Ngưng thần nhìn đôi tay mình, trong mắt Doanh Thừa Phong chớp lóe vẻ hồ nghi như không thể giải thích nổi.
Hắn từng đọc qua nội dung quyển sách này, hơn nữa còn luyện thành chỉ trong ba tháng. Tuy nhiên trước lúc này, vậy mà hắn chưa hề phát hiện Hỏa Diễm quyền pháp lại có uy năng lớn đến như thế.
Tuy rằng hiện thời hắn đã tấn thăng đến chân khí tầng năm, nhưng lúc giao đấu cùng Cổ Chân ngày trước thì chân khí của y cũng không hề kém mình ở thời điểm hiện tại.
Nếu khi đó Cổ Chân cũng có thể thể phóng ra uy lực tương tự, dù Doanh Thừa Phong có bì giáp sáo trang hộ thân nhưng cũng chưa chắc có khả năng phòng ngự được hỏa cầu kinh khủng đến bực này.
“Trí Linh, xảy ra chuyện gì vậy?”
Doanh Thừa Phong trong trăm mối tơ vò, cứ dứt khoát phi thường đổ hết tất cả vấn đề cho Trí Linh giải quyết.
Thanh âm Trí Linh chậm rãi vang lên trong não vực hắn: “Lúc vừa rồi ngươi mới thi triển Hỏa Diễm quyền pháp, cũng đồng thời thi triển Quỷ Ảnh bộ pháp. Hai loại chiến kĩ này có chỗ tương thông, đến thời đểm nào đó lại có thể hợp uy năng cả hai thành một mà phát ra một đòn khủng khiếp.”
“Hợp hai thành một?” Doanh Thừa Phong sững sốt một hồi mới nói: “Nếu quả thật như thế, nguyên nhân làm sao tên kia lại không phóng ra được hỏa cầu?”
“Sự phối hợp của hắn có vấn đề!” Trí Linh đáp ngay không do dự: “Muốn hợp hai loại công pháp này thành một rồi phóng ra thì sự phối hợp ấy phải đạt đến một tiêu chuẩn vô cùng cao. Nếu cho tên kia thêm hai mươi năm khổ luyện, có lẽ y sẽ có cơ hội xuất ra uy năng như vừa rồi!”
Trong thanh âm của Trí Linh hiện lên vẻ đắc ý mơ hồ, còn Doanh Thừa Phong cũng bừng tỉnh thông suốt.
Tuy rằng thời gian hắn đoạt được hai bản bí tịch này cũng không lâu, chỉ chừng mấy tháng mà thôi.
Nhưng trên phương diện tu luyện công pháp chiến kĩ thì hắn được một may mắn và ưu thế vô cùng khổng lồ mà người khác căn bản không thể nào tưởng tượng.
Trí Linh!
Chính vì sự tồn tại của tên này cho nên Doanh Thừa Phong có bí tịch, chỉ lướt qua một lần là sẽ nhớ hết vĩnh cửu.
Không những thế, trước khi Doanh Thừa Phong tu luyện chúng, Trí Linh sẽ tiến hành diễn luyện mẫu cả ngàn vạn lần. Tuy rằng chỉ thôi diễn và tồn tại trong thế giới hư vô huyễn tưởng nhưng phương pháp này đã mang cho Doanh Thừa Phong một sự hỗ trợ khủng khiếp, cũng đồng thời khó có thể tưởng tượng.
Trong thế giới thực, hắn chỉ cần rèn luyện trên dưới trăm lần thì có thể thông suốt tất cả những chiến kĩ thông thường.
Thậm chí, sự tương đồng thần kì đến khó hiểu giữa Hỏa Diễm quyền pháp và Quỉ Ảnh bộ pháp, ví dụ như: khi đồng thời tu luyện đến một mức độ nào đó thì chúng sẽ đạt sự phù hợp tuyệt đối, cho nên có thể kết hợp uy năng thành một kích rồi phát ra ngoài.
Tất nhiên, muốn làm được chuyện này có lẽ phải luyện tập lẫn phối hợp cả vạn lần, thậm chí còn hơn nữa.
Nhưng với Doanh Thừa Phong, chỉ luyện tập khoảng trăm lần cũng đã mang đến hiệu quả tương tự rồi.
Khẽ gật đầu, trong lòng Doanh Thừa Phong lại nảy ra trăm ngàn suy nghĩ.
Trước nay hắn vẫn có phần xem thường bộ Hỏa Diễm quyền pháp này. Nhưng sau khi thấy uy lực của một quyền vừa rồi, trong tâm hắn lại sinh ra vô vàn ý tưởng long trời lở đất.
Vô tình hắn cảm thấy ba bản bí tịch đoạt được trên thi thể Cổ Chân cũng không phải loại đơn giản.
Dường như chúng rất có lai lịch, chẳng qua dưới cơ duyên xảo hợp nên mới rơi vào tay Cổ Chân mà thôi.
Lắc đầu, Doanh Thừa Phong vứt ý nghĩ này sang một bên. Bất kể ba bản bí tịch này có xuất xứ như thế nào nhưng với Doanh Thừa Phong lúc này thì chỉ cần chúng có uy lực càng lớn càng tốt.
Nhắm mắt lại, hắn lặng lẽ nhớ về cảm giác luyện quyền vừa rồi.
Dần dần, rốt cuộc hắn cũng trở nên sáng tỏ.
Đột nhiên mở mắt ra, thân hình hắn một lần nữa trở nên linh hoạt. Đồng thời với lúc chuyển thân, song quyền càng múa lộng không ngừng, khí tức nóng rực lại tràn ngập xung quanh một lần nữa.
Đôi chân phiêu hốt không thôi, quyền pháp mờ ảo bất định nhưng sóng nhiệt trong không gian lại càng ngày càng phát ra mãnh liệt hơn.
Đôi mắt Doanh Thừa Phong bắn ra tinh quang bốn phía. Hắn cảm nhận rất rõ ràng, chân khí trong người dường như là một con ngựa hoang đang phi như điên trên thảo nguyên, chạy điên cuồng trong kinh mạch.
Theo một tiếng quát khẽ vang từ trong miệng, song quyền Doanh Thừa Phong chuyển động rồi đánh mạnh về phía trước.
Sau tích tắc, một ngọn lửa cỡ nắm tay tức thời bay vụt ra rồi đánh thẳng về phía trước bằng tốc độ không gì sánh nổi.
Ngọn lửa ấy chứa uy lực vô cùng cường đại. Một khi đánh ra xong đã xuyên qua hai cây cổ thụ với khí thể không gì cản nổi. Lại trúng cây thứ ba thì uy năng của nó mới hoàn toàn triệt tiêu hết.
Thân hình Doanh Thừa Phong nhoáng lên, một lần nữa lướt đến cây cổ thụ thứ ba rồi phóng thích khí tức Hàn băng lạnh giá.
Lần này hắn sớm đã chuẩn bị nên không còn luống cuống chân tay nữa. Có điều, nhìn sức phá hoại của quyền này thì trong tâm hắn vẫn không nén được mà vô cùng sung sướng.
Chiến kĩ này quả nhiên là vô cùng hùng mạnh! Uy lực của ngọn lửa đến thế thì ngay cả linh khí trường kiếm của hắn cũng không theo kịp.
Từ nay về sau, quyền pháp này đã trở thành một trong những đòn sát thủ của hắn.
Chẳng qua, nhược điểm duy nhất của nó chính là nhất định phải phối hợp với thân pháp, hơn nữa còn cần một khoảng thời gian tương đối mới súc tích đủ lực lượng. Chỉ có khi đợi không gian xung quanh tràn ngập lực lượng hỏa diễm nóng rực thì mới có thể đánh ra một quyền như thế được.
Bất quá, mặc dù có đủ kiểu hạn chế nhưng Doanh Thừa Phong vẫn mừng rỡ vạn phần.
Thoáng thu gom một lúc, thân hình hắn lại nhoáng lên phóng về nhà như bay.
Qua ba ngày sau, khi cảnh giới chân khí tầng năm đã hoàn toàn vững chắc, Doanh Thừa Phong lại lấy trường thương sáo trang lẫn Phong linh thạch ra.
Sở dĩ hắn phải trùng kích chân khí tầng năm khẩn cấp như vậy là vì muốn quán linh cho trường thương sáo trang.
Giờ đây, nếu cảnh giới đã ổn thì tự nhiên phải thử một phen xem sao.
Trường thương sáo trang chia làm ba bộ phận, mỗi phần đều dài đến bốn thước. Nếu kết hợp cả ba phần ấy sẽ tạo thành một binh khí siêu cường dài một trượng hai thước.
Trên toàn chỉnh thể, trường thương có trọng lượng khá nặng, cho dù Doanh Thừa Phong cầm nó cũng không khỏi phải cảm thấy hơi cố sức.
Chẳng qua, khi nhìn trường thương trong tay, ngay lập tức hắn lại liên tưởng đến một việc.
Trọng lượng nặng đến như vậy, nếu thi triển Bá Vương Thương quyết thì chẳng phải vừa hợp hay sao?
Đặt thanh trường thương đã nối nằm song song với mặt đất, hắn bắt đầu cầm lấy ba viên Công kích chi thạch.
Lướt mắt nhìn cán thương, linh văn trên đó cũng do chính tay hắn khắc lên, ba điểm trọng yếu trên đồ án hắn tự nhiên ghi nhớ trong lòng.
Nhẹ nhàng ném xuống, dường như có một đôi tay vô hình đã nâng ba viên Công kích chi thạch lên rồi đặt vào cán thương.
Trí Linh trong não vực bắt đầu phóng ra từng luồng năng lượng giống như sóng điện.
Được luồng năng lượng này kích thích, chân khí trong người Doanh Thừa Phong bắt đầu giảm đi bằng một tốc độ rất nhanh.
Không hề do dự, hắn lấy ra một viên thượng phẩm Dưỡng Sinh đan rồi nuốt ngay tại chỗ. Nếu chỉ ở tình thế bình thường, Doanh Thừa Phong chỉ sử dụng trung phẩm Dưỡng Sinh đan nhưng tình huống lần này lại không giống vậy. Bởi có thể quán linh thành công, hắn tuyệt đối sẽ không hề tiếc đan dược.
Nhiệt lưu hùng mạnh như đúng hẹn lại lên, cuồn cuộn trút vào đan điền không dứt, bổ khuyết toàn bộ chân khí đã tiêu hao của hắn.
Sau suốt nửa canh giờ, mi tâm Doanh Thừa Phong khẽ run run, lực lượng linh tính của Công kích chi thạch đã hoàn toàn rót vào trong linh văn trên trường thương.
Tức khắc, cả thanh trường thương bỗng sáng rực. Một tia hào quang rất nhỏ chợt phóng ra từ mũi thương, rồi chuyển động không ngừng như một chiếc lưỡi linh xà đang thập thò.
Doanh Thừa Phong tập trung tinh thần. Sau khi nhìn thấy tia hào quang này, trong lòng hắn không hiểu sao lại nảy ra một ý tưởng kì dị.
Độ sắc bén của thanh trường thương này còn vượt xa trường kiếm của chính mình tự quán linh.
Tất nhiên, đây không chỉ nói riêng về vấn đề lực lượng linh tính. Quan trọng hơn là tính chất lẫn tài liệu của hai loại binh khí này trên căn bản đã khác nhau một trời một vực.
Cho nên, sau khi quán linh thành công mới có chênh lệch lớn đến như vậy.
Hắn vừa lật tay, một viên Phong ấn thạch màu lửa đỏ tản ra khí tức nóng rực đã hiện bên trong. *Chú thích: Phong linh thạch chỉ dùng phong ấn lực công kích và phòng ngự. Phong ấn thạch phong ấn sức mạnh các hệ. Lần trước chưa để ý kĩ vì nghĩ text Tàu sai, giờ sửa lại cho rõ.
Doanh Thừa Phong biết giờ khắc này mới chính là thời điểm then chốt.
Dùng Công kích chi thạch quán linh cho trường thương sáo trang chỉ là bước cơ bản nhất mà thôi. Nếu chỉ có từng ấy, đám người Phương Hủy cũng đã chẳng tiếc xuất hết vốn liếng mời hắn quán linh rồi.
Sự kinh khủng thật sự của trường thương sáo trang này chính là nằm ở Hỏa Diễm chi thạch.
Bên trong nó phong ấn lực lượng hệ Hỏa khổng lồ. Muốn rót luồng lực này vào linh văn, hơn nữa còn phải dung hợp với lực lượng linh tính công kích thì tuyệt không phải là một chuyện dễ!
Không thể nghi ngờ! Nếu trong não Doanh Thừa Phong không có Trí Linh, vậy hắn chẳng bao giờ dám làm chuyện tựa như tự tìm đường chết thế này.
Nhưng bởi có tên Trí Linh vô cùng nghịch thiên như vậy, cho nến hắn mới có lòng tin để chuẩn bị đánh cược một lần.
Đặt Hỏa Diễm chi thạch ở mũi thương một cách vô vàn cẩn trọng, dưới sự hướng dẫn khi Trí Linh phóng ra năng lượng, lực lượng bên trong Phong ấn thạch bỗng tuôn trào vào linh văn tựa như hồng thủy.
Lúc này, ba đoạn trường thương đã sớm được tổ hợp lại, cùng có một linh văn phù hợp lẫn nhau, tạo thành một đồ án hoàn mỹ duy nhất.
Cho nên, trong tích tắc lực lượng của Hỏa Diễm chi thạch phóng ra, chịu đựng sức mạnh của nó không chỉ là mũi thương mà chính là cả chỉnh thể thanh trường thương rồi.
Lực lượng hỏa diễm toát ra không ngớt, cuồng bạo dữ dội vô cùng kinh khủng.
So ra, Hàn Băng chi lực dù cũng hùng mạnh nhưng còn xa mới khó khống chế như ngọn lửa trong tay hắn hiện giờ.
Có điều, trên mặt Doanh Thừa Phong vẫn không vui không hoảng. Toàn bộ tâm thần hắn đã vùi cả vào linh tính công kích và linh tính của Hỏa Diễm.
Hắn mơ hồ cảm thấy hai loại lực lượng này có chỗ tương đồng ở một đoạn thời gian nào đó.
Mà một khi phát hiện điều này, Trí Linh trong não vực đã bắt đầu tính toán điên cuồng.
Dường như chỉ trong chớp mắt Trí Linh đã tính toán vô số lần. Mà trong vô số lần ấy, rốt cuộc nó đã tìm được một điểm chung khiến cho thuộc tính của hai loại lực lượng linh tính kia dung hợp lẫn nhau.
Đây giống như một nhà thiết kế đưa lập trình vào trong các loại máy móc, cho nên những loại máy móc này cũng không cần người điều khiển mà cứ dựa vào qui trình cài sẵn tự mình vận hành là được.
Sau một chốc, cả thanh trường thương chợt rung lên khe khẽ.
Linh tính Hỏa diễm cuồng bạo lúc trước bỗng trở nên ổn định hẳn, mà dường như linh tính công kích cường đại bỗng hóa thành chất dẫn bắt đầu dung nhập vào linh tính hỏa diễm.
Hai loại linh tính khác xa nhau, bởi được Trí Linh phóng ra năng lượng kì quái dẫn dắt rốt cuộc đã tìm được phương pháp tối ưu nhất để dung hợp hoàn mĩ.
Rất nhanh, chúng đã rải hết lực lượng của mình lên khắp thanh trường thương.