Tang Thi Là Fan Mẹ Của Mị Mạt Thế

Chương 7: Chương 7


Nguyễn Ngải bị một tiếng súng đánh thức, lúc tỉnh lại, Hoắc Ngôn Trăn đã không còn ở bên cạnh cô nữa, bên ngoài phòng gạch đất truyền đến tiếng người ồn ào.

Tiểu đội tám người của bọn họ toàn tỉnh, đang vây quanh một cỗ thi thể ngoài phòng nghị luận cái gì đó.

Cỗ thi thể kia đặc biệt khổng lồ, có nam tử trưởng thành gấp ba lần nhiều như vậy, lúc này đang đội một cái đầu nát bét, không nhúc nhích nằm trên mặt đất để người ta quan sát.

Mấu chốt bọn họ thảo luận, chủ yếu là từ trong đầu con tang thi này nổ ra một viên bảo thạch màu trắng oánh.

Hoắc Ngôn Trăn liền theo ánh đèn đánh giá bảo thạch trong chốc lát, ánh mắt tỏa sáng nói với người chung quanh: "Là tinh hạch của tang thi cấp một, thập phần khó có được.

”Nếu như nói mạt thế đột nhiên bộc phát khiến toàn nhân loại bất ngờ không kịp đề phòng, như vậy tang thi tiến hóa quy luật tự nhiên này xuất hiện, liền đem pháp tắc tàn khốc ưu thắng bại liệt trên Địa Cầu diễn giải đến cực hạn.

Bắt đầu tháng thứ ba mạt thế, tang thi hành động chậm chạp, lực công kích không mạnh dần dần bắt đầu tiến hóa ra giống mãnh liệt hơn, bọn họ có tốc độ rất nhanh, có chút hình thể khổng lồ, có người tiến hóa ra kỹ năngđặc thù, thậm chí có một bộ phận chậm rãi có được chỉ số thông minh.

Những tang thi thăng cấp này vì sinh tồn của nhân loại mà gây ra một vòng nguy cơ mới.

Tuy nhiên, luật tự nhiên cuối cùng đã được trả lại cho nhân loại để lại một chút chỗ cho con người.


Trong hai tháng trước khi mạt thế hàng lâm, tang thi mới sinh ra không chỉ là biến thành hành thi tẩu xác, còn có một đám dị năng giả có thiên phú dị bẩm.

Những dị năng giả này có đủ loại năng lực kỳ lạ, hệ tốc độ, hệ lực lượng, hoặc là kim chúc hệ, hỏa hệ, phong hệ.

Sự tồn tại của bọn họ, đến hậu kỳ không chỉ trở thành một nhóm lực lượng nòng cốt của nhân loại đối kháng tang thi, mà còn trở thành vũ khí và vốn liếng của xã hội loài người để thiết lập trật tự mới.

Mà trong tiểu đội tám người của Hoắc Ngôn Trăn, có ba người có năng lực đặc thù, lão Hồ là loại lực lượng, Tống Dương là phong hệ, Hoắc Ngôn Trăn thì là hệ kim loại.

Tháng thứ ba mạt thế, đang ở giai đoạn đầu tang thi vừa mới bắt đầu tiến hóa, trong đầu bọn họ có thể xuất hiện một loại bảo thạch màu trắng, trong đó ẩn chứa năng lượng có thể dùng để tăng lên năng lực dị năng giả, được đặt tên là "Tinh Hạch".

Tang thi cấp một khó gặp, tinh hạch cấp một lại càng hiếm có, bọn Hoắc Ngôn Trăn đêm nay xem như có thu hoạch ngoài ý muốn không nhỏ.

Nguyễn Ngải quấn một lớp chăn mỏng đứng ở phía sau mấy người, lẳng lặng nhìn tinh hạch trong tay Hoắc Ngôn Trăn, không nói gì.

Hay là Hoắc Ngôn Trăn dẫn đầu phát hiện ra cô, thu lại tinh hạch đi tới: "Tỉnh rồi? Tại sao không tiếp tục ngủ.

”Người đàn ông cao chừng một mét tám tám để tiện nói chuyện với cô, nửa ngồi xổm trước mặt cô quấn chặt tấm thảm mỏng trên người cô.

Nguyễn Ngải cùng anh nhìn nhau vài giây, sau đó nhàn nhạt dời ánh mắt, dừng trên tinh hạch nắm trong lòng bàn tay anh, sau đó nuốt nước miếng.

Rất muốn ăn.

Có lẽ là do dị năng đặc thù ảnh hưởng, cùng với bánh quy cùng bánh ngọt dùng để duy trì sinh mệnh mà nói, Nguyễn Ngải đối với loại tinh hạch này càng thêm thèm ăn.

Kiếp trước cô thân là nữ hoàng tang thi , có tang thi cuồn cuộn không ngừng đem tinh hạch trong đầu dị năng giả nhân loại đào ra hiến cho cô, nhưng mà trước mắt loại vật này quá mức thưa thớt, cô hoàn toàn không cách nào dựa vào năng lực của mình để đạt được.

Hoắc Ngôn Trăn có lẽ nhận ra suy nghĩ của cô, bất đắc dĩ cười nói: "Tiểu Ngải, đây là thứ trong đầu tang thi đào ra, không thể ăn.

”Nguyễn Ngải mím môi.


Dị năng giả bình thường đương nhiên ăn không được, bọn họ chỉ có thể đem tinh hạch đặt vào lòng bàn tay để hấp thu năng lượng, nhưng mà cô không giống, cô trực tiếp ăn vào cũng không có bất kỳ ảnh hưởng gì.

Và vị của nó cũng rất ngon.

Cân nhắc một lát, Nguyễn Ngải nuốt nước miếng xuống, đưa tay thu tay ngón tay Hoắc Ngôn Trăn lại.

"Anh có thể hấp thu năng lượng.

"Và sau đó trở nên mạnh mẽ.

Bởi vì trong tương lai không xa, tang thi sẽ theo thời gian dần dần tiến hóa, chỉ có dị năng giả trong nhân loại dần dần cường đại mới có thể chống lại.

Sớm ý thức được tầm quan trọng của dị năng, cũng từng thắng người khác ở vạch xuất phát, mới có thể trở thành cường giả chân chính sau tận thế.

Nguyễn Ngải cảm thấy mình có thể bị một cái bánh dâu tây mua chuộc, thế nhưng không hiểu sao có chút hy vọng Hoắc Ngôn Trăn có thể mau chóng hấp thu năng lượng sau đó trở nên mạnh mẽ, sống sót lâu hơn một chút trong tận thế.

Mặc dù anh đã là dị năng giả kim hệ cấp một thập phần khó có được trong sơ kỳ mạt thế.

Hoắc Ngôn Trăn do dự nói: "Mặc dù tôi đã nghe nói qua hấp thu năng lượng tinh hạch có thể đề cao dị năng, nhưng trước mắt tôi không thuần thục khống chế năng lượng, cho nên vẫn chưa từng thử qua.

”Mà trình độ dị năng cấp một trên người Hoắc Ngôn Trăn, cũng là lúc bình thường cùng tang thi đối kháng, chậm rãi huấn luyện lên.


Nguyễn Ngải mím môi dưới: "Lấy lòng bàn tay nắm chặt là được rồi.

”Năng lượng tinh hạch cùng năng lượng trong cơ thể dị năng giả thông nhau, chỉ cần đặt nó vào lòng bàn tay là có thể khiến năng lượng tiến vào thân thể vờn quanh một tuần, dần dần bị xương cốt tứ chi hấp thu.

Hoắc Ngôn Trăn trầm tư một lát, ôm ý nghĩ thử một lần, nắm chặt tinh hạch trong lòng bàn tay.

Trong nháy mắt tiếp theo, một cỗ năng lượng khổng lồ và nóng rực theo cánh tay của anh chạy về phía tứ chi bách hài, rất nhanh anh cảm giác năng lượng trong cơ thể sau khi dung hợp với tinh hạch, chậm rãi trở nên cường đại.

Lão Hồ và Tống Dương bọn họ tò mò vây xem.

Cứ như vậy đại khái qua mười phút sau, ánh mắt Hoắc Ngôn Trăn híp lại đột nhiên mở ra, có chút sững sờ nhìn tinh hạch hóa thành bột phấn trong lòng bàn tay mình: "Hình như tôi.

Thăng cấp rồi.

”.