Tinh Viện là một trong sáu học phủ lớn của liên bang Thiên Du, có lịch sử lâu đời, mà người sáng lập ra nó lại càng đại danh lừng lẫy, người đó là Hyner Vincent Van. Chính vì vậy, dù mấy năm nay Tinh Viện tuy sa sút, nhưng vẫn không rơi khỏi hàng ngũ sáu học phủ lớn, nhưng lại xếp hạng cuối cùng.
Sự suy sụp của Tinh Viện, liên quan trực tiếp đến thể chế của họ.
Tinh Viện chia ra thành ngoại viện và nội viện, mỗi năm tới một thời gian đặc biệt, trường học sẽ tuyển chọn một ít học viên có thiên phú cùng thành tích ưu tú từ ngoại viện vào nội viện học tập. Nội viện là hạch tâm của tinh viện, mỗi người có thể từ nội viện đi ra, cho dù là chế tạp sư hay tạp tu, không vị nào không để lại dấu ấn sâu đậm trong lịch sử.
Nhưng điều kiện tiến vào nội viện không chỉ cực kỳ nghiêm khắc, muốn ra cũng không dễ dàng. Suốt mười năm nay không ai từ trong nội viện đi ra, đây là nguyên nhân chính làm cho Tinh Viện xuống dốc trong những năm gần đây. Mà năm học phủ khác, không nói đến liên bang tổng hợp đại học phủ đang như mặt trời giữa trưa, dù là học viên cực kì thưa thớt như Khổ Tịch Tự, vẫn cứ qua hai ba năm lại xuất hiện một hai nhân vật kinh tài tuyệt diễm.
Chỉ có mỗi Tinh Viện đã hơn mười năm không có ai từ nội viện đi ra.
Mấy năm nay danh tiếng Tinh Viện đều là do học viên ngoại viện tạo nên, mới miễn cưỡng tận lực chống đỡ cục diện xấu hổ trước mắt.
Bất quá từ đây có thể thấy được, học viên ngoại viện vẫn mạnh hơn học viên các trường thông thường không ít. Cho nên câu nói của Tả Đỉnh Y vừa nãy liền khiến những người đặt mắt cao hơn đầu xấu hổ không thôi.
--------------------
Hôm nay cuối cùng cũng chế tạo xong huyễn tạp quảng cáo cho Hoa thúc, đã bảy ngày trôi qua từ lúc Trần Mộ đi đến Kim phố.
Sản phẩm sau cùng này Trần Mộ rất hài lòng.
Do vỏ cây Thiên Vân trải qua đặc thù xử lý chế thành, trên thân tạp hiện ra màu trắng bán trong suốt, những cấu vân màu xanh lá tạo thành đồ án phức tạp hoàn mĩ nhỏ bằng nửa bàn tay. Bút lực của Trần Mộ đã có chút hỏa hầu, đường nét trôi chảy tự nhiên.
Một cây hoa thanh lan cao ngang đầu người, lá cây xanh tươi, thân hoa thon dài mảnh khảnh trắng noãn, trên đó là vài đoá hoa lan màu trắng sữa, đong đưa nhè nhẹ. Cứ mỗi mười giây những đóa hoa lan này sẽ phóng ra một ít đốm sáng rực rỡ, đốm sáng biến hóa như hơi nước, lung linh rực rỡ, dần dần biến ảo thành chữ “ Cửa hàng tạp hóa Hoa thúc ” sáng rực.
Vào ban đêm, đoá hoa thanh lan này mới có thể hiển lộ hết vẻ đẹp của nó.
Trong năm ngày, ngoại trừ huyễn tạp quảng cáo hoa thanh lan, Trần Mộ còn chế tạo một huyễn tạp khác.
Khối huyễn tạp này Trần Mộ chỉ mô phỏng theo một bộ phận trong đó. Trong số các ảo ảnh mà khối huyễn tạp kia phóng ra, con rồng lửa vây quanh thanh niên áo đen lạnh lùng khiến Trần Mộ hứng thú.
Huyễn lệ mà nóng cháy, đại biểu cho quyền lực và sức mạnh. Đây là huyễn tạp hỏa long cấp ba, thuộc về trung cấp chiến đấu tạp. Rồng lửa hoàn toàn do năng lượng mô phỏng thành, dưới sự khống chế của tạp tu, nó không chỉ phát ra sức nóng kinh người, còn có tính nổ mạnh, linh hoạt, uy lực mạnh mẽ. Được rất nhiều chiến đấu tạp tu yêu thích.
Huyễn tạp mà Trần Mộ chế tạo có liên quan đến hỏa long tạp, nhưng nó chỉ là huyễn tạp cấp một. Nói cách khác, đây không phải là hỏa long tạp thực sự, mà chỉ là hỏa long huyễn tạp. Huyễn tạp này có thể tạo ra ảo ảnh Xích Diễm Long cực kì giống thật, nhưng ảo ảnh này chỉ do ánh sáng tạo thành, không có bất cứ lực sát thương gì.
Nhưng không thể không nói, Trần Mộ chế tạo huyễn tạp này phóng ra ảo ảnh rồng lửa rất giống thật!
Rồng lửa nhìn rất sống động, thân thể do tầng tầng ngọn lửa cuồn cuộn tạo thành vừa ảo vừa thật, một khi được phóng ra, nó sẽ bay vờn quanh bầu trời nhảy múa, thỉnh thoảng tạo ra một chùm lửa đỏ sẫm, như muốn nuốt lấy người khác, thanh thế làm người ta sợ hãi cực độ.
Quảng cáo của cửa hàng Song Hoàn để lại ấn tượng cực kì sâu sắc cho Trần Mộ, trước đây hắn chưa từng nghĩ ảo ảnh có thể làm được đến độ phức tạp như thế. Hỏa long huyễn tạp là kết quả từ cơn xúc động nhất thời của Trần Mộ sản sinh ra.
Bất quá chuyện này làm cho hắn hiểu một điều, trình độ của mình cách vị chế tạp sư chế tạo quảng cáo cho cửa hàng Song Hoàn bao xa.
Mang theo huyễn tạp quảng cáo cho Hoa thúc, tâm tình Trần Mộ tốt hơn nhiều. Trong cuộc sống bình thản của hắn, chuyện cần hoàn thành rất ít, đây là một việc trong số đó. Hôm nay rốt cuộc làm xong, trong đầu hiện lên vẻ mặt vui mừng lẫn sợ hãi của Hoa thúc khi nhìn thấy ảo ảnh do huyễn tạp quảng cáo phóng ra, trong lòng hắn liền tràn ngập chờ mong.
Hắn chạy một mạch đến cửa hàng tạp hóa của Hoa thúc.
Cánh cửa đóng im lìm khiến Trần Mộ bất ngờ, đột nhiên trong lòng hắn dâng lên một dự cảm mơ hồ.
Hắn vội vàng chạy đến cửa hàng xung quanh, tìm được một ông chủ, vội vàng hỏi: “ Chào ông, Hoa thúc kế bên sao hôm nay không mở cửa?”
“Ai biết, đã vài ngày ông ấy không đến!” Chủ cửa hàng ngẩng đầu liếc nhìn Trần Mộ, hời hợt trả lời.
Trần Mộ thất hồn lạc phách quay về nhà. Từ hôm đó về sau, hầu như hàng ngày hắn đều đến cửa hàng của Hoa thúc, song lần nào cũng thất vọng trở về, cửa hàng của Hoa thúc từ sau khi đóng cửa, vẫn không mở lại.
Hắn cũng hỏi thăm những chủ cửa hàng xung quanh chỗ ở của Hoa thúc, nhưng không một ai biết.
Trần Mộ biết, Hoa thúc có thể đã đến bước cuối cùng. Thật ra lúc Hoa thúc không ngừng ho khan, hắn đã có một loại dự cảm mơ hồ.
Điều này khiến cho hắn buồn bã trong suốt một thời gian dài.
Cuộc sống an ổn nhiều năm, khiến hắn đối với cái chết của Hoa thúc có chút bỡ ngỡ.
Hoa thúc qua đời đả kích Trần Mộ rất lớn, hắn cũng không rõ đây là loại kích thích ra sao. Nhưng hắn liều mạng luyện tập, luyện tập môn thể dục học từ huyễn tạp thần bí cùng chế tạo huyễn tạp. Lần luyện tập này hoàn toàn khác biệt so với trước kia.
Huấn luyện một ngày một đêm, hắn hoàn toàn quên thời gian. Mỗi ngày đều tập đến mức mệt muốn chết mới thôi, nhưng hắn vẫn tiếp tục không ngừng, hắn còn huấn luyện theo cách tự làm khổ mình, hắn không muốn cho mình có chút nhàn rỗi nào. Hắn sợ, sợ nghĩ đến Hoa thúc, sợ nghĩ đến những sự việc trước kia.
Hắn muốn bản thân mình trở nên bận rộn!
Ngoại trừ mua sắm những vật phẩm cần thiết hàng ngày, hắn không hề bước ra khỏi phòng. Mỗi ngày không ngừng luyện tập môn thể dục, không ngừng luyện tập chế tạo huyễn tạp, hắn cũng bắt đầu tiếp xúc với tri thức về trù tạp. Nhưng chỉ tiếp xúc đến phần kiến thức căn bản, dù vậy sự thâm thúy của trù tạp cũng khiến hắn cảm thấy vô cùng khó khăn.
Trong mắt hắn, đây hoàn toàn là một lĩnh vực mới mà hắn chưa từng tưởng tượng qua.
Trong thời gian Trần Mộ khổ cực huấn luyện, thành Đông Thương Vệ phát sinh một việc lớn.