có thể tin tưởng chuyện này có liên hệ rất lớn. Bất quá, Huân nhi tiền thế chính là nhi tử của tộc trưởng bộ tộc Đế Luyện, kia Huân nhi cùng Dạ Cơ đột nhiên mất tích kia có duyên phận gì hay không?
Tây Lam Thương Khung nhìn thiếu niên vô cùng thân thiết rúc bên người mình, không khỏi đột nhiên nghĩ tới. Lại nói tiếp, Huân nhi tựa hồ có tình cảm rất tốt đối với Dao Cơ phu nhân, hơn hẳn đám người trong Phong phủ. Tuy trước đó Tây Lam Thương Khung cho rằng đó là vì Dao Cơ phu nhân là ngoại bà của Huân nhi, giữa bọn ho có huyết thống ràng buộc.
Hiện giờ nghĩ lại, Huân nhi không phải đứa nhỏ để ý tới huyết thống thân tình như vậy, hơn nữa bé chưa bao giờ để tâm tới nương gia của mẫu phi mình hay những thân nhân huyết thống chưa bao giờ quan tâm tới bé. Huống chi, tiền thế Huân nhi lại bị chính thân nhân mình tin cậy nhất tổn thương, vì thế hiện giờ mới luôn xa cách cùng phòng bị người khác như vậy.
“Thần Thệ biểu ca, ngươi nghĩ gì đó? Diệp nhi đang gọi ngươi a?” Gương mặt đột nhiên phóng đại trước mắt làm Tây Lam Thương Khung hoàn toàn hồi phục tinh thần.
“Ách, Diệp nhi bảo ta chuyện gì?” Trên mặt Tây Lam Thương Khung nhanh chóng treo lên nụ cười tao nhã hoàn mỹ, nhìn thiếu niên đơn thuần trước mặt. Nếu hiện tại y chính là Cơ Thần Thệ, là thân tộc từ xa tới của Phong phủ lão phu nhân, như vậy đương nhiên phải sắm tốt vai diễn này.
Cứ việc chú ý tới biểu tình trầm tư của Phong Vô Kỳ đứng cách đó không xa, Tây Lam Thương Khung vẫn như cũ không buông bàn tay đang nắm chặt tay Huân nhi. Tuy nói là y lấy thân phận Cơ Thần Thệ tiến vào Tây Diệp La học viện, nhưng nam nhân đó giờ luôn cao ngạo bễ nghễ thiên hạ làm sao chú ý tới ý tưởng của người khác chứ. Tuy làm vậy sẽ làm Phong Vô Kỳ nghi hoặc.
Tiến vào Tây Diệp La học viện vốn chính vì Huân nhi, người khác thế nào Tây Lam Thương Khung cũng không bận tâm tới, cho dù bọn họ là thân nhân của Huân nhi cũng vậy. Huống chi, tuy chỉ gặp qua Trưởng tôn của Phong phủ hai lần, hơn nữa cũng không nói gì nhiều nhưng Tây Lam Thương Khung rất thưởng thức khí chất toát ra từ người Phong Vô Kỳ. Cao ngạo, xa cách, hờ hững, là phong phạm của cường giả!
“Thần Thệ biểu ca, Diệp nhi hỏi, sau này ngươi cũng ở nơi này sao? Chẳng lẽ là Tê Hoàng uyển?”
“Ân, là Tê Hoàng uyển.” Nhớ rõ cái tên Cáp Lý Tư viện trưởng cùng Phí La Nhĩ viện trưởng nói vừa nãy, sau này nơi bọn họ ở chính là Tê Hoàng uyển của Tây Diệp La học viện. Bất quá, nhìn thiếu niên trước mắt nghe mình trả lời xong thì ánh mắt lập tức lóe sáng, Tây Lam Thương Khung không biết vì sao Phong Diệp lại có vẻ kích động như vậy?