Tất Cả Phản Diện Đều Hắc Hóa, Chỉ Có Sư Muội Là Hài Hước

Chương 26

Sau ngày hôm đó, những việc xảy ra ở Tây Sơn cũng được truyền ra rộng khắp.

Thanh Huyền Tông, một tông môn trước nay đều chưa nghe qua cũng bắt đầu tiến vào tầm nhìn của Tu chân giới.

Chẳng những nơi đó có một Nguyên Anh kỳ đệ tử có thể đánh xuyên qua tường ngoài của bí cảnh, có một Kim Đan kỳ đệ tử có thể tay không bắt đi chim Sí Liệt Vân, càng bởi đệ tử mới đến của bọn là người thứ nhất xông lên Trúc Cơ kỳ trong đợt tuyển chọn này, đặc biệt vẫn là vượt qua mặt của đệ nhất thiên tài Diệp Dung Nguyệt.

Cùng lúc đó, cái tên Diệp Linh Lang cũng bị rất nhiều người nhắc đến.

Nhớ kỹ thuật ngự kiếm tinh vi của nàng, nhớ kỹ thanh kiếm nhìn bình thường kia lại có thể chặt đứt hai thanh linh kiếm của Thất Tinh Tông, nhớ kỹ nàng mới mười một tuổi, nhập môn mới bốn tháng đã xông lên Trúc Cơ.
Còn có một ít nghị luận về đệ tử Thất Tinh Tông, cũng không hề quang minh lỗi lạc như ngoài miệng thường nói.

Lúc bên ngoài đồn đãi bay lả tả, Diệp Linh Lang đã theo hai vị sư huynh trở về tông môn.

Vào ban đêm, Diệp Linh Lang tuân thủ lời hứa, dưới tầm mắt theo dõi của Huyền Ảnh, khẽ vuốt lên cổ tay trái, đánh thức rắn nhỏ đang ngủ say dậy.

Nàng liên tục khẽ vuốt ve, rắn nhỏ mới lười nhác mở mắt.

Mặc dù là không phải lần đầu tiên, nhưng lúc nó mở mắt Diệp Linh Lang vẫn cảm thấy thế giới xung quanh giống như yên lặng theo, vô cùng xinh đẹp, lại như nhìn thấu mọi vật.

Nàng đem ngón tay cắt đứt một chút rồi đưa đến bên miệng nó.

Chỉ thấy nó ngước mắt nhìn nàng một cái, sau đó vươn cái lưỡi nhẹ nhàng liếʍ lên miệng vết thương, vừa nhẹ nhàng lại mềm mềm làm nàng cảm giác ngứa ngáy như chui thẳng vào lòng.
“Mau hút đi, Huyền Ảnh nói nếu ngươi uống máu của ta thì thân thể có thể khôi phục nhanh hơn một chút.”

Nghe Diệp Linh Lang nói xong, tiểu hắc xà liền quay đầu liếc Huyền Ảnh một cái, vốn dĩ Huyền Ảnh còn đang khí thế hung ác nháy mắt ngã lên mặt bàn, không hề nhúc nhích giống như đã chết.

“Đừng liếc nó nữa, nó cũng không có ép, là ta tự mình đồng ý, ngươi mau hút đi mà, ngón tay đều cắt ra rồi, nếu không hút sẽ lãng phí đó.”

Rắn nhó quay đầu nhìn nàng, do dự một lát thì há miệng cắn lên ngón tay.

Có chút đau đớn truyền đến, nàng cảm giác được máu của mình bị hút đi, đôi mắt đột nhiên mờ hơn, thân thể cũng có một loại cảm giác choáng váng cùng suy yếu, có chút khó chịu không hiểu được.

Giống như nó hút đi không chỉ là máu, mà còn là một loại sức mạnh nào đó trong thân thể.
Ngay lúc nàng cho rằng mình sắp ngất xỉu, rắn nhỏ không hút nữa, tiếp tục dùng đầu lưỡi nhẹ nhàng liếʍ qua miệng vết thương, cảm giác khó chịu này mới dần dần giảm bớt.

Diệp Linh Lang giống như hiểu ra vì sao lúc nàng nói muốn cho máu, Huyền Ảnh sẽ liều mạng như vậy, thì ra đút máu tiêu hao lớn như vậy, cùng lần trước chỉ cắt ra một chút máu hoàn toàn không giống nhau.

Tại sao lại như vậy?

Cảm thấy nàng đang thất thần, rắn nhỏ dừng lại nâng lên đầu nhỏ lên nhìn nàng.

Diệp Linh Lang không nghĩ nữa, vấn đề này nàng không thể hỏi tiểu hắc xà, chỉ có thể quay lại hỏi Huyền Ảnh.

“Ta hôm nay đã đột phá Trúc Cơ kỳ thành công, ta chính là người đầu tiên đột phá trong nhóm đệ tử mới lần này đó, tất cả mọi người đều khen ta lợi hại hết!”

Rắn nhỏ gật gật đầu, giống như đang nói ngươi đúng là rất lợi hại, vĩnh viễn là lợi hại nhất.

Diệp Linh Lang nhìn thấy phản ứng đúng là chuyện theo lẽ thường của nó thì sửng sốt một chút, sau đó lộ ra tươi cười, sờ sờ cái đầu nhỏ kia.

“Ừm, về sau ta sẽ lợi hại hơn.”

Rắn nhỏ lại gật gật đầu, giống như đang nói được, ta sẽ vẫn luôn nhìn theo.

Nàng có cảm giác chính mình lại được tiểu hắc xà rất dung túng.

Thực mau hai mắt nó lại khép hờ, lộ ra một bộ dáng buồn ngủ, Diệp Linh Lang cũng nhanh chóng đem nó đưa về trên cổ tay của mình, làm nó quấn lấy rồi tiếp tục ngủ.

Rắn nhỏ vừa biến mất, Huyền Ảnh giống như là xác chết vùng dậy, lập tức dựng lên.

“Chủ nhân lại ngủ say rồi?”

“Chậc, giả chết rất quen thuộc đó, trước kia không thiếu làm việc này đúng không?”

“Ta như vậy gọi là co được dãn được.”

Diệp Linh Lang bị Huyền Ảnh làm cho tức cười, nói về khả năng trợn mắt nói dối thì nó thật đúng là không thua ai.

“Có thể giải thích một chút, sao lần này ta cho máu lại cảm thấy choáng váng không?.”

“Này còn cần giải thích gì nữa? Thể hư khí nhược, nói trắng ra chính là thân thể quá yếu, không được việc đó.”

Diệp Linh Lang khó được một lần không phản bác Huyền Ảnh, nàng hiện tại tu vi xác thật rất thấp, thực lực cũng rất vô dụng, đừng nói là lâu dài cho rắn nhỏ hút máu, chính là lại qua một thời gian có thể khiêng được Diệp Dung Nguyệt hay không đã là một vấn đề rồi.

Từ sau hôm nay, Diệp Dung Nguyệt khẳng định sẽ hăng hái khổ tu, hơn nữa trong nguyên tác nàng ta cũng là từ Trúc Cơ kỳ bắt đầu cất cánh, càng về sau thực lực cũng sẽ bắt đầu tăng trưởng rất nhiều, Thất Tinh Tông cũng đem rất nhiều tài nguyên dùng trên người nàng ta.

“Vậy làm sao bây giờ?”

Huyền Ảnh sửng sốt một chút, cọng giá nhỏ này lại không cùng mình đấu võ mồm, ngược lại hỏi mình làm sao bây giờ? Nhìn dáng vẻ là thật sự nghiêm túc.

“Cũng may ngươi hiện tại đã là Trúc Cơ, có thể tu luyện pháp quyết theo từng linh căn, vừa lúc Mộc linh căn của người đã thức tỉnh, đi tu luyện Đại Trọng Sinh Thuật đi, chờ ngươi luyện thành công thì chủ nhân cũng có hi vọng tỉnh lại!”

“Đại Trọng Sinh Thuật?”

“Tàng Thư Các của Thanh Huyền Tông có, ngươi ngày mai đi một chuyến đi.”

Sáng sớm hôm sau, Diệp Linh Lang liền chạy đi tìm Đại sư huynh, được đồng ý, nàng lần đầu đi vào Tàng Thư Các của Thanh Huyền Tông.

Không thể không nói, cùng cổng lớn Thanh Huyền Tông xa hoa giống nhau, Tàng Thư Các rất là rộng lớn, chiếm trọn hết một đỉnh núi.

Tổng cộng cao chín tầng, mỗi một tầng đều chất đầy kệ sách, trên kệ sách cũng đều đầy ắp sách, mìn thoáng qua đều toàn là sách, không thể đếm hết được.

Nàng nhớ rõ trong nguyên tác có miêu tả qua Tàng Thư Các của Thất Tinh Tông, tổng cộng có ba tầng, tầng thứ nhất chính là dành cho dưới Kim Đan, tầng thứ hai ở trên dùng cho Nguyên Anh trở lên trên, mà tầng thứ ba còn lại là Thất Tinh Tông độc môn bí tịch, cần được chưởng môn cho phép mới có thể vào.

Có thể có tư cách tiến vào tầng ba, đã là đệ tử được Thất Tinh Tông công nhận đặc quyền.

Mặc dù là Diệp Dung Nguyệt, cũng mãi đến sau khi được Kim Đan mới bắt được quyền tiến vào tầng ba Tàng Thư Các của Thất Tinh Tông.

Mà Tàng Thư Các của Thanh Huyền Tông , Đại sư huynh cứ như vậy mang theo là vào được, không có một chút hạn chế.

Nhưng nàng có một cảm giác, toàn bộ Thanh Huyền Tông giống như là một tông môn vô cùng huy hoàng từ rất nhiều năm trước, chỉ là bây giờ rơi xuống, bởi vì ngoại trừ việc không có linh khí, tất cả điều kiện cơ sở đều nháy mắt hạ gục đệ nhất tông môn Thất Tinh Tông.

“Tiểu sư muội, sách ở chỗ này rất nhiều cũng phức tạm khó tìm. Muội cần loại nào, Đại sư huynh giúp muội chọn.”

Bùi Lạc Bạch vừa nói, một bên từ kệ sách rút ra bốn quyển sách, đưa tới trước mặt Diệp Linh Lang.

“Bốn quyển này là pháp quyết mộc hệ, pháp quyết thủy hệ, pháp quyết hỏa hệ cùng với cơ sở pháp quyết, rất thích hợp cho muội vừa mới nhập môn sử dụng, muội nhìn thử xem.”

Diệp Linh Lang cầm lấy bốn quyển sách, đơn giản mở ra nhìn một chút, đúng thật là cơ sở nhập môn pháp quyết, miêu tả cũng rất kỹ càng tỉ mỉ, rất thích hợp cho những đứa nhỏ được nuôi thả như bọn họ.

“Bốn quyển này muội mang về xem trước đi, có chỗ nào xem không hiểu thì tới hỏi ta, ta lại giảng cho muội một lần.”

“Vâng.”

Diệp Linh Lang nhận lấy bốn quyển sách này , sau đó tiếp tục đi vào bên trong Tàng Thư Các.

“Tầng một đều là cơ sở pháp quyết, tầng hai chính là pháp quyết sơ cấp, chờ muội học xong bốn quyển này, ta mang muội lên lầu hai tìm sách.”

“Tầng ba thì sao?”

“Kim Đan kỳ thì lên tầng ba, Nguyên Anh kỳ thì đến tầng bốn, Hóa Thần kỳ thì sẽ đến tầng năm.”

“Vậy còn trên tầng năm thì sao?”

“Không thể đi lên.”