– Xuân... xuân dược? Loại hành động bỉ ổi vô liêm sỉ như thế, tiểu đệ làm sao có thể sư dụng? Đại Ỷ Ty..tỷ tỷ.. bà bà… đừng có đổ oan cho tiểu đệ, cuộc đời của tiểu đệ cực kỳ xem thường chính là kẻ dùng loại thủ đoạn hèn hạ này để hại người, tuyệt đối không phải là tiểu đệ.
Trong khi trả lời, Đại Ỷ Ty đã là đi tới phía sau hắn, thấy hắn nói một cách chắc chắn, ngữ khí như chặt đinh chặt sắt, không giống như là giả bộ, nàng không khỏi chần chờ, tàn bạo hỏ︰
– Nếu không phải là ngươi, thì còn có thể là ai vào đây?
Giữa làn ranh sự sống và cái chết, Trương Siêu Quần nào dám có chậm trễ vội nói:
-Thật sự không có quan hệ gì với tiểu đệ! Trương Siêu Quần này thề với trời đất, nếu như là tiểu đệ làm, ngũ lôi đình đánh xuống đầu, không được chết toàn thây, sau này nếu có ra nữ nhi thì sẽ làm kỹ nữ, nam thì trộm cắp, đời đời kiếp kiếp, vĩnh viễn không được luân hồi.
Cổ xưa coi trọng nặng nhất là lời thề, nếu trầm trọng thì đa số xin thề “Trời tru đất diệt” “Thiên địa không dung”, còn Trương Siêu Quần thề còn ác độc hơn, ngay cả đời sau đều liên lụy vào lời thề độc, Đại Ỷ Ty nghe xong thì thả lỏng cánh tay xuống, không phải là nàng tin hắn, mà là thân thể mềm yếu, đã khó chống đỡ được, cánh tay nàng giờ thì chống lên vách tường, thở hổn hển.
Trương Siêu Quần khóe mắt liếc qua nhìn thấy nửa đoạn cánh tay của nàng như ngó sen non vịn ở trên tường, không khỏi suy nghĩ “ Nữ nhân ba 35-36 tuổi vẫn còn có thể duy da thịt mịn màng đến như thế này, khả năng gần như là thời gian không tồn tại tác động đến!” Chí ít Trương Siêu Quần chưa từng thấy qua nữ nhân nào được như vậy.
Đại Ỷ Ty, tỷ tỷ sao vậy? Tỷ tỷ tuyệt đối đừng ngủ thiếp đi nhé!
Trương Siêu Quần biết, nếu là nàng thật sự ngủ thiếp đi, quần áo của nàng cũng không mặc, đến lúc tỉnh lại, hắn có nhảy vào sông Hoàng Hà tẩy rửa cũng không sạch nỗi oan khiên này, lúc đó dù mình cái gì cũng không có làm, nàng cũng sẽ vu vạ đổ hết trên đầu mình!
– Hừ..hừ… không phải là ngươi rất hy vọng ta ngủ thiếp sao?
Đại Ỷ Ty giọng nói hơi run, từ bên trong thân thể truyền đến từng cơn khô nóng, cơ thể đang khởi động lại ngọn nguồn tính dục nguyên thủy đã quên lãng nhiều năm qua, trong đầu lại xuất hiện lúc Hàn Thiên Diệp khai khẩn đón lấy mảnh đất hoang của nàng, Hàn Thiên Diệp mỉm cười mang theo một sự cuồng nhiệt trong ánh mắt, mang theo ma lực đôi môi, lướt qua bờ môi anh đào của mình, mang theo làn hơi thở dốc nóng, rồi cấy côn th*t xục xạo bên dưới cái âm hộ của mình tìm cách xâm nhập vào cái âm đ*o trinh nguyên…..
Đại Ỷ Ty trong đầu một trận mê loạn, cắn chặt hàm răng đều đặn, một tay đỡ vách tường, một tay kéo khoác lên người cái chăn, nhưng trên người mồ hôi đổ ra như mưa xuân, cỗ nhiệt khí tràn ngập đến khắp toàn thân từ trên xuống dưới, bên trong cái âm đ*o càng hình như có hàng vạn ngàn con sâu nhỏ bò, Đại Ỷ Ty biết, đây là dược đã tính phát tác rồi!
Đột nhiên, Trương Siêu Quần nói︰
– Đại Ỷ Ty… tỷ tỷ trúng loại độc kia, mau đánh ngất tiểu đệ đi, miễn cho... miễn cho tỷ tỷ… đối với tiểu đệ..
Đại Ỷ Ty u uấn nói︰
– Ta... ta đối với ngươi sẽ như thế nào?
Trương Siêu Quần vội vàng nói︰
– Không phải… không phải, tiểu đệ không nói rỏ được, tỷ tỷ cứ đánh ngất tiểu đệ,… miễn cho… tiểu đệ đến lúc đó làm.. sai chuyện!
Đại Ỷ Ty hơi cảm bất ngờ, lảo đảo một thoáng, cố sức đè bàn tay lại ở sau lưng hắn, ngưng tụ chưởng lực đẩy ra một cái, Trương Siêu Quần thân thể chấn động, đầu va về phía vách tường “Cạch..” một tiếng, bật dội lại ngã xuống đất, bất tỉnh nhân sự.
Đại Ỷ Ty thấy hắn ngất đi, tạm yên lòng, thả cái chăn rơi trên đất, thân thể xinh đẹp ngạo nhân tươi đẹp lại hiện ra đến, da thịt trắng như tuyết óng ánh, ửng đỏ một mảnh từ lâu, gò núi no đủ, nụ hoa đỏ tươi….
Trương Siêu Quần lẳng lặng mà nằm trên đất, hai mắt nhắm nghiền không biết gì nữa hết...
Đại Ỷ Ty hô hấp càng ngày càng nặng, trên mặt càng ngày càng hồng, Đại Ỷ Ty biết nếu thật lâu mà mình không đi ra ngoài, Ân Ly chắc chắn ở ngoài sân canh cửa sẽ thắc mắc, vậy thì cũng không ổn, nên nàng gắn gượng đi đến cửa phòng, trấn định tâm thần, hướng ra phía ngoài hô to︰
– A Ly! Con còn ở ngoài đó không?
Ân Ly một bước cũng chưa từng rời đi, đáp lại một tiếng;
– Con còn ở đây này bà bà.
Đại Ỷ Ty nói tiếp︰
– Bà bà mệt mỏi muốn ngủ, thùng nước tắm cứ để lại chỗ này, không cần thu thập, con về phòng con nghỉ ngơi trước đi!
Ân Ly chần chờ một chút, hỏi︰
– Bà bà, ca ca sao con không thấy đâu cả? Bà bà có muốn con đi tìm hắn không?
Đại Ỷ Ty thầm nghĩ︰ “ Hắn đang ở ngay trong phòng mình thì đi nơi nào tìm? “
– Không cần, bà bà có dặn dò hắn đi làm một việc cho bà bà, chưa kịp trở về đâu, con cứ đi ngủ đi.
Ân Ly từ trước đến giờ không dám cãi nghịch nàng, sau khi nghe tiếng bước chân hướng về căn phòng cách vách có tiếng đóng cửa truyền đến, Đại Ỷ Ty thở phào nhẹ nhõm, vừa quay người lại thì đầu ngón tay trong lúc vô tình đụng tới trước bâu vú của mình, một cảm giác dường tê dại kỳ diệu cấp tốc ở trong người khuếch tán ra, một đôi chân trần tả hữu không kềm được cơn ngứa ngáy dưới hạ thân, hai bắp đùi giao lại cọ xát với nhau..
Đại Ỷ Ty cái cổ trắng gân xanh nỗi lên, một đôi bầu vú thịt cuồn cuộn bạch thơm ngào ngạt bị những đầu ngón tay ngón tay chà xát dâm mỹ phi thường….
Cái khe hở âm hộ dâm tình đã tiết ra tràn đầy, dịch nhờn đã làm bên trong cái bắp đùi non nhuộm một mảnh trơn nhớt, làm sao nàng chịu được cảnh như ngàn vạn châm nhỏ lăn tăn mài đến thấu xương….
Quanh thân Đại Ỷ Ty cơ bắp run rẩy, hai mắt trắng dã, nước mắt chảy ra, một bàn tay nhỏ nhắn mềm mại đã chặt chẽ chế cố trụ đè nặng lên cái âm hộ um tùm phương thảo, hai ngón tay xục xạo trong đám lông mu trước sau chớp lên, mặc kệ ngón tay áp chế như thế nào, đều có thể nghe được Đại Ỷ Ty ở trong miệng nhỏ tràn ra một tiếng nức nở say lòng người..
– A…
Đại Ỷ Ty nũng nịu than nhẹ, trong mắt đã là mê ly...
Không biết qua bao lâu, Trương Siêu Quần tỉnh lại, huyệt đạo không biết đã giải được từ lúc nào, cánh tay hơi động, nhất thời đụng tới một tấm thân mềm mại, không khỏi sợ hết hồn, giương to đôi mắt, cả người của hắn cũng không có mảnh vải che thân, mồ hôi lạnh nhất thời chảy ròng………………
Bên cạnh, cái mặt nạ da người Đại Ỷ Ty rớt xuống từ lâu, gương mặt đó dung sắc chiếu người, sáng rực rỡ không gì tả nổi, hai gò má thắng hoa, sóng mắt như nước, đoan lệ khôn kể, tiên nữ hạ phàm cùng lắm cũng chỉ như thế này thôi, Trương Siêu Quần lại thêm lần nữa: sững sờ!
Trương Siêu Quần trợn mắt ngoác mồm nhìn người nằm bên cạnh, tuyết vời một bức tranh xuân của hoa Hải Đường, thân thể xinh đẹp trong suốt như ngọc trắng noãn, kiều diễm dị thường, trước ngực hai bầu ngực trăng tròn sóng lớn mãnh liệt, nụ hoa đầu núm vú phấn hồng tỏa ra thấm ruột thấm gan từng mùi hương thơm, liếc mắt xuống dưới một cái là nhìn rõ mồn một đám lông mu đen nhánh um tùm sum xuê, đẹp nhất chính là một vệt lỏm sâu vào đào nguyên...
Cái khe hở âm hộ của nàng có thể nói là quá mức nhỏ hẹp thập phần tinh xảo, bộ dáng nhẹ nhàng khoan khoái sạch sẽ, Trương Siêu Quần còn chưa kịp đem hết mỹ phong cảnh thu hết đáy mắt, một tiếng “ ưm…” kiều diểm nũng nịu uyển chuyển vang nhẹ lên..
Trương Siêu Quần tâm thần rung động, trong thiên hạ thời cổ đại, có rất nhiều nữ nhân đang cùng với tình lang tiến hành hành động giao hợp, bởi vì ngượng ngùng, cố nén lại cảm giác sung sướng chính mình, không dám phát ra âm thanh tiếng rên, chỉ lo sợ tình lang coi mình là nữ nhân tùy tiện không đàng hoàng, các nàng không biết là có bị ức chế ngột ngạt của bản thân chính mình không nữa? Nhưng tình lang lại là có cảm giác không chiếm sự vui sướng thỏa mãn vì sự đè nén im lặng đó, lâu dần, không chỉ có các tình lang sẽ giảm nhạt hứng thú, các nàng vì đè nén chính mình lâu dần cũng sẽ hình thành thói quen? Lạnh nhạt chi hoạn? Chuyện như vậy chỉ có phu thê mới biết nếu không nói ra, mãi đến tận sau này phát triễn, thì tình huống này mới hơi có cải thiện, nghĩ đến, nam nhân vì sao yêu thích lưu luyến với khói hoa khắp nơi, mà không yêu chính kiều thê mình, cái này cũng có thể là một trong những nguyên nhân!
Trương Siêu Quần đã từng trãi qua không biết bao nhiêu mối tình trên đường làm nhiệm vụ của thời hiện đại, lỗ tai đã từng nghe qua những loại hình yêu ngữ rên rỉ các dạng, nhưng khi nghe Đại Ỷ Ty này một tiếng rên nhẹ, nhất thời khắp toàn thân từ trên xuống dưới lập tức nóng lên….
Này một tiếng than nhẹ, tự nhiên nghe như tiếng tiên nhạc, Trương Siêu Quần trong lồng ngực một đám lửa đằng vân bay lên, hai bàn tay hắn run run, đưa về phía trước kia một đôi bầu vú trắng như tuyết cao chót vót………